con tôi thì tôi phạt, cho nó vào nhà tắm khóa lại. khi nào nó bớt thì vào đối diện với nó và nói, con bình tĩnh chưa, nín chưa. khi nào nín thì bố sẽ nói chuyện với con, con còn khóc bố sẽ để con 1 mình khi nào bình tĩnh thì gọi bố. tôi đứng bên ngoài, khi nào con gọi thì vào phân tích cho con hiểu. tôi ít dùng roi, nhưng đôi khi cũng phải cho nó vài cái, để nó biết rằng 1 khi phạm lỗi ,phải trả giá cho hành vi của mình.Con mình cũng thế, cứ không vừa ý gì là hét ầm lên. Đi đâu cũng ngại, quát mắng không được, dỗ cũng không xong.
Tát chỉ là từ hình tượng thôi. không thích tát thì dánh vào mông. Cũng không nhất thiết là tát nổ đom đóm, cũng rất hiếm khi phải làm, ở nhà thì có nhiều cách khác rồi.tát trẻ con luôn mới ghê, cách nào bạo lực quá bởi như thế trẻ nó sẽ thấy bị xúc phạm, trẻ con mà nghịch quá nói không nghe thì tôi phát vào mông hoặc cho đứng vào 1 phòng nhỏ cho hò hét chán thì thôi.
Nói chung là giáo dục trẻ con là khá vất vả và tùy theo tính đứa trẻ mà mình lại có cách dạy phù hợp, phải dạy từ nhỏ như bạn nói thì đúng, cha mẹ cũng phải làm gương cho con vì nó hay nhìn cách cư xử của cha mẹ để học theo. Con mình luôn được dặn dò là không được làm ồn và làm phiền mọi người ở nơi công cộng mà lắm lúc đi ra ngoài nó lại quên, chạy nhảy hò hét quá đà là lại phải nhắc lại.
Với cả có trẻ con thì nên cố gắng tìm quán ăn hay cà phê gì đó có khu vui chơi cho bọn nó chứ bắt nó vào ngồi quán người lớn không có chỗ vận động thì ngồi một lúc là nó lại chạy nhảy, nghịch ngợm là đúng rồi
quy tắc 7 phút đấyKhóc lóc với gào rú phải gặp bà già tôi, gào mồm lên khóc thì tát tiếp tới bao giờ im miệng vào thì thôi vài lần như thế là ngoan ngay.
anh ko cho tát nhưng lại chơi trò nhốt vào phòngtát trẻ con luôn mới ghê, cách nào bạo lực quá bởi như thế trẻ nó sẽ thấy bị xúc phạm, trẻ con mà nghịch quá nói không nghe thì tôi phát vào mông hoặc cho đứng vào 1 phòng nhỏ cho hò hét chán thì thôi.
kinh nhỉ, bị bà già hồi bé tát vào đầu nhiều quá nên giờ cũng ngớ ngẩn phếttôi không ủng hộ việc đánh trẻ con, nếu đứa trẻ bị đánh thì nên đánh bố mẹ nó trước. nhưng cho nó vài cái tát mà nó im thì còn hơn là đám ông bà già bất lực nhìn nó gào rú
p/s: à, một người đổ lỗi cho trời đất. thôi khỏi quote lại tôi nhé
hớ rồi anh ơi. từ bé tôi ở với ông bà chứ không ở với bố mẹkinh nhỉ, bị bà già hồi bé tát vào đầu nhiều quá nên giờ cũng ngớ ngẩn phết
được quá quý anh, cứ đấm cho im miệng cmnd, đấm đến khi nào im vĩnh viễn luôn thì càng tốt. Làm một lần ngoan cả đời.Khóc lóc với gào rú phải gặp bà già tôi, gào mồm lên khóc thì tát tiếp tới bao giờ im miệng vào thì thôi vài lần như thế là ngoan ngay.
Còn đúng hơn thì phải giáo dục từ nhỏ. Kể cả từ lúc còn vài tháng, tuy đứa nhỏ nó không hiểu được mình nói gì nhưng nó đã phân biệt được các tông giọng của mình rồi. Uốn nắn từ từ nó sẽ thành thói quen, phản xạ, khi lớn nó sẽ đi vào tư duy, cách suy nghĩ. Khi đứa nhỏ bắt đầu biết nói, hiểu chuyện thì phải bắt đầu giải thích cho nó về các vấn đề đúng sai, lý lẽ, đạo đức... dành thời gian chơi cùng nó, tương tác với nó. chứ dạy thì không dạy xong đổ tại "nó như vậy" thì khẳng định luôn là không biết dạy con.
Nó ngoan ở mấy chỗ như quán cà phê, nơi công cộng không phải khu vui chơi thì cũng phải bù đắp lại bằng việc cho nó tới những khu vui chơi, giải trí, có nhiều con nít để nó được tương tác, giải phóng năng lượng.
Túm lại là người lớn thì phải có trách nhiệm hơn, đừng đổ lỗi lên đầu đám nhỏ khi tụi nó mắc lỗi. Người lớn gì mà kì
được quá quý anh, cứ đấm cho im miệng cmnd, đấm đến khi nào im vĩnh viễn luôn thì càng tốt. Làm một lần ngoan cả đời.