Thực sự buồn... Chú tôi bị ung thư giai đoạn cuối ngay thời điểm dịch...

Thế này này cậu ạ, tế bào ung thư nó sinh ra là do hệ miễn dịch có vấn đề rồi, hệ miễn dịch nó có chức năng là đến ngày đến giờ, nó sẽ giết các tế bào đã đủ life cycle, nhưng khi nó có vấn đề, 1 tế bào nào đó bị đột biến do 1 chất xúc tác nào đó, nó tự phân chia vô tổ chức, hút hết chất dinh dưỡng của các tế bào xung quanh và hệ miễn dịch không làm gì thì có nghĩa là toang. Và hút thuốc hay uống rượu nó góp phần vào cái việc suy giảm sức khỏe hệ miễn dịch đó, hiểu chưa? Còn để đến giai đoạn cuối mới cai rượu là do mệt quá rồi, người đau quá rồi không chịu được nữa thì mới phải cai, thế nên chả có cái j là tự nhiên cả!
Anh dốt thì anh nên nói ít thôi, việc đéo gì người ta phải đồng cảm với anh khi mà vừa có ý kiến trái chiều anh chửi như tát nước vào mặt.
Tôi đéo tranh cãi nhiều với anh làm gì... Anh nghĩ hút thuốc uống rượu là cơ thể yếu đi à? ừ đúng... Nhưng ngoài ra ăn uống, môi trường hay đơn giản là di truyền cũng là một tác nhân không nhỏ... Thế phụ nữ họ có rượu chè, có thuốc lá đéo đâu mà ung thư vú đầy đấy... Họ chết vì ung thư thì mấy thằng như anh lấy cớ gì vin vào để chửi họ chết vì ngu? Hay chửi họ là chết vì do họ là phụ nữ mẹ đi... Anh đéo phải lấy dẫn chứng hay giải thích lằng nhằng tỏ vẻ thượng đẳng làm đéo gì cho mệt. Tôi chỉ hiểu đơn giản, ung thư là do tế bào nó lập trình tới 1 giai đoạn nào đó nó phải tự chết... Tuy nhiên 1 số tế bào nó đột biến, nó không muốn chết nó vẫn tự phân bào ra thì gây ra ung thư thế thôi :LOL: Còn suy giảm miễn dịch thì có ti tỉ thứ khiến miễn dịch anh suy giảm... Đừng lôi mỗi cái lý do chung chung là hút thuốc + uống rượu làm cơ thể bị suy giảm miễn dịch... Và kiểu lol gì cũng ung thư... Anh đọc nốt đi để tí tôi ignore lại cho anh bớt thượng đẳng tranh luận cho tức chơi :LOL: Kiểu bố mầy kiến thức đầy mình lâu lắm mới có lúc thể hiện với bàn dân thiên hạ thì nó lại chặn...
 
Cố gắng hiểu 1 bệnh phức tạp bằng 1 cách đơn giản thì ngu mất phần thiên hạ rồi. Ra đường cứ thấy ai khôn hơn mình là nghĩ người ta "tỏ ra" thượng đẳng à? Thực ra không phải đâu, người ta thượng đẳng hơn thật đấy :(
 
:)
Mấy thằng mài đéo biết cc gì vui lòng ngậm hết mẹ mõm lại, và nghe tao nói. :D

Lymphoma liên quan đéo gì đến rượu và thuốc lá? Đkm tự nó bị là bị thôi.

Tao cũng hay nói trên voz (cũ) rồi, khám tq không ra K. Mà có ra cũng là gđoạn trễ rồi.:D
Khám tổng quát nó ra dạ dày, ra viêm họng ra mấy bệnh truyền nhiễm cơ bản... Chứ chả có chỉ số gì thể hiện anh đang bị ung thư giai đoạn 1 cả :D Ý tôi muốn truyền đạt qua câu truyện là ông nào làm việc, sống trong môi trường độc hại nghĩ mình có tỉ lệ ung thư cao thì nên đi khám kỹ càng về ung thư chứ đừng chông mong gì vào tổng quát ngoài việc nó làm tinh thần ông an tâm hơn thôi...
 
Nó có nhiều lý do, như tôi nói rồi, tế bào đột biến nó chỉ cần 1 loại xúc tác nó cũng có thể đột biến, trẻ em cũng có thể hút thuốc thụ động, cũng có thể đột biến di truyền, nhưng tỷ lệ trẻ em bị hạch k nhiều như người lớn. Đa phần các ca vào hồi sức tích cực toàn già già rồi, mà chăm mấy ông này thì khổ vc, nửa đêm cứ nhảy chồm chồm vì nóng, trong phòng các bệnh nhân khác thì chết rét mà các ông cứ rên hừ hừ vì nóng
Txúc với tác nhân gây K (chất sinh ung) phải tính đơn vị là chục năm trở lên, thụ thụ cái gì? :D

Nghiên cứu thêm (1-2 năm) về K nói chung và lymphoma hodgkin, non hodgkin nói riêng rồi nói chuyện tiếp với tôi.
 
Txúc với tác nhân gây K (chất sinh ung) phải tính đơn vị là chục năm trở lên, thụ thụ cái gì? :D

Nghiên cứu thêm (1-2 năm) về K nói chung và lymphoma hodgkin, non hodgkin nói riêng rồi nói chuyện tiếp với tôi.
Thôi ông ạ, nó bị thì nó vẫn cứ bị thôi, cơ thể mỗi người nó react 1 kiểu, đầy cháu bé tý ung thư não to đùng kia kìa, bao nhiêu làng sống trong vùng hóa chất, trẻ chưa đi học lớp 1 cũng ung thư kia kìa. Mà cũng nói luôn trừ những loại K có tác nhân virus gây ra (mà ung thư hạch bạch huyết là một trong số đó) thì thiếu quái gì nguồn làm biến đổi gene mà ông bảo tiếp xúc tác nhân gây ung thư phải cả chục năm?
 
Thôi ông ạ, nó bị thì nó vẫn cứ bị thôi, cơ thể mỗi người nó react 1 kiểu, đầy cháu bé tý ung thư não to đùng kia kìa, bao nhiêu làng sống trong vùng hóa chất, trẻ chưa đi học lớp 1 cũng ung thư kia kìa. Mà cũng nói luôn trừ những loại K có tác nhân virus gây ra (mà ung thư hạch bạch huyết là một trong số đó) thì thiếu quái gì nguồn làm biến đổi gene mà ông bảo tiếp xúc tác nhân gây ung thư phải cả chục năm?
Do gen hay di truyền.

Còn tác nhân sinh K thì đơn vị là chục năm trở lên là tôi đọc nhiều bs nói, và xem nhiều clip bs ở hội thảo về K, có quyển sách viết cách đây khoảng 20 năm của gs nguyễn chấn hùng cũng có nói. :D
 
Chia buồn với bác, người bệnh lẫn người nhà lúc bình thường đã mệt mỏi rồi, lại còn trong thời điểm dịch này nữa
 
Tôi cũng chả có mấy điều để nói với anh nữa. Mà vozer lương nghìn đô thì có :lol: tôi tin... Nửa cái forum tin 1 thằng kinh doanh thành đạt sau lòi ra chạy grap :LOL:

Thì đấy, tôi biết vozer bây giờ nó như nào mà, a cũng chả ngoại lệ đâu. Tôi thì chả có thời gian đôi co với a, cũng chả thiết phải vậy. Riêng việc a phán xét thì tôi chả ưng thôi, còn nếu a muốn tin hay không thì tôi với a có thể show bằng nhiều cách mà ( chỉ để a ngưng cái việc phán xét quá cá nhân hoá của a thôi )

Tôi thì chả xàm lol làm gì, tôi chả có lương nghìn $, trước tôi đi làm lương max 15tr thôi. Nhưng tôi làm MMO nay là năm thứ 4 cũng có kết quả anh ạ! :)
 
Chào bác, tôi ở bên Mỹ Đức, chắc bác ở Phùng Xá à? thấy nhà dệt nên đoán vậy ạ. Đọc cũng giống hoàn cảnh của bố tôi. Bố tôi năm nay 51, tuổi hạn hay cgi đấy. Hồi tháng 6/2019, ông bạn hàng xóm mất, bố tôi cũng ra nhà đấy nhiều. Đến tháng 7 thì bắt đầu người cứ lả lả, đi khám thì phổi có điểm mờ. Cuối tháng 8 thì ra viện K3 khám, ung thư phổi giai đoạn cuối. Nằm đấy xét nghiệm thêm thì hóa ra di căn lên não rồi. Cũng xạ trị 1 đợt, rồi bác sĩ bảo cho về. Bố tôi về là tháng 12. Hồi đầu về thì vẫn đi lại được, tự ăn uống được. Tôi đang là sinh viên nên cuối tuần mới về dc 2 ngày. Mỗi lần về, bố tôi lại yếu đi thêm một phần. Giờ nằm liệt giường cũng gần 3 tháng rồi, ăn phải xúc cho, đi vệ sinh không tự chủ. Nói chung là khổ, khổ cả mẹ tôi phải chăm sóc. Đợt đầu có mình mẹ tôi chăm, thỉnh thoảng có phải nhờ các bác, các chú bên họ nội ( nhà có 2 anh em, anh trai tôi đi làm HN, tôi thì đang đi học đại học nên cũng ko về được thường xuyên). Đợt này dịch tôi được nghỉ, Mẹ cũng không phải đi làm nên ở nhà chăm bố tôi thôi. Bây giờ, bố tôi nằm nhiều nên bị loét hết cả. Cứ lật người cho nó đỡ loét chỗ này thì chỗ nằm xuống lại loét. Chán lắm các bác ạ.
Bố tôi bị di căn lên não nên không thấy kêuđauđơn gì, còn nhà tôi có cô ruột, bị ung thư phổi, di căn sang xương mà đau đớn kêu sợ lắm. Tình trạng này, khéo chả mấy hôm, mà chả biết dịch thế này, kiểu gì bây giờ?
P/s: Bố tôi cũng rượu chè, thuốc kinh lắm chứ ko phải tự nhiên mà bị đâu, đến cái mức ra viện K nằm xạ trị mà vẫn trốn ra cổng viện hút thuốc.
 
Như thằng em tôi nó bảo bác sĩ nói nếu không chữa thì 1 tháng 20 là chết... (Tức là giờ đang nằm hấp hối rồi ấy) Thực sự phát hiện ra đã là quá muộn... Hạch chỉ còn 10% nữa là chèn vào họng không thở được... Còn đúng là có bệnh thì vái tứ phương thật. Bà tôi năm 82 83 tuổi ốm bệnh, bệnh viện trả về... Thế là nhà lặn lội lên hòa bình xin thuốc nam uống thì lại hợp bà sống được thêm 10 năm 92 tuổi thì mất... Mất cũng vì già thôi chả bệnh gì nữa cả... Tôi có hỏi mẹ sao ko cho chú lên lấy thử thuốc nam về uống xem thì mẹ bảo ông thầy ấy chết rồi... Thuốc nam thì nếu nó hợp nó như phép màu luôn :(
Tôi cũng không rõ là do điều kiện sống, gen hay gì mà đa phần những người tôi biết có bệnh chữa thuốc nam khỏi đều là thế hệ tầm ông bà, tức là đa phần toàn 70 tuổi trở lên. Cũng có vài người tầm 50-60 tuổi nhưng cá nhân tôi chưa thấy ông nào dưới 40 dùng thuốc nam khỏi cả. Đây là bệnh hiểm nghèo hay nan y khó trị chứ không nói mấy cái cảm cúm hay đau bụng thông thường. Hay là do thế hệ sau này, trong đó có cả tôi, cơ thể nó không hạp thuốc nam?
 
Không biết chuyện có thật không nhưng ở ngoài thì chẳng bác sĩ nào dám khẳng định chắc như đinh đóng cột là sống chết bao nhiêu phần trăm đâu
 
nửa đêm đọc thớt, tôi like cho cả 2 phe các anh. Cách các anh bem nhau đúng chất vọc đấy, anh nào cũng thượng đẳng

Gửi riêng thớt: tôi thích cách anh viết, nó nhấn nhá ra chuyện thật, tôi chia sẻ ở góc độ có người thân sắp mất, vậy thôi, không phán xét như các anh khác
 
bà dì ung thư giai đoạn cuối dang dùng mophin, muốn đi mà đi không được đau đớn, chịu không nổi lại vô viện cấp cứu truyền máu truyền nước, ung thư bào mòn sức khỏe - tinh thần -tài chính của người bệnh, đáng sợ.
 
Tôi cũng chả biết bắt đầu từ đâu mà tôi chỉ muốn nói là mọi người đừng tin cái khám tổng quát hàng năm ở bệnh viện cấp tỉnh... :( bệnh gì nó khám ra được thì khám chứ ung thư thì là không...

Mọi người thường truyền miệng với nhau việc đi đám ma về thì ai bị ung thư nó sẽ phát tác... Tôi nghiệm thì thấy đúng... Ít nhất là chú tôi và 2 người trong làng tôi từng chứng kiến... Cách đây tầm 1 tháng, chú tôi đi đám ma ông bạn cùng làng và khi về thì tối thấy cổ nổi đầy hạch... Sang bệnh viện vân đình khám không ra kết quả vậy là họ đẩy ngay ra bệnh viện K Hà Nội... Xét nghiệm lâm sàng thì bác sĩ khẳng định 90% là ung thư tuy nhiên vẫn phải đợi kết quả khoảng 10 ngày cho chắc chắn... Từ khi phát hiện tới khi xác định tình trạng bệnh thì kéo dài khoảng 20 ngày... Tôi nhớ hôm ông ra viện K lần đầu về cái là ông đi thông báo họ hàng rằng: Tôi bị ung thư sắp chết rồi... Chết thì thôi sợ đéo gì :( Dù sao thì ông đúng là người cứng rắn, có đầu óc và rất tốt với con cháu... Chắc là ông chú họ nội tôi quý nhất trong 6 người con trai của bà tôi...

Loanh quanh cả tháng, thằng em tôi cứ 4h30 sáng phóng xe đưa bố đi viện, tối lại đèo về đi đi lại lại hết trăm km 1 ngày... Nghĩ thương nó thật... 1 thằng con có hiếu... Mẹ tôi bảo ngày biết chú bị bệnh nó khóc như mưa ấy, ở ngoài cứng rắn bao nhiêu thì bên trong nó cũng thương bố thương mẹ, cũng yếu đuối không kém bất cứ anh zai nào bảnh bao 1 câu yêu bố 2 câu yêu mẹ... Nó chưa bao giờ nói yêu bố yêu mẹ cả... Nói thêm về tính cách thì thằng này mồm mép không có, sống đúng kiểu người ít học (Tôi không chê nó, mà đang khen... nó học hết cấp 2 nghe nó đọc báo hay tiếng anh mà phì cười...:D ) không văn hóa, văn hoa... Nói đúng ra thì chả biết 1 câu nịnh, 1 câu nói ngọt với ai bao giờ, ở nhà quát vợ quát con inh ỏi cơ mà lại thương vợ thương con nhất không gái gú chỉ rượu chè làm ăn... Mà ở quê thì nó cũng chả biết sợ bố con thằng nào hết :( Thậm chí ốm bệnh ung thư nó động viên bố ăn cơm đi thì cũng là: Bố ăn cơm đi... (với giọng điệu oang oang sai bảo) Nghe thì nó là thế nhưng thực sự khẩu ngữ nó không thể làm khác được... Người ngoài nhìn vào thì nghĩ thằng này mất dạy các kiểu... Vì thực ra họ hiểu thế đéo nào được nó, chỉ anh em trong nhà tôi mới hiểu đấy là câu nói ngọt ngào nhất của nó thôi... Tôi lan man thằng em nhiều vì sao? Vì nó là người duy nhất hàng ngày đèo bố nó ra viện, là người ở lại duy nhất trông bố hầu hạ bố nó... Là người phải chạy vạy lo lắng cho ông từng cục tiền, từng cục tiền một... Bố nó đi viện mấy lần? Chắc cũng không dưới chục lần: Từ cao huyết áp, sảng rượu lên cả trại tâm thần để cai, rồi ốm vặt sang viện, ốm nặng sang viện... Cũng chỉ nó, mình nó gồng gánh... Không dưới 5 lần tôi biết nó khóc vì bố vì mẹ bị bệnh... Người ta bảo khẩu xà tâm phật thì đúng y thằng này luôn... Nãy thấy nó vay tiền mẹ nó để vk đi chợ mua thức ăn nguyên văn như sau: Bà đưa cho cái T 200k đi chợ hộ con cái... Bảo từ sáng mà nó chưa nói với mẹ à? (Chả biết nó vay tiền hay đòi tiền nữa :censored: ) Mà nghĩ lan man cũng thấy tội... Nhà nó không có cả 200k đưa tiền cho vk đi chợ nuôi con... Tiền có bao nhiêu nó cầm rađây chữa bệnh cho bố hết rồi... :D Nãy ngồi gọi facetime nó còn hỏi vk nay ăn gì? Vk nó quay mâm cơm có cá kho xong nó cười =((

Chú tôi là người nghiện rượu, nghiện thuốc lá nặng chắc cũng 20 30 năm là ít... Trước ông nghiện rượu tới nỗi ngày phải uống hết gần 1 lít... Ăn cơm làm vài chén, ngồi chơi làm 1 cốc... Tới khi ông quyết định bỏ rượu chắc cũng chục lần và lần nào cũng là: Bỏ rượu ốm bệt giường... Đái cả ra quần... Hay chân tay run, nói bập bẹ... Nên ông nào đang nghiện rượu thì cai dần đi nhé nó ngấm vào thần kinh đấy... Tới lúc phải lên cả ba thá để cai rượu, uống thuốc tâm thần thì các ông hiểu thế nào rồi... Tôi biết ông quyết tâm bỏ rượu lắm... Thậm chí lúc bố tôi mất ông cũng thề cai rượu tu chí làm ăn nhưng hậu quả thì như tôi kể trên ấy... Vậy mà ông bỏ rượu được... Chắc hơn 1 năm rồi... Bỏ rượu, sống khỏe lành mạnh (À thuốc vẫn hút ngày 1 bao :( )Ông đi làm bảo vệ ở 1 cái xưởng gần nhà tôi... lương 2 triệu 1 tháng, tiền thì đưa vợ, mua sữa cho cháu... Ông còn bảo tích tiền xây lại cái nhà :) Tôi nghe vậy mừng lắm... Lần nào về quê cũng khen chú bỏ được rượu là mừng, chú sống lại ai cũng mừng... Vậy mà =((

Cuộc đời nó đâu có công bằng... Đùng 1 cái chú tôi bị ung thư... Thằng em hay cả họ nội tính cả tôi vào cũng chả có khá giả... Nói thẳng là nghèo... Thằng em ngu si của tôi thì ngoài làm ăn thua lỗ... Tết tết lại bùi tài đi chẵn lẻ 1 chút... Lãi mẹ đẻ lãi con, lãi ngân hàng vay vốn... Loanh quanh nợ đìa... Tầm 2 tháng trước nó đi học tiếng hàn quốc để sang bên ấy lao động... Các anh biết không? Trưa 12h nó phóng xe ra hà nội 40km... 17h chiều lại phóng xe về nhà dệt khăn tới 5h sáng thì ngủ rồi 12h trưa hôm sai lại ra hà nội, nó bảo em mà không phải làm thì thi đỗ trăm phần trăm... =(( Có hôm nó ở lại để đi khám sức khỏe nhưng ko có chỗ ngủ thì nó sang phòng tôi ngồi nghe nó kể, ngồi nhìn cái mắt lờ đờ vì mệt quen rồi mà tôi thấy thương nó vc... Nó mới vay ngân hàng được trăm củ... Vừa đóng tiền học, vừa đáo sổ xong thì bố nó bị bệnh... Nó chẳng biết xoay tiền ở đâu... Hôm trước 11h đêm tôi phóng qua viện K trông chú với nó tới 5h sáng thì 2 anh em ngồi tâm sự... Nó bảo: Bị ung thư chữa tốn lắm, bác sĩ nói tỉ lệ khỏi bệnh khoảng 60% không xạ trị được... Bố nó bị ung thư hạch (Lúc đầu chẩn đoán là ung thư vòm họng) Nổi khắp người chỗ nào cũng nổi thì xạ trị kiểu gì? Theo lời bác sĩ thì ung thư đang giai đoạn 3 và còn 10% nữa là giai đoạn cuối tức giai đoạn 4 ( Khối u phát triển kích cỡ 90% rồi) Nói là giai đoạn cuối cũng được. Tỉ lệ sống 60% chữa khỏi thì 80% sống được 5 năm. Nó quyết chữa cho bố, giá nào cũng chữa... Nó chạy vạy vay chỗ này đập chỗ kia... Thậm chí 3 hôm trước ra viện truyền thuốc thì trong túi nó có 2tr... Tới chiều may quá có con bạn lâu không gặp cho vay 10 củ... Biết thế em vay luôn 20 củ cho bõ :D xong nó lại cười... Nó tính mỗi tháng chú tôi ra viện thì tiền thuốc thang là 25-30 củ...Ông có bảo hiểm của thương binh liệt sĩ 100% rồi ấy nhé không thì mất có khi tính tiền trăm triệu 1 tháng... xong nó lại cười...Trong câu chuyện của nó luôn có 1 câu lặp lại: Ra truyền nước 4 ngày... nghỉ 20 ngày để về lo tiền...Kiếm sao được 20 triệu 1 tháng... Nó tính bán cửi dệt... Nhà tôi đang cho nó ở để làm ăn (Tôi và mẹ ra ngoài hà nội sống) 1 khung cửi ngày thường là 140 triệu... Ngày dịch đếu ai thèm mua... Công việc cũng không có... Không bán được khăn, không ai thuê người dệt cửi... Chắc đường cùng nó phải bán đất mất... Nói xong nó lại cười, điệu cười kiểu đếch sợ gì cả đến đâu thì đến ... Chứ không phải cười nhạt vô vọng đâu các anh :)

Tới hôm nay tôi quyết định lên đây chia sẻ với các fen vozer vì: Chú tôi khám tổng quát, khám lâm sàng, khám tái khám lui 1 năm không dưới chục lần tại cái bệnh viện tỉnh... (Chú tôi bị cao huyết áp và dạ giày mà khám miễn phí nên hầu như tháng nào ông cũng sang) Không có một chút triệu chứng gì biểu hiện ung thư hết... Nên khám tổng quát cũng chỉ là một biện pháp tâm lý nếu anh đang bị ung thư... Bệnh ung thư diễn ra khá nhanh... Bác sĩ bảo nếu chú tôi phát hiện cách đây 6 tháng thì chữa khỏi gần như 100% (Ung thư hạch nó không nguy hiểm bằng ung thư nội tạng... gan, phổi, dạ dày...) Chú tôi có thể mai, có thể ngày kia là mất: Do chú tôi không xạ được nên phải truyền hóa chất... Bác sĩ cũng nói thẳng: Truyền chia ra làm 6 đợt tức là 6 tháng, trị xong thì 3 tháng sau xét nghiệm lại... Mỗi tháng truyền 4 hôm, mỗi hôm truyền 4 chai... Trong 4 ngày đó sẽ có 1 chai cực nặng ( Thằng em tôi hôm nay đi mua chai ấy là 20tr đã trừ bảo hiểm) nên nếu chú tôi bị sốc thì chết luôn tỉ lệ thành công trong đợt truyền tháng này là 50-50... Gia đình nên chuẩn bị... Ngoài ra tỉ lệ bạch cầu cái méo gì ấy của chú tôi quá cao... Người bị ung thư bình thường thì 60.000 tới 70.000 bạch cầu... còn chú tôi là 196.000, tới 200.000 là mất kiểm soát... Trong phòng truyền hóa chất thì 1 mình chú tôi bị cảnh bảo như vậy... Cả do chú tôi còn bị cái thể trạng gì đó mà thằng em tôi nó không nhớ ra để kể với tôi :(

P/S: Chiều nay tôi lại ra với chú, dịch mà vào phải kiểm tra thân nhiệt, đeo khẩu trang các kiểu... Có ông đo 36,7 độ... Bị bế đi luôn do cái máy đo nhiệt độ bị thấp hơn 1 độ... :rolleyes: (Bảo vệ bảo thế) Vào cũng rén sợ bị cách ly lắm các anh ạ... Cũng vì dịch mà thằng em tôi phải 1 mình trông bố... Anh em họ hàng thì cũng sợ dịch... (Chiều nay có lên) Nhà nào cũng 2 con còn bé, cũng lao động chính... Ck muốn đi thì vợ lại bảo ở nhà, Chú bác ở miền nam muốn thăm thì cũng ko ra được sợ dịch... Thành ra chỉ có tôi do đang ở Hà Nội... Nãy nào chú nào thím gọi điện gửi gắm tôi vào viện trông chú với em nhé... Dịch đấy các anh ạ... Nay sang chú mua cho chú ít dâu tây (Ông thích ăn nho với dâu tây lắm, ở quê thì cũng chả có mà ăn đâu... Tới khi bệnh tật sắp mất thì...) Ông ăn liền hết nửa hộp, tối thì 3 chú cháu ăn cơm bụi xong chú lại ăn hết hộp bánh su kem... Chú ăn khỏe hơn cả lúc chưa bị bệnh... Chú bảo ăn ngon miệng lắm, ăn cả ngày... Ăn vì tốn tiền chữa bệnh rồi... xong cười... Nhà tôi, em tôi cũng chả dấu chú tí gì cả... Chú tôi biết sống chết thế nào... Tôi đoán chú tôi cũng sợ chết lắm... Ai mà chả sợ nhưng chú sẵn sàng rồi... Trưa nay trước khi truyền hóa chất chú có nhắn em tôi: Bố chết trong hôm nay thì mang xác về nhà tang lễ nhé, đừng mang về nhà làm đám ma... Kẻo dịch có người bị lây thì mang tiếng =((
Thớt nhà chỗ nào gần Ba Thá đấy?
 
thấy nhìu trường hợp
đã cancer giai đoạn chót mà người thân-vẫn cố bán nhà cửa để chữa bệnh
 
Tầm soát ung thư ở bạch mai thì bao tiền hở các bác?:confused:

Gửi từ Xiaomi Redmi 5 Plus bằng vozFApp
 
Back
Top