Vừa đọc xong "Vẽ em bằng màu nỗi nhớ"

chỉ có truyện tội lỗi là e thấy nặng đô nhất mình từng đọc ,ám ảnh thật

Thím còn link truyện ko
W5qnjqu.png


Gửi từ Samsung SM-N986N bằng vozFApp
 
Câu chuyện của mình cũng nhiều chi tiết thú vị, nhưng vốn mình viết văn lại không hay.

Đã bao giờ các thím gặp được một người mà hợp cả tuổi, hợp cả cung hoàng đạo, đến cả sở thích thì cũng 9/10 là giống nhau chưa? Mình và em ấy là như vậy đó.
Rồi cái lúc 2 đứa mà gặp nhau cũng kì cục, ai đời mình đang học trong lớp, có con bé ở đâu thò đầu vào chê mình vẽ xấu, chả lẽ chỉ vì mình ngồi gần ngay cửa ra vào.
Rồi trong kí ức mơ hồ của mình, thì có lẽ lần đó không phải là lần gặp nhau đầu tiên, mà là 2 đứa đã từng quen nhau hồi còn bé. Lúc đó, mình hay được bà chị dẫn đi theo sang nhà bạn của bả chơi. Hình ảnh mình và một con bé ngồi chơi trên cái xích đu ở sân nhà bà chị kia cứ như vừa trải qua trong cơn mơ vậy, không rõ ràng nhưng cảm giác rất thật. Sau này mình có hỏi em ấy, thì em ấy bảo không có chuyện đó đâu, nhưng nhà chị đó đúng là hàng xóm của em.

Chưa bao giờ mình thấy câu "có duyên mà không có nợ" lại chính xác như chuyện của mình và em đến vậy. Cứ gặp nhau, biết đó rồi lại vụt mất, chỉ là thoáng qua mà thôi.

Cũng muốn viết một cái gì đó, nhắc nhở về một thời tuổi trẻ, nhưng nghĩ lại thì một thằng khống chế học sinh giỏi vì môn văn như mình thì thật quá sức :((
 
Đọc rồi thím ạ, nhưng em thấy không hợp. Đoạn đầu còn hay, về sau càng ngày càng kịch.
Thế mà vẫn ráng đọc, đọc đến chap 68 mới biết truyện vẫn chưa full, ức chế vl :beat_brick::beat_brick:
mình thì chưa đọc cái này của thím, để rãnh đọc coi xem hay không.
còn ranh giới nó như kiểu truyện teen cấp 3, nếu không có cảm xúc về thời đấy đọc chắc cũng không hợp
vrESGSY.png
 
Đọc rồi thím ạ, nhưng em thấy không hợp. Đoạn đầu còn hay, về sau càng ngày càng kịch.
Thế mà vẫn ráng đọc, đọc đến chap 68 mới biết truyện vẫn chưa full, ức chế vl :beat_brick::beat_brick:
Đoạn sau lại càng thấy tác giả thẩm du quá đà đâm ra dở quá
 
Hồi ý đọc xong em mò đi nghe bài Tuyết rơi mùa hè buồn não nề. Lời bài hát nó viết đúng như câu chuyện vậy
BfG0IEN.gif


Sent from Xứ Hoa Cải via nextVOZ
 
Sao t đọc đ thấy clg nhỉ ? Chỉ thấy thg nhân vật chính xàm vl lúc đ nào cx tỏ vẻ lạnh lùng mà đứa con gái nào cx bám như sam, ae bạn bè cx tôn lên như rồng như hổ. Ncl truyện cho bọn con nít.Đọc đ vô nổi.

Sent from Xiaomi Redmi Note 8 Pro using vozFApp
 
Nhớ trong tủ còn quyển của rain8x với Ngày hôm qua đã từng my daisy. My life đọc online :big_smile:

Sent from Xiaomi Redmi K20 using vozFApp
 
cốt truyện thì khá nhưng cách hành văn của truyện này tôi không thẩm được, cảm giác non tay như mấy tay ngang viết blog vậy :embarrassed:
 
mình nói thiệt chứ
1 đứa dù có béo 200 kí tới khi giảm còn 50kg , ko gặp 10 năm vẫn nhận ra dễ dàng, hoặc lúc còn 5 tuổi lớn lên ko nhớ nổi thì thôi
chứ như truyện này khá hư cấu chỗ ko nhận ra Trinh
chỉ có khi tác giả bị mất trí nhớ mới ko nhận ra
Không nhận ra bình thường, trước tôi từng chơi với 1 bé, bẵng đi 1 thời gian nó qua tỉnh khác rồi lấy chồng. Chỉ mới 4 năm ko gặp nhưng trong 1 lần tình cờ đi bơi trong 1 team, gặp nó nhưng tôi ko nhận ra, nó cứ để vậy nói chào xã giao bình thường cho đến 30p sau nó kêu:
anh ko nhận ra em à?
tôi nhìn lại, mới thấy nét quen quen, nó mập lên, cắt tóc ngắn (trước tóc dài) mãi mới nhận ra được nó, nếu nó ko nhắc tôi đảm bảo cho đến lúc về nhà tôi cũng sẽ ko biết nó là ai :D
 
Mình sợ đọc kiểu truyện như vầy lắm, cứ ảm ảnh, buồn bã, cảm thấy day dứt khi nhớ tới. :too_sad::too_sad::too_sad:
 
spoil tóm tắt 2 truyện này vs thím, ngại đọc quá :D
Main sống ở Mỹ bị bệnh nặng nên về quê thăm lại mộ mẹ, bà con dòng họ lần cuối. Ai ngờ dính phải tình yêu ngu xi nhưng lại không biết kìm chế bản thân làm cả hai đau khổ
 
Last edited:
truyện hấp dẫn nhất em từng đọc thì chắc là casino ký sự đó mấy fen, đi từ sự ly kì này qua đến sự ly kì khác, cảm giác thực sự rất mới lạ :big_smile:
 
Back
Top