Chán nản quá, mọi người cho mình xin lời khuyên với

Nhà tôi cũng làm gì có điều kiện cho tôi ăn bám, bố mẹ tôi nhìn tôi còn thấy ghét chứ đừng nói 😅

Không trụ đc nên nghỉ tạm đi, đừng cố làm chi, dịch bệnh chưa biết khi nào mới hết, ko có tiền mà trả đâu

Càng cố càng nợ, càng nợ thì càng khó thoát.
Ông này nói chuyện chán vãi, bảo sao ăn bám được 3 năm...

via theNEXTvoz for iPhone
 
Lúc tk tin tin tỷ thì sao không lên chia sẽ bạn ơi? Lúc khổ lên chia sẽ làm gì ? Xin lỗi nhưng tôi nói thẳng là thằng đàn ông, vi bần , sung sướng đều hưởng cả rồi. Thì lúc nguy khó thế này tự thân vận động nhé.
Lúc sung sướng e vẫn nghĩ đến giúp đỡ người khác. Chẳng lẽ mỗi lần giúp lại up lên mạng khoe à bác. Tất nhiên nguy khó tự thân e vận động thôi. E chưa hề xin bất kì ai trên này 1k nào. Và cũng k lên đây để kể khổ nhờ mọi người mua hàng ủng hộ. E chỉ muốn lên đây tâm sự. Bác thấy không thích có thể bỏ qua mà.
 
e vay sau thím ạ, của e là thế chấp tài sản chứ không phải vay vốn thím ạ
Thua keo này bày keo khác thím ơi, kỳ trc e cũng mới chửi đội ngân hàng, đại ý " m đến thu cmn tài sản đi, t éo làm nữa, dịch ntn làm đc cc'' thế mà nó nhùn lại cơ cấu cho :) Mỗi tội CIC nhảy mức 3 thôi :byebye:
 
TT 03/2021/TT-NHNN thay thế TT cũ đã kéo dài ra cơ cấu đến 31/12/2021 rồi.
Đk này mà thím
IMG_20210624_184810.jpg
 
Chủ thớt xin lời khuyên thì mình cũng có 2 cái nói thẳng như thế này.

Thứ nhất, thành công đầu tiên của chủ thớt là gặp may nhiều hơn năng lực. Thớt là một trong những người đầu tiên nhưng, đến khi có cạnh tranh thì không làm được nữa. Sai lầm tiếp theo là cứ nghĩ là thành công đấy sẽ lặp lại vay mượn để đầu tư lớn . Thớt có thể đổ tại người Việt chuộng đồ ngoại hay do COVID. Có người bán kem trộn không biết sản xuất ở đâu vẫn kiếm rất nhiều, cũng rất nhiều người nhờ COVID mà phất. Mình nói thẳng luôn là khả năng mỗi người có hạn và khó gặp may liên tục 2 lần lắm.

Thứ hai, là thái độ của thớt với tiền bạc. Có tiền thay vì tiết kiệm, đầu tư đất đai, đa dạng danh mục tài sản cá nhân để tránh rủi ro, thì một là mua sắm vào những cái tiêu sản, hai là liên tục vay mượn đổ vào kênh tự kinh doanh. Nhất là đoạn cho đứa em họ trang fanbase, kiếm 1-2 chục củ đủ sống, như thể 1-2 chục củ với thớt giờ chỉ là tiền lẻ. Mình nói luôn: Lãi suất 7% 1 năm, tiết kiệm 5 củ 1 tháng, sau 20 năm sẽ có ~2.5 tỷ, 30 năm là ~5.6 tỷ. :byebye:

Tại thời điểm hiện tại, mình cũng chỉ biết khuyên thớt nên cố gắng làm việc trả nợ. Nếu muốn kinh doanh nữa thì nên bắt đầu từ nhỏ đến lớn như việc kinh doanh ban đầu của thớt.
 
Chào mọi người. Mình hiện tại đang rất bế tắc. Mong mọi người cho mình lời khuyên sau khi nghe câu chuyện của mình (mình xin phép được xưng tôi trong câu chuyện):

Tôi sinh ra tại vùng ngoại ô của Hà Nội. Gia đình tôi gốc nông dân. Hồi nhỏ nhà tôi rất nghèo. Nhưng cha mẹ luôn lo cho tôi được đầy đủ, không để tôi thiệt thòi so với đám bạn bao giờ. Hàng ngày mẹ tôi dậy sớm hái từng mớ ra rồi ra chợ bán để lo cho bữa ăn gia đình. Cha tôi làm nghề thợ xây, cha đi xây từng viên gạch để lo tiền điện nước, tiền đóng học phí cho tôi. Tôi cũng có tuổi thơ như bao đứa trẻ khác.

Sau khi học xong. Tôi bắt đầu kiếm việc làm. Đúng lúc có cửa hàng đang tuyển nhân viên bảo vệ. Tôi liền xin đi làm. Hàng ngày công việc của tôi là dắt xe cho khách. Nhiều khi nắng nôi phải đứng ngoài dắt xe cho khách, nhìn mọi người được ở trong điều hòa mát, tôi cũng thấy tủi thân. Nên tôi quyết định kinh doanh thử. Sau khi làm vài tháng, tôi tiết kiệm được khoảng 5 triệu (lương tôi 3 triệu/ tháng và hàng ngày phải tự bỏ tiền ăn khi đi làm) và vay mượn thêm được 1 chút. Tôi nghỉ làm và kinh doanh hàng thời trang nam (cửa hàng chỗ tôi làm bảo vệ kinh doanh thời trang nữ). Nhờ may mắn, tôi vô tình thấy chức năng quảng cáo của fb (hồi đó 2014 ít người chạy) và tìm được 1 cửa hàng bán sỉ đồ nam. Nên tôi up thử ảnh của họ lên và chạy quảng cáo bán. May mắn là sản phẩm đó đang bán chạy nên tôi bán được (trung bình 1 ngày tôi chạy qc hết 100k ra khoảng 30-40 đơn, mỗi đơn lãi 30k). Hàng ngày công việc của tôi là ngồi chốt đơn, cứ có đơn là tôi chạy qua cửa hàng đó nhặt hàng về gửi khách (vốn không có nên tôi chỉ dám nhặt lẻ chứ không dám ôm hàng).

Công việc càng ngày càng khá lên. Lúc này tôi đã có chút vốn nên đã chủ động tìm vài xưởng may để đặt hàng, thuê thêm nhân viên chốt đơn và gói hàng. Tôi mở thêm 1 cửa hàng khá to ở giữa ngã tư (mỗi tháng tiền thuê 18tr chưa tính điện nước, đóng tiền nhà 6 tháng 1 lần) và ra thêm nhiều mẫu mới. Công việc cứ thế thăng tiến dần, tôi vẫn nhớ như in lần đầu tài khoản của tôi số tiền chạm lên mức 1 tỷ. Con số mà trước đây chưa bao giờ tôi nghĩ tới. Cuộc sống khấm khá dần. Tôi quyết định xây cho cha mẹ 1 ngôi nhà mới, mua sắm những thứ tiện nghi cho gia đình, mua cho cha mẹ những bộ quần áo mới, mua những món ngon cho cha mẹ ăn, và tôi có mua thêm 1 cái ô tô để thỉnh thoảng đưa cha mẹ về quê. Nhưng tôi vẫn buồn vì có những người trong quá khứ luôn thương yêu tôi, lo cho tôi. Nhưng đến lúc tôi có khả năng báo đáp thì họ lại không còn trên đời nữa. Giờ đây, tôi luôn giúp đỡ mọi người, tất cả những người ăn xin mà tôi gặp tôi đều dừng lại để giúp đỡ, thậm chí trên mạng có bài nào chia sẻ về các hoàn cảnh khó khăn tôi cũng sẵn sàng chuyển khoản ủng hộ. Vì tôi cũng từng khó khăn và tôi luôn nghĩ cho đi sẽ nhận lại được nhiều hơn.

Đến khoảng 2018-2019, lúc này công việc của tôi bắt đầu có nhiều biến cố, các shop khác thi nhau làm theo mẫu của tôi và bán giá rẻ hơn. Tôi bắt đầu biết thế nào gọi là “thương trường là chiến trường”. Doanh thu tụt dần, hàng làm xong chỉ vứt chật kho chứ không bán được, tôi thua lỗ gần 1 tỷ. Tôi chán nản cho lại đứa e họ fanpage hơn 300k like và kho hàng. Mong nó kiếm tháng 1,2 chục đủ chi tiêu gia đình. Lần này tôi quyết định mở công ty mỹ phẩm, sử dụng thương hiệu riêng để không bị ai làm theo. Chi phí mở công ty, thuê gia công sản phẩm, giấy tờ, marketing mọi thứ rất tốn kém đến khi bán ra thị trường thì chẳng ai mua. Nghe mỹ phẩm sản xuất tại Việt Nam là khách bỏ đi, khách hàng họ chỉ thích dùng hàng ngoại, càng làm càng lỗ, sản phẩm hết hạn sử dụng phải bỏ đi, lâu dần tôi hết vốn phải giải thể công ty. Tôi chán nản chẳng làm gì cả trong 1 năm.

Đến năm 2020 thì tôi chuyển sang bán giày da, tôi chỉ lấy mẫu của shop khác đăng lên bán rồi có đơn qua shop lấy hàng, túc tắc tháng chỉ đủ duy trì chi tiêu gia đình chứ không dư dả ra đồng nào. Bán khoảng vài tháng tôi thấy hàng bán ổn ổn nên quyết định đầu tư. Tôi cắm xe, cắm những thứ mà tôi có để vay ngân hàng, có tiền tôi thuê gia công làm nhiều mẫu riêng (xưởng yêu cầu làm số lượng nên tôi cần nhiều tiền). Sau khi có hàng chuẩn bị bán thì đại dịch xảy ra, khách hàng không mua hàng nữa. Cứ thế lỗ dần, mỗi tháng tôi phải bán đi 1 thứ để trả lãi ngân hàng, xe máy, điện thoại… Giờ đây tôi chẳng còn gì để bán được nữa. Tôi đang rất bế tắc, tôi mất phương hướng, tôi stress hàng đêm. Chỉ suy nghĩ làm sao để có tiền trả nợ. Tôi hiện tại không biết phải làm gì nữa. Mong mọi người cho tôi lời khuyên. Cảm ơn đã đọc những dòng tâm sự của tôi.
Còn tôi, lương 6tr làm 10 năm nay))
 
Chủ thớt xin lời khuyên thì mình cũng có 2 cái nói thẳng như thế này.

Thứ nhất, thành công đầu tiên của chủ thớt là gặp may nhiều hơn năng lực. Thớt là một trong những người đầu tiên nhưng, đến khi có cạnh tranh thì không làm được nữa. Sai lầm tiếp theo là cứ nghĩ là thành công đấy sẽ lặp lại vay mượn để đầu tư lớn . Thớt có thể đổ tại người Việt chuộng đồ ngoại hay do COVID. Có người bán kem trộn không biết sản xuất ở đâu vẫn kiếm rất nhiều, cũng rất nhiều người nhờ COVID mà phất. Mình nói thẳng luôn là khả năng mỗi người có hạn và khó gặp may liên tục 2 lần lắm.

Thứ hai, là thái độ của thớt với tiền bạc. Có tiền thay vì tiết kiệm, đầu tư đất đai, đa dạng danh mục tài sản cá nhân để tránh rủi ro, thì một là mua sắm vào những cái tiêu sản, hai là liên tục vay mượn đổ vào kênh tự kinh doanh. Nhất là đoạn cho đứa em họ trang fanbase, kiếm 1-2 chục củ đủ sống, như thể 1-2 chục củ với thớt giờ chỉ là tiền lẻ. Mình nói luôn: Lãi suất 7% 1 năm, tiết kiệm 5 củ 1 tháng, sau 20 năm sẽ có ~2.5 tỷ, 30 năm là ~5.6 tỷ. :byebye:

Tại thời điểm hiện tại, mình cũng chỉ biết khuyên thớt nên cố gắng làm việc trả nợ. Nếu muốn kinh doanh nữa thì nên bắt đầu từ nhỏ đến lớn như việc kinh doanh ban đầu của thớt.
e cảm ơn bác
 
Chào mọi người. Mình hiện tại đang rất bế tắc. Mong mọi người cho mình lời khuyên sau khi nghe câu chuyện của mình (mình xin phép được xưng tôi trong câu chuyện):

Tôi sinh ra tại vùng ngoại ô của Hà Nội. Gia đình tôi gốc nông dân. Hồi nhỏ nhà tôi rất nghèo. Nhưng cha mẹ luôn lo cho tôi được đầy đủ, không để tôi thiệt thòi so với đám bạn bao giờ. Hàng ngày mẹ tôi dậy sớm hái từng mớ ra rồi ra chợ bán để lo cho bữa ăn gia đình. Cha tôi làm nghề thợ xây, cha đi xây từng viên gạch để lo tiền điện nước, tiền đóng học phí cho tôi. Tôi cũng có tuổi thơ như bao đứa trẻ khác.

Sau khi học xong. Tôi bắt đầu kiếm việc làm. Đúng lúc có cửa hàng đang tuyển nhân viên bảo vệ. Tôi liền xin đi làm. Hàng ngày công việc của tôi là dắt xe cho khách. Nhiều khi nắng nôi phải đứng ngoài dắt xe cho khách, nhìn mọi người được ở trong điều hòa mát, tôi cũng thấy tủi thân. Nên tôi quyết định kinh doanh thử. Sau khi làm vài tháng, tôi tiết kiệm được khoảng 5 triệu (lương tôi 3 triệu/ tháng và hàng ngày phải tự bỏ tiền ăn khi đi làm) và vay mượn thêm được 1 chút. Tôi nghỉ làm và kinh doanh hàng thời trang nam (cửa hàng chỗ tôi làm bảo vệ kinh doanh thời trang nữ). Nhờ may mắn, tôi vô tình thấy chức năng quảng cáo của fb (hồi đó 2014 ít người chạy) và tìm được 1 cửa hàng bán sỉ đồ nam. Nên tôi up thử ảnh của họ lên và chạy quảng cáo bán. May mắn là sản phẩm đó đang bán chạy nên tôi bán được (trung bình 1 ngày tôi chạy qc hết 100k ra khoảng 30-40 đơn, mỗi đơn lãi 30k). Hàng ngày công việc của tôi là ngồi chốt đơn, cứ có đơn là tôi chạy qua cửa hàng đó nhặt hàng về gửi khách (vốn không có nên tôi chỉ dám nhặt lẻ chứ không dám ôm hàng).

Công việc càng ngày càng khá lên. Lúc này tôi đã có chút vốn nên đã chủ động tìm vài xưởng may để đặt hàng, thuê thêm nhân viên chốt đơn và gói hàng. Tôi mở thêm 1 cửa hàng khá to ở giữa ngã tư (mỗi tháng tiền thuê 18tr chưa tính điện nước, đóng tiền nhà 6 tháng 1 lần) và ra thêm nhiều mẫu mới. Công việc cứ thế thăng tiến dần, tôi vẫn nhớ như in lần đầu tài khoản của tôi số tiền chạm lên mức 1 tỷ. Con số mà trước đây chưa bao giờ tôi nghĩ tới. Cuộc sống khấm khá dần. Tôi quyết định xây cho cha mẹ 1 ngôi nhà mới, mua sắm những thứ tiện nghi cho gia đình, mua cho cha mẹ những bộ quần áo mới, mua những món ngon cho cha mẹ ăn, và tôi có mua thêm 1 cái ô tô để thỉnh thoảng đưa cha mẹ về quê. Nhưng tôi vẫn buồn vì có những người trong quá khứ luôn thương yêu tôi, lo cho tôi. Nhưng đến lúc tôi có khả năng báo đáp thì họ lại không còn trên đời nữa. Giờ đây, tôi luôn giúp đỡ mọi người, tất cả những người ăn xin mà tôi gặp tôi đều dừng lại để giúp đỡ, thậm chí trên mạng có bài nào chia sẻ về các hoàn cảnh khó khăn tôi cũng sẵn sàng chuyển khoản ủng hộ. Vì tôi cũng từng khó khăn và tôi luôn nghĩ cho đi sẽ nhận lại được nhiều hơn.

Đến khoảng 2018-2019, lúc này công việc của tôi bắt đầu có nhiều biến cố, các shop khác thi nhau làm theo mẫu của tôi và bán giá rẻ hơn. Tôi bắt đầu biết thế nào gọi là “thương trường là chiến trường”. Doanh thu tụt dần, hàng làm xong chỉ vứt chật kho chứ không bán được, tôi thua lỗ gần 1 tỷ. Tôi chán nản cho lại đứa e họ fanpage hơn 300k like và kho hàng. Mong nó kiếm tháng 1,2 chục đủ chi tiêu gia đình. Lần này tôi quyết định mở công ty mỹ phẩm, sử dụng thương hiệu riêng để không bị ai làm theo. Chi phí mở công ty, thuê gia công sản phẩm, giấy tờ, marketing mọi thứ rất tốn kém đến khi bán ra thị trường thì chẳng ai mua. Nghe mỹ phẩm sản xuất tại Việt Nam là khách bỏ đi, khách hàng họ chỉ thích dùng hàng ngoại, càng làm càng lỗ, sản phẩm hết hạn sử dụng phải bỏ đi, lâu dần tôi hết vốn phải giải thể công ty. Tôi chán nản chẳng làm gì cả trong 1 năm.

Đến năm 2020 thì tôi chuyển sang bán giày da, tôi chỉ lấy mẫu của shop khác đăng lên bán rồi có đơn qua shop lấy hàng, túc tắc tháng chỉ đủ duy trì chi tiêu gia đình chứ không dư dả ra đồng nào. Bán khoảng vài tháng tôi thấy hàng bán ổn ổn nên quyết định đầu tư. Tôi cắm xe, cắm những thứ mà tôi có để vay ngân hàng, có tiền tôi thuê gia công làm nhiều mẫu riêng (xưởng yêu cầu làm số lượng nên tôi cần nhiều tiền). Sau khi có hàng chuẩn bị bán thì đại dịch xảy ra, khách hàng không mua hàng nữa. Cứ thế lỗ dần, mỗi tháng tôi phải bán đi 1 thứ để trả lãi ngân hàng, xe máy, điện thoại… Giờ đây tôi chẳng còn gì để bán được nữa. Tôi đang rất bế tắc, tôi mất phương hướng, tôi stress hàng đêm. Chỉ suy nghĩ làm sao để có tiền trả nợ. Tôi hiện tại không biết phải làm gì nữa. Mong mọi người cho tôi lời khuyên. Cảm ơn đã đọc những dòng tâm sự của tôi.
Tuy là nhìn sự kiện đã rồi nhưng em cũng có đôi lời khuyên cho bác:
  • thương hiệu thời trang bác bỏ là sai rồi. Gặp khó khăn phải tái cơ cấu chứ không phải buông xuôi. Lúc đó giá mà bác liên kết với các idol mạng xã hội: ví dụ như quảng cáo áo thông qua thỏ 7 màu, thăng fly,... hoặc thuê một ông thợ vẽ tự tạo thương hiệu riêng. Doanh thu lúc đó bác lớn, không ngại vấn đề này.
  • thứ 2 đây là cuộc chiến dữ liệu: bác đã có đơn hàng từ tập khách hàng cũ, việc tái tiếp cận họ, mở rộng tập khách hàng tương tự là việc có thể làm. Có thể chơi kiểu chiết khấu hoặc tạo ra mẫu áo mới
  • thứ 3 là bác có cải tiến công nghệ không. Trên voz này cũng có một sếp bán áo, liên kết với mấy ông hoạ sĩ làm thương hiệu và đi đầu trong công nghệ in
  • còn hai lần bác tính làm mỹ phẩm và đi bán giày thì e chịu, ko biết góp ý sao
==> ngoài những lựa chọn khác bác có thể lựa chọn quay lại ngành cũ: phân phối áo thun mà

via theNEXTvoz for iPhone
 
Ông này nói chuyện chán vãi, bảo sao ăn bám được 3 năm...

via theNEXTvoz for iPhone
Tôi đang đợi ông tư vấn đây cho chủ thớt đây 😂😂

Tôi ko phải người kinh doanh nhưng tôi biết nếu không có cách thì nên dừng đúng lúc, càng cố càng nợ nần, không có tiền thì bán cái gì nữa, bán nhà à hay đi vay nặng lãi

Tôi tưởng ông tư vấn đc cái gì, chứ ông cũng im re, khi tôi đưa ra cách giải quyết thì ông lại tìm cách dìm nó... Đúng là hài hước 🤣🤣🤣

Cứ thế lỗ dần, mỗi tháng tôi phải bán đi 1 thứ để trả lãi ngân hàng, xe máy, điện thoại… Giờ đây tôi chẳng còn gì để bán được nữa
 
Easy come, easy go . Giờ là lúc bạn giải phóng toàn bộ các thứ gây nên chi phí (bán, thanh lý), mang nhà ra cắm để chặn dòng lãi, cơ cấu lại danh mục sản phẩm bán hàng thật chắc chắn. Kiên nhẫn, rồi kinh nghiệm đã có sẽ giúp bạn trở lại thôi !
 
Gắng lên bác, qua cơn bĩ cực đến hồi thái lai thôi

Hãy nhớ là luôn tin vào bản thân mình, đừng vì thất bại mà sa ngã hay buông xuôi

Giờ có làm shipper, xe ôm cũng làm,
Tại sao hồi đó tay trắng, làm bảo vệ lương 3tr mà vẫn vươn lên được, bây giờ lại không chứ

Không mỗi 2 chữ "gặp thời" đâu, mọi chuyện xảy ra đều có lý do của nó.

Bình tĩnh lại và nuôi nấng ý chí.

Chúc bác sức khỏe. Cố giữ gìn sức khỏe để chiến đấu tiếp.
 
Back
Top