Tại sao Ông trời lại ko công bằng với gia đình tôi

Thank các thým đã động viên. Dù đã lâu nhưng ký ức buồn đó mình ko thể nào quên đc. Lâu lâu lại tái hiện trong đầu khiến mình mệt mỏi

via theNEXTvoz for iPhone
 
Tôi nói thế này hơi phũ: mọi việc trên đời xảy ra đều có lý do của nó. Không phải tại ông trời đâu, kể cả tai nạn...
Lý do là gì thým. Bố mẹ tôi thương người cực kỳ, ai khó khăn đều đồng cảm chia sẻ. Chúng tôi gđ thuần nông, buôn bán nhỏ lẻ ở chợ.
Bởi vậy tới đời tôi ace chúng tôi đều ko làm việc gì có lỗi với xã hội có lỗi với lương tâm, ko trộm đầu đuôi cướp

via theNEXTvoz for iPhone
 
Mình không nghĩ thím kia nói về “nghiệp”, nhiều gia đình có thói quen bia rượu từ đời cha đến đời con nên xác suất hoạ đến người sẽ cao hơn
Tuy nhiên, điều đó không nên đề cập cho hoàn cảnh của thớt, lắm trường hợp họ khổ do phận số hay sao ấy, xui rủi đeo bám mãi luôn :burn_joss_stick:
Chuyện của bố mẹ mình như này.
Mẹ mình buôn hàng ở chợ xã. công việc thường ngày 2 vợ chồng là sáng sớm 3h phải chạy hơn 20km ra chợ đầu mối lấy hàng.
Hôm đó sáng sớm giáp tết xe đang chở hàng chạy về thì bị 1 chiếc xe con ông kia mới tập lái chạy ngược chiều đâm phải. Bố mình chết tại chỗ vừa đói vừa lạnh. :too_sad:

via theNEXTvoz for iPhone
 
Cố lên thím. Mình có thằng bạn gia đình cũng yên ấm khá giả. Anh nó học BK ra trường làm kỹ sư lương ngon lành, đùng cái tai nạn mất, bà mẹ nghe tin sốc đi theo con luôn, ông già thì đổ bệnh. Nó đang học bk chung với mình phải bỏ học đi làm công nhân nuôi ông già. Cảm thấy cuộc đời nó khốn nạn quá :sad:

via theNEXTvoz for iPad
Sau này nó ổn k bạn. Mình tin là 1 đứa đỗ đc bk thì đi làm công nhân nó vẫn khá.
 
Bác đình bác k ổn, nhưng bác vẫn ổn. Bác ổn thì cứ làm, cứ ăn...chả có gì đáng để tiêu cực hay buồn cả
Còn em, gia đình khá giàu, anh em giỏi giang vkl, vợ đẹp con khôn. Còn em thì...ôi thôi, mắt cận, tai kém, lại xấu dáng, lại chưa vợ. Tuy em cũng có tiền tiết kiệm, có nhà có đất nhưng cũng k tránh khỏi tự kỷ là mình kém cỏi, thất bại...:(
Học làm chi cho lắm nhỉ, em học giỏi nhất nhà, mà giờ phế nhất. Định mệnh sao chọn em. Why always me :(

Gửi từ HUAWEI YAL-L21 bằng vozFApp
Tại sao thế nhỉ, mình cũng học tốt, bằng cấp lắm vđ nhưng éo chuyên sâu 1 cái gì, ko dũng cảm nên nghe theo sự sắp đặt của gđ vào nhà nc đút chân gầm bàn, lấy 2 chữ ổn dịnh. H thấy chột đéo chịu được, mà già quá rồi đéo biết ra đường làm cái j nữa. Nhìn anh em bạn bè bây h người ta phát triển mà thấy nhục nhã quá, nhục vì hèn, quá hèn.
 
Chuyện của bố mẹ mình như này.
Mẹ mình buôn hàng ở chợ xã. công việc thường ngày 2 vợ chồng là sáng sớm 3h phải chạy hơn 20km ra chợ đầu mối lấy hàng.
Hôm đó sáng sớm giáp tết xe đang chở hàng chạy về thì bị 1 chiếc xe con ông kia mới tập lái chạy ngược chiều đâm phải. Bố mình chết tại chỗ vừa đói vừa lạnh. :too_sad:

via theNEXTvoz for iPhone

Cố lên fen à.
Đời là vậy, người tốt chưa chắc được hưởng quả ngọt, bọn ác miệng nói nhân nghĩa thì được nhà cao ăn ngon.
Nên k có việc nhân quả tuần hoàn, quả báo gì đâu.
Phải cố thôi, nếu thấy mệt thì buông.

Gửi từ Samsung SM-G955U bằng vozFApp
 
Cố lên fen à.
Đời là vậy, người tốt chưa chắc được hưởng quả ngọt, bọn ác miệng nói nhân nghĩa thì được nhà cao ăn ngon.
Nên k có việc nhân quả tuần hoàn, quả báo gì đâu.
Phải cố thôi, nếu thấy mệt thì buông.

Gửi từ Samsung SM-G955U bằng vozFApp

Nhân quả 3 đời. Quá khứ, hiện tại, vị lai.

Gửi từ Xiaomi M2101K7BG bằng vozFApp
 
Số ông ấy( bố mình) con trai trưởng cực khổ trăm bề. Đi quân nhân thì phải xin về chăm mẹ bệnh( dù còn 5 anh em nữa). Về lâu quá nên bị cho ra khỏi đơn vị.
Nếu ko có sự cố thì giờ ông cũng có cấp bậc làm trong quân đội rồi. Có đợt 2007 ông trung tướng với mấy ông đại tá còn vào nhà chơi mới biết.

via theNEXTvoz for iPhone
 
Cố lên fen à.
Đời là vậy, người tốt chưa chắc được hưởng quả ngọt, bọn ác miệng nói nhân nghĩa thì được nhà cao ăn ngon.
Nên k có việc nhân quả tuần hoàn, quả báo gì đâu.
Phải cố thôi, nếu thấy mệt thì buông.

Gửi từ Samsung SM-G955U bằng vozFApp
Uh thým. Chỉ đôi lúc nhìn về gia đình lại có ưu phiền

via theNEXTvoz for iPhone
 
Sau này nó ổn k bạn. Mình tin là 1 đứa đỗ đc bk thì đi làm công nhân nó vẫn khá.

Đã làm công nhân thì cả ngày quanh đi quẩn lại nhiêu đó việc, cuối ngày về nhà mệt bở hơi tai nằm xuống ngủ như chết. Thời gian dài cơ thể nó ù lì, đầu óc cũng mụ mẫm đi nhiều. Bởi vậy nhiều người cố sống cố chết làm việc khác cũng không đi làm công nhân dù lương cao hơn.

via theNEXTvoz for iPhone
 
Lúc tôi 18t, năm 2010 gia đình đang cuộc sống ấm no thì tai nạn bố mất, mẹ cụt 1 chân. :embarrassed:
Năm 2018, ông anh cả vừa xin đc ngề ổn định ở quê để lo toan gia đình thì bị tai nạn mất trí nhớ nghỉ nhà hơn 2 năm. Giờ phục hồi chỉ đc 95%, xin việc khó khăn, tuổi cũng đã lớn, vợ con chưa có. Nghĩ thấy mà thương. Còn tôi thì vợ con rồi làm đủ chi tiêu cuộc sống, chỉ ước mơ dư giả tí để lo thêm cho họ. :too_sad:
Đêm về trằn trọc ưu phiền

via theNEXTvoz for iPhone
Cố gắng lên bác nhé
 
Tôi nói thế này hơi phũ: mọi việc trên đời xảy ra đều có lý do của nó. Không phải tại ông trời đâu, kể cả tai nạn...
Đồng ý với bác, có thể lúc này bác thấy cuộc sống khó khăn bế tắc thì bác cố mà cày lo cho gia đình. Biết đâu vài năm sau cuộc sống khá giả lên thì bác mới thấy do hoàn cảnh như vậy bác mới được như lúc này. Nác cũng may mắn do anh trai chưa có gia đình, nếu không cũng khó khăn cho anh trai cũng như gia đình bạn
 
Chuyện của bố mẹ mình như này.
Mẹ mình buôn hàng ở chợ xã. công việc thường ngày 2 vợ chồng là sáng sớm 3h phải chạy hơn 20km ra chợ đầu mối lấy hàng.
Hôm đó sáng sớm giáp tết xe đang chở hàng chạy về thì bị 1 chiếc xe con ông kia mới tập lái chạy ngược chiều đâm phải. Bố mình chết tại chỗ vừa đói vừa lạnh. :too_sad:

via theNEXTvoz for iPhone

Chia buồn với gia đình bác, nghiệt ngã quá ạ.

Chỗ mình có bạn trẻ kia nhà nghèo, cố gắng ăn học đèn sách cuối cùng cũng đậu được trường top. Cả gia đình và thầy cô bạn bè ai nấy vui mừng hứng khởi, những tưởng em cố gắng học hành ra trường đỡ đần cha mẹ thì đùng cái một buổi tối đang đi làm thêm bị thằng chó mới ra tù chạy xe hơi tông chết. Ai cũng bàng hoàng… :too_sad:

via theNEXTvoz for iPhone
 
Chia buồn với gia đình bác, nghiệt ngã quá ạ.

Chỗ mình có bạn trẻ kia nhà nghèo, cố gắng ăn học cuối cùng cũng đậu được trường top. Cả gia đình và thầy cô bạn bè ai nấy vui mừng hứng khởi, những tưởng em cố gắng học hành ra trường đỡ đần cha mẹ thì đùng cái một buổi tối đang đi làm thêm bị thằng chó mới ra tù chạy xe hơi tông chết. Ai cũng bàng hoàng… :too_sad:

via theNEXTvoz for iPhone
Uh bác. Nghiệt ngã thật. Số phận ông ấy đau đớn lắm.

via theNEXTvoz for iPhone
 
Lúc tôi 18t, năm 2010 gia đình đang cuộc sống ấm no thì tai nạn bố mất, mẹ cụt 1 chân. :embarrassed:
Năm 2018, ông anh cả vừa xin đc ngề ổn định ở quê để lo toan gia đình thì bị tai nạn mất trí nhớ nghỉ nhà hơn 2 năm. Giờ phục hồi chỉ đc 95%, xin việc khó khăn, tuổi cũng đã lớn, vợ con chưa có. Nghĩ thấy mà thương. Còn tôi thì vợ con rồi làm đủ chi tiêu cuộc sống, chỉ ước mơ dư giả tí để lo thêm cho họ. :too_sad:
Đêm về trằn trọc ưu phiền

via theNEXTvoz for iPhone

cố gắn vượt qua thôi bác
ba mình đang bệnh nặng, chỉ mong ổng có thể khỏe mạnh vài năm để báo hiếu mà cũng khó đây, sắp cho ba vô tp khám rồi mổ tim luôn, nghe bác sĩ nói có khả năng thất bại tại ba mình con bị tiểu đường hơn 2 chục năm nay, nhưng mà nhìn ba vậy không đành nên cả nhà quyết đi mổ, tối ngủ 30p phải ngồi 30p vì nằm lâu tức không ngủ được =((

Sent from Samsung SM-G973F using vozFApp
 
cố gắn vượt qua thôi bác
ba mình đang bệnh nặng, chỉ mong ổng có thể khỏe mạnh vài năm để báo hiếu mà cũng khó đây, sắp cho ba vô tp khám rồi mổ tim luôn, nghe bác sĩ nói có khả năng thất bại tại ba mình con bị tiểu đường hơn 2 chục năm nay, nhưng mà nhìn ba vậy không đành nên cả nhà quyết đi mổ, tối ngủ 30p phải ngồi 30p vì nằm lâu tức không ngủ được =((

Sent from Samsung SM-G973F using vozFApp
Cố lên bác. Giờ chỉ mong có sức khỏe, có tiền để lo cho mọi người.

via theNEXTvoz for iPhone
 
Cố lên thím, đôi khi mọi chuyện xui rủi nó kéo đến cùng một lúc vậy đấy, tưởng như cả thế giới chống lại thím vậy, nhưng đừng bỏ cuộc thím ơi, đời còn dài, rồi một lúc nào đó thím sẽ vượt qua thôi. Coi như những chuyện đó rèn luyện tâm thái của mình đi, giờ thím buồn thì chuyện cũng đã rồi, nên giữ tâm thái lạc quan còn làm tấm gương cho gia đình nữa. :)
 
Tại sao thế nhỉ, mình cũng học tốt, bằng cấp lắm vđ nhưng éo chuyên sâu 1 cái gì, ko dũng cảm nên nghe theo sự sắp đặt của gđ vào nhà nc đút chân gầm bàn, lấy 2 chữ ổn dịnh. H thấy chột đéo chịu được, mà già quá rồi đéo biết ra đường làm cái j nữa. Nhìn anh em bạn bè bây h người ta phát triển mà thấy nhục nhã quá, nhục vì hèn, quá hèn.

Hì. Có gì đâu. Như bác đâu có gì để "tiệt vọng". Bác giờ bác nghỉ, ra ngoài làm. Thấy bạn bè giàu phát triển thì hợp tác, hoặc xin làm cho họ. Cứ chăm chỉ tích lũy, rồi cơ hội sẽ tới..
Còn như em, tai em kém hẳn rồi. Công em học bằng khá, bằng giỏi, quên ăn quên ngủ...giờ vứt sọt rác hết. Em đã làm chi nên tội.
Mô phật

Gửi từ HUAWEI YAL-L21 bằng vozFApp
 
Cố lên nhé bác, Shark Phú mà cũng khổ tâm quá
Đùa chứ cuộc sống này đúng là không lường trước được điều gì. Thôi thì trông lên mình khổ chứ ngó xuống dưới nhiều người còn cơ cực gấp 100 vạn lần.
Thằng bạn mình ngày trước học chung thời SV, mẹ nó theo ai đẻ được mỗi mình nó. 2 mẹ con yêu thương đùm bọc nhau sống, nó đi học mẹ nó cũng ra thành phố ở chung làm thuê để nuôi nó ăn học. Ơn trời nó cũng ngoan, học giỏi, tương lai của nó chính là hạnh phúc của mẹ. Năm cuối rồi đi tắm biển bị cuốn trôi, để lại bà mẹ già bơ vơ sống đời đau đớn
 
Back
Top