muốn tập tự lập trưởng thành thực ra cực dễ, nhưng hẳn nhiên là thớt ko muốn làm nên giả vờ ko biết làm sao.
thớt muốn tự lập đúng ko?
1. biết tự chăm sóc bản thân ko? bao gồm: giặt giũ, dọn dẹp đồ cá nhân, giữ vệ sinh nơi ở, giữ vệ sinh đồ dùng cá nhân và đồ dùng sinh hoạt chung, tự nấu đc bữa cơm, tự biết lên kế hgoajch đi chợ để nấu cơm, tự cân đối đc chi tiêu trong tháng v.v..
2. biết tự lên kế hoạch sinh hoạt để giữ sk tốt, đồng thời tiến bộ trong cuộc sống và công việc ko? bao gồm: tự định ra mục tiêui tài chính bản thân, tự đề ra mục tiêu học tập rèn luyện, tự lên kế hoạch ăn, ngủ, học tập, làm việc theo mục tiêu đề ra
3. biết thực hiện trách nhiệm với ng thân và gia đình ko? cụ thể: sau khi có thể tự chăm sóc bản thân, có thể tự lên kế hoạch phấn đấu cho tương lai, thì tiếp tục lên kế hoạch và thực hiện việc làm tròn trách nhiệm của nmifnh đối với bố, mẹ, họ hàng, ng thân, và bản thân mình. cái nì thực ra nhiều ng chưa làm đc.. trc mắt chưqa cần tập trung làm, ráng thực hiện 2 cái trên là ok rồi.
vậy để làm đc 2 điều trong 3 điều trên, thớt cần bắt đầu ntn?
đơn giản cực: tự chăm sóc mình đi, đừng ỷ lại cha mẹ, ngay trong nhà của bố mẹ thôi:
- tự giặt đồ
- đi chợ
- tự dọn dẹp phfong riêng và cả phòng chung
- làm vệ sinh nơi ở (bao gồm: quét nhà, lau nhà, đổ rác, sắp xếp đồ đạc, định kỳ thay drap giường gối mền, lau chùi đồ dùng trong nhà, vệ sinh tủ bàn ghế tủ lạnh máy lạnh v.v..
- sống theo thời khóa biểu tự đề ra và đảm bảo th khóa biểu đó đạt tiêu chí lành mạnh, tiến bộ, tiết kiệm đc tiền và giúp công việc sự nghiệp thớt tốt hơn
- quản lý chi tiêu hàng tháng, tự đánh giá chi tiêu đó và cân nhắc nếu ra riêng thì chi tiêu ntn mới đc hay là ko tự nuôi thân đc. nếu ko tự nuôi thân đc thì đừng nói chuyện tự lập hay gì cho nó mất th gian ra.
giờ thớt đéo biết làm gì, cũng đéo biết cần bắt đầu từ đâu, nhưng nằng nặc đòi ra riêng, nếu bố mẹ dồng ý thì diễn tiến sẽ ntn:
- thớt ra riêng vẫn ăn bám tài chính bố mẹ
- thớt sống như 1 thằng cặn bã, ko khỏe mạnh, dễ sa ngã vào nhưexng thói quen xấu, nếp sinh hoạt bệnh hoạn, thậm chí dấn thân vào những trò tệ nạn xh do không có người giám sát mà bản thân thớt thì buông thả ko biết tự kiểm soát
- ở dơ như hủi, nơi ở thớt sẽ như ổ heo trừ khi bố mẹ định kỳ đến dọn ổ cho
- thớt mất phương hướng chỉ có thể sa đà vào các tệ nạn mà ko biết làm sao để bản thân tiến bộ
bước đầu tiên của tự lập, đó là chuẩn bị , chứ ko phải là rời khỏi sự giám sát nề nếp.
hoặc là thực ra bản thân thớt đéo quan tâm đến tự lập. cái thớt muốn chỉ là ko bị bố mẹ kiểm soát thể thỏa thích sống bầy nhầy bệnh hoạn lười biếng vô kỷ luật thôi.
Như tít: Em năm nay 23 tuổi, dân Sài Gòn, đã ra đi làm một năm. Mà từ nhỏ giờ bố mẹ chăm em như chăm trứng, mọi quyết định về tương lai đều quyết định thay em, em hiếm khi được tự mình đưa ra chính kiến hay chịu trách nhiệm về quyết định của mình.
Việc đó, như các bác đều thấy, thực sự là không tốt. Nó là thứ làm em nhức nhối bao nhiêu năm nay, và tất nhiên sự dồn nén của em cũng tích lũy bao nhiêu năm nay. Em như một thằng công tử bột, đến nấu ăn còn không biết, thể trạng thì yếu ớt do chẳng phải động vào việc gì, có mẹ với giúp việc làm hết, ra ngoài chạy bộ thì mới 5p là đã chóng mặt (mặc dù em chả béo phì gì). Nói chung em kiểu BỊ cưng chiều quá mức.
Đỉnh điểm hôm nay em đòi dọn ra trọ ở riêng thì giữa em và bố mẹ xảy ra một trận cãi nhau kịch liệt. ba mẹ em cứ bảo mày làm cái mẹ gì cũng không xong thì ở riêng thế dek nào được. Nhưng các bác biết đấy, phải độc lập, có áp lực phải tự làm, tự lo cho bản thân thì mới tiến bộ được chứ, dù ban đầu có thể mọi thứ xáo trộn. Mẹ em giờ đang khóc hết nước mắt vì hôm nay em điên lên chửi xả ra hết những ức chế dồn nén trong lòng em bao nhiêu năm nay, chửi thẳng mặt bố em luôn.
Dù em biêt em làm như vậy là một thằng mất dậy nhưng thực sự em kiếm chế trong lòng quá lâu rồi. Em phải làm sao đây các bác. Em thật sự không muốn ba mẹ buồn, nhưng mặt khác cũng muốn phải trưởng thành để làm thằng đàn ông đúng nghĩa.