bàn về lý do, tại sao bạn tốt mà vẫn khổ

mẹ kiếp, mới sáng sớm ra đọc quả thớt ông kia yêu rồi lấy singlemom rồi bị cắm sừng, rồi suy kiệt các kiểu nôn ra máu, mới chợt nghĩ, sao xã hội nhiều người tốt mà cứ khổ thế nhỉ, rồi nhân quả nào cho họ hả các fen ơi...
nhưng rồi ngẫm lại cuộc đời mình, tôi mới nhận ra 1 thứ thế này, người tốt mãi chịu khổ vì người tốt chẳng biết tự yêu thương bản thân mình.
cuộc đời ai rồi cũng phải gặp sóng gió, cuộc đời ai rồi cũng gặp phải bạn đểu, ny hay vk dâm. để rồi dìm bạn xuống trong đống bùn lầy của đau khổ. nhưng tại sao, tại sao mà đa phần người hiền lành lại hay phải chịu khổ như vậy. hoá ra là do họ ko biết chân quý bản thân mình, ko biết đứng lên và đấm vào mặt thằng khác.
hồi bé, tôi hiền lắm, ko phải vì tôi chết nhát đâu, mà là vì đc giáo dục với cái tư tưởng xung đột, ích kỷ cho bản thân mình là 1 điều gì đó xấu xa, vậy nên đa phần là tôi bị bọn khác bắt nạt, từ cấp 1,cấp 2,đến cấp 3. lúc đầu tôi cảm thấy khó chịu với việc đó, nhưng dần dà tôi cảm thấy đó là việc hiển nhiên, và mình phải làm quen với việc bị bắt nạt ý. nhưng có 1 ngày tôi đã đấm vỡ mồm mấy thằng hay bắt nạt tôi, vì nó tát 1 thằng bạn cũng hiền lành mà tôi rất yêu quý, sau đó thì sao, chẳng bao giờ thấy chúng ho he gì cả. vậy là tôi chấm dứt được chuỗi ngày bị bắt nạt và cả thằng bạn tôi cũng vậy. nhưng sau đó chính thằng bạn tôi khi có mối bạn mới có lợi hơn vui vẻ hơn, lại là thằng nói xấu tôi rất nhiều, và tôi nhận ra, đáng lý ra tôi phải đấm vào mặt bọn kia sớm hơn, nhưng là vì tôi, vì những uất ức là bọn nó dành cho tôi chứ ko phải vì thằng bạn kia, lớn lên 1 chút trải qua những mối tình, hi sinh cho ny, chăm chút cho ny, dành tất cả những gì tốt đẹp nhất trong sức của mình cho ny, tôn thờ mối tình và đội con mẹ nó ny lên đầu, rồi đến khi có mối khác ngon hơn, nó vẫy đuôi như 1 con chó cái động dục chạy theo 1 con đực khác... và tôi vẫn than vãn và cảm thấy thất vọng. lớn hơn chút nữa, đi làm đi ăn, nhường nhịn đồng nghiệp, nhường nhịn khách hàng. cũng chỉ mong 1 cs yên bình, nhưng đời đéo phải vậy, chúng ta càng nhân nhượng súc nô càng lấn tới. bạn quá chăm chỉ, chủ lao động sẽ bào mòn bạn, bạn quá hiền lành đối tác sẽ chèn ép bạn, bạn quá tử tế đồng nghiệp sẽ lợi dụng bạn.
rồi những người bạn xấu, những người bạn lúc khó khăn thì chạy tới nhờ vả, xin xỏ, để rồi lúc được việc hay thành công hoặc thất bại thì quay lại kênh kiệu hay oán trách ( cái này nhiều ông gặp phải nhé)
điển hình như có 1 câu chuyện vui thế này, đi đường tôi để ý thấy ai ko gạt chân chống là hay phi theo bằng được để nhắc họ, vì sợ họ ngã, sợ họ xảy ra tai nạn. và thú thực với các ông, 10 lần thì đến 9 lần là ko có 1 lời cảm ơn, đôi khi còn có những ánh mắt khó hiểu nhìn lại, như kiểu, bố mày thik để vậy đó nhắc nhắc cái lol...
trải qua nhiều thứ tôi hiểu ra 1 điều đau đớn thế này. Trong xã hội hiện đại, khi mà vật chất lên ngôi, tiền bạc là thứ chính. thì tình cảm con ngươi là cái gì đó bạc bẽo lắm, bạn có ny, bạn chăm sóc nó mà ko đòi lại sự chăm sóc thì bạn thua mẹ nó rồi. lúc ịch nhau, có phải mỗi mình bạn sướng đâu, nó cũng sướng mà. vậy lý do gì bạn phải đội nó lên đầu như 1 thằng simp ngu dốt, tình cảm là qhe 2 chiều, mày thương tao, tao thương mày, nếu tao thương mày mà mày đéo thương tao, thì làm phiền cút khỏi cuộc đời bố trc khi bố dã cho mày vào mặt.
bạn bè cũng vậy, lúc cần bố đến nhờ vả năn nỉ, thì hãy nhớ đó là 1 món nợ, và 1 ngày nào đó bố mày cũng sẽ nhờ ngược lại mày, và nếu mày ko thể giúp lại nếu trong tầm sức của mày. thì đích thị mày là 1 thằng dbrr. và mày nên chết con mẹ cái ngày mày đến nhờ vả tao đi súc sinh ạ.
trên cuộc đời này, cái gì cũng có thể lựa chọn, ko có con ny này thì có con khác, ko có thằng bạn này thì có thằng bạn khác, ko có công việc này thì có công việc khác, ko có đứa con này có thể đẻ đứa con khác. tình cảm là thứ đáng đc trân trọng và trao đi nhận lại chứ đéo phải như mớ lý thuyết ba xu trao đi và ko cần nhận lại để rồi tạo ra 1 lũ đéo biết ơn và 1 con người đau khổ. sẽ chẳng có 1 dân tộc nào đc hoà bình hạnh phúc nếu chỉ biết tin rằng, cầu nguyện sống tốt sẽ được đền đáp. phải đứng lên thôi các fence ơi, những tâm hồn yếu đuối. thứ duy nhất trong cuộc đời này đáng quý là chính các bạn, thứ duy nhất các bạn ko thể từ bỏ là cha mẹ mình, cha mẹ là thứ duy nhất mà dù tốt hay xấu cũng là người đã sinh ra bạn. còn cuộc đời này, ko thằng nào phải hi sinh vì thằng nào cả. đồng tiền bạn làm ra nó xứng đáng dành cho bạn, xứng đáng chăm sóc cuộc đời bạn tốt hơn. công sức bạn bỏ ra xứng đáng được đền đáp, tình cảm bạn trao đi xứng đáng được đáp lại. yêu thương bản thân mình và hạnh phúc các bạn nhé...
à, kể từ khi nhắc bọn chân chống và thấy khó chịu, tôi vẫn nhắc chúng nó, vì đó là lương tâm của tôi. nhưng đứa nào đéo mở mồm cảm ơn là tôi phi lên bằng được, chỉ để hỏi chúng nó đúng 1 câu, mày chưa cảm ơn tao à???
và những thằng dbrr ko có sự biết ơn, lần khó khăn sau, tôi sẽ để chúng nó tự chết.
 
mình từng học ngành tâm lý học, chuyên về phân tích con người...học xong mình chả còn thắc mắc kiểu như thớt nữa...
mình cho thớt 1 tip mà ông bà đã dạy nè Đi với Bụt thì mặc áo Cà Sa. Đi với Ma thì mặc Áo Giấy.
nói cho rộng ra là Sống Linh Hoạt vào...tốt với người tốt,xấu với người xấu.
Chốt.
Chúc thím lun an lành và giữ được sự lương thiện của mình.
 
sống yêu bản thân là triết lý đúng và dc nhiều bậc hiền triết đề cao, làm sao có thể yêu thương ng khác khi ko biết yêu thương bản thân mình.
hãy chọn lựa những điều tốt cho bản thân, để bản thân cảm thấy thoải mái vui vẻ nhất, rồi mới giúp đỡ những người xung quanh.
nhưng nếu người dc giúp đỡ nó lại xấu xa với mình thì sao, thì cứ kệ cmn thôi và đừng suy nghĩ gì về nó, cay cú dằn vặt trong lòng chính là đối xử ác với bản thân rồi.
tóm lại là, ngưng dễ dãi và sống vì bản thân, giúp đỡ người khác hết mình trong khả năng cho phép, sau đó thì đừng nghĩ gì nhiều cả :matrix:

via theNEXTvoz for iPhone
 
Thím có học chuyên văn trước đấy ko, văn thím dài nhưng đọc trơn mồn đấy,ko vấp.
Một ưng cho thím.
em học ngu lắm, văn toàn 4 phẩy thôi.
vì em biểu lộ cảm xúc tệ lắm ạ, và đó cũng là 1 lý do em thất bại trong cuộc sống hoài. kiểu như em tức, nhưng ko biết bộc lộ sự tức đó ra. dẫn đến sự nhờn như bác trên có nói :D
 
mẹ kiếp, mới sáng sớm ra đọc quả thớt ông kia yêu rồi lấy singlemom rồi bị cắm sừng, rồi suy kiệt các kiểu nôn ra máu, mới chợt nghĩ, sao xã hội nhiều người tốt mà cứ khổ thế nhỉ, rồi nhân quả nào cho họ hả các fen ơi...
nhưng rồi ngẫm lại cuộc đời mình, tôi mới nhận ra 1 thứ thế này, người tốt mãi chịu khổ vì người tốt chẳng biết tự yêu thương bản thân mình.
cuộc đời ai rồi cũng phải gặp sóng gió, cuộc đời ai rồi cũng gặp phải bạn đểu, ny hay vk dâm. để rồi dìm bạn xuống trong đống bùn lầy của đau khổ. nhưng tại sao, tại sao mà đa phần người hiền lành lại hay phải chịu khổ như vậy. hoá ra là do họ ko biết chân quý bản thân mình, ko biết đứng lên và đấm vào mặt thằng khác.
hồi bé, tôi hiền lắm, ko phải vì tôi chết nhát đâu, mà là vì đc giáo dục với cái tư tưởng xung đột, ích kỷ cho bản thân mình là 1 điều gì đó xấu xa, vậy nên đa phần là tôi bị bọn khác bắt nạt, từ cấp 1,cấp 2,đến cấp 3. lúc đầu tôi cảm thấy khó chịu với việc đó, nhưng dần dà tôi cảm thấy đó là việc hiển nhiên, và mình phải làm quen với việc bị bắt nạt ý. nhưng có 1 ngày tôi đã đấm vỡ mồm mấy thằng hay bắt nạt tôi, vì nó tát 1 thằng bạn cũng hiền lành mà tôi rất yêu quý, sau đó thì sao, chẳng bao giờ thấy chúng ho he gì cả. vậy là tôi chấm dứt được chuỗi ngày bị bắt nạt và cả thằng bạn tôi cũng vậy. nhưng sau đó chính thằng bạn tôi khi có mối bạn mới có lợi hơn vui vẻ hơn, lại là thằng nói xấu tôi rất nhiều, và tôi nhận ra, đáng lý ra tôi phải đấm vào mặt bọn kia sớm hơn, nhưng là vì tôi, vì những uất ức là bọn nó dành cho tôi chứ ko phải vì thằng bạn kia, lớn lên 1 chút trải qua những mối tình, hi sinh cho ny, chăm chút cho ny, dành tất cả những gì tốt đẹp nhất trong sức của mình cho ny, tôn thờ mối tình và đội con mẹ nó ny lên đầu, rồi đến khi có mối khác ngon hơn, nó vẫy đuôi như 1 con chó cái động dục chạy theo 1 con đực khác... và tôi vẫn than vãn và cảm thấy thất vọng. lớn hơn chút nữa, đi làm đi ăn, nhường nhịn đồng nghiệp, nhường nhịn khách hàng. cũng chỉ mong 1 cs yên bình, nhưng đời đéo phải vậy, chúng ta càng nhân nhượng súc nô càng lấn tới. bạn quá chăm chỉ, chủ lao động sẽ bào mòn bạn, bạn quá hiền lành đối tác sẽ chèn ép bạn, bạn quá tử tế đồng nghiệp sẽ lợi dụng bạn.
rồi những người bạn xấu, những người bạn lúc khó khăn thì chạy tới nhờ vả, xin xỏ, để rồi lúc được việc hay thành công hoặc thất bại thì quay lại kênh kiệu hay oán trách ( cái này nhiều ông gặp phải nhé)
điển hình như có 1 câu chuyện vui thế này, đi đường tôi để ý thấy ai ko gạt chân chống là hay phi theo bằng được để nhắc họ, vì sợ họ ngã, sợ họ xảy ra tai nạn. và thú thực với các ông, 10 lần thì đến 9 lần là ko có 1 lời cảm ơn, đôi khi còn có những ánh mắt khó hiểu nhìn lại, như kiểu, bố mày thik để vậy đó nhắc nhắc cái lol...
trải qua nhiều thứ tôi hiểu ra 1 điều đau đớn thế này. Trong xã hội hiện đại, khi mà vật chất lên ngôi, tiền bạc là thứ chính. thì tình cảm con ngươi là cái gì đó bạc bẽo lắm, bạn có ny, bạn chăm sóc nó mà ko đòi lại sự chăm sóc thì bạn thua mẹ nó rồi. lúc ịch nhau, có phải mỗi mình bạn sướng đâu, nó cũng sướng mà. vậy lý do gì bạn phải đội nó lên đầu như 1 thằng simp ngu dốt, tình cảm là qhe 2 chiều, mày thương tao, tao thương mày, nếu tao thương mày mà mày đéo thương tao, thì làm phiền cút khỏi cuộc đời bố trc khi bố dã cho mày vào mặt.
bạn bè cũng vậy, lúc cần bố đến nhờ vả năn nỉ, thì hãy nhớ đó là 1 món nợ, và 1 ngày nào đó bố mày cũng sẽ nhờ ngược lại mày, và nếu mày ko thể giúp lại nếu trong tầm sức của mày. thì đích thị mày là 1 thằng dbrr. và mày nên chết con mẹ cái ngày mày đến nhờ vả tao đi súc sinh ạ.
trên cuộc đời này, cái gì cũng có thể lựa chọn, ko có con ny này thì có con khác, ko có thằng bạn này thì có thằng bạn khác, ko có công việc này thì có công việc khác, ko có đứa con này có thể đẻ đứa con khác. tình cảm là thứ đáng đc trân trọng và trao đi nhận lại chứ đéo phải như mớ lý thuyết ba xu trao đi và ko cần nhận lại để rồi tạo ra 1 lũ đéo biết ơn và 1 con người đau khổ. sẽ chẳng có 1 dân tộc nào đc hoà bình hạnh phúc nếu chỉ biết tin rằng, cầu nguyện sống tốt sẽ được đền đáp. phải đứng lên thôi các fence ơi, những tâm hồn yếu đuối. thứ duy nhất trong cuộc đời này đáng quý là chính các bạn, thứ duy nhất các bạn ko thể từ bỏ là cha mẹ mình, cha mẹ là thứ duy nhất mà dù tốt hay xấu cũng là người đã sinh ra bạn. còn cuộc đời này, ko thằng nào phải hi sinh vì thằng nào cả. đồng tiền bạn làm ra nó xứng đáng dành cho bạn, xứng đáng chăm sóc cuộc đời bạn tốt hơn. công sức bạn bỏ ra xứng đáng được đền đáp, tình cảm bạn trao đi xứng đáng được đáp lại. yêu thương bản thân mình và hạnh phúc các bạn nhé...
à, kể từ khi nhắc bọn chân chống và thấy khó chịu, tôi vẫn nhắc chúng nó, vì đó là lương tâm của tôi. nhưng đứa nào đéo mở mồm cảm ơn là tôi phi lên bằng được, chỉ để hỏi chúng nó đúng 1 câu, mày chưa cảm ơn tao à???
và những thằng dbrr ko có sự biết ơn, lần khó khăn sau, tôi sẽ để chúng nó tự chết.

Bữa giờ học anh văn sao rồi fence? :nosebleed:

Sent from Suzuki Bandit using vozFApp
 
mình từng học ngành tâm lý học, chuyên về phân tích con người...học xong mình chả còn thắc mắc kiểu như thớt nữa...
mình cho thớt 1 tip mà ông bà đã dạy nè Đi với Bụt thì mặc áo Cà Sa. Đi với Ma thì mặc Áo Giấy.
nói cho rộng ra là Sống Linh Hoạt vào...tốt với người tốt,xấu với người xấu.
Chốt.
Chúc thím lun an lành và giữ được sự lương thiện của mình.
thím cho em xin cái zalo vào mật thư được ko ạ, em thích cái ngành của thím lắm, mà ko có duyên cũng như điều kiện để vào. thi thoảng cũng muốn xin thím 1 vài lời khuyên trong cuộc sống.
 
Bữa giờ học anh văn sao rồi fence? :nosebleed:

Sent from Suzuki Bandit using vozFApp
cũng tạm ổn thím ạ, mỗi ngày em cố gắng nhồi nhét mấy từ và dần dần tập ghép chúng lại với nhau. em cũng đky đi tập gym xong rồi, à tiện khoe với thím. nhờ mấy ae voz tư vấn em có mua đc 1 lọ tẩy da chết, 1 lọ kem chống nắng ... cảm thấy có ích ghê, đi đường đã bớt bị rát da rồi. yêu quý mấy thím voz ghê cơ ^^
 
em học ngu lắm, văn toàn 4 phẩy thôi.
vì em biểu lộ cảm xúc tệ lắm ạ, và đó cũng là 1 lý do em thất bại trong cuộc sống hoài. kiểu như em tức, nhưng ko biết bộc lộ sự tức đó ra. dẫn đến sự nhờn như bác trên có nói :D
Hiền quá bị bọn nó nhờn,e cũng hay gặp tình trạng này. Chắc do sống phải để ý tâm lý người khác từ nhỏ nên hình thành thói quen.
Dần dần cũng tập nói không, cứ cả nể mãi chỉ thiệt
 
Nói chung là đi làm về, chơi với con, bớt bạn bè nhậu nhẹt, ngồi ngâm cứu sở thích...

Cũng ko tệ.

Bạn bè qua mạng là chủ yếu, ko xung đột lợi ích, ko gặp mặt nhau nên cũng dễ giải bày.
em thấy đúng thím ạ, các cụ nói cấm có sai, thua thầy 1 vạn không bằng thua bạn 1 ly, nhiều khi trên mạng ảo lại bộc lộ nhiều đức tính tốt của con người, quan tâm chia sẻ giúp đỡ nhau, cho nhau nhiều kiến thức bổ ích. ấy thế mà cứ ra đời, có khi hơn nhau 1 tí xíu, chỉ 1 tí xíu thôi mà đã nhẩy dựng hết lên rồi
 
thằng thớt t thấy k có gì gọi là tốt gọi là thiệt sự là tốt như 1 vị thánh cả. Như cái vụ chống chân m kể, thấy thì nhắc k thấy thì thôi. M có vào sinh ra tử, hoặc làm 1 việc gì đó biết là thiệt cho bản thân nhưng lợi cho người khác chưa. Cuộc sống m còn đơn giản quá. Trải nghiệm nhiều lên!
 
Back
Top