Các bác sẽ chọn công việc cày khổ(22t-32t) để mua thời gian rảnh trong tương lai hay việc lương bình thường (≈20tr) nhưng cuộc sống cân bằng

Các bác sẽ chọn công việc cày khổ(22t-32t) để mua thời gian rảnh trong tương lai hay công việc lương

  • Cày khổ thời trẻ để đổi lại an nhàn về sau

    Votes: 195 54.2%
  • Sống cân bằng(9-5) tối nghỉ ngơi

    Votes: 165 45.8%

  • Total voters
    360
Cho anh em chọn cho vui, chứ làm méo có cái gọi là Work life bá-lần.
Mình thử hết 2 cái rồi, và phát hiện ra là méo có cái gì cân bằng đâu. Làm hoặc không làm một thời gian là đời nó dắt đi tới đâu luôn. Stress ngầm mà không biết đó.

Còn ai nội lực thâm hậu nhận ra được thì điều chỉnh, chứ còn lại là bị cuốn vào hai chữ dòng đời.
 
Cho anh em chọn cho vui, chứ làm méo có cái gọi là Work life bá-lần.
Mình thử hết 2 cái rồi, và phát hiện ra là méo có cái gì cân bằng đâu. Làm hoặc không làm một thời gian là đời nó dắt đi tới đâu luôn. Stress ngầm mà không biết đó.

Còn ai nội lực thâm hậu nhận ra được thì điều chỉnh, chứ còn lại là bị cuốn vào hai chữ dòng đời.
anh giảm nhu cầu xuống thì sẽ đỡ stress hơn mà.
 
anh giảm nhu cầu xuống thì sẽ đỡ stress hơn mà.
Câu hỏi là anh biết chỗ nào cần giảm và giữ? Mà thường chỗ này anh em phải đến sức cùng lực kiệt mới thấy được.

Tôi thì có câu trả lời rồi, hiện tại thì đang phục hồi được lại một xíu. Thấy kết nối lại được với cuộc sống. Mừng thấy mịa. Giờ không dám chơi ngu nữa.
 
làm từ đại học năm 2 , làm 2 chỗ , làm éo có ngày nghỉ , làm cả đêm cả ngày ( sáng làm HC ở showroom oto , chiều tối làm lễ tân ca đêm ). Tuy nhiên sau khi nghĩ lại sao ko cày 1 chỗ bằng lương x 3 x 5 hiện tại mà phải cày vậy nên nghỉ 1 chỗ tập trung lên lương.
Trẻ cố mà cày chứ 40 45 mà ko làm riêng hoặc làm ngành đặc thù thì éo ai nta nhận :(
 
Reject 1 bên lương up 28% hiện tại vì workload cao, mình có gia đình rồi nên cũng muốn dành tgian cho gia đình :big_smile:
 
Không kiếm đc nhiều tiền thì chắc gặp sự toxic từ người nhà nhỉ bác?
Chưa chắc mà có khi chính bản thân tự trách mình.
VD tích cực là con mình học giỏi thì cần tiền cho con học bồi dưỡng, lên ĐH biết đâu trúng tuyển Havard, MIT học phí 1 tỉ 1 năm nếu không có điều kiện thì làm sao đi nổi
VD tiêu cực hơn như nhà có người nằm viện cần tiền phẫu thuật, lúc đó mới "tiếc quá", "giá như"... thì đã muộn
 
Bank mấy nay thấy tuyển cũng nhiều, mà chắc phải có ref quá, chứ theo đường thông thường thì có vẻ hơi khó.
không khó đâu, em năm r thử pvan pass hết mấy bank kể cả big4 :) chắc tại làm bank r nên dễ, tuy nhiên hồi xưa từ công ty IT qua bank pvan lần đầu, sáng pvan, trưa HR gdien 2 lần deal, chiều có mail offer ngay rất nhanh.
Các bác kĩ năng ok cứ tự tin thôi cần gì giới thiệu từ người khác :D
 
Cái này là quan điểm mỗi người. Có người chỉ cần tháng kiếm được 20 triệu làm 8 tiếng về với vợ con tối đưa vợ con đi chơi là hạnh phúc rồi không cần phấn đấu thêm , như tôi thì nếu như chưa mở 1 cái gì đấy khiến cả Việt Nam biết đến thì tôi chưa hạnh phúc dù thu nhập hàng tháng có 5.70tr. rồi. Cái này là quan điểm mỗi ng và bộ não mỗi người sẽ có 1 tiêu chuẩn hạnh phúc riêng
 
Mấy nay đang mùa kiểm toán chạy báo cáo sml tối ngủ có 3 4 tiếng cả tháng nay rồi, nay đầu óc lơ ngơ láo ngáo không tỉnh táo đừ vl.
cvTqBI8.png
 
Đang cày như tró bên Singapore, lao động chân tay 60h/tuần. :shot:
Được cái làm trong nhà, điều hoà mát rượi, cuối ca bia bọt uống toè mỏ. :sure:
Mỗi tội tuần có 1 ngày off thì chỉ nằm nhà nằm thẳng. Trừ chi phí sinh hoạt thì 1 tháng dôi ra tầm 30-40 củ. :big_smile:
Thu nhập khá hơn hẳn nhưng sức khoẻ tâm thần đi xuống quá. :tire::tire:
Nửa năm nay chỉ có quay tay thôi các fency ơi :too_sad::too_sad::too_sad:
Chả bù hồi ở Việt Nam lương tháng 15 trẹo chén gái mòn chim :sad::sad:

via theNEXTvoz for iPhone
 
Stress với burn-out có phải cái gì ghê gớm đâu.

Ai quen với nó là tự tìm cách cân bằng được thôi mà.

Tôi không "work-life balance" bao giờ, từ lúc đi học tới giờ vẫn luôn làm việc và học cả thứ 7, chủ nhật. Nhưng tôi vẫn chơi thể thao đầy đủ, có một nhóm đồng nghiệp, một nhóm bạn học và một nhóm người lạ quen trên mạng để thi thoảng thỏa mãn cái nhu cầu giao tiếp xã hội của bản thân. Đi ngủ thì ngủ khá sớm, dậy cũng sớm để làm bù.
 
Bọn TQ cày 996 mà cuối cũng vẫn ko đủ tiền mua nhà giờ quay sang nằm thẳng hết rồi đó, cày cày nữa, cày mãi mà vẫn ko thoát kiếp nô lệ thì chỉ cày cho chủ nó thêm giàu thôi nhé.
1YkR63z.png
 
Tiền nó có giá trị thời gian, và về căn bản thì 20tr/tháng ở 2024 nó sẽ to bằng n+1 lần 20tr ở 2034, và kiếm tiền thì nó như lăn cầu tuyết, tức bác có càng nhiều tiền thì bác càng dễ kiếm được nhiều tiền hơn, nên là hồi trẻ cày được thì cố cày bác ạ

Chính xác, kiếm tiền nó là lăn cầu tuyết.

1 tỷ đầu tiên thì muôn vàn khó khăn,

Nhưng 1 tỷ thứ hai thì nhẹ nhàng hơn,

Đến 1 tỷ thứ ba lại thấy dễ dàng rất nhiều.

Nên còn trẻ thì phải biết tiết kiệm, phấn đấu, lăn cầu tuyết từ sớm.
Đó là lý thuyết trong đầu các anh thôi, trên thực tế cuộc sống phụ thuộc nhiều yếu tố. Cứ giả sử như lăn cầu tuyết đi, và càng lăn to thì càng có nhiều thằng nhận thấy anh nắm trong tay nhiều "tuyết", mà 1 khi như vậy thì sao? Đương nhiên sẽ có thằng muốn cướp, muốn trộm, anh đâu thể đảm bảo cả đời ko gặp những thằng như vậy. Nhẹ nhàng thì là loại trộm cắp cướp giật vớ vẩn, tổn thất tí tuyết, mạnh nhất là những thằng có quyền lực, nó có thể cắn cả nửa trái cầu tuyết của anh mà anh đếch làm gì được nó, khi nó có quyền cầm súng và dí vô đầu anh bắt anh lòi tiền ra nhưng lại là dí súng hợp pháp chứ đếch phải dí bất hợp pháp nhé.
Đừng nói ko, cứ đến cái tầm anh đủ tiền mà có đứa nó biết anh cầm tiền nhưng ko đủ sức giữ sẽ hiểu. Thất phu vô tội hoài bích kỳ tội, tôi thấy nhiều rồi, gần đây mấy ông bà già từ người nghèo đến giàu bị lừa đảo nhiều vô kể, ko phải tự dưng như thế đâu. Nói chung nên cân bằng, cày và tiêu sao cho hợp lý, thật ra các anh rồi cũng sẽ chả giữ được mãi cái gì đâu, thực tế cuộc sống rồi. Có lúc mạnh lúc yếu, lúc mạnh anh kiếm được nhiều, cầm đươc nhiều nhưng lúc yếu có giữ cũng ko xong.
 
Đó là lý thuyết trong đầu các anh thôi, trên thực tế cuộc sống phụ thuộc nhiều yếu tố. Cứ giả sử như lăn cầu tuyết đi, và càng lăn to thì càng có nhiều thằng nhận thấy anh nắm trong tay nhiều "tuyết", mà 1 khi như vậy thì sao? Đương nhiên sẽ có thằng muốn cướp, muốn trộm, anh đâu thể đảm bảo cả đời ko gặp những thằng như vậy. Nhẹ nhàng thì là loại trộm cắp cướp giật vớ vẩn, tổn thất tí tuyết, mạnh nhất là những thằng có quyền lực, nó có thể cắn cả nửa trái cầu tuyết của anh mà anh đếch làm gì được nó, khi nó có quyền cầm súng và dí vô đầu anh bắt anh lòi tiền ra nhưng lại là dí súng hợp pháp chứ đếch phải dí bất hợp pháp nhé.
Đừng nói ko, cứ đến cái tầm anh đủ tiền mà có đứa nó biết anh cầm tiền nhưng ko đủ sức giữ sẽ hiểu. Thất phu vô tội hoài bích kỳ tội, tôi thấy nhiều rồi, gần đây mấy ông bà già từ người nghèo đến giàu bị lừa đảo nhiều vô kể, ko phải tự dưng như thế đâu. Nói chung nên cân bằng, cày và tiêu sao cho hợp lý, thật ra các anh rồi cũng sẽ chả giữ được mãi cái gì đâu, thực tế cuộc sống rồi. Có lúc mạnh lúc yếu, lúc mạnh anh kiếm được nhiều, cầm đươc nhiều nhưng lúc yếu có giữ cũng ko xong.
Chính xác, đó là lý do tại sao tôi đang tìm đường rời khỏi Việt Nam, định cư ở xứ nào ổn định hơn.

Nhưng nếu anh không lăn cầu tuyết thì anh chả bao giờ có cơ hội đi tìm vùng đất khác, hay con của anh cũng no hope. Còn tất nhiên cs thì thay đổi, tôi chưa bao giờ cầu mong sự ổn định từ cuộc sống, chỉ mong ngày mai vẫn còn sức khỏe để lao động, còn lao động tạo ra thu nhập thì mới còn ổn định.

Nhưng từng đồng tôi làm ra, tôi chi tiêu rất cẩn thận. Đặc biệt là khi còn trẻ tôi chi tiêu càng cẩn thận. Vì tôi có mục tiêu trong cuộc sống. Và tôi biết để đạt được mục tiêu đó thì không có cách nào khác ngoài tiết kiệm. Từ ngày sống tiết kiệm, cắt giảm nhu cầu vật chất tôi thấy cs thảnh thơi vcl. Xã hội giờ là xã hội kim tiền, vật chất, con người chạy theo vật chất tôi thấy vật vã vcđ :LOL:
 
Last edited:
Chính xác, đó là lý do tại sao tôi đang tìm đường rời khỏi Việt Nam, định cư ở xứ nào ổn định hơn.

Nhưng nếu anh không lăn cầu tuyết thì anh chả bao giờ có cơ hội đi tìm vùng đất khác, hay con của anh cũng no hope. Còn tất nhiên cs thì thay đổi, tôi chưa bao giờ cầu mong sự ổn định từ cuộc sống, chỉ mong ngày mai vẫn còn sức khỏe để lao động, còn lao động tạo ra thu nhập thì mới còn ổn định.

Nhưng từng đồng tôi làm ra, tôi chi tiêu rất cẩn thận. Đặc biệt là khi còn trẻ tôi chi tiêu càng cẩn thận.
Tôi cũng éo mong tôi giàu trong một đời này, vì tôi sinh ra trong nhà nghèo. Bố mẹ tôi chỉ đủ khả năng nuôi tôi ăn, lên đến đh tôi phải tự kiếm tiền học trang trải.

Đến đời tôi, tôi cũng chỉ mong trước khi chết làm tốt hơn bố mẹ tôi một chút, chứ éo mong giàu, chỉ cần lo cho con tôi ăn, học đầy đủ, đàng hoàng. Lo cho nó được mảnh đất, cái oto đi làm, còn tiền nhà nó phải tự xây, tự lo cho bản thân được một khoản tiền dưỡng già, chẳng may mất sức lao động cũng ko thành gánh nặng cho con tôi. Vậy là nó sướng hơn tôi rất nhiều rồi, nhưng tôi cũng sẽ không khuyên nó làm giàu, mà lại tích cóp, bền vững, đời con chỉ cần khá hơn bố một chút là giỏi rồi. Tới đời cháu tôi thì sẽ có nhà, có xe như ông bà cho bố nó, và nó sẽ được hơn thằng bố nó một chút là được đi du học. Vậy là bố nó thành công rồi.

Tất nhiên trong cuộc sống rất nhiều tình huống không thể lường trước, vậy nên tôi mới chọn cách đi chậm, đi từ từ như vậy để giảm thiểu rủi ro. Tôi mong sau này có thể truyền lại cho con tôi tính cách này của tôi, tiết kiệm, cẩn thận, chắc chắn và kiên nhẫn.

Chỉ cần nó có tính cách này thì rất rất khó để nó bị rơi vào mấy trường hợp tham lam, ngu dốt mà anh nói. Cho dù có chẳng may rơi vào, nó vẫn sẽ có đủ kiên nhẫn để dứt bỏ mà làm lại, thay vì đã mất lại càng hăng máu rơi vào vòng xoáy tiền bạc. Để rồi chết lúc nào không hay.
 
Last edited:
Back
Top