Các vozer đi nhiều nước hay ở nước ngoài thấy sao so với Việt Nam

ngày xưa cũng thích Úc lắm, nhưng lên mạng thấy mấy con nhện to như con cua thì đành gác ước mơ :sweat:
Giờ hiểu sao thằng Úc nó thích hốt dân nước khác qua nước nó ở . Ai dám ở éo đâu . Nhìn lũ côn trùng gặp muốn xỉu cmn lun
 
À bổ sung là xứ châu Âu nhà quê không có nồi cơm điện nhé các bác :D bọn nó nấu cơm là nấu bằng chảo với nồi, nhiều đứa sang châu Á mới thấy cái nồi cơm điện lần đầu.
Hôm trước còn thấy thằng bạn Ukraina nấu cơm xong đổ ra rổ xả nước lạnh cho cơm không dính vào nhau, suýt nữa mình bị trụy tim.
Tôi ở Pháp nồi cơm điện đầy nhan nhản ra đây. Có cái là gạo mua ở mấy cửa hàng châu Á mới ăn được, chứ mấy loại khác trong siêu thị ăn dở lắm.
 
VN nói chung còn nhiều bất cập, các não to đi nc ngoài mở mang tầm mắt thì về kiến thiết đất nc mở xưởng sản xuất tạo giá trị bền vững, còn đi xong chửi đổng thì cũng k nên, còn k về thì thôi k ai ép, quyền tự do cá nhân. Thấy Trung Quốc làm tốt vấn đề này
thời này còn được bao nhiêu thanh niên yêu nước :rolleyes:
 
VN nói chung còn nhiều bất cập, các não to đi nc ngoài mở mang tầm mắt thì về kiến thiết đất nc mở xưởng sản xuất tạo giá trị bền vững, còn đi xong chửi đổng thì cũng k nên, còn k về thì thôi k ai ép, quyền tự do cá nhân. Thấy Trung Quốc làm tốt vấn đề này

Toàn kiểu thân ai nấy lo thì có khướt mà đòi về xây dựng đất nước

Bây giờ khác thời các cụ rồi
 
kiểu như này thanh niên hướng nội thì rất thích ấy chứ
Cũng mất một thời gian mới làm quen được đấy thým, một người hướng nội cho hay.
Vì mùa đông bên xứ lạnh, bầu trời nó hiu hắt theo cái kiểu ở Việt Nam không có. Đã vậy trong nhà xài toàn đèn đỏ nên nhìn nó buồn lắm.
 
Nghe kể sống nước ngoài thèm thế. Mình đi nước ngoài đều là du lịch tour nên chả biết đc mấy cái chi tiết về lối sống, văn hoá như vậy.... ah, mà đi toàn vã rượu với nhau xong bết mẹ luôn.
 
Đang ở Mỹ, có cái sân vận động rất to, nhiều cửa hàng lớn, đường rộng nhưng người vắng tanh :sure:
 
Qua Nhật nhìn thành phố họ cảm thấy mình như người rừng dù dân TPHCM nhỏ đến giờ.
Trời ơi nó văn minh sạch sẽ gì đâu :(

Gửi từ Samsung SM-G973F bằng vozFApp
2 cụ nhà tôi sang nhật 2-3 tuần. Về kể.
Bước chân xuống sân bay vn là chỉ muốn bước lên bay về nhật ở tiếp
 
năm thứ 8 (chắc vậy) ở Phần Lan

Ai có con cái nhỏ mà sống ở Phần (hoặc Bắc Âu) là nhất cmnr, lo tận răng, học phí từ rẻ đến miễn phí, đi bệnh viện cũng chả tốn nhiêu, tiền sữa, bỉm nghe bạn bè ở VN than 1 tháng 10-20 mấy triệu các kiểu, bên này 1 tháng cao lắm 200eur, mà an sinh xã hội nó trợ cấp cho 700+eur 1 tháng :LOL:

Giáo dục thì tụi nhỏ muốn học gì thì học, từ văn hoá cho tới thể thao, vừa học mà còn đc cho tiền. Cho vay lãi suất cực thấp, học đúng thời hạn ra trường còn đc miễn giảm tiền trả lại

Y tế thì nếu bệnh nặng thì khỏi phải lo nghĩ nhiều, cỡ breaking bad mà ở Phần Lan là 1 tập xong, vô chẩn đoán ung thư, nhập viện chữa trị hết rồi về. Còn nhẹ thì hơi thốn, tự mà chịu thôi

An ninh tuỳ khu nhưng qua khu tệ nhất của Helsinki là Kontula thì cũng còn an ninh chán. Còn ngoài ra những khu khác thì yên bình vắng vẻ. Khu tui đang ở thì sáng tới tối ra đường chắc gặp đc 5 người đi qua lại là cao :D cuối tuần thì nhộn nhịp hơn

Chính trị chính em thì ko quan tâm lắm nhưng cũng có đảng này đảng kia, cũng có đảng bài ngoại nhưng mà ko phải dạng cực đoan mà là bài trừ tụi nhập cư ăn bám (nói thẳng ra là đám hồi giáo tị nạn). Dân Phần Lan thì cũng có người này người kia, nhìn chung là khép kín, ko thích tiếp xúc với cái gì lạ 1 dạng xenophobic nhưng ko quá cực đoan tới nổi là thể hiện ra mặt, với lại nếu là dân châu Á thì cũng chả có tai tiếng gì nhiều (ko biết sau vụ corona có bị ảnh hưởng ko)

Ăn uống thì đương nhiên là lỏm hơn VN, nhưng cũng có khá nhiều nhà hàng ngon (nếu ở khu thủ đô), còn vui chơi giải trí (lành mạnh) thì vô tư, sân thể thao đầy đủ, rạp phim, shopping mall, thư viện đủ hết.

Nhà cửa thì cũng khá ổn, thanh niên bên này 25-30 là có nhà riêng hết, ngân hàng dạo này cho vay lãi suất thấp như ko có. Giá nhà đa số ổn định (tăng dần đều ở khu thủ đô), và tất nhiên là cũng có những khu giá khá ảo mà chả có mẹ gì. Xe cộ thì cũng rẻ, tiền nuôi xe thì hơi phê nhưng cũng ko cao nếu đi làm ăn lương mức trung bình thôi. Đường xá rộng rãi chạy thoải mái, mùa đông thì hơi mệt vụ tuyết.

Phương tiện công cộng thì ngoài khu thủ đô đầy đủ còn ngoài như cũng hẩm hiu.

Nói chung nếu thang 10 thì sống ở Phần Lan dư sức 8+ bị cái tiếng Phần khó học, nhưng nếu sống ở khu thủ đô thì cũng ko cần xài nhiều trừ khi công việc bắt buộc.

Hồi xưa cũng đi công tác bên Đức (Berlin) nhiều, cũng đi du lịch vòng quanh EU nhưng vẫn thích ở Phần Lan nhất vì nó yên bình.
Well, chắc chỉ ở Helsinki mới vui vẻ vậy
Mình ở Oulu sắp 2 năm mà dịch quá không về được. Phải vừa gia hạn EU bluecard rồi
Chắc chắn sẽ về Việt Nam hoặc về Sing kiếm tiền. Không có ý định ở lại
 
Well, chắc chỉ ở Helsinki mới vui vẻ vậy
Mình ở Oulu sắp 2 năm mà dịch quá không về được. Phải vừa gia hạn EU bluecard rồi
Chắc chắn sẽ về Việt Nam hoặc về Sing kiếm tiền. Không có ý định ở lại
EU Blue Card thì gross ít nhất cũng hơn 4k9, sống ở Oulu khoẻ re :D mà bên này thì ko hợp với người thích nhộn nhịp, tui cũng biết nhiều người ko chịu đc nên về VN hoặc đi qua nước khác.
 
qua Úc tới mùa xuân lòi ra dị ứng phấn hoa rồi mới thấy viêm mũi dị ứng nó éo là gì
Thiệt luôn vn éo bao giờ tưởng tượng ra cảnh này. Hồi xưa cũng déo biết. Tới mùa xuân hoa nở ngập mặt. Chỗ nào cũng toàn hoa. Nhất là vào mấy khu nhà kiếng. Được 1 lúc thì hắt hơi sổ mũi. Mắt đỏ lè sưng to vù. Nhìn vào tròng trắng như vỡ hết mạch máu. Ngứa đéo chịu nổi. Nhỏ thuốc thì đỡ ngứa. Nhưng ngủ dậy lại hết. Thêm khoản cắt cỏ. Đi ngang chỗ nào đang cắt cỏ thì nổi cơn dị ứng liền. Mặc dù ở vn éo bao giờ bị. Tầm chục năm nay lại ko bị gì. Éo hiểu.
Còn gạo thì bọn tây ăn gạo khác châu á mình. Gạo chúng nó là luộc chứ ko phải nấu. Bỏ gạo vào nồi luộc xong đổ nước đi. Ăn ko quen thì thấy dở vl. Vừa khô vừa cứng. Chứ ko dẻo.
Bánh mì thì toàn loại ngũ cốc pha hột đặc. Ăn riết quen lại thấy ngon mà no lâu. Về vn mua bánh mì lát thấy trắng nhách thấy ớn ớn.
Ở hà lan thì bảo hiểm bắt buộc. Bệnh tật gì thì ra bác sỹ gia đình nó khám. Thấy nặng thì cho đi viện. Bọn nó chữa bệnh éo như vn. Cảm cúm rên hừ hừ nhích éo nổi thì nó cũng kê Paracetamol mà uống. Vn thì quất trụ sinh hạng nặng vào khỏe re ngay.
Ai éo quen cứ bảo tây chữa bệnh như lon nhưng bị nặng mới biết nó có lý do. Vào tới viện thì nó chăm vcl. Thằng con tôi đi mổ amidan vào cái phòng mổ giật cả mình. Éo gì chục đứa đứng trong đó. Mỗi đứa một việc. Làm có 3 phút mà nom hoành tráng vc.
Giao thông thì khỏi bàn. Thỉnh thoảng đi từ amsterdam tới bern thụy sĩ đề pa 2h sáng chạy 1 lèo chỉ ngừng đổ xăng hút thuốc 900km tầm 7 tiếng tới nơi. Thời chưa có con cái cứ buồn buồn vọt paris
1082892835455217.jpeg
841336740058227.jpeg
992151231315025.jpeg
456408762217328.jpeg
59510652420120.jpeg
20201224_203651.jpg
 
Last edited:
Thật chứ bọn Tây cũng có this có that lắm. Và đa phần giả tạo bỏ mẹ, gặp là "how are you" nhưng mày khoẻ không kệ mày bố hỏi cho có chứ quan tâm đéo.
Giả tạo cũng đc chứ sao, miễn bên ngoài niềm nở là đc, đâu cần biết bên trong họ nghĩ gì, đơn giản là chào hỏi xã giao tối thiểu. VN thì cũng có khác gì, gặp nhau cũng hỏi thăm rối rít, quay lưng đi là nói xấu chửi thầm. Quan trọng là thân ai nấy lo việc ai nấy làm, k tọc mạch soi mói vào cá nhân người khác như dân VN.
 
Thiệt luôn vn éo bao giờ tưởng tượng ra cảnh này. Hồi xưa cũng déo biết. Tới mùa xuân hoa nở ngập mặt. Chỗ nào cũng toàn hoa. Nhất là vào mấy khu nhà kiếng. Được 1 lúc thì hắt hơi sổ mũi. Mắt đỏ lè sưng to vù. Nhìn vào tròng trắng như vỡ hết mạch máu. Ngứa đéo chịu nổi. Nhỏ thuốc thì đỡ ngứa. Nhưng ngủ dậy lại hết. Thêm khoản cắt cỏ. Đi ngang chỗ nào đang cắt cỏ thì nổi cơn dị ứng liền. Mặc dù ở vn éo bao giờ bị. Tầm chục năm nay lại ko bị gì. Éo hiểu.
Còn gạo thì bọn tây ăn gạo khác châu á mình. Gạo chúng nó là luộc chứ ko phải nấu. Bỏ gạo vào nồi luộc xong đổ nước đi. Ăn ko quen thì thấy dở vl. Vừa khô vừa cứng. Chứ ko dẻo.
Bánh mì thì toàn loại ngũ cốc pha hột đặc. Ăn riết quen lại thấy ngon mà no lâu. Về vn mua bánh mì lát thấy trắng nhách thấy ớn ớn.
Ở hà lan thì bảo hiểm bắt buộc. Bệnh tật gì thì ra bác sỹ gia đình nó khám. Thấy nặng thì cho đi viện. Bọn nó chữa bệnh éo như vn. Cảm cúm rên hừ hừ nhích éo nổi thì nó cũng kê Paracetamol mà uống. Vn thì quất trụ sinh hạng nặng vào khỏe re ngay.
Ai éo quen cứ bảo tây chữa bệnh như lon nhưng bị nặng mới biết nó có lý do. Vào tới viện thì nó chăm vcl. Thằng con tôi đi mổ amidan vào cái phòng mổ giật cả mình. Éo gì chục đứa đứng trong đó. Mỗi đứa một việc. Làm có 3 phút mà nom hoành tráng vc.
Giao thông thì khỏi bàn. Thỉnh thoảng đi từ amsterdam tới bern thụy sĩ đề pa 2h sáng chạy 1 lèo chỉ ngừng đổ xăng hút thuốc 900km tầm 7 tiếng tới nơi. Thời chưa có con cái cứ buồn buồn vọt paris View attachment 499712View attachment 499713View attachment 499714View attachment 499715View attachment 499716View attachment 499717
Nhắc chuyện Amidan, con tôi nó mọc răng sốt 39 độ, gọi điện đặt lịch khám buổi chiều, nhưng buổi trưa nó k sốt nữa vậy là cancel lịch hẹn. Đm, thế là bệnh viện nó khủng bố nhắn tin gọi điện liên tục, bắt bằng mọi giá phải mang con đến khám, nếu trong ngày mà không đến nó sẽ report bố mẹ. Mang đến khám thì nó khám ra viêm amidan (trong khi mình đinh ninh là nó đang sốt mọc răng) và nó bảo là tao biết ngay con mày có vấn đề vì mọc răng k thể sốt đến 39 độ đc. Hú vía.
 
Tao đi mấy nước thấy làm quan chức ở vn sướng nhất quả đất.

Đường ta rộng thênh thang ta bước
uuRZCW1.png


Sent from Xiaomi Redmi K20 Pro using vozFApp
 
Back
Top