Bây giờ em ra đường hay đi đến đâu cũng luôn cảm thấy không có gì vui vẻ cả, lúc nào cũng trầm tư lạnh lùng ít nói, chả mấy khi cười, mà có thì cũng chỉ cười gượng gạo.
Em đang tìm kiếm 1 điều gì đó không có thật ở thời đại này, biết là thế nhưng em vẫn mong chờ. Để quên đi cái thực tại nó đang giày vò em.
Em không có người yêu, cũng không có ai để trút bầu tâm sự.
Ngày qua ngày chỉ lặp lại những việc đó, luôn luôn 1 mình, chìm đắm vào thế giới ảo trên film ảnh, có những lúc em cảm tưởng như mình đã sống trong thế giới đó vậy.
Already broken...