Cảm giác bế tắc, vô dụng, trống rỗng

Em năm nay 24 tuổi , đúng nghĩa Loser , đáy xã hội . Bây giờ em thật sự trống rỗng, không biết tương lai đi về đâu . Cuộc đời em không có niềm vui , toàn buồn phiền tự ti
Ba em mất sớm , một mình mẹ em nuôi ăn học . Bản thân em da trắng hiền , nhát gan tâm lí yếu

Đến năm lớp 8 , thằng trong lớp kiếm chuyện và đấm vào ngực ,nhéo ngực, lúc đi về cảm giác đau nhói ở ngực bị sưng ngực sau một thời gian bị nữ hóa tuyến vú ( 1 bên nhô ra như phụ nữ , 1 bên thì bình thường) em rất tự ti và không bao giờ cởi trần vì sợ mọi người dè bỉu , nhìn khác lạ .

Đến năm cấp ba thì em vào 1 lớp khác, Em không đi học thêm nên các giáo viên cũng gây khó dễ , mắt lúc này có dấu hiệu cận ngồi bàn thứ 2 không thấy chữ gì , học 1 năm kh đeo kính ( cảm giác kiểu bị cận kh dám nói ... ) . đến năm lớp 11 thì bắt đầu cắt kính nhưng độ thì đã tăng chóng mặt 6 độ + loạn , Sau đó lớp 12 thì bắt đầu tư vấn hướng nghiệp , lúc đó em cũng không biết mình thích gì, nên đăng kí nguyện vọng (Quản trị kinh doanh, CNTT ...) trong khoảng thời gian học cấp ba , mỗi khi em stress thì em mở phim s* lên để giải tỏa
Em trúng tuyển vào ngành CNTT ở HCM (lúc đó em cũng không biết CNTT là làm cái gì , kiểu đăng kí mơ hồ ...) , Lúc vào học em cảm thấy liệu mình chọn có đúng không ? Học kì 1 thì vẫn qua tất cả các môn, nhưng học kì sau là chuỗi ngày ác mộng tạch môn ( 1 môn , 2 môn , 3 môn ... rồi 10 môn ), lúc stress thì em xem phim s* po*n để giải tỏa căng thẳng , nhưng bị phụ thuộc vào nó , mỗi lần stress là lại xem phim ròi kết hợp way tay. Đỉnh điểm vào lúc dịch 2020 - 2021 thì lúc đó em stress nặng , không ra khỏi nhà 1 năm , nợ 17 môn cảnh cáo học vụ lần 2. mắt tăng độ 1 bên lên 8.75 , 1 bên 9.25 độ Đến năm 4 thì mới tích lũy 82/158 tín . lúc đấy em gần như gục ngã bỏ cuộc , được gia đình động viên , em đã rất hối hận về những khoảng thời gian đã trôi qua . Em bắt đầu try hard , cày trả nợ( học lại với các bạn nhỏ hơn 2 3 tuổi, làm quen ...) sau khoảng 1,5 - gần 2 năm cày + trả nợ cuối cùng em đã đủ 158/158 tín chỉ + tiếng anh đầu ra để ra trường ,

Trong khoảng thời gian đi học phương tiện chủ yếu là xe bus nên xe máy em không biết chạy ( mặc dù biết chạy xe đạp) , mỗi lần nhìn xe máy ( trong đầu em tưởng tượng , suy nghĩ nhiều lung tung , tay đổ mồ hôi, chân lạnh ...) tinh thần không ổn định .

Em rải CV 4 tháng này không có job , pv trượt 1 , 2 lần
Em hay suy nghĩ nhiều , mỗi lần suy nghĩ em lại giật tóc chính mình , không biết mình có bị tâm thần hay không.

Em hiện giờ đang rất bế tắc , không lối thoát , nhờ các bác cho lời khuyên hoặc lời chửi gì đó để em tỉnh ngộ hơn ạ . Em cảm ơn
Vác con xe máy ra chạy grab tạm, đi chở người, giao đồ ăn .v..v. Lúc nghỉ ngơi làm bi thuốc lào, xem pỏn thì xem loại nhẹ nhàng giảm dần thôi. :doubt:
 
làm gì căng vậy em, hỏi thật hồi covid em trốn vacxin đúng không? em có thể thất bại nhưng đừng học thói phản động, không thì mãi không khá nổi đâu
em tự ti thì tốt nhất xin đi bưng bê, 24t k thiếu chỗ nhận,đi làm gặp gỡ gái tự nhiên đẹp trai lên thôi,muốn hoocmon phát ra phải có kích thích
cái nữ hoá tuyến vú thì anh chưa gặp bao giờ, đi bác sỹ họ tiểu phẫu cho, chắc là sẹo đấy chứ nữ hoá gì
 
Ngay cả bản thân mình còn không tự tin nữa thì trời cứu. mình sống cuộc sống của mình. không nhờ chén cơm của bố con thằng nào thì chả có gì phải sợ cách nhìn nhận hay nhận xét gì của họ. sợ đ*o gì
 
Tôi từng có thời gian như thế.
Nhốt mình trong phòng, ko tiếp xúc với ai kể cả ngthân. Chìm trong khói thuốc lá. Khoảng thời gian thật kinh hoàng.
Tôi mất ngủ. Có ngủ đc chút cũng là ác mộng.
Não tôi như chống lại tôi vậy. Tôi sợ tất cả mọi thứ......
Tôi nghĩ đến cái chết. Lúc đấy tôi tự cho rằng cái chết của tôi sẽ ổn. Tôi chết mọi thứ sẽ ổn....
Tôi bực bội, tôi đập phá mọi thứ xung quanh
Tôi muốn giết hết tất cả những ng phật lòng tôi
....
Tôi gặp bác sỹ
Cầm mớ thuốc từ bvtt về uống
Và đến bây giờ. Tôi đỡ hơn r. Thi thoảng con quái vật trong ng tôi lại muốn trỗi dậy. May mà tôi còn dập tắt nó đc.
 
Khủng hoảng tí thôi, việc này nhiều người gặp rồi nhưng nó cũng chỉ là khoảnh khắc, giờ chỉ cần 1 việc để lao đầu vào sấp mặt từ sáng tới tối là hết. Cơ bản là ở chỗ cảm thấy bản thân vô dụng vkl nên mới sinh ra cảm xúc chán nản, cứ làm việc mà làm cho bản thân thấy mình có ích cho xã hội hơn là hết thôi. Trước tôi khủng hoảng đến độ trốn trong nhà, ngày bú 2-3 gói thuốc, lúc cảm thấy tuyệt vọng là lấy thuốc châm lên tay với chân, giờ thẹo vẫn đầy trên người toàn do tôi tự gây ra.
 
Tôi từng có thời gian như thế.
Nhốt mình trong phòng, ko tiếp xúc với ai kể cả ngthân. Chìm trong khói thuốc lá. Khoảng thời gian thật kinh hoàng.
Tôi mất ngủ. Có ngủ đc chút cũng là ác mộng.
Não tôi như chống lại tôi vậy. Tôi sợ tất cả mọi thứ......
Tôi nghĩ đến cái chết. Lúc đấy tôi tự cho rằng cái chết của tôi sẽ ổn. Tôi chết mọi thứ sẽ ổn....
Tôi bực bội, tôi đập phá mọi thứ xung quanh
Tôi muốn giết hết tất cả những ng phật lòng tôi
....
Tôi gặp bác sỹ
Cầm mớ thuốc từ bvtt về uống
Và đến bây giờ. Tôi đỡ hơn r. Thi thoảng con quái vật trong ng tôi lại muốn trỗi dậy. May mà tôi còn dập tắt nó đc.
Bác uống thuốc tc ah, triệu chứng e giống bác cho đến đoạn nghĩ đến cái chết là ko
 
Em năm nay 24 tuổi , đúng nghĩa Loser , đáy xã hội . Bây giờ em thật sự trống rỗng, không biết tương lai đi về đâu . Cuộc đời em không có niềm vui , toàn buồn phiền tự ti
Ba em mất sớm , một mình mẹ em nuôi ăn học . Bản thân em da trắng hiền , nhát gan tâm lí yếu

Đến năm lớp 8 , thằng trong lớp kiếm chuyện và đấm vào ngực ,nhéo ngực, lúc đi về cảm giác đau nhói ở ngực bị sưng ngực sau một thời gian bị nữ hóa tuyến vú ( 1 bên nhô ra như phụ nữ , 1 bên thì bình thường) em rất tự ti và không bao giờ cởi trần vì sợ mọi người dè bỉu , nhìn khác lạ .

Đến năm cấp ba thì em vào 1 lớp khác, Em không đi học thêm nên các giáo viên cũng gây khó dễ , mắt lúc này có dấu hiệu cận ngồi bàn thứ 2 không thấy chữ gì , học 1 năm kh đeo kính ( cảm giác kiểu bị cận kh dám nói ... ) . đến năm lớp 11 thì bắt đầu cắt kính nhưng độ thì đã tăng chóng mặt 6 độ + loạn , Sau đó lớp 12 thì bắt đầu tư vấn hướng nghiệp , lúc đó em cũng không biết mình thích gì, nên đăng kí nguyện vọng (Quản trị kinh doanh, CNTT ...) trong khoảng thời gian học cấp ba , mỗi khi em stress thì em mở phim s* lên để giải tỏa
Em trúng tuyển vào ngành CNTT ở HCM (lúc đó em cũng không biết CNTT là làm cái gì , kiểu đăng kí mơ hồ ...) , Lúc vào học em cảm thấy liệu mình chọn có đúng không ? Học kì 1 thì vẫn qua tất cả các môn, nhưng học kì sau là chuỗi ngày ác mộng tạch môn ( 1 môn , 2 môn , 3 môn ... rồi 10 môn ), lúc stress thì em xem phim s* po*n để giải tỏa căng thẳng , nhưng bị phụ thuộc vào nó , mỗi lần stress là lại xem phim ròi kết hợp way tay. Đỉnh điểm vào lúc dịch 2020 - 2021 thì lúc đó em stress nặng , không ra khỏi nhà 1 năm , nợ 17 môn cảnh cáo học vụ lần 2. mắt tăng độ 1 bên lên 8.75 , 1 bên 9.25 độ Đến năm 4 thì mới tích lũy 82/158 tín . lúc đấy em gần như gục ngã bỏ cuộc , được gia đình động viên , em đã rất hối hận về những khoảng thời gian đã trôi qua . Em bắt đầu try hard , cày trả nợ( học lại với các bạn nhỏ hơn 2 3 tuổi, làm quen ...) sau khoảng 1,5 - gần 2 năm cày + trả nợ cuối cùng em đã đủ 158/158 tín chỉ + tiếng anh đầu ra để ra trường ,

Trong khoảng thời gian đi học phương tiện chủ yếu là xe bus nên xe máy em không biết chạy ( mặc dù biết chạy xe đạp) , mỗi lần nhìn xe máy ( trong đầu em tưởng tượng , suy nghĩ nhiều lung tung , tay đổ mồ hôi, chân lạnh ...) tinh thần không ổn định .

Em rải CV 4 tháng này không có job , pv trượt 1 , 2 lần
Em hay suy nghĩ nhiều , mỗi lần suy nghĩ em lại giật tóc chính mình , không biết mình có bị tâm thần hay không.

Em hiện giờ đang rất bế tắc , không lối thoát , nhờ các bác cho lời khuyên hoặc lời chửi gì đó để em tỉnh ngộ hơn ạ . Em cảm ơn
Reset thôi, sống thế này làm gì nữa ? :go:
 
B thiếu 1 ng dẫn dắt ngay từ đầu cấp 2-3 nên tư duy đã bị định hình, khó thay đổi, khó chứ ko phải ko thể. Nếu có ng chỉ hướng đi hoặc giúp đỡ thì sẽ cải thiện hơn. Mình cũng thắc mắc là tại sao lại "ko biết mình thích gì" , nhiều ng bị như vậy lắm
 
Em năm nay 24 tuổi , đúng nghĩa Loser , đáy xã hội . Bây giờ em thật sự trống rỗng, không biết tương lai đi về đâu . Cuộc đời em không có niềm vui , toàn buồn phiền tự ti
Ba em mất sớm , một mình mẹ em nuôi ăn học . Bản thân em da trắng hiền , nhát gan tâm lí yếu

Đến năm lớp 8 , thằng trong lớp kiếm chuyện và đấm vào ngực ,nhéo ngực, lúc đi về cảm giác đau nhói ở ngực bị sưng ngực sau một thời gian bị nữ hóa tuyến vú ( 1 bên nhô ra như phụ nữ , 1 bên thì bình thường) em rất tự ti và không bao giờ cởi trần vì sợ mọi người dè bỉu , nhìn khác lạ .

Đến năm cấp ba thì em vào 1 lớp khác, Em không đi học thêm nên các giáo viên cũng gây khó dễ , mắt lúc này có dấu hiệu cận ngồi bàn thứ 2 không thấy chữ gì , học 1 năm kh đeo kính ( cảm giác kiểu bị cận kh dám nói ... ) . đến năm lớp 11 thì bắt đầu cắt kính nhưng độ thì đã tăng chóng mặt 6 độ + loạn , Sau đó lớp 12 thì bắt đầu tư vấn hướng nghiệp , lúc đó em cũng không biết mình thích gì, nên đăng kí nguyện vọng (Quản trị kinh doanh, CNTT ...) trong khoảng thời gian học cấp ba , mỗi khi em stress thì em mở phim s* lên để giải tỏa
Em trúng tuyển vào ngành CNTT ở HCM (lúc đó em cũng không biết CNTT là làm cái gì , kiểu đăng kí mơ hồ ...) , Lúc vào học em cảm thấy liệu mình chọn có đúng không ? Học kì 1 thì vẫn qua tất cả các môn, nhưng học kì sau là chuỗi ngày ác mộng tạch môn ( 1 môn , 2 môn , 3 môn ... rồi 10 môn ), lúc stress thì em xem phim s* po*n để giải tỏa căng thẳng , nhưng bị phụ thuộc vào nó , mỗi lần stress là lại xem phim ròi kết hợp way tay. Đỉnh điểm vào lúc dịch 2020 - 2021 thì lúc đó em stress nặng , không ra khỏi nhà 1 năm , nợ 17 môn cảnh cáo học vụ lần 2. mắt tăng độ 1 bên lên 8.75 , 1 bên 9.25 độ Đến năm 4 thì mới tích lũy 82/158 tín . lúc đấy em gần như gục ngã bỏ cuộc , được gia đình động viên , em đã rất hối hận về những khoảng thời gian đã trôi qua . Em bắt đầu try hard , cày trả nợ( học lại với các bạn nhỏ hơn 2 3 tuổi, làm quen ...) sau khoảng 1,5 - gần 2 năm cày + trả nợ cuối cùng em đã đủ 158/158 tín chỉ + tiếng anh đầu ra để ra trường ,

Trong khoảng thời gian đi học phương tiện chủ yếu là xe bus nên xe máy em không biết chạy ( mặc dù biết chạy xe đạp) , mỗi lần nhìn xe máy ( trong đầu em tưởng tượng , suy nghĩ nhiều lung tung , tay đổ mồ hôi, chân lạnh ...) tinh thần không ổn định .

Em rải CV 4 tháng này không có job , pv trượt 1 , 2 lần
Em hay suy nghĩ nhiều , mỗi lần suy nghĩ em lại giật tóc chính mình , không biết mình có bị tâm thần hay không.

Em hiện giờ đang rất bế tắc , không lối thoát , nhờ các bác cho lời khuyên hoặc lời chửi gì đó để em tỉnh ngộ hơn ạ . Em cảm ơn
24 tuổi, có tấm bằng trong tay, sức khỏe tương đối thì còn nhiều cơ hội :feel_good: Rải CV không có việc, phỏng vấn trượt thì xem nguyên nhân ở đâu, nhờ người có kinh nghiệm xem CV cho :nosebleed: Tôi từng làm chủ doanh nghiệp, đọc CV của nhiều bạn trẻ hay mắc lỗi sơ đẳng, dễ bị loại từ vòng gửi xe mà không biết lắm. Nên tìm ra nguyên nhân để cải thiện. Tất nhiên thời buổi khó khăn này xin việc cũng không dễ. Bạn thử cho mình nhiều hướng đi hơn xem :embarrassed:

Chứ như tôi 35 tuổi, có gia đình rồi nhưng cũng đang phải vật lộn với bệnh trầm cảm suốt 4 năm qua đây :go: như fen chưa vướng bận gia đình, gánh nặng cơm áo gạo tiền chưa nhiều thì cố gắng sống cho tích cực lên, nâng cấp bản thân nhiều vào, chứ 24 tuổi mà đã nhiều vấn đề về tâm lý vậy thì đến tầm tuổi như tôi bây giờ không đỡ được đâu :too_sad:

Một số lời khuyên:
  • Đọc sách, xem các kênh youtube hoặc podcast kiến thức. Bớt porn hoặc những content rác trên tiktok, fb, youtube...
  • Thể thao. Tìm một môn phù hợp để chơi. Khỏe thì bóng bánh, yếu hơn tí thì cầu lông.
  • Chơi một món nghệ thuật nào đó. Hát, vẽ, nhảy nhót... không nhất thiết phải pro nhưng nên có CLB liên quan để sinh hoạt. Mấy thứ này giúp cân bằng lại cuộc sống rất nhiều :embarrassed:

Tôi còn sống được đến bây giờ để còm cho fen cũng là nhờ những thứ bên trên đấy. Nó giúp mình giải tỏa được nhiều thứ lắm :smile:
 
cố lên fen ơi
lhjxiOI.png
 
em ơi, điều đầu tiên là em tĩnh tâm lại, ngồi lại suy nghĩ, ở thời điểm hiện tại suy thoái tình hình chung là ít việc nên em sẽ khó cạnh tranh hơn 1 tí, cái thứ 2 là e nên lạc quan hơn, cố gắng thể hiện cho cty thấy e muốn đi làm dù mức lương ntn sau làm có ít kn thì em sẽ dễ nhảy việc hơn, thứ 2 là nên suy nghĩ cánh cửa này đóng lại thi còn cánh cửa khác, em nên chia sẻ với bạn bè thân để giải tỏa cũng như biết đâu họ sẽ cho em 1 vài mối quan hệ trong công việc, còn cái quan trọng nữa là em nên tập vượt qua nỗi sợ, có những nỗi sợ nó sẽ kéo em xuống, sợ chạy xe thì lấy xe chạy ngày đêm trong 2 3 hôm sẽ hết sợ ( ví dụ vậy ), sợ đi pv thì cứ pv 10 20 lần là hết sợ, nói chung tâm mình nghĩ ntn thì thực tại của em sẽ như thế đó, cố gắng tự vượt qua thôi nhé. :) good luck
 
Em năm nay 24 tuổi , đúng nghĩa Loser , đáy xã hội . Bây giờ em thật sự trống rỗng, không biết tương lai đi về đâu . Cuộc đời em không có niềm vui , toàn buồn phiền tự ti
Ba em mất sớm , một mình mẹ em nuôi ăn học . Bản thân em da trắng hiền , nhát gan tâm lí yếu

Đến năm lớp 8 , thằng trong lớp kiếm chuyện và đấm vào ngực ,nhéo ngực, lúc đi về cảm giác đau nhói ở ngực bị sưng ngực sau một thời gian bị nữ hóa tuyến vú ( 1 bên nhô ra như phụ nữ , 1 bên thì bình thường) em rất tự ti và không bao giờ cởi trần vì sợ mọi người dè bỉu , nhìn khác lạ .

Đến năm cấp ba thì em vào 1 lớp khác, Em không đi học thêm nên các giáo viên cũng gây khó dễ , mắt lúc này có dấu hiệu cận ngồi bàn thứ 2 không thấy chữ gì , học 1 năm kh đeo kính ( cảm giác kiểu bị cận kh dám nói ... ) . đến năm lớp 11 thì bắt đầu cắt kính nhưng độ thì đã tăng chóng mặt 6 độ + loạn , Sau đó lớp 12 thì bắt đầu tư vấn hướng nghiệp , lúc đó em cũng không biết mình thích gì, nên đăng kí nguyện vọng (Quản trị kinh doanh, CNTT ...) trong khoảng thời gian học cấp ba , mỗi khi em stress thì em mở phim s* lên để giải tỏa
Em trúng tuyển vào ngành CNTT ở HCM (lúc đó em cũng không biết CNTT là làm cái gì , kiểu đăng kí mơ hồ ...) , Lúc vào học em cảm thấy liệu mình chọn có đúng không ? Học kì 1 thì vẫn qua tất cả các môn, nhưng học kì sau là chuỗi ngày ác mộng tạch môn ( 1 môn , 2 môn , 3 môn ... rồi 10 môn ), lúc stress thì em xem phim s* po*n để giải tỏa căng thẳng , nhưng bị phụ thuộc vào nó , mỗi lần stress là lại xem phim ròi kết hợp way tay. Đỉnh điểm vào lúc dịch 2020 - 2021 thì lúc đó em stress nặng , không ra khỏi nhà 1 năm , nợ 17 môn cảnh cáo học vụ lần 2. mắt tăng độ 1 bên lên 8.75 , 1 bên 9.25 độ Đến năm 4 thì mới tích lũy 82/158 tín . lúc đấy em gần như gục ngã bỏ cuộc , được gia đình động viên , em đã rất hối hận về những khoảng thời gian đã trôi qua . Em bắt đầu try hard , cày trả nợ( học lại với các bạn nhỏ hơn 2 3 tuổi, làm quen ...) sau khoảng 1,5 - gần 2 năm cày + trả nợ cuối cùng em đã đủ 158/158 tín chỉ + tiếng anh đầu ra để ra trường ,

Trong khoảng thời gian đi học phương tiện chủ yếu là xe bus nên xe máy em không biết chạy ( mặc dù biết chạy xe đạp) , mỗi lần nhìn xe máy ( trong đầu em tưởng tượng , suy nghĩ nhiều lung tung , tay đổ mồ hôi, chân lạnh ...) tinh thần không ổn định .

Em rải CV 4 tháng này không có job , pv trượt 1 , 2 lần
Em hay suy nghĩ nhiều , mỗi lần suy nghĩ em lại giật tóc chính mình , không biết mình có bị tâm thần hay không.

Em hiện giờ đang rất bế tắc , không lối thoát , nhờ các bác cho lời khuyên hoặc lời chửi gì đó để em tỉnh ngộ hơn ạ . Em cảm ơn
Tôi khuyên thằng em là nên chạy bộ. Chạy bộ giúp bạn đỡ stress nhé. Porn thì hạn chế lại, cố gắng đừng ở 1 mình để không pỏn nhé.
 
mai fen còn trẻ, còn nhiều cơ hội, lại còn học vua nghề. Tôi năm nay 30 mà cv không ổn định, tích lũy k có, bạn gái cũng không, còn lesor hơn đây :too_sad:
 
Back
Top