xuantruong
Đã tốn tiền
Hello các thím!
Cuối năm nay mình tròn 33 tuổi, cũng khởi nghiệp hơn 3 năm rồi, giờ đang làm culi bản thân, thỉnh thoảng thuê 2 thằng “giặc” chạy việc vặt khi vào mùa cao điểm. Trước mình làm Sài Gòn, nay cũng quyết tâm phát triển cửa hàng ở Bình Thuận rồi, rảnh rỗi chia sẻ các thím vài trường hợp giống mình, thoát khỏi vòng quay công sở, tự lực cánh sinh, không quan hệ hay có nguồn hàng đặc biệt, sự trợ giúp đặc biệt gì cả, vốn dưới 2 tỏi
+ Mở tiệm cà phê:
Cái này nhiều người nghĩ đến đầu tiên, dễ quản lý, ít chung chi ngoài luồng, hiếm khi phải đối phó thành phần Chí Phèo, bẩn bựa như quán nhậu. Hai hình thức, tự xây dựng thương hiệu và nhượng quyền, mình thấy nhượng quyền Minalo là ăn nên làm ra nhất, phí bao nhiêu quên rồi. Bạn mình có rủ hùn vốn Ông Bầu, mà nó bảo tiền nhượng quyền 300 củ, quán thiết kế riêng rồi đưa nó duyệt, nó không quản lý cái này, chỉ quản lý nhận diện thương hiệu thế nên thực tế, cái quán 1 trệt, 1 lầu, chi tầm tỏi rưỡi ( đ*o biết # bạn kia có đôn giá không? Nó nắm vật tư). Ngoài ra còn có Rovis, về tỉnh thấy xuất hiện nhiều, Highland thì không thủ 3-4 tỏi với vị trí đẹp nên quên đi
Viva phân khúc thành phố lớn thì ok, tỉnh lẻ mình thấy giá cao quá, có anh quen mình làm mấy năm trước, nghe nói xây quán 2 tỏi, chắc tính luôn thương hiệu. Hết hợp đồng anh vứt mịe cái thương hiệu luôn, đưa cà phê tự rang vào, đếch thèm cống tiền cho chuỗi nữa.
Khởi nghiệp bằng thương hiệu cá nhân, mình thấy hiếm phát triển mạnh giai đoạn đầu nhưng được cái lượng khách cực ổn định, muốn bán gì thì bán, không thằng nào quản được ( nhiều chuỗi không có danh mục nước ngọt trong Menu). Ở Sài Gòn chuộng chuỗi nhưng tỉnh lẻ, nhất là tầm thị xã, thị trấn, cà phê hợp khẩu vị dân địa phương là rất ok, nhiều người trung niên không thích cách decor quán dạng chuỗi.
Bét nhất là cà phê vỉa hè, bà chị mình quen đút tiền cho quản lý đô thị, bày 30-40 cái bàn quanh khu bả ở ( gần trung tâm luôn, tính cả trong khu cư xá), thuê 3 múi mít miền Trung, trả lương 4 củ, nuôi ăn, chạy tất bật từ sáng đến tối, tiền lẻ đếm mỏi tay. Thằng bạn bèo hơn, nó với con vợ mở tiệm, kê vài ba bộ bàn ghế, tháng được chục củ, tự nấu, tự pha, tự đẩy xe nên được vài tháng chán, bỏ sang chạy Grab, con vợ làm gì tiếp theo mình đách biết
Bận tí, xíu rảnh lại nói cái khác, không rảnh, hẹn các thím mai mốt gì nhé
Cuối năm nay mình tròn 33 tuổi, cũng khởi nghiệp hơn 3 năm rồi, giờ đang làm culi bản thân, thỉnh thoảng thuê 2 thằng “giặc” chạy việc vặt khi vào mùa cao điểm. Trước mình làm Sài Gòn, nay cũng quyết tâm phát triển cửa hàng ở Bình Thuận rồi, rảnh rỗi chia sẻ các thím vài trường hợp giống mình, thoát khỏi vòng quay công sở, tự lực cánh sinh, không quan hệ hay có nguồn hàng đặc biệt, sự trợ giúp đặc biệt gì cả, vốn dưới 2 tỏi
+ Mở tiệm cà phê:
Cái này nhiều người nghĩ đến đầu tiên, dễ quản lý, ít chung chi ngoài luồng, hiếm khi phải đối phó thành phần Chí Phèo, bẩn bựa như quán nhậu. Hai hình thức, tự xây dựng thương hiệu và nhượng quyền, mình thấy nhượng quyền Minalo là ăn nên làm ra nhất, phí bao nhiêu quên rồi. Bạn mình có rủ hùn vốn Ông Bầu, mà nó bảo tiền nhượng quyền 300 củ, quán thiết kế riêng rồi đưa nó duyệt, nó không quản lý cái này, chỉ quản lý nhận diện thương hiệu thế nên thực tế, cái quán 1 trệt, 1 lầu, chi tầm tỏi rưỡi ( đ*o biết # bạn kia có đôn giá không? Nó nắm vật tư). Ngoài ra còn có Rovis, về tỉnh thấy xuất hiện nhiều, Highland thì không thủ 3-4 tỏi với vị trí đẹp nên quên đi
Viva phân khúc thành phố lớn thì ok, tỉnh lẻ mình thấy giá cao quá, có anh quen mình làm mấy năm trước, nghe nói xây quán 2 tỏi, chắc tính luôn thương hiệu. Hết hợp đồng anh vứt mịe cái thương hiệu luôn, đưa cà phê tự rang vào, đếch thèm cống tiền cho chuỗi nữa.
Khởi nghiệp bằng thương hiệu cá nhân, mình thấy hiếm phát triển mạnh giai đoạn đầu nhưng được cái lượng khách cực ổn định, muốn bán gì thì bán, không thằng nào quản được ( nhiều chuỗi không có danh mục nước ngọt trong Menu). Ở Sài Gòn chuộng chuỗi nhưng tỉnh lẻ, nhất là tầm thị xã, thị trấn, cà phê hợp khẩu vị dân địa phương là rất ok, nhiều người trung niên không thích cách decor quán dạng chuỗi.
Bét nhất là cà phê vỉa hè, bà chị mình quen đút tiền cho quản lý đô thị, bày 30-40 cái bàn quanh khu bả ở ( gần trung tâm luôn, tính cả trong khu cư xá), thuê 3 múi mít miền Trung, trả lương 4 củ, nuôi ăn, chạy tất bật từ sáng đến tối, tiền lẻ đếm mỏi tay. Thằng bạn bèo hơn, nó với con vợ mở tiệm, kê vài ba bộ bàn ghế, tháng được chục củ, tự nấu, tự pha, tự đẩy xe nên được vài tháng chán, bỏ sang chạy Grab, con vợ làm gì tiếp theo mình đách biết
Bận tí, xíu rảnh lại nói cái khác, không rảnh, hẹn các thím mai mốt gì nhé