Có ai cai thuốc tri bệnh lo âu và hoảng sợ chưa

Bác sĩ con mẹ gì, này là buôn thuốc con mẹ nó r
giờ thằng bsi nào cũng thế thôi fenci, chủ yếu bào tiền bệnh nhân cho mau giàu, từ bsi địa phương tới bsi tuyến TW, ông bsi tôi điều trị rất có tiếng ở bênh viện tâm thần tphcm đấy. Mình có bệnh thì phải đi tìm bsi khắp nơi trị thôi.
Trước đó tôi từng đi bv tim, hòa hảo, an sinh và nguyễn tri phương ddeuf ko có kq. Bsi chỗ nào cũng khá hời hợt khám qua loa hết.
 
Tôi có thằng bạn cũng bệnh dạng như này. Nó kể đi khám ông bs cho uống viên thuốc nhỏ màu trắng, dặn uống mỗi lần 1/4 thôi. Uống vào thấy yêu đời vãi lìn, kiểu không có gì làm mình chán đời được. Có thể là một dạng thuốc hướng thần gì đấy. Thời gian sau nó sợ bị phụ thuộc nên ngưng không uống thì bị vật, kiểu người mệt vã, không làm gì được. Đang giảm liều dần dần để thích nghi.
Nghe như mai thúy thế bác :amazed:
 
giờ thằng bsi nào cũng thế thôi fenci, chủ yếu bào tiền bệnh nhân cho mau giàu, từ bsi địa phương tới bsi tuyến TW, ông bsi tôi điều trị rất có tiếng ở bênh viện tâm thần tphcm đấy. Mình có bệnh thì phải đi tìm bsi khắp nơi trị thôi.
Trước đó tôi từng đi bv tim, hòa hảo, an sinh và nguyễn tri phương ddeuf ko có kq. Bsi chỗ nào cũng khá hời hợt khám qua loa hết.
Nhưng mất dạy tới mức ko ghi rõ đơn thuốc, không nói các tác dụng phụ, không khuyên bảo thay đổi lối sống,... thì ko đáng gọi bsi
 
Nhưng mất dạy tới mức ko ghi rõ đơn thuốc, không nói các tác dụng phụ, không khuyên bảo thay đổi lối sống,... thì ko đáng gọi bsi
thằng bsi này đúng là ko cho đơn luôn fenci, fen xin nó cũng ko cho, khi nào nói đi nuoc ngoài cần đơn để đem thuốc ra nn thì xin nó mới cho
 
Nghe như mai thúy thế bác :amazed:
không phải mai thúy bác, thằng bạn kể nó không phải kiểu nằm phê 1 chỗ mà là uống vào làm cho mình thấy yêu đời, tâm trạng phơi phới hơn. ngưng thì làm mình mệt vã, không làm gì được chứ không đến mức nghiện phải như này như kia.
 
Tôi bị rlla và rl hoảng sợ từ 2018 lúc đó nó phát ra dạng vật lý tim nhanh khó thở, tay run không chạy xe máy được,
Sau khi gần 1 năm ko tự khỏi nên tôi đã theo 1 ông bsi bên bệnh viện tâm thần tp uống thuốc, và uống gần 6 năm, mới cai thuốc được 3 tuần. Thuốc thì chỉ có 1 viên lulolipram 10mg và 1 viên có vỏ không nhãn không biết là gì. Ông bsi nói bệnh của tôi thuộc dạng nhẹ nhất chỉ uống thuốc duy trì, mà thế éo nào duy trì tận 6 năm. Tôi nghi bị ông bs này nuôi bệnh , mà bệnh nhân của hắn rất đông, ngày 30-40 lượt khám chi vào khám sơ và cho thuốc đi về, người từ 500-1tr tiền thuốc => hiểu được độ giàu cua cha bác sĩ này rồi. Uống thuốc tâm thần này khổ vãi, tuy không còn bị thể hiện vật lý ra ngoài nhưng mà tôi mấy năm ko hề xuất tinh kiểu như mộng tinh ấy, không hứng thú con gái, người cũng không thấy đầy sức sống , sống vật vờ chán vãi.

Đầu 2024 này tôi quyết định cai thuốc, xóa các mxh tiktok, fb trên đt, cai luôn cafe không uống, nước ngọt chỉ đi ăn ngon mới uống chứ ko mua về nhà. Làm 1 lần cai nghiện mọi thứ luôn.

1 tuần đầu cai thuốc thì ok, tuần 2 và 3 đến giờ thì ng cứ như trên mây kiểu đi tàu cao tốc ra đảo mấy h rồi bước lên bờ ấy, rồi brain zap, đọc google bên y tế mẽo và reddit những người dùng thuốc lâu năm thì có thể mất vài tháng mới hết, không biết có đồng dâm nào đang cai thuốc ko vào chia sẻ chơi. Mà lần này cai thuốc tôi cũng xin bác sĩ, tôi xin nhiều lần hắn ko cho, ko hiểu sao lần này lại cho kêu em ngưng thuốc thử xem.

Sau khi uống mấy năm tôi khuyên các fenci đừng uống mấy cái thuốc này hoặc là chấp nhận uống cả đời. Nên thay đổi môi trường sống là tốt nhất .
Bác nên bỏ chút Time vô Viện TT Bạch Mai coi sao . Không nên vô đó mãi .
vQ7rnrI.gif
vQ7rnrI.gif
vQ7rnrI.gif
 
không phải mai thúy bác, thằng bạn kể nó không phải kiểu nằm phê 1 chỗ mà là uống vào làm cho mình thấy yêu đời, tâm trạng phơi phới hơn. ngưng thì làm mình mệt vã, không làm gì được chứ không đến mức nghiện phải như này như kia.
adderall?
 
Tôi bị rlla và rl hoảng sợ từ 2018 lúc đó nó phát ra dạng vật lý tim nhanh khó thở, tay run không chạy xe máy được,
Sau khi gần 1 năm ko tự khỏi nên tôi đã theo 1 ông bsi bên bệnh viện tâm thần tp uống thuốc, và uống gần 6 năm, mới cai thuốc được 3 tuần. Thuốc thì chỉ có 1 viên lulolipram 10mg và 1 viên có vỏ không nhãn không biết là gì. Ông bsi nói bệnh của tôi thuộc dạng nhẹ nhất chỉ uống thuốc duy trì, mà thế éo nào duy trì tận 6 năm. Tôi nghi bị ông bs này nuôi bệnh , mà bệnh nhân của hắn rất đông, ngày 30-40 lượt khám chi vào khám sơ và cho thuốc đi về, người từ 500-1tr tiền thuốc => hiểu được độ giàu cua cha bác sĩ này rồi. Uống thuốc tâm thần này khổ vãi, tuy không còn bị thể hiện vật lý ra ngoài nhưng mà tôi mấy năm ko hề xuất tinh kiểu như mộng tinh ấy, không hứng thú con gái, người cũng không thấy đầy sức sống , sống vật vờ chán vãi.

Đầu 2024 này tôi quyết định cai thuốc, xóa các mxh tiktok, fb trên đt, cai luôn cafe không uống, nước ngọt chỉ đi ăn ngon mới uống chứ ko mua về nhà. Làm 1 lần cai nghiện mọi thứ luôn.

1 tuần đầu cai thuốc thì ok, tuần 2 và 3 đến giờ thì ng cứ như trên mây kiểu đi tàu cao tốc ra đảo mấy h rồi bước lên bờ ấy, rồi brain zap, đọc google bên y tế mẽo và reddit những người dùng thuốc lâu năm thì có thể mất vài tháng mới hết, không biết có đồng dâm nào đang cai thuốc ko vào chia sẻ chơi. Mà lần này cai thuốc tôi cũng xin bác sĩ, tôi xin nhiều lần hắn ko cho, ko hiểu sao lần này lại cho kêu em ngưng thuốc thử xem.

Sau khi uống mấy năm tôi khuyên các fenci đừng uống mấy cái thuốc này hoặc là chấp nhận uống cả đời. Nên thay đổi môi trường sống là tốt nhất .
Lẽ ra là nên giảm liều thuốc rồi đánh giá mỗi 2 tuần xem triệu chứng nó quay lại không? Chứ không nên ngưng ngang.
Vd lulopipram 10mg thì bẻ 1/2 viên uống xong rồi bẻ 1/4 viên uống. Từng nấc xuống thang chứ ngưng cái độp nó mệt lắm.
Mấy thuốc tâm thần và nội tiết đều cần giảm liều như vậy
 
Vợ tôi cũng bị trầm cảm lo âu, hoảng sợ. Cũng đi khám bs tâm lý rồi uống thuốc cũng gần năm. Thuốc éo gì uống vào buồn ngủ vật vờ. Tối 9h lên giường ngủ sớm mà sáng hôm sau 8h dậy không nổi. Tôi nghi thuốc chả khác gì thuốc ngủ.
Hoảng quá mới bắt vợ ngưng thuốc, lôi đi tập thể dục, điều chỉnh ăn uống, sinh hoạt lại. Được hơn nửa năm ngưng thuốc rồi, mọi việc đang ổn trừ khi có kích thích mạnh mới bị hoảng sợ tâm lí lại. Nhưng tôi nói chuyện dỗ dành thì cũng đỡ.
Tóm lại theo đánh giá khách quan của tôi, bác sĩ tâm lý tốt nhất chính là người thân xung quanh bạn. Đừng tốn tiền vô ích đi khám bệnh viện tư làm gì, vừa bị moi tiền, vừa không có phác đồ điều trị. Cho uống thuốc linh tinh chả biết đường gì luôn.
Tác dụng phụ thuốc tâm thần luôn tới trong 2-3 tuần đầu tiên. Vì mấy cái thuốc này nó tác động lên mấy trung tâm điều hoà chất dẫn truyền thần kinh.
Điều trị tâm thần cần phải kết hợp dùng thuốc và không dùng thuốc, một số trường hợp can thiệp lối sống là đủ, nhưng đa phần là phải dùng thuốc.
Thuốc tâm thần rất nhiều tác dụng phụ thời gian đầu uống, sau đó sẽ thoái lui do cơ thể quen với nồng độ chất dẫn truyền thần kinh mới.
 
Lẽ ra là nên giảm liều thuốc rồi đánh giá mỗi 2 tuần xem triệu chứng nó quay lại không? Chứ không nên ngưng ngang.
Vd lulopipram 10mg thì bẻ 1/2 viên uống xong rồi bẻ 1/4 viên uống. Từng nấc xuống thang chứ ngưng cái độp nó mệt lắm.
Mấy thuốc tâm thần và nội tiết đều cần giảm liều như vậy
mình hỏi ý kiến bs mà, ổng kêu bỏ cũng ko tư vấn gì kiểu 1/2 1/4 gì cả. Với lại triệu chứng quay lại ko có, mà tác dụng phụ khi bỏ thì có, như mình nói ng bồng bềnh bị chậm chạp suy nghĩ đó. Google bên reddit vs báo sức khỏe bên Mỹ nó nói ih chang triệu chứng của mình , và có thể mất vài tháng mới hết.
 
giờ thằng bsi nào cũng thế thôi fenci, chủ yếu bào tiền bệnh nhân cho mau giàu, từ bsi địa phương tới bsi tuyến TW, ông bsi tôi điều trị rất có tiếng ở bênh viện tâm thần tphcm đấy. Mình có bệnh thì phải đi tìm bsi khắp nơi trị thôi.
Trước đó tôi từng đi bv tim, hòa hảo, an sinh và nguyễn tri phương ddeuf ko có kq. Bsi chỗ nào cũng khá hời hợt khám qua loa hết.
Đi khám bác siz Kiều Tiên bên Tâm Gia An đi. Có đơn tự ra ngoài mua thuốc. Khỏi bị nói là buôn. Thuốc tâm thần nếu đúng hàng brandname thì đắt. 10-20k thậm chí có viên hơn 100k.
 
mình hỏi ý kiến bs mà, ổng kêu bỏ cũng ko tư vấn gì kiểu 1/2 1/4 gì cả. Với lại triệu chứng quay lại ko có, mà tác dụng phụ khi bỏ thì có, như mình nói ng bồng bềnh bị chậm chạp suy nghĩ đó. Google bên reddit vs báo sức khỏe bên Mỹ nó nói ih chang triệu chứng của mình , và có thể mất vài tháng mới hết.
Khám bệnh tham bệnh đông quá ko có thời gian tư vấn đấy. Lý tưởng 1 bsi tâm thần trong 1h chỉ khám được 1-2 bệnh mới, bệnh cũ thì nhanh hơn chút nhưng cũng chỉ dưới 6 bệnh
 
Đi khám bác siz Kiều Tiên bên Tâm Gia An đi. Có đơn tự ra ngoài mua thuốc. Khỏi bị nói là buôn. Thuốc tâm thần nếu đúng hàng brandname thì đắt. 10-20k thậm chí có viên hơn 100k.
tôi thấy bsi ở vn đa số đều kê thuốc India thôi, giá rẻ.
Mà thuốc india là thuốc cho các nước thứ 3 đang phát triển, giá rẻ bèo so vs thuốc Mỹ Âu :D
 
Khám bệnh tham bệnh đông quá ko có thời gian tư vấn đấy. Lý tưởng 1 bsi tâm thần trong 1h chỉ khám được 1-2 bệnh mới, bệnh cũ thì nhanh hơn chút nhưng cũng chỉ dưới 6 bệnh
ông bác sĩ này 1 buổi chiều khám 2h-2h30 đc khoản 40 bệnh nhân, mỗi ngày thu tiền thuốc về 30-40trieu :LOL: nhìn thu tiền vô thấy ham, có con vợ ngồi lụm tiền, 2-3 nv chắc thực tập dược sinh bốc thuốc theo toa
 
Mình may mắn gặp được bác sĩ tốt , bác cho toa rõ ràng rồi hàng tháng tái khám thì thuốc nó vẫn y vậy nên mình ra ngoài tự mua theo toa , bác còn cho số điện thoại và zalo để khi có triệu chứng gì thì báo bác , đợt tập bỏ thuốc bác cũng theo dõi sát sao và cũng khen động viên là bỏ được SSRI là tốt lắm đấy , khổ cái giờ phải quay lại uống sau 2 tháng do tái phát bệnh , kiểu này phải giảm liều từ 20mg xuống 10mg chứ không dứt liền được.
Anh em cứ nghĩ thoáng 1 chút , đồng ý là còn trẻ nhưng phải uống thuốc suốt đời thì nó hơi kì , nhưng nếu nghĩ lại so với các bệnh nhân khác như người ghép tạng hay Hiv cũng phải uống thuốc suốt đời thì mình thấy mình còn may mắn so với họ , nghĩ vậy thì thấy việc uống thuốc nó chẳng có gì quá khổ cả.
 
Thuốc về thần kinh thi cứ xác định theo nó cả đời thôi. Các fen cứ hiểu là mình ăn gì càng ngon nhớ càng lâu thi thần kinh cũng vậy :p chỉ co lên ko co xuống
 
không phải mai thúy bác, thằng bạn kể nó không phải kiểu nằm phê 1 chỗ mà là uống vào làm cho mình thấy yêu đời, tâm trạng phơi phới hơn. ngưng thì làm mình mệt vã, không làm gì được chứ không đến mức nghiện phải như này như kia.
Do thuốc lo âu trầm cảm thường dùng là SSRI , này thì nó làm tăng Serotonin , trong cơ thể người có nhiều hóc môn hạnh phúc , nhưng serotonin nó lại giữ cái cảm giác hạnh phúc nó lâu dài hơn , đã vậy nó còn giúp tham gia vào quá trình điều hòa tâm trạng và giúp ăn ngon ngủ yên .
 
Mình may mắn gặp được bác sĩ tốt , bác cho toa rõ ràng rồi hàng tháng tái khám thì thuốc nó vẫn y vậy nên mình ra ngoài tự mua theo toa , bác còn cho số điện thoại và zalo để khi có triệu chứng gì thì báo bác , đợt tập bỏ thuốc bác cũng theo dõi sát sao và cũng khen động viên là bỏ được SSRI là tốt lắm đấy , khổ cái giờ phải quay lại uống sau 2 tháng do tái phát bệnh , kiểu này phải giảm liều từ 20mg xuống 10mg chứ không dứt liền được.
Anh em cứ nghĩ thoáng 1 chút , đồng ý là còn trẻ nhưng phải uống thuốc suốt đời thì nó hơi kì , nhưng nếu nghĩ lại so với các bệnh nhân khác như người ghép tạng hay Hiv cũng phải uống thuốc suốt đời thì mình thấy mình còn may mắn so với họ , nghĩ vậy thì thấy việc uống thuốc nó chẳng có gì quá khổ cả.
vấn đề của mình là nếu như thuốc giúp mình sống như ng bình thuog 100% và cảm thấy hạnh phúc yêu đời thì mình sẽ chấp nhận uống cả đời.
Chứ mình uống 6 năm thì ngoài việc nó ngăn chặn những cơn rối loạn lo âu kịch phát hoảng loạn bất ngờ và tim đập nhanh bủn rủn tay chân ra thì nó không giúp mình yêu đời, ko hứng thú tình dục, mấy năm trời ko chịch mà cũng ko hề xuất tinh khi ngủ luôn. Cơ thể thì lâu lâu có mấy triệu chứng lạ khó tả lắm. Và ng cứ ù lì chậm chạp , ko thấy có thú vui trong cuộc sống.
Những cơn kịch phát đó thường chỉ xảy ra trong 30phut là sẽ hết nó làm mình lo lắng sợ hãi và ra mồ hôi.
Đó là lý do chính mình muốn ngừng hẳn không dùng thuốc nữa.
 
vấn đề của mình là nếu như thuốc giúp mình sống như ng bình thuog 100% và cảm thấy hạnh phúc yêu đời thì mình sẽ chấp nhận uống cả đời.
Chứ mình uống 6 năm thì ngoài việc nó ngăn chặn những cơn rối loạn lo âu kịch phát hoảng loạn bất ngờ và tim đập nhanh bủn rủn tay chân ra thì nó không giúp mình yêu đời, ko hứng thú tình dục, mấy năm trời ko chịch mà cũng ko hề xuất tinh khi ngủ luôn. Cơ thể thì lâu lâu có mấy triệu chứng lạ khó tả lắm. Và ng cứ ù lì chậm chạp , ko thấy có thú vui trong cuộc sống.
Cái này là tác dụng phụ của thuốc SSRI , có người bị nặng nhưng có người lại không bị, như mình đây thì thời gian đầu cảm thấy không hứng thú tình dục kiểu lãnh cảm , một thời gian sau thì không để ý thì mấy cái triệu chứng đó mất tiêu luôn.
Cơ thể thì lâu lâu có mấy triệu chứng lạ khó tả lắm. Và ng cứ ù lì chậm chạp , ko thấy có thú vui trong cuộc sống.
Những cơn kịch phát đó thường chỉ xảy ra trong 30phut là sẽ hết nó làm mình lo lắng sợ hãi và ra mồ hôi.

Đó là lý do chính mình muốn ngừng hẳn không dùng thuốc nữa.
Cái triệu chứng kịch phát 30 phút mà bác kể đó thì giống với mình hồi mới bị và lần tái phát , thường là vào buổi sáng từ 8 giờ kéo dài đến 10 giờ thì tự nhiên hết hẳn.Mình thì không dám đưa ra lời khuyên gì vì mình không phải bác sĩ nhưng mình nghĩ bác thử nói chuyện với bác sĩ điều trị cho bác là uống đã uống 6 năm qua nhưng vẫn gặp các triệu chứng như bác kể và nếu được thì có thể đổi thuốc sang 1 loại khác được không ? SSRI có rất nhiều loại , dù công dụng như nhau là tái hấp thu chọn lọc serotonin nhưng mỗi brand khác nhau sẽ có cách tác động với cơ thể khác nhau , hiện nay mình thấy SSRI mà các bác sĩ hay kê đơn phổ biến nhất cho bệnh nhân trầm cảm lo âu là Paroxetine.
 
Back
Top