Hạnh phúc của tôi là khi đi làm về mở cổng ra, 2 nhóc ào ra gào ầm ĩ "bố về, bố về", vợ thì trên tầng ngó ra cười tươi.
Cảm giác này khó tả lắm, cảm thấy mọi điều cố gắng đều xứng đáng.
Đôi lúc khi cãi nhau thì cố nhớ về thời điểm hạnh phúc nhất ấy, thím sẽ cảm thấy nhẹ nhõm hơn hoặc nhịn được.điều hạnh phúc đó với tôi cũng từng y chang vậy, sau này là những cuộc cãi vã bất đồng, bây giờ thì mất đi 1 nửa hạnh phúc đó
mới gặp mà dẫn nhau về nhà rồi hả bác :v, cơ mà ở xứ người mà tìm thấy nhau ntn thì hạnh phúc nào bằng :v :v, nghĩ cũng thích nhỉChia sẻ với các thím 1 trong những khoảnh khắc hạnh phúc của mình
- Lần đầu tiên gặp vợ: 1 đêm tokyo đầy tuyết trắng xóa, vợ mình lặn lội từ dưới osaka bắt tàu shinkansen lên tokyo. Mình vừa đi làm công trường về, người vẫn còn quần áo bụi bặm, đây cũng là lần đầu tiên 2 đứa gặp nhau trực tiếp sau 2 tháng nói chuyện nhắn tin nên cũng khá hồi hộp ..Mình mua 1 chai nước chanh mật ong nhỏ nhỏ ấm áp cho vợ (ở nhật có máy bán nước làm nóng sẵn vào mùa đông) rồi đón vợ về nhà. Khoảnh khắc mà vợ cười rồi vẫy tay với mình khi 2 đứa ở 2 bên cổng soát vé chắc chắn là 1 trong những khoảnh khắc ấm áp nhất mình từng cảm nhận được. 2 đứa cùng đi bộ về phòng mình, gió khá to vợ mình nép vào ng mình, tuyết rơi trắng xóa đường đi, tuyết tan 1 phần nên đường cũng trơn lắm nên 2 đứa líu díu dắt tay nhau đi, và 1 bữa cơm thật ấm cúng đã xua tan hết cái lạnh ngoài kia. Nằm nhìn vợ mình ngủ ngon lành trong đêm đầy tuyết đó có lẽ là 1 trong những khoảnh khắc bình yên nhất, đúng là điều mình tìm kiếm bấy lâu nay đây rồi..
hồi còn ở việt nam mình và vợ có biết nhau rồi, nhưng lúc đó chỉ là làm cùng trung tâm tiếng nhật thôi. Còn hôm đó thì sau hơn 2 tháng nói chuyện và tỏ tình vợ mình quyết định lên tokyo để gặp mình và cái kết thì như trênmới gặp mà dẫn nhau về nhà rồi hả bác :v, cơ mà ở xứ người mà tìm thấy nhau ntn thì hạnh phúc nào bằng :v :v, nghĩ cũng thích nhỉ
càng lớn thì càng cảm thấy bình yên là hạnh phúc và có đôi khi, lấy niềm vui người thân xung quanh làm niềm vui, hạnh phúc của mình đó thím.Oài tự dưng lang thang vô theard này thấy các bác cảm nhận hạnh phúc đơn giản thật.
Giờ cơm áo gạo tiền lâu lắm rồi cũng không còn biết cảm giác thế nào là hạnh phúc nữa.Cũng trải qua ti tỉ thứ đầy đủ có thiếu thốn có cảm giác đau khổ có mà quên mất hạnh phúc nó thế nào rồi. Có tuổi rồi nên cảm xúc n bị chai sạn rồi chăng?