thời mà Doraemon 200 cuốn chắc từ năm 1990 quáNăm lớp 7 em bị ở lại lớp, buồn quá thế là mua doremon đọc, mua chắc trên dưới 200 cuốn, nhờ nó mà em sống qua được mùa hè kinh khủng năm áy, xong truyện cất vô nhà kho định sau này sửa nha rồi láy ra chưng mà em chó đẻ, nó chui vô nhà kho cắn nát hết rồi nầm lót ổ luôn, ui tuổi thơ
đúng rồi đó.thời mà Doraemon 200 cuốn chắc từ năm 1990 quá
Do hồi nhỏ là cái lứa tuổi còn mộng mơ, còn có trí tưởng tượng rất siêu nhiên, nên cảm giác cái gì đọc và xem nó rất là thật, cảm giác rất thú vị và tò mò,hồi nhỏ em đọc Doraemon tập Lạc vào xứ quỷ, tới đoạn này mà cảm giác như ở trong nhà mình vậy, cảm giác như nhà có bão thật và phải đóng kín cửa vào.
xong đọc đoạn này cũng sợ như kiểu có gì rình mó mình ngoài nhà
lâu đài dưới đáy biển cũng ám ảnh nữa bác, nhất là lúc lọt vào khe vực gì đóTập lạc vào xứ quỷ chăc đỉnh cao rồi. Ám ảnh ghê rợn. Truyện đó mà đọc vào đêm mưa rả rích thì không khí y như trong truyện luôn
Những đoạn chia tay bao giờ cũng làm ám ảnh: chia tay con khủng long, chia tay hai anh em hành tinh tím, hay chia tay người vườn địa đàng...Doreamon nó in sâu vào tâm trí thật, nhớ mãi tập truyện dài nobita nuôi con quái vật hồ lochness, nhân văn thật