binhnpa1
Senior Member
E năm nay 25 tuổi, học xong master em đang làm cho tập đoàn đa quốc gia bên Mỹ, đang ở 1 mình trong căn hộ trong trung tâm thành phố với 1 con mèo thôi. Ý là cuộc sống e rất tốt, chả chung đụng với ai hay cũng chả phải sống kiểu tồi tàn tằn tiện gì cả. Em thấy em đang được sống với ước mơ hoài bão của em, được thỏa sức vùng vẫy, được thăng tiến các thứ. Sáng nay thứ 7 gọi điện cho ba má nói chuyện như mọi khi thôi, xong ba em không kêu e về VN được xong bắt đầu quay sang sỉ nhục, nào là bên này em 1 thân 1 mình, không người yêu không gia đình, còn bạn bè thì chả thấy có, cuộc sống chỉ loanh quanh với công việc cô đơn lắm này kia blah blah.
E mới kiểu ủa cái gì vậy? ba má có sang chỗ con đâu, có hiểu được cuộc sống của con đâu, cuối tuần con vẫn đi chơi với bạn bè bình thường mà? Xong học xong bạn bè mỗi người 1 thành phố ai chả thế? Kiểu ba má e dụ e về VN rất nhiều lần rồi nhưng lần này đâm ra sỉ nhục rất là khó chịu, xong còn nói mấy lời khó nghe về hoài bão của em nữa, rồi bảo mình chỉ là người bình thường, rồi kiếm được công việc văn phòng của bọn Mỹ rồi chả hiểu ý muốn nói là con khỉ gì nữa. Có ba má kiểu cả đời chỉ biết chỉ trích chả biết động viên được một câu chả trách sao cái tính em nó tự ti kinh khủng như này.
E mới kiểu ủa cái gì vậy? ba má có sang chỗ con đâu, có hiểu được cuộc sống của con đâu, cuối tuần con vẫn đi chơi với bạn bè bình thường mà? Xong học xong bạn bè mỗi người 1 thành phố ai chả thế? Kiểu ba má e dụ e về VN rất nhiều lần rồi nhưng lần này đâm ra sỉ nhục rất là khó chịu, xong còn nói mấy lời khó nghe về hoài bão của em nữa, rồi bảo mình chỉ là người bình thường, rồi kiếm được công việc văn phòng của bọn Mỹ rồi chả hiểu ý muốn nói là con khỉ gì nữa. Có ba má kiểu cả đời chỉ biết chỉ trích chả biết động viên được một câu chả trách sao cái tính em nó tự ti kinh khủng như này.
Last edited: