sheva001
Senior Member
Sao cái này ngược 100% với bác sĩ mình khám cho bé . Bên mình thì bác sĩ nói là : "nó ko ngủ được sao có sức khỏe mà học can thiệp , người bình thường ko ngủ 2,3 ngày cũng ngu người chứ nói gì đến trẻ em" Cuối cùng là bác sĩ cho thuốc ngủ .Trước giờ gia đình chưa quan tâm nhiều tới con, bố mẹ chưa chơi chưa dạy con lên bác không biết bé có bị bệnh gì hay ko cháu ạ, còn việc trước mắt là vè bố mẹ chơi với con nhiều hơn, dạy con , cho con đi chơi và tìm trường cho con học. Sau 3 tháng hoặc khi bố mẹ đã làm hết khả năng mà con không tiến bộ hoặc càng ngày càng nặng hơn thì bố mẹ cho con đi khám lại. Ngôn ngữ là cửa sổ của mọi vấn đề. Muốn giải quyết thì phải bắt đầu từ ngôn ngữ. Mà muốn có ngôn ngữ thì phải giao tiếp với nhau. Còn việc mất ngủ cũng đừng sợ. Bé mới mất ngủ có vài tuần mà vẫn ăn vẫn chơi thì chưa cần phải thuốc thang gì. Hãy cho bé chơi nhiều. Mệt nó tự ngủ không cần phải thuốc men” Hai vợ chồng chở con về nhà mà cũng nhẹ nhõm cả người. Hôm đấy là một ngày chủ nhật cuối tuần. Tâm lý cũng ổn định hơn một chút. Nhưng vẫn còn nhiều thứ phải làm.
Từ khi uống thuốc thì nó ngủ ngon cả đêm , sáng ra khỏe khoắn học hành cũng mau tiến bộ. Tầm khoảng 6 tháng thì bỏ dùng thuốc vì lúc này nó ngủ ngon lành rồi .
PS: Cho nên để tìm được Bác sĩ , nơi can thiệp , trường học phù hợp với đúng trẻ tự kỷ là điều cực kỳ khó khăn . mọi phương pháp đều ko có đúng sai mà chỉ có phù hợp hay không ?