( Hồi ký ) 11 năm

Hôm nay dọn phòng trọ cũ thì phát hiện ra vài cuốn nhật ký trong 11 năm xa nhà các thím ạ . Em chủ yếu lên đây viết lại thôi , văn em không hay lắm ( thật ra là rất dở ạ :beat_brick:, có gì nhắc nhở để em drop chứ đừng gạch nhá , tội nghiệp :nosebleed: ) . vvuivedxdKhi viết em sẽ xưng "tôi" cho nó cảm xúc nhé !
Chap 1
Nhà tôi có 5 người , bố , mẹ , em gái/trai , người còn lại là ai các thím cũng biết rồi đấy . Tên tôi là V.Anh , 15 tuổi , cao 2m ( thực ra éo nhớ lúc đấy mình cao bao nhiêu nữa :beat_shot: ) , da ngăm đen , khuôn mặt ưa nhìn . Gia đình lúc đó thì nói là rất nghèo , bố cờ bạc cá độ , ông thì ốm nặng liệt giường ( ông bà nội với bà ngoại mất rồi ) Mẹ tôi ngày nào cũng làm quần quật ngoài đồng , bốc vác để xoay tiền thuốc , tiền ăn từng bữa , có tháng phải nhịn cơm 2-3 ngày . Bố vay nóng , xã hội đen đến nhà báo nợ , đập phá nhà cửa . Đỉnh điểm đến năm lớp 9 thì tôi lúc nào cũng chịu những lần đánh đập của bố khi say rượu, lời sỉ vả , khinh bỉ của bạn bè :(. Ở đây thì tôi chỉ chơi với thằng T , nhà nó buôn hàng nên cũng đủ ăn đủ mặc , chính nó cũng là đứa đưa tôi vào mảnh đất Sài Gòn :LOL: .
Một cái hôm tôi vẫn nhớ rất rõ , ngày cái gia đình tôi coi như gần gũi nhất rời xa mình , 16/7/2009 .
Tối đó tôi qua nhà thằng T xin gạo nấu cháo cho 2 đứa em ăn , khi trở về thì không còn 1 ai ở đấy nữa , mọi người đâu rồi . Chạy đi khắp làng gọi:
- Bố mẹ ơi , CÚN CÒ ( Cún là tên con em , Cò là tên thằng nhóc ) ơi !
Đáp lại tôi chỉ là những ánh mắt khinh bỉ , những câu chửi của mọi người . Lúc này tôi mới nhận ra cái xã hội này nó thối nát cỡ nào , tôi chán nản bỏ về nhà với suy nghĩ :
- Chắc là mọi người đi đâu thôi , mai lại về ý mà .
Cứ thế tôi đã đợi 3 ngày ròng rã cho đến khi nghe tin từ bọn đòi nợ :
  • Chúng nó trốn mẹ nó rồi
  • d** m* mày , đéo trả bố giết con mày
Nói xong chúng cầm gậy đuổi đánh tôi , chạy thục mạng cuối cùng trốn được vào bụi cây . Đợi đến tối tôi mới sang nhà thằng T xin ở nhờ .
  • T ơi , cho tao ngủ nhờ
  • Nam nữ thụ thụ bất thân , mày ngủ đất nhá
Thằng này nó nhây thế đấy nhưng tốt lắm nhá :still_dreaming:
  • kệ cmm , thôi mượn tạm bộ quần áo nhé
  • Mà mày sao phải qua đây ngủ nhờ thế này ?
Tôi thuật lại toàn bộ sự việc . Nghe xong nó gật gật đầu như ông cụ non , ra vẻ hiểu chuyện :
  • Mày tính thế nào
  • Đến đâu thì đến , thôi tao ngủ đây .
  • Ngủ cmm đi , đừng hấp diêm tao đấy nhé
Sáng dậy thấy cô chú ( mẫu thân và phụ thân thằng T ) đang sửa soạn đồ đạc lên chiếc xe tải nhỏ , tôi hỏi :
  • Cô chú đi đâu đấy
  • À chú giao lô hàng vào SG ý mà - chú H đáp , phải nói chú khá hiền , chăm chỉ .
Tôi chẳng biết lúc đó tôi làm sao nữa mà đốp luôn một câu :
- Cho cháu vào với !
Thằng T đứng sau tôi há hốc mồm , cô chú nhìn nhau ngơ ngác hỏi nhau :
- Là sao ?
Tôi kể dự định của mình , papa thằng T vỗ vai :
- Được , thanh niên có chí đấy , chú sẽ nhờ người quen trong đây làm thủ tục nhập học cho mày
Tôi rưng rưng nước mắt, muốn khóc luôn ( thím nào bảo mình con gái thì chịu , chứ mình dễ xúc động lắm :beat_brick: )
- Vâng ạ , cháu cảm ơn .
Và tôi đã lên đường vào Sài Gòn , 20/7/2009 !
Chuyến xe kéo dài hơn 1 ngày , chuyến đi dài nhất mà tôi từng đi . Một cậu con trai đặt chân xuống đất Sài Gòn , ấn tượng của cậu về nó là một nơi tấp nập , ồn ào , có những căn nhà san sát nhau , nhà thờ đức bà nguy nga tráng lệ ( em copy câu này đấy :)) đang ngắm nhìn những thứ mới lạ , chú nói :
- Thôi tự tìm hiểu nhé , đây những việc cần làm trong tờ giấy này , cầm đi .
Mở tờ giấy ra thì tôi thấy hơn 5 triệu đồng ( một số tiền lớn vào 2009 ), đầu tiên là đi tìm phòng trọ . Tôi loanh quanh 1 hồi thì thấy một cái biển cho thuê . Theo chân bà chủ , tôi nghía được một căn phòng 15 m2 , chia thành 2 gác , một nhà vệ sinh , 1 chiếc giường không có đệm , 1 cái bồn rửa tay . Giá khoảng 500k một tháng , nói chung là tạm ổn . Mượn điện thoại bà chủ thông báo địa chỉ cho chú rồi đi " khám phá " tiếp . Ghé cửa hàng mua 1 chiếc điện thoại , chỉ tay like a boss vào con iphone 3g :
  • Anh ơi con này bao nhiêu tiền vậy ?
  • 12 triệu - vừa nói ổng vừa liếc nhìn mình , ra vẻ khinh bỉ - mày có mua được không ?
  • Có cái nào rẻ không anh ? em mới ở quê lên chưa biết
  • Này , mày mua con này thôi ! - vừa nói vừa đưa cho mình con nokia 1200 - anh thấy mày hiền anh giảm cho 50k nhé ! ( giờ nghĩ lại thấy ông này 2 mặt thế nhỉ :cautious: )
Tôi hí hửng rời cửa hàng thì vấp vào một người :
- ĐI KHÔNG BIẾT NHÌN ĐƯỜNG HẢAAAAA !!!
Ps : văn em dở lắm , mấy thím đừng gạch nhaaaaaaaaaaaaaaaaaa
Các chap sau :
chap 2
Chap 3
Chap 4
Chap 5
Chap 6
Chap 7 - Special
Chap 8 - Phan thiết và em
Chap 9 - Phan thiết và em (p2)
Chap 10 - Phan Thiết và em (p3)
Chap 11 - Phan thiết và em (p4)
Chap 12 - Phan Thiết , tôi và em (final season)
Chap 13 - Ngày trở về
Chap 14
Chap 15 : Chung một nhà ?
Chap 16 - Chấp nhận
Chap 17 - Thằng chó
Chap 18 - Kết cục của những kẻ tiểu nhân
Chap 19 - Nhẹ nhàng
Chap 20 - Kế hoạch
Chap 21 - Sinh nhật và câu chuyện tình buồn
Chap 22 ( ngắn ) : Những ngày bình yên
Chap 23 : Quê tôi
Chap 24 ( ngắn ) : Quê tôi (p2)
Chap 25 : Quê tôi (p3)
Chap 26 : Quê tôi (p4)
Chap 27-Thành phố của ...
Chap 28 - Gặp lại thằng chó
Chap 29 - Gây sự
Chap 30 - Sự chạy trốn
Chap 31 - Nhát dao và thiên thần
Chap 32 - Sorry ! Half Angel
Chap 33 - Tôi đã cho " Bố con nhà chó " đi tù thế nào (p1)
Chap 34 - Tôi đã cho " Bố con nhà chó " đi tù thế nào ( p2 )
Chap 35 - Tôi đã cho " Bố con nhà chó " đi tù thế nào ( p3 )
Chap 36 : Thổ lộ ( p1 )
Chap 37 : Thổ lộ ( p2 )
Chap 38 : Dưa bở ngon quá
Chap 38.5 ( ngắn ): Nhỉ ???
Chap 39 - Làm việc thôi nào !
Chap 40 : Một nửa của lời hứa , sự trở lại của ký ức ! (p1)
Chap 42 : Một nửa của lời hứa , sự trở lại của ký ức ! ( p2 )
Chap 43 : Một nửa của lời hứa , sự trở lại của ký ức ! ( p3 )
Chap 44 : Một nửa của lời hứa , sự trở lại của ký ức! (p4)
Chap 45 :Một nửa của lời hứa , sự trở lại của ký ức ! ( p5 )
Chap 46 : Hãy tìm lại những thứ ta đã mất !
Chap 46 (2)
Chap 47 : Cơn mưa màu hồng !
 
Last edited:
Thằng T ngày xưa em qua nhà nó xin gạo với dạy nó học suốt đấy thím :D nên cô chú em cũng gặp nhiều , còn bây giờ chú mất vì tai nạn rồi :(
Bà con ruột thịt còn ko nuôi ăn học được nữa là hàng xóm :D
 
không phải nuôi thím ạ , chỉ là làm thủ tục nhập học cho em thôi ( với cho e 5 triệu , về sau em cũng trả rồi ) còn đâu em toàn đi rửa bát , bưng bê kiếm tiền đi học ấy . còn lại về sau sẽ rõ nhé
 
4UGSaTp.png


via theNEXTvoz for iPhone
 
Chap 5
  • P hả , bạn học lớp nào ?
  • 11A2
  • Hơn đằng này 1 tuổi rồi , chị nhỉ ?
Nhỏ khẽ gật đầu rồi tôi nói tiếp :
  • Mà sao lại biết em bị đánh mà đưa vào đây ?
  • Ch..ị chị nhà chị ở gần đấy mà . - chắc chưa quen cách gọi
  • Hahaha ấp úng kìa
Tôi phá lên cười , khuôn mặt P đã đỏ như quả ớt . Nhưng quái , tại sao bọn kia đánh tôi , tôi có biết bọn nó là đứa éo nào đâu chứ . Thôi đúng rồi , thằng tóc đỏ nói " Cmm mày đánh em tao xong chạy à ". Chà , vậy là thằng chó kia nó gọi người đập tôi rồi .
  • Mà chuyện ở căn tin là như nào ?
  • Nó giúp đỡ tao , đối xử tốt với tao , nói yêu tao , ở bên tao lúc buồn rồi cuối cùng bảo chán tao , đi với con khác -xưng tao luôn , sợ rồi đấy =((
  • Ơ ....
Vừa nói xong P gục đầu vào ngực tôi khóc , ôi . Cảm giác như nào nhỉ , 1 từ thôi ,SƯỚNGGGGG . Vừa khóc vừa nói :
  • Ưng chị ẫn yêu an ấy ( Nhưng chị vẫn yêu anh ấy)
  • Đồ điên - tôi đốp luôn - bao giờ em được ra viện ?
  • Ở yên đây , rách trán khâu 3 mũi kìa ( trán em bây h có vết sẹo như giang hồ ý :boss:)
  • clm
Rồi tôi nằm xuống nghỉ ngơi , P cũng về . Bây giờ phải làm sao , thằng kia đánh lần 1 thì không có gì đảm bảo nó sẽ không đánh lần 2 . Ôi , mới vào Sài Gòn đã vướng ngay cái đống rắc rối , thôi đi ngủ .
----Hôm sau----
Tôi chợt thức dậy vì nghe thấy tiếng ồn ngoài cửa , thì ra là bọn cùng lớp . Bọn nó vào thì cũng hỏi thăm như bình thường , riêng thằng B ( 1 trong 4 thằng bạn thân của tôi : T , N , H ,B ) thì hùng hổ nói :
  • Mày bị làm sao đây , ai làm gì mày , tao ch*m chết m* nó ? - Nói xong nó bị thầy xách tai ra ngoài :D
  • Bị bò húc à - thằng H nói , chẳng là hôm trước tôi chém gió với bọn nó là quê tôi có người bị bò húc thủng ruột .
  • Húc gì , ngã xe ý mà
  • dcmm đừng có dối , ngã xe đéo bao h như này - nói xong nó cũng bị thầy đuổi ra ngoài
Thầy tôi bảo : Mà bố mẹ em đâu ? ( thực sự lúc thầy hỏi câu này tôi buồn lắm )
  • à , mẹ em đi mua ít đồ rồi ạ
  • uh , thôi lớp mình giải tán nhé , cho bạn còn nghỉ
Cả lớp về rồi tôi mới sực nhớ , cho tay vào túi quần . Ôi , 200k với cái nokia đã biến mất tăm , chắc bọn kia lấy luôn rồi , còn tiền viện phí nữa. Đau đầu quá mà . Từ đâu ra P bước vào :
  • Có sao không , bớt đau chưa ?
  • ĐÓI - tôi hét lên , làm mấy cô y ta bên ngoài cứ nhìn chằm chằm :beat_brick:
  • Đây , ăn phở nhé .
  • Đút ăn ( tính ra lúc ấy mình như trẻ em ý nhể )
  • Tự đi mà ăn nhé , chị có việc bận , viện phí cũng đóng rồi đấy
Cuối cùng nỗi lo viện phí đã được giải tỏa , nhưng khi P đi tôi lại thoáng buồn , cảm giác này là sao đây ?
 
Chap 6
Vài ngày sau thì tôi được xuất viện , trở lại đi học bình thường , cũng không gặp P nữa . Chỉ có điều tự nhiên có một cô bạn lớp bên cạnh qua nói chuyện với tôi thường xuyên , ngày tôi trở lại đi học :
  • A , thằng chó mày đi học lại rồi à
  • uh
-Mày nghỉ mấy hôm rồi đấy , mượn con Linh( con lớp trưởng ) mà chép .
Tôi cũng lặng lẽ trở về chỗ ngồi của mình tụng kinh với cái bánh mì , đang nhấm nháp học bù lại bài mấy ngày nghỉ thì :
  • Bạn gì ơi
  • uh có gì không ?
  • ra đây nói chuyện với mình chút
Một cô bé xinh xắn từ đâu bước vào .Nói chuyện , có quen biết gì đâu mà nói chứ , tôi hơi chần chừ rồi cũng dõi bước nhỏ xuống căn-tin .
  • Bạn là ai , mình biết bạn hả ?
  • À , hôm trước mình thấy bạn ở căn tin đó , trông lúc đấy ngầu thật .
Nó khen làm tôi muốn phổng mũi .
  • ừ... ừ
  • Mình làm quen được không ? Mình là Vân , còn bạn .
  • được , mình tên V.Anh , thôi mình vào lớp đây
Tôi cũng chẳng có gì để nói nên nguẩy đít đi về , từ hôm đó tôi với Vân nói chuyện thường xuyên hơn . Cả lớp con tưởng tôi với nhỏ là một cặp , cũng không để ý lắm vì tôi xác định không yêu đương gì hết , học hành để trở thành tấm gương của đảng , cháu ngoan bác hồ . Nhưng mọi điều không giống như tôi dự tính .
Không hiểu sao con Vân càng ngày càng áp sát tôi hơn , đòi về phòng trọ tôi chơi , tối về thì nhắn tin , chở nhau đi chơi , bla bla ( mình xin phép không kể chi tiết , đau lắm ) rồi đến noel .
  • Đi chơi không V.A ? - nhỏ nhắn tin
  • Đi đâu nào tiểu thư ?
  • Qua nhà mình đi , nhà thờ Đức Bà nhé ^^
  • ok
Mình phóng con xe đạp Thống Nhất chưa đầy 10p đến nhà Vân , thấy nhỏ cầm cái hộp đỏ thắt nơ :
  • Cái dìa đây Vân ?
  • Tí biết nhé
Thế là một thằng con trai và một đứa con gái đèo nhau trên chiếc xe đạp , đến nơi tôi dừng xe :
  • Làm gì nữa ?
  • Đi vào chơi nhé
Xem nghi lễ , giảng về chúa xong cũng đã 10h , tôi đề nghị đi về , những Vân không chịu , thế là ghé 1 quán ốc , ăn xong cũng tính tiền . Và rồi :
  • V.A ơi , cậu nghĩ mình với cậu như nào ?
  • Như nào là như nào ?
  • Thì ...
Nhỏ đập vai tôi ra hiệu dừng xe , mở hộp quà đỏ ra , có 2 tờ giấy trong đó :
  • Cậu chọn 1 trong 2 tờ đi .
  • Hả ?
  • CHỌN ĐI - nhỏ hét lên , tôi cũng sợ nên chọn đại
Mở ra thì " EM YÊU ANH , NGỐC " , tôi thực sự rất bất ngờ .
  • mì..nh chọn cái kia nhé
  • thoải mái đi
Tờ giấy còn lại thì ghi " Làm người yêu em nhé " . 2 tờ khác quái gì nhau đâu , chọn cũng như không :
  • Vân thích mình :censored:
  • Mình thì th...ực ....ra - tôi ấp úng như gái 18
  • Có hoặc không
Cái gì đây , tôi có tình cảm với nhỏ không , có hoặc không . Nhỏ rất tốt với tôi , bên nhỏ tôi cũng cảm thấy vui , vậy có phải là yêu không .
  • Từ chối hả
  • Kh..ông
  • Vậy đồng ý
Vừa nói xong ẻm kiễng chân , đặt một nụ hôn vào môi mình . Cảm giác lâng lâng cứ như ma túy vậy , tim tôi thực sự đã ngừng đập .
Tôi cảm giác rất vui , nhưng đâu biết mình chỉ là 1 món đồ chơi thôi
.
.
.
.
.
Tối đó :
  • Đau em , nhẹ thôi ...
  • Anh cũng đau này , có phải mình em đâu .
  • Thế tí nữa em làm cho :love:
 
Nghe có mùi NTR quá. Liệu thớt có cạnh tranh về độ NTR được với Hoa Vàng Thuở Ấy không? :sexy_girl: Anyway truyện được đó fen
4uKjeyy.gif


via theNEXTvoz for iPhone
 
giai đoạn lớp 10 em sẽ tua nhanh nhất có thể trong vòng 10-12 chap nhé , cơ bản nó khá tẻ nhạt nên không có gì để kể :)
 
Chap 7 - Special ( 30 ngày anh yêu em )
Ngày 1 :
Hôm nay anh vui lắm em à , màn tỏ tình đêm noel . Em có biết là khi về tay anh run lắm không , mình đã có ny rồi đấy . Thế là ngã xe , 2 đứa về nhà băng bó cho nhau . Hạnh phúc đến lạ thường , Vân nhỉ ^^
Ngày 2 :
Hôm qua ngủ muộn quá nên hôm nay 8h anh mới dậy , thấy em đang ngồi bên cạnh với bát hủ tiếu . Anh mỉm cười trong lòng , nhất định phải lấy cô bé chăm chỉ này về làm vợ . Ăn xong chúng ta lại đi mua điện thoại , Htc Hero em nhỉ .
Ngày 3 :
Hôm nay là chủ nhật nên anh cuốn chăn như con mèo để ngủ nướng đấy . Ting ting , em nhắn tin kìa . Mặc đại một bộ đồ rồi qua đón em , em trông thật dễ thương . Thân hình nhỏ nhắn trong chiếc áo khoác dày , quần vải và một cái mũ trắng có chỏm bông hình mèo . Chúng ta lại chạy bon bon trên chiếc xe đạp ...
Ngày 4
Hôm nay anh qua lớp rủ em đi chơi , em còn ôm anh làm các bạn ồ lên . Sao má mình ấm thế nhỉ , đỏ mặt rồi chăng , tôi cảm thấy mình thật đặc biệt . Đây là những ngày vui nhất đời tôi chăng !
Ngày 5-10
Chúng ta cùng nhau xuống căn tin , cùng nắm tay nhau lên lớp . Bỗng nhiên hôm nay em đòi anh đi mua đồ, thì ra là để mua đồ ăn . Ai ngờ em cũng biết nấu ăn cơ đấy , nhìn cũng ngon đó chứ . Sườn ram , đậu phụ , trứng chiên và canh rau ngót , anh sẽ nhớ mãi bữa ăn hôm đó , bình dân nhưng ấm áp .
Ngày 11
Hôm nay là sinh nhật em , anh đã giả bộ quên . Em cứ đi sau anh hỏi " anh có biết nay là ngày gì hông " " hôm nay là ngày thiên thần đó " " chắc anh không biết rồi " , hahaha . Làm sao mà anh không biết được chứ , cái thẻ học sinh của em kìa , đúng là con ngốc . Tan học anh chạy qua nhà sách mua đồ trang trí , đặt 1 cái bánh . Tặng em quà gì bây giờ nhỉ , một con gấu bông thì sao . Tối đó anh hồi hộp lắm , dắt em vào nhà . Chắc em bất ngờ lắm nhỉ " oa " " anh biết sinh nhật của em hả " . Đêm đó chúng tôi đã rất hạnh phúc
Ngày 12-23
Những ngày đơn giản nhưng hạnh phúc đối với tôi . Em nấu cho tôi , tôi ôm em từ đằng sau . Ăn xong hai đứa lại đi ngủ , như một cặp vợ chồng son vậy . Vân ạ , những khoảnh khắc này thật đẹp phải không em .
Ngày 24
Hôm nay anh với em cùng đi sắm tết nhỉ , em cứ nằng nặc đòi mua cái chuông gió đôi cơ . Anh một cái , em một cái . Đến bây giờ anh vẫn còn giữ nó đấy , không biết em còn nó không nhỉ ?
Ngày 25-26
Vậy là chính thức nghỉ tết rồi , sài gòn những ngày này nhộn nhịp thật đấy . Ngắm đường phố mà lòng hơi buồn , không có em . Dù gì thì em cũng phải ăn tết với gia đình mà , mình có ích kỷ quá không .
Ngày 27
Thực sự bây giờ anh đang rất lo lắng . Sáng nay khi đi mua hoa quả thì anh thấy em đang ôm eo một người con trai khác , tức giận , lo lắng , tin tưởng . Ừ , anh tin em , chắc anh trai của em thôi mà ^^ liệu anh có đặt niềm tin sai người không
Ngày 28-29
Em nhắn tin cho anh rồi , em nói bận về quê ăn tết với gia đình . Không sao , chỉ cần mùng 4 em lên với anh là được rồi nhóc con .
Ngày 30
Hôm nay , anh ra đường thì thấy em với mấy đứa bạn kìa , anh rón rén đi đằng sau định hù em thì ! - Thằng V.A tao thấy nó quê quê , ngu nên yêu vui thôi , hahaha , đến gói quà hẳn hoi nó còn đéo mua được thì tuổi gì mà làm người yêu tao
Trái tim anh như tan vỡ em ạ , yêu chơi thôi sao .Tại sao em lại làm như vậy ? Anh nghèo, ừ thì nghèo thật đấy , nhưng anh yêu em có kém ai không hả Vân , tôi đã khóc . Đi trên con đường mà chẳng biết hướng về đâu , đầu óc như trống rỗng , cứ đi và đi thôi . Tôi đã hoàn thành chuyến đi bộ dài nhất cuộc đời mình , TP HCM - Phan Thiết .
 
Back
Top