( Hồi ký ) 11 năm

Hôm nay dọn phòng trọ cũ thì phát hiện ra vài cuốn nhật ký trong 11 năm xa nhà các thím ạ . Em chủ yếu lên đây viết lại thôi , văn em không hay lắm ( thật ra là rất dở ạ :beat_brick:, có gì nhắc nhở để em drop chứ đừng gạch nhá , tội nghiệp :nosebleed: ) . vvuivedxdKhi viết em sẽ xưng "tôi" cho nó cảm xúc nhé !
Chap 1
Nhà tôi có 5 người , bố , mẹ , em gái/trai , người còn lại là ai các thím cũng biết rồi đấy . Tên tôi là V.Anh , 15 tuổi , cao 2m ( thực ra éo nhớ lúc đấy mình cao bao nhiêu nữa :beat_shot: ) , da ngăm đen , khuôn mặt ưa nhìn . Gia đình lúc đó thì nói là rất nghèo , bố cờ bạc cá độ , ông thì ốm nặng liệt giường ( ông bà nội với bà ngoại mất rồi ) Mẹ tôi ngày nào cũng làm quần quật ngoài đồng , bốc vác để xoay tiền thuốc , tiền ăn từng bữa , có tháng phải nhịn cơm 2-3 ngày . Bố vay nóng , xã hội đen đến nhà báo nợ , đập phá nhà cửa . Đỉnh điểm đến năm lớp 9 thì tôi lúc nào cũng chịu những lần đánh đập của bố khi say rượu, lời sỉ vả , khinh bỉ của bạn bè :(. Ở đây thì tôi chỉ chơi với thằng T , nhà nó buôn hàng nên cũng đủ ăn đủ mặc , chính nó cũng là đứa đưa tôi vào mảnh đất Sài Gòn :LOL: .
Một cái hôm tôi vẫn nhớ rất rõ , ngày cái gia đình tôi coi như gần gũi nhất rời xa mình , 16/7/2009 .
Tối đó tôi qua nhà thằng T xin gạo nấu cháo cho 2 đứa em ăn , khi trở về thì không còn 1 ai ở đấy nữa , mọi người đâu rồi . Chạy đi khắp làng gọi:
- Bố mẹ ơi , CÚN CÒ ( Cún là tên con em , Cò là tên thằng nhóc ) ơi !
Đáp lại tôi chỉ là những ánh mắt khinh bỉ , những câu chửi của mọi người . Lúc này tôi mới nhận ra cái xã hội này nó thối nát cỡ nào , tôi chán nản bỏ về nhà với suy nghĩ :
- Chắc là mọi người đi đâu thôi , mai lại về ý mà .
Cứ thế tôi đã đợi 3 ngày ròng rã cho đến khi nghe tin từ bọn đòi nợ :
  • Chúng nó trốn mẹ nó rồi
  • d** m* mày , đéo trả bố giết con mày
Nói xong chúng cầm gậy đuổi đánh tôi , chạy thục mạng cuối cùng trốn được vào bụi cây . Đợi đến tối tôi mới sang nhà thằng T xin ở nhờ .
  • T ơi , cho tao ngủ nhờ
  • Nam nữ thụ thụ bất thân , mày ngủ đất nhá
Thằng này nó nhây thế đấy nhưng tốt lắm nhá :still_dreaming:
  • kệ cmm , thôi mượn tạm bộ quần áo nhé
  • Mà mày sao phải qua đây ngủ nhờ thế này ?
Tôi thuật lại toàn bộ sự việc . Nghe xong nó gật gật đầu như ông cụ non , ra vẻ hiểu chuyện :
  • Mày tính thế nào
  • Đến đâu thì đến , thôi tao ngủ đây .
  • Ngủ cmm đi , đừng hấp diêm tao đấy nhé
Sáng dậy thấy cô chú ( mẫu thân và phụ thân thằng T ) đang sửa soạn đồ đạc lên chiếc xe tải nhỏ , tôi hỏi :
  • Cô chú đi đâu đấy
  • À chú giao lô hàng vào SG ý mà - chú H đáp , phải nói chú khá hiền , chăm chỉ .
Tôi chẳng biết lúc đó tôi làm sao nữa mà đốp luôn một câu :
- Cho cháu vào với !
Thằng T đứng sau tôi há hốc mồm , cô chú nhìn nhau ngơ ngác hỏi nhau :
- Là sao ?
Tôi kể dự định của mình , papa thằng T vỗ vai :
- Được , thanh niên có chí đấy , chú sẽ nhờ người quen trong đây làm thủ tục nhập học cho mày
Tôi rưng rưng nước mắt, muốn khóc luôn ( thím nào bảo mình con gái thì chịu , chứ mình dễ xúc động lắm :beat_brick: )
- Vâng ạ , cháu cảm ơn .
Và tôi đã lên đường vào Sài Gòn , 20/7/2009 !
Chuyến xe kéo dài hơn 1 ngày , chuyến đi dài nhất mà tôi từng đi . Một cậu con trai đặt chân xuống đất Sài Gòn , ấn tượng của cậu về nó là một nơi tấp nập , ồn ào , có những căn nhà san sát nhau , nhà thờ đức bà nguy nga tráng lệ ( em copy câu này đấy :)) đang ngắm nhìn những thứ mới lạ , chú nói :
- Thôi tự tìm hiểu nhé , đây những việc cần làm trong tờ giấy này , cầm đi .
Mở tờ giấy ra thì tôi thấy hơn 5 triệu đồng ( một số tiền lớn vào 2009 ), đầu tiên là đi tìm phòng trọ . Tôi loanh quanh 1 hồi thì thấy một cái biển cho thuê . Theo chân bà chủ , tôi nghía được một căn phòng 15 m2 , chia thành 2 gác , một nhà vệ sinh , 1 chiếc giường không có đệm , 1 cái bồn rửa tay . Giá khoảng 500k một tháng , nói chung là tạm ổn . Mượn điện thoại bà chủ thông báo địa chỉ cho chú rồi đi " khám phá " tiếp . Ghé cửa hàng mua 1 chiếc điện thoại , chỉ tay like a boss vào con iphone 3g :
  • Anh ơi con này bao nhiêu tiền vậy ?
  • 12 triệu - vừa nói ổng vừa liếc nhìn mình , ra vẻ khinh bỉ - mày có mua được không ?
  • Có cái nào rẻ không anh ? em mới ở quê lên chưa biết
  • Này , mày mua con này thôi ! - vừa nói vừa đưa cho mình con nokia 1200 - anh thấy mày hiền anh giảm cho 50k nhé ! ( giờ nghĩ lại thấy ông này 2 mặt thế nhỉ :cautious: )
Tôi hí hửng rời cửa hàng thì vấp vào một người :
- ĐI KHÔNG BIẾT NHÌN ĐƯỜNG HẢAAAAA !!!
Ps : văn em dở lắm , mấy thím đừng gạch nhaaaaaaaaaaaaaaaaaa
Các chap sau :
chap 2
Chap 3
Chap 4
Chap 5
Chap 6
Chap 7 - Special
Chap 8 - Phan thiết và em
Chap 9 - Phan thiết và em (p2)
Chap 10 - Phan Thiết và em (p3)
Chap 11 - Phan thiết và em (p4)
Chap 12 - Phan Thiết , tôi và em (final season)
Chap 13 - Ngày trở về
Chap 14
Chap 15 : Chung một nhà ?
Chap 16 - Chấp nhận
Chap 17 - Thằng chó
Chap 18 - Kết cục của những kẻ tiểu nhân
Chap 19 - Nhẹ nhàng
Chap 20 - Kế hoạch
Chap 21 - Sinh nhật và câu chuyện tình buồn
Chap 22 ( ngắn ) : Những ngày bình yên
Chap 23 : Quê tôi
Chap 24 ( ngắn ) : Quê tôi (p2)
Chap 25 : Quê tôi (p3)
Chap 26 : Quê tôi (p4)
Chap 27-Thành phố của ...
Chap 28 - Gặp lại thằng chó
Chap 29 - Gây sự
Chap 30 - Sự chạy trốn
Chap 31 - Nhát dao và thiên thần
Chap 32 - Sorry ! Half Angel
Chap 33 - Tôi đã cho " Bố con nhà chó " đi tù thế nào (p1)
Chap 34 - Tôi đã cho " Bố con nhà chó " đi tù thế nào ( p2 )
Chap 35 - Tôi đã cho " Bố con nhà chó " đi tù thế nào ( p3 )
Chap 36 : Thổ lộ ( p1 )
Chap 37 : Thổ lộ ( p2 )
Chap 38 : Dưa bở ngon quá
Chap 38.5 ( ngắn ): Nhỉ ???
Chap 39 - Làm việc thôi nào !
Chap 40 : Một nửa của lời hứa , sự trở lại của ký ức ! (p1)
Chap 42 : Một nửa của lời hứa , sự trở lại của ký ức ! ( p2 )
Chap 43 : Một nửa của lời hứa , sự trở lại của ký ức ! ( p3 )
Chap 44 : Một nửa của lời hứa , sự trở lại của ký ức! (p4)
Chap 45 :Một nửa của lời hứa , sự trở lại của ký ức ! ( p5 )
Chap 46 : Hãy tìm lại những thứ ta đã mất !
Chap 46 (2)
Chap 47 : Cơn mưa màu hồng !
 
Last edited:
chạn này ở hồi đấy là to lắm đấy, hóng kết quả
BdgiW7R.png
Chạn to nhưng em không chui , em đứng đàng hoàng :shame:
 
Chap 11 : Phan Thiết và em ( p4)
  • Hả , là sao ?
  • Chị có bao giờ thắc mắc là lúc em đi viện tại sao lại gọi cho chị chứ không phải bố mẹ ?
  • uh , cũng hơi tò mò , nhưng chắc cưng có vấn đề gì nên chị không hỏi .
  • Bố mẹ em trốn nợ , thế là em lên SG này học đấy , cho tiền cả đấy , tiền quan trọng lắm .
  • umh , thôi ăn đi .
Ăn xong chúng tôi ra đồi cát , cũng bình thường nhưng đáng để trải nghiệm . Tôi khoái nhất cái trò trượt cát , cảm giác phê phê thế nào ấy . Chúng tôi đi ăn và thuê khách sạn , quyết định chiều nay đi Hòn Rơm ...
  • Bơi nhá chị !
  • Không
  • Không biết bơi hả , hehe . Tôi làm mặt đểu
  • KHÔNG CÓ ĐỒ BƠI , THẰNG CHÓ !
Vừa nói vừa đuổi theo tôi mà không chú ý đến cái hướng mà tôi chạy , biển . Chạy và chạy , nước đã ngập gần đến ngực tôi , ơ mà chị đâu :
- Trời đất
Quay lại thì thấy một cánh tay từ dưới nước đang múa điệu gangnam style , tôi trục vớt cái body đấy lên bờ . Chị đập vào ngực tôi :
  • Hức , ại mày mà ao sặc nước rùi ( mày tao luôn , sợ hãi ) . Vừa nói vừa đập đôm đốp vào lưng tôi , mà khoan , cái tư thế gì đây . Em ôm eo tôi , tôi ôm eo em :) . Có lẽ cũng nhận ra điều đó , chị đẩy tôi ra :
  • Lần sau như thế nữa thì tôi cho cậu đi hít đất đấy
  • Dạ , xin tuân lệnh CHÓ
  • Hả , cái gì
  • Không có gì ạ
Về khách sạn tắm rửa thay đồ rồi đi ăn . Chị mặc một chiếc váy hồng nhẹ nhàng , chiếc dẹp bệt hình con thỏ . Wao , rất dễ thương , cute , فاتن , gwiyeoun , kawai , ..... Ra bờ kè dạo chợ đêm , gọi 2 dĩa tôm nướng :
  • Mai về nhé chị ?
  • Uh , mai về , tiếc nhỉ
  • Biết làm sao được , thôi ăn đi còn ngủ sớm !
Đêm đó chúng tôi đã .... ( em đi trông con nhé , hehe )
 
Chap 11 : Phan Thiết và em ( p4)
  • Hả , là sao ?
  • Chị có bao giờ thắc mắc là lúc em đi viện tại sao lại gọi cho chị chứ không phải bố mẹ ?
  • uh , cũng hơi tò mò , nhưng chắc cưng có vấn đề gì nên chị không hỏi .
  • Bố mẹ em trốn nợ , thế là em lên SG này học đấy , cho tiền cả đấy , tiền quan trọng lắm .
  • umh , thôi ăn đi .
Ăn xong chúng tôi ra đồi cát , cũng bình thường nhưng đáng để trải nghiệm . Tôi khoái nhất cái trò trượt cát , cảm giác phê phê thế nào ấy . Chúng tôi đi ăn và thuê khách sạn , quyết định chiều nay đi Hòn Rơm ...
  • Bơi nhá chị !
  • Không
  • Không biết bơi hả , hehe . Tôi làm mặt đểu
  • KHÔNG CÓ ĐỒ BƠI , THẰNG CHÓ !
Vừa nói vừa đuổi theo tôi mà không chú ý đến cái hướng mà tôi chạy , biển . Chạy và chạy , nước đã ngập gần đến ngực tôi , ơ mà chị đâu :
- Trời đất
Quay lại thì thấy một cánh tay từ dưới nước đang múa điệu gangnam style , tôi trục vớt cái body đấy lên bờ . Chị đập vào ngực tôi :
  • Hức , ại mày mà ao sặc nước rùi ( mày tao luôn , sợ hãi ) . Vừa nói vừa đập đôm đốp vào lưng tôi , mà khoan , cái tư thế gì đây . Em ôm eo tôi , tôi ôm eo em :) . Có lẽ cũng nhận ra điều đó , chị đẩy tôi ra :
  • Lần sau như thế nữa thì tôi cho cậu đi hít đất đấy
  • Dạ , xin tuân lệnh CHÓ
  • Hả , cái gì
  • Không có gì ạ
Về khách sạn tắm rửa thay đồ rồi đi ăn . Chị mặc một chiếc váy hồng nhẹ nhàng , chiếc dẹp bệt hình con thỏ . Wao , rất dễ thương , cute , فاتن , gwiyeoun , kawai , ..... Ra bờ kè dạo chợ đêm , gọi 2 dĩa tôm nướng :
  • Mai về nhé chị ?
  • Uh , mai về , tiếc nhỉ
  • Biết làm sao được , thôi ăn đi còn ngủ sớm !
Đêm đó chúng tôi đã .... ( em đi trông con nhé , hehe )
đã ngủ thôi nhỉ
8DlKWcw.png
 
Chap 12 : Phan thiết , tôi và em ( final season )
  • Ê nhóc , đi dạo biển với chị hông ?
  • Giờ này hả ? Đồng hồ vừa điểm 11h
  • Đi , đi mà ! Tôi vội lấy chiếc áo khoác và cái túi guitar cạnh tủ giày
Hôm này là ngày trăng tròn , ánh trăng rọi xuống mặt biển tạo nên một đường sáng nơi chân trời . Tiếng rì rào của từng cơn sóng tấp vào , cặp đôi trẻ đang đi trên bờ cát trắng . Làn gió khẽ thổi mang theo không khí se lạnh nơi phố biển , cứ từ từ , chầm chậm như vậy . Ngồi xuống tấm bạt bị cuốn từ bờ biển vào , nhìn về phía xa xăm . Buồn cười thật , ngày xưa tôi cứ nghĩ sẽ bé mãi để được mẹ nuôi , thế mà bây giờ ... Đang suy nghĩ thì chị khoác tay tôi , khẽ tựa đầu vào bờ vai gầy gò . Cầm chiếc guitar lên :
-Từng cơn gió khẽ vô tình
Chiếc lá lìa cành ...buông xuống lòng đường
Ngồi nhặt chiếc lá tôi nhớ về
Cô bé đáng yêu của tôi.
Mùa đông đến em vẫn cười
Em ước mình là bông tuyết ngoài trời
Để được bay mãi lên thiên đường
Một thiên đường... tuyết rơi.
Tuyết chẳng có đâu em ơi
Chỉ có tôi bên cạnh em thôi
Mùa đông đến dẫu khiến em se lạnh
Đừng lo vì còn tôi đây.
Bước cùng với nhau dưới cơn mưa phùn rất lâu
Tôi nhìn em, em đỏ mặt,
Em không nói khiến cho lòng tôi bồi hồi.
Trong ngần mắt em thấy long lanh muôn ngàn tuyết rơi
Một mùa đông em đứng đó
Một mùa đông êm đềm
.............
Bỗng giọng chị vang lên :
Từng cơn gió khẽ vô tình
Chiếc lá lìa cành ...buông xuống lòng đường
Ngồi nhặt chiếc lá tôi nhớ về
Cô bé đáng yêu của tôi.
Mùa đông đến em vẫn cười
Em ước mình là bông tuyết ngoài trời
Để được bay mãi lên thiên đường
Một thiên đường... tuyết rơi.
Hai chị em nhìn nhau cười , có lẽ nơi sâu nhất trong trái tim tôi muốn nói " em yêu chị " !
Khẽ ngả lưng xuống cát , tôi có thể cảm giác có hai trái tim đang đập trong cơ thể mình , hai trái tim cùng nhịp . Chị khẽ đặt tay qua bụng tôi , đúng vậy , chị thích tôi , nhưng lúc đó tôi đã không nhận ra !
  • Chị ước được mãi như này !
  • umh , cứ thế này thôi
Cảm ơn nhé , Phan Thiết .
 
Last edited:
Chap 12 : Phan thiết , tôi và em ( final season )
  • Ê nhóc , đi dạo biển với chị hông ?
  • Giờ này hả ? Đồng hồ vừa điểm 11h
  • Đi , đi mà ! Tôi vội lấy chiếc áo khoác và cái túi guitar cạnh tủ giày
Hôm này là ngày trăng tròn , ánh trăng rọi xuống mặt biển tạo nên một đường sáng nơi chân trời . Tiếng rì rào của từng cơn sóng tấp vào , cặp đôi trẻ đang đi trên bờ cát trắng . Làn gió khẽ thổi mang theo không khí se lạnh nơi phố biển , cứ từ từ , chầm chậm như vậy . Ngồi xuống tấm bạt bị cuốn từ bờ biển vào , nhìn về phía xa xăm . Buồn cười thật , ngày xưa tôi cứ nghĩ sẽ bé mãi để được mẹ nuôi , thế mà bây giờ ... Đang suy nghĩ thì chị khoát tay tôi , khẽ tựa đầu vào bờ vai gầy gò . Cầm chiếc guitar lên :
-Từng cơn gió khẽ vô tình
Chiếc lá lìa cành ...buông xuống lòng đường
Ngồi nhặt chiếc lá tôi nhớ về
Cô bé đáng yêu của tôi.
Mùa đông đến em vẫn cười
Em ước mình là bông tuyết ngoài trời
Để được bay mãi lên thiên đường
Một thiên đường... tuyết rơi.
Tuyết chẳng có đâu em ơi
Chỉ có tôi bên cạnh em thôi
Mùa đông đến dẫu khiến em se lạnh
Đừng lo vì còn tôi đây.
Bước cùng với nhau dưới cơn mưa phùn rất lâu
Tôi nhìn em, em đỏ mặt,
Em không nói khiến cho lòng tôi bồi hồi.
Trong ngần mắt em thấy long lanh muôn ngàn tuyết rơi
Một mùa đông em đứng đó
Một mùa đông êm đềm
.............
Bỗng giọng chị vang lên :
Từng cơn gió khẽ vô tình
Chiếc lá lìa cành ...buông xuống lòng đường
Ngồi nhặt chiếc lá tôi nhớ về
Cô bé đáng yêu của tôi.
Mùa đông đến em vẫn cười
Em ước mình là bông tuyết ngoài trời
Để được bay mãi lên thiên đường
Một thiên đường... tuyết rơi.
Hai chị em nhìn nhau cười , có lẽ nơi sâu nhất trong trái tim tôi muốn nói " em yêu chị " !
Khẽ ngả lưng xuống cát , tôi có thể cảm giác có hai trái tim đang đập trong cơ thể mình , hai trái tim cùng nhịp . Chị khẽ đặt tay qua bụng tôi , đúng vậy , chị thích tôi , nhưng lúc đó tôi đã không nhận ra !
  • Chị ước được mãi như này !
  • umh , cứ thế này thôi
Cảm ơn nhé , Phan Thiết .
Hay quá hay quá :beauty: Mà final season là hết phần "Phan Thiết và em" hả bác?
"Khoác" bác ơi :shame:
 
Chap 13 : Ngày trở về
Sáng đó chúng tôi về hcm , xuống bến xe hai chị em chào nhau , lại mỗi người một nẻo . Về đến nơi bà chủ trọ chạy ra :
  • Mấy hôm nay mày đi đâu thế , làm tao cứ tưởng mày cúp tiền phòng .
  • Cháu về có việc gia đình tí ạ !
  • Ừ mày vào đi !
Chào hỏi mấy anh hàng xóm da đen xong tôi về lại phòng . Nhìn lại nó bừa bộn quá , dọn sơ sơ , tắm rửa , viết vài dòng nhật ký rồi đặt ass đi ngủ !
Sáng hôm sau đi học ...
  • Mày ăn tết phê quá à mà nghỉ cả tuần thế !
  • Nghỉ tết có 9 ngày thôi mà V.A ơi , hahaha . Tôi cũng chẳng thèm quan tâm lắm !
Đặt ass về chỗ ngồi thì 4 thằng thiểu năng kia chui từ đâu ra :
  • Đá bóng không , bọn lớp bên rủ kìa !
  • Lớp có thiếu gì con trai đâu sao gọi tao
  • Bọn kia không biết đá
  • Uh , để xem , thôi lượn cho bố ôn bài cái !
Tiếng trống trường vang lên , tiết đầu tiên là địa lý . Không có gì đáng nói cho đến khi :
  • Bạn V.A ra thầy gặp có chút chuyện !
  • Dạ . Ông thầy chủ nhiệm từ ngoài cửa nói , biết ngay mà !
Tôi đi sau thầy dưới ánh mắt ngưỡng mộ ( đúng rồi , là ánh mắt ngưỡng mộ ) từ các lớp . Nhìn tôi giống tội phạm bị áp giải vậy . Lên phòng hiệu trưởng và bắt đầu tra khảo :
  • Em làm gì mà nghỉ học cả tuần vậy ?
  • Dạ , nhà em có việc ạ !
  • Sao không thông báo ?
  • Vi...ệc gấp a...ạ !
Người tôi run bần bật như vịt sắp bị cắt tiết , cảm giác như sắp gặp tổ tiên của mình :
- khà khà , tôi làm gì đâu mà anh run thế , viết bản kiểm điểm đi rồi về !
p/s : Hôm nay em rảnh nên có 4 chap nhé :shame:
 
Chap 14 : :rolleyes:
Ngồi viết bản kiểm điểm thành tâm nhất có thể , hứa hẹn , hứa hôn ..bla.bla các thứ , về được đến cửa lớp tôi thở phào nhẹ nhõm , cũng may là thầy dễ . Ủa , còn chị thì sao nhỉ , đáng lẽ cũng phải viết bản kiểm điểm chứ nhỉ ?
Ra chơi xuống căn tin chém gió với bốn thằng trời đánh :
  • Mày quyết định có đá không ?
  • Uh , có . Ở trường cũ tôi đá tiền vệ khá ổn nên nhận lời .
  • Ok , để tao phổ biến qua nhé ! ..9q0equ9e8u98ue9ufiofdjifjfijefioejf... Hiểu chưa
Đại loại là tổng cộng có tám lớp tham gia , mùa giải ao làng khởi tranh , anh em cố gắng . Tôi cũng không để ý lắm .
.....Tùng...Tùng...Tùng
Tiếng trống tiết cuối vang lên , tôi hỏi con lớp trưởng :
  • Mày có biết 11A2 ở đâu không ?
  • Trên tầng bên phải cầu thang ( em chém đấy chứ nhớ làm sao đc ) , mày hỏi làm gì ?
Không tốn thời gian trả lời nó tôi phóng như flash đến địa chỉ vừa được cung cấp , đây rồi , biển lớp 11A2 đây rồi ! Mission accomplished
Ngó qua ngó lại thì không thấy chị đâu , bỗng có bàn tay ai đặt lên vai :
  • Cưng tìm ai vậy ? Một bà chị lascote level max vỗ vai tôi
  • À , em tìm chị P
  • Chị nhớ nó có đứa em nào đâu nhỉ ?
  • Dạ , em là người quen ạ !
  • Vậy hả , nó xin nghỉ ốm rồi , có vấn đề gì à ?
  • Vâng , chị biết địa chỉ không cho em xin ?
  • À , đây , ...........
Tôi cưỡi con ngựa sắt thân yêu đến trước cửa . Một căn biệt thự khổng lồ hai tầng , xung quanh được bao bởi những bức tường kiên cố . Như nào nhỉ , nói chung là sửng sốt ... Định bấm chuông thì thấy cánh cửa chưa khóa , tôi lén lút đi vào như một thằng trộm chó chính hiệu ( may không có ai đi qua :beat_brick: ) . Tôi nhìn qua cái lỗ thần kì ở cửa , ơ hơ , có một nàng tiểu thư đang đắp chăn trên sofa xem laptop , tôi gõ cửa :
  • Hân hả , vào đi , tui hổng khóa . Chị nói với giọng yếu ớt ,chắc ốm thật rồi. Tôi tiếp tục gõ cửa !
  • Ai dợ , đừng hù nha !
Haha , chắc sợ rồi đây , tôi không troll nữa , mở cửa bước vô :
  • Chào chị mến yêu ;)
  • Argggg , thằng chó , mà sao biết ở đây mà đến ?
  • Theo dõi
  • Ăn trộm , bắt cóc , dê xồm .
Dám bảo tôi dê kìa , liếc qua thì ôi trời . Nhà cửa bừa bộn , hộp sữa , rác vứt tùm lum , mạng nhện bám :
  • Con gái ở dơ vậy đó hả
  • Thôi đi , mấy hôm bữa có nhà đâu , hôm qua định dọn nhưng bị cảm nè !
Vì là một người tốt , tấm gương sáng của đáng , ứng cử viên cho giải nobel thân thiện tôi bắt tay vào dọn cái phòng khách . Hơn nửa tiếng cũng xong , rửa qua chân tay rồi đặt ass lên sofa , vòng tay sờ lên trán chị :
  • Trời ạ , nóng như này mà không uống thuốc hả !
  • Sáng nay chị gọi cho bạn nhờ mua thuốc với cháo rồi .
  • Tủ lạnh có gì không ?
  • Sữa , trái cây
  • Hả , hằng ngày chị ăn gì ?
  • Tiệm gần nhà đó , chứ có ai nấu cho ăn đâu :sad:
  • Hại chết được , không biết nấu ăn hả ?
  • Biết còn hỏi . Mặt chị như này:smile:
Tôi chạy ra chợ mua đồ làm bữa cơm , kỹ năng nội trợ lại được trổ tài ( em không chui chạn chiếc gì đâu nhé :devilish: ):
  • Nhóc đi đâu vậy ?
  • Cho em mượn bếp nhé !
  • Uh
Sơ chế thức ăn rồi cắm cơm , loay hoay một hồi cũng xong . Canh chua cá lóc , đậu phụ chiên , sườn ram và một đĩa rau muống xào tỏi ( em nghiện món này từ nhỏ ) . Gọi :
  • Tiểu thư vào ăn cơm !
  • Wao , ngon quá !
Vừa ăn vừa chém gió một hồi thì tôi đi rửa bát , chị tranh rửa nhưng tôi không cho , đang ốm mà . Ra ngoài thấy chị đang xem phim , lại hỏi :
  • Xem gì đó bà thím ?
  • Mưa sao băng đó , nổi lắm, vào xem chung ik . Éo hiểu sao bọn con gái hay xem cái này thế nhỉ ?
 
Chap 14 : :rolleyes:
Ngồi viết bản kiểm điểm thành tâm nhất có thể , hứa hẹn , hứa hôn ..bla.bla các thứ , về được đến cửa lớp tôi thở phào nhẹ nhõm , cũng may là thầy dễ . Ủa , còn chị thì sao nhỉ , đáng lẽ cũng phải viết bản kiểm điểm chứ nhỉ ?
Ra chơi xuống căn tin chém gió với bốn thằng trời đánh :
  • Mày quyết định có đá không ?
  • Uh , có . Ở trường cũ tôi đá tiền vệ khá ổn nên nhận lời .
  • Ok , để tao phổ biến qua nhé ! ..9q0equ9e8u98ue9ufiofdjifjfijefioejf... Hiểu chưa
Đại loại là tổng cộng có tám lớp tham gia , mùa giải ao làng khởi tranh , anh em cố gắng . Tôi cũng không để ý lắm .
.....Tùng...Tùng...Tùng
Tiếng trống tiết cuối vang lên , tôi hỏi con lớp trưởng :
  • Mày có biết 11A2 ở đâu không ?
  • Trên tầng bên phải cầu thang ( em chém đấy chứ nhớ làm sao đc ) , mày hỏi làm gì ?
Không tốn thời gian trả lời nó tôi phóng như flash đến địa chỉ vừa được cung cấp , đây rồi , biển lớp 11A2 đây rồi ! Mission accomplished
Ngó qua ngó lại thì không thấy chị đâu , bỗng có bàn tay ai đặt lên vai :
  • Cưng tìm ai vậy ? Một bà chị lascote level max vỗ vai tôi
  • À , em tìm chị P
  • Chị nhớ nó có đứa em nào đâu nhỉ ?
  • Dạ , em là người quen ạ !
  • Vậy hả , nó xin nghỉ ốm rồi , có vấn đề gì à ?
  • Vâng , chị biết địa chỉ không cho em xin ?
  • À , đây , ...........
Tôi cưỡi con ngựa sắt thân yêu đến trước cửa . Một căn biệt thự khổng lồ hai tầng , xung quanh được bao bởi những bức tường kiên cố . Như nào nhỉ , nói chung là sửng sốt ... Định bấm chuông thì thấy cánh cửa chưa khóa , tôi lén lút đi vào như một thằng trộm chó chính hiệu ( may không có ai đi qua :beat_brick: ) . Tôi nhìn qua cái lỗ thần kì ở cửa , ơ hơ , có một nàng tiểu thư đang đắp chăn trên sofa xem laptop , tôi gõ cửa :
  • Hân hả , vào đi , tui hổng khóa . Chị nói với giọng yếu ớt ,chắc ốm thật rồi. Tôi tiếp tục gõ cửa !
  • Ai dợ , đừng hù nha !
Haha , chắc sợ rồi đây , tôi không troll nữa , mở cửa bước vô :
  • Chào chị mến yêu ;)
  • Argggg , thằng chó , mà sao biết ở đây mà đến ?
  • Theo dõi
  • Ăn trộm , bắt cóc , dê xồm .
Dám bảo tôi dê kìa , liếc qua thì ôi trời . Nhà cửa bừa bộn , hộp sữa , rác vứt tùm lum , mạng nhện bám :
  • Con gái ở dơ vậy đó hả
  • Thôi đi , mấy hôm bữa có nhà đâu , hôm qua định dọn nhưng bị cảm nè !
Vì là một người tốt , tấm gương sáng của đáng , ứng cử viên cho giải nobel thân thiện tôi bắt tay vào dọn cái phòng khách . Hơn nửa tiếng cũng xong , rửa qua chân tay rồi đặt ass lên sofa , vòng tay sờ lên trán chị :
  • Trời ạ , nóng như này mà không uống thuốc hả !
  • Sáng nay chị gọi cho bạn nhờ mua thuốc với cháo rồi .
  • Tủ lạnh có gì không ?
  • Sữa , trái cây
  • Hả , hằng ngày chị ăn gì ?
  • Tiệm gần nhà đó , chứ có ai nấu cho ăn đâu :sad:
  • Hại chết được , không biết nấu ăn hả ?
  • Biết còn hỏi . Mặt chị như này:smile:
Tôi chạy ra chợ mua đồ làm bữa cơm , kỹ năng nội trợ lại được trổ tài ( em không chui chạn chiếc gì đâu nhé :devilish: ):
  • Nhóc đi đâu vậy ?
  • Cho em mượn bếp nhé !
  • Uh
Sơ chế thức ăn rồi cắm cơm , loay hoay một hồi cũng xong . Canh chua cá lóc , đậu phụ chiên , sườn ram và một đĩa rau muống xào tỏi ( em nghiện món này từ nhỏ ) . Gọi :
  • Tiểu thư vào ăn cơm !
  • Wao , ngon quá !
Vừa ăn vừa chém gió một hồi thì tôi đi rửa bát , chị tranh rửa nhưng tôi không cho , đang ốm mà . Ra ngoài thấy chị đang xem phim , lại hỏi :
  • Xem gì đó bà thím ?
  • Mưa sao băng đó , nổi lắm, vào xem chung ik . Éo hiểu sao bọn con gái hay xem cái này thế nhỉ ?
Bây giờ vẫn đi chợ, nấu cơm rửa bát như trước à thím😂
 
Chap 14 : :rolleyes:
Ngồi viết bản kiểm điểm thành tâm nhất có thể , hứa hẹn , hứa hôn ..bla.bla các thứ , về được đến cửa lớp tôi thở phào nhẹ nhõm , cũng may là thầy dễ . Ủa , còn chị thì sao nhỉ , đáng lẽ cũng phải viết bản kiểm điểm chứ nhỉ ?
Ra chơi xuống căn tin chém gió với bốn thằng trời đánh :
  • Mày quyết định có đá không ?
  • Uh , có . Ở trường cũ tôi đá tiền vệ khá ổn nên nhận lời .
  • Ok , để tao phổ biến qua nhé ! ..9q0equ9e8u98ue9ufiofdjifjfijefioejf... Hiểu chưa
Đại loại là tổng cộng có tám lớp tham gia , mùa giải ao làng khởi tranh , anh em cố gắng . Tôi cũng không để ý lắm .
.....Tùng...Tùng...Tùng
Tiếng trống tiết cuối vang lên , tôi hỏi con lớp trưởng :
  • Mày có biết 11A2 ở đâu không ?
  • Trên tầng bên phải cầu thang ( em chém đấy chứ nhớ làm sao đc ) , mày hỏi làm gì ?
Không tốn thời gian trả lời nó tôi phóng như flash đến địa chỉ vừa được cung cấp , đây rồi , biển lớp 11A2 đây rồi ! Mission accomplished
Ngó qua ngó lại thì không thấy chị đâu , bỗng có bàn tay ai đặt lên vai :
  • Cưng tìm ai vậy ? Một bà chị lascote level max vỗ vai tôi
  • À , em tìm chị P
  • Chị nhớ nó có đứa em nào đâu nhỉ ?
  • Dạ , em là người quen ạ !
  • Vậy hả , nó xin nghỉ ốm rồi , có vấn đề gì à ?
  • Vâng , chị biết địa chỉ không cho em xin ?
  • À , đây , ...........
Tôi cưỡi con ngựa sắt thân yêu đến trước cửa . Một căn biệt thự khổng lồ hai tầng , xung quanh được bao bởi những bức tường kiên cố . Như nào nhỉ , nói chung là sửng sốt ... Định bấm chuông thì thấy cánh cửa chưa khóa , tôi lén lút đi vào như một thằng trộm chó chính hiệu ( may không có ai đi qua :beat_brick: ) . Tôi nhìn qua cái lỗ thần kì ở cửa , ơ hơ , có một nàng tiểu thư đang đắp chăn trên sofa xem laptop , tôi gõ cửa :
  • Hân hả , vào đi , tui hổng khóa . Chị nói với giọng yếu ớt ,chắc ốm thật rồi. Tôi tiếp tục gõ cửa !
  • Ai dợ , đừng hù nha !
Haha , chắc sợ rồi đây , tôi không troll nữa , mở cửa bước vô :
  • Chào chị mến yêu ;)
  • Argggg , thằng chó , mà sao biết ở đây mà đến ?
  • Theo dõi
  • Ăn trộm , bắt cóc , dê xồm .
Dám bảo tôi dê kìa , liếc qua thì ôi trời . Nhà cửa bừa bộn , hộp sữa , rác vứt tùm lum , mạng nhện bám :
  • Con gái ở dơ vậy đó hả
  • Thôi đi , mấy hôm bữa có nhà đâu , hôm qua định dọn nhưng bị cảm nè !
Vì là một người tốt , tấm gương sáng của đáng , ứng cử viên cho giải nobel thân thiện tôi bắt tay vào dọn cái phòng khách . Hơn nửa tiếng cũng xong , rửa qua chân tay rồi đặt ass lên sofa , vòng tay sờ lên trán chị :
  • Trời ạ , nóng như này mà không uống thuốc hả !
  • Sáng nay chị gọi cho bạn nhờ mua thuốc với cháo rồi .
  • Tủ lạnh có gì không ?
  • Sữa , trái cây
  • Hả , hằng ngày chị ăn gì ?
  • Tiệm gần nhà đó , chứ có ai nấu cho ăn đâu :sad:
  • Hại chết được , không biết nấu ăn hả ?
  • Biết còn hỏi . Mặt chị như này:smile:
Tôi chạy ra chợ mua đồ làm bữa cơm , kỹ năng nội trợ lại được trổ tài ( em không chui chạn chiếc gì đâu nhé :devilish: ):
  • Nhóc đi đâu vậy ?
  • Cho em mượn bếp nhé !
  • Uh
Sơ chế thức ăn rồi cắm cơm , loay hoay một hồi cũng xong . Canh chua cá lóc , đậu phụ chiên , sườn ram và một đĩa rau muống xào tỏi ( em nghiện món này từ nhỏ ) . Gọi :
  • Tiểu thư vào ăn cơm !
  • Wao , ngon quá !
Vừa ăn vừa chém gió một hồi thì tôi đi rửa bát , chị tranh rửa nhưng tôi không cho , đang ốm mà . Ra ngoài thấy chị đang xem phim , lại hỏi :
  • Xem gì đó bà thím ?
  • Mưa sao băng đó , nổi lắm, vào xem chung ik . Éo hiểu sao bọn con gái hay xem cái này thế nhỉ ?
chạn này mà ko chui thì đời nó khinh :doubt:
 
Back
Top