( Hồi ký ) 11 năm

Hôm nay dọn phòng trọ cũ thì phát hiện ra vài cuốn nhật ký trong 11 năm xa nhà các thím ạ . Em chủ yếu lên đây viết lại thôi , văn em không hay lắm ( thật ra là rất dở ạ :beat_brick:, có gì nhắc nhở để em drop chứ đừng gạch nhá , tội nghiệp :nosebleed: ) . vvuivedxdKhi viết em sẽ xưng "tôi" cho nó cảm xúc nhé !
Chap 1
Nhà tôi có 5 người , bố , mẹ , em gái/trai , người còn lại là ai các thím cũng biết rồi đấy . Tên tôi là V.Anh , 15 tuổi , cao 2m ( thực ra éo nhớ lúc đấy mình cao bao nhiêu nữa :beat_shot: ) , da ngăm đen , khuôn mặt ưa nhìn . Gia đình lúc đó thì nói là rất nghèo , bố cờ bạc cá độ , ông thì ốm nặng liệt giường ( ông bà nội với bà ngoại mất rồi ) Mẹ tôi ngày nào cũng làm quần quật ngoài đồng , bốc vác để xoay tiền thuốc , tiền ăn từng bữa , có tháng phải nhịn cơm 2-3 ngày . Bố vay nóng , xã hội đen đến nhà báo nợ , đập phá nhà cửa . Đỉnh điểm đến năm lớp 9 thì tôi lúc nào cũng chịu những lần đánh đập của bố khi say rượu, lời sỉ vả , khinh bỉ của bạn bè :(. Ở đây thì tôi chỉ chơi với thằng T , nhà nó buôn hàng nên cũng đủ ăn đủ mặc , chính nó cũng là đứa đưa tôi vào mảnh đất Sài Gòn :LOL: .
Một cái hôm tôi vẫn nhớ rất rõ , ngày cái gia đình tôi coi như gần gũi nhất rời xa mình , 16/7/2009 .
Tối đó tôi qua nhà thằng T xin gạo nấu cháo cho 2 đứa em ăn , khi trở về thì không còn 1 ai ở đấy nữa , mọi người đâu rồi . Chạy đi khắp làng gọi:
- Bố mẹ ơi , CÚN CÒ ( Cún là tên con em , Cò là tên thằng nhóc ) ơi !
Đáp lại tôi chỉ là những ánh mắt khinh bỉ , những câu chửi của mọi người . Lúc này tôi mới nhận ra cái xã hội này nó thối nát cỡ nào , tôi chán nản bỏ về nhà với suy nghĩ :
- Chắc là mọi người đi đâu thôi , mai lại về ý mà .
Cứ thế tôi đã đợi 3 ngày ròng rã cho đến khi nghe tin từ bọn đòi nợ :
  • Chúng nó trốn mẹ nó rồi
  • d** m* mày , đéo trả bố giết con mày
Nói xong chúng cầm gậy đuổi đánh tôi , chạy thục mạng cuối cùng trốn được vào bụi cây . Đợi đến tối tôi mới sang nhà thằng T xin ở nhờ .
  • T ơi , cho tao ngủ nhờ
  • Nam nữ thụ thụ bất thân , mày ngủ đất nhá
Thằng này nó nhây thế đấy nhưng tốt lắm nhá :still_dreaming:
  • kệ cmm , thôi mượn tạm bộ quần áo nhé
  • Mà mày sao phải qua đây ngủ nhờ thế này ?
Tôi thuật lại toàn bộ sự việc . Nghe xong nó gật gật đầu như ông cụ non , ra vẻ hiểu chuyện :
  • Mày tính thế nào
  • Đến đâu thì đến , thôi tao ngủ đây .
  • Ngủ cmm đi , đừng hấp diêm tao đấy nhé
Sáng dậy thấy cô chú ( mẫu thân và phụ thân thằng T ) đang sửa soạn đồ đạc lên chiếc xe tải nhỏ , tôi hỏi :
  • Cô chú đi đâu đấy
  • À chú giao lô hàng vào SG ý mà - chú H đáp , phải nói chú khá hiền , chăm chỉ .
Tôi chẳng biết lúc đó tôi làm sao nữa mà đốp luôn một câu :
- Cho cháu vào với !
Thằng T đứng sau tôi há hốc mồm , cô chú nhìn nhau ngơ ngác hỏi nhau :
- Là sao ?
Tôi kể dự định của mình , papa thằng T vỗ vai :
- Được , thanh niên có chí đấy , chú sẽ nhờ người quen trong đây làm thủ tục nhập học cho mày
Tôi rưng rưng nước mắt, muốn khóc luôn ( thím nào bảo mình con gái thì chịu , chứ mình dễ xúc động lắm :beat_brick: )
- Vâng ạ , cháu cảm ơn .
Và tôi đã lên đường vào Sài Gòn , 20/7/2009 !
Chuyến xe kéo dài hơn 1 ngày , chuyến đi dài nhất mà tôi từng đi . Một cậu con trai đặt chân xuống đất Sài Gòn , ấn tượng của cậu về nó là một nơi tấp nập , ồn ào , có những căn nhà san sát nhau , nhà thờ đức bà nguy nga tráng lệ ( em copy câu này đấy :)) đang ngắm nhìn những thứ mới lạ , chú nói :
- Thôi tự tìm hiểu nhé , đây những việc cần làm trong tờ giấy này , cầm đi .
Mở tờ giấy ra thì tôi thấy hơn 5 triệu đồng ( một số tiền lớn vào 2009 ), đầu tiên là đi tìm phòng trọ . Tôi loanh quanh 1 hồi thì thấy một cái biển cho thuê . Theo chân bà chủ , tôi nghía được một căn phòng 15 m2 , chia thành 2 gác , một nhà vệ sinh , 1 chiếc giường không có đệm , 1 cái bồn rửa tay . Giá khoảng 500k một tháng , nói chung là tạm ổn . Mượn điện thoại bà chủ thông báo địa chỉ cho chú rồi đi " khám phá " tiếp . Ghé cửa hàng mua 1 chiếc điện thoại , chỉ tay like a boss vào con iphone 3g :
  • Anh ơi con này bao nhiêu tiền vậy ?
  • 12 triệu - vừa nói ổng vừa liếc nhìn mình , ra vẻ khinh bỉ - mày có mua được không ?
  • Có cái nào rẻ không anh ? em mới ở quê lên chưa biết
  • Này , mày mua con này thôi ! - vừa nói vừa đưa cho mình con nokia 1200 - anh thấy mày hiền anh giảm cho 50k nhé ! ( giờ nghĩ lại thấy ông này 2 mặt thế nhỉ :cautious: )
Tôi hí hửng rời cửa hàng thì vấp vào một người :
- ĐI KHÔNG BIẾT NHÌN ĐƯỜNG HẢAAAAA !!!
Ps : văn em dở lắm , mấy thím đừng gạch nhaaaaaaaaaaaaaaaaaa
Các chap sau :
chap 2
Chap 3
Chap 4
Chap 5
Chap 6
Chap 7 - Special
Chap 8 - Phan thiết và em
Chap 9 - Phan thiết và em (p2)
Chap 10 - Phan Thiết và em (p3)
Chap 11 - Phan thiết và em (p4)
Chap 12 - Phan Thiết , tôi và em (final season)
Chap 13 - Ngày trở về
Chap 14
Chap 15 : Chung một nhà ?
Chap 16 - Chấp nhận
Chap 17 - Thằng chó
Chap 18 - Kết cục của những kẻ tiểu nhân
Chap 19 - Nhẹ nhàng
Chap 20 - Kế hoạch
Chap 21 - Sinh nhật và câu chuyện tình buồn
Chap 22 ( ngắn ) : Những ngày bình yên
Chap 23 : Quê tôi
Chap 24 ( ngắn ) : Quê tôi (p2)
Chap 25 : Quê tôi (p3)
Chap 26 : Quê tôi (p4)
Chap 27-Thành phố của ...
Chap 28 - Gặp lại thằng chó
Chap 29 - Gây sự
Chap 30 - Sự chạy trốn
Chap 31 - Nhát dao và thiên thần
Chap 32 - Sorry ! Half Angel
Chap 33 - Tôi đã cho " Bố con nhà chó " đi tù thế nào (p1)
Chap 34 - Tôi đã cho " Bố con nhà chó " đi tù thế nào ( p2 )
Chap 35 - Tôi đã cho " Bố con nhà chó " đi tù thế nào ( p3 )
Chap 36 : Thổ lộ ( p1 )
Chap 37 : Thổ lộ ( p2 )
Chap 38 : Dưa bở ngon quá
Chap 38.5 ( ngắn ): Nhỉ ???
Chap 39 - Làm việc thôi nào !
Chap 40 : Một nửa của lời hứa , sự trở lại của ký ức ! (p1)
Chap 42 : Một nửa của lời hứa , sự trở lại của ký ức ! ( p2 )
Chap 43 : Một nửa của lời hứa , sự trở lại của ký ức ! ( p3 )
Chap 44 : Một nửa của lời hứa , sự trở lại của ký ức! (p4)
Chap 45 :Một nửa của lời hứa , sự trở lại của ký ức ! ( p5 )
Chap 46 : Hãy tìm lại những thứ ta đã mất !
Chap 46 (2)
Chap 47 : Cơn mưa màu hồng !
 
Last edited:
Chap 22 ( ngắn ): Những ngày bình yên
Sau hôm đó cuộc sống tôi bình thường trở lại . Sáng đi học , trưa về nấu cơm , chiều đi làm thêm ở quán . Do không phải chi tiêu quá nhiều nên tôi cũng dành dụm được kha khá ! Thỉnh thoảng năm sáu giờ tôi và chị lại đạp xe dạo quanh công viên , giản dị nhưng vui ! Sắp thi cuối kì hai rồi , tôi quyết định hè này sẽ về quê :
T : Hè này chị có đi đâu không ?
C : Như mọi năm thôi , ở nhà xem phim !
T : Về quê em chơi không ?
C : Thiệt hả ?
T : Umh , có đi không ! Nói trước ở dưới đấy không sướng như ở đây đâu
C : Đi chứ , sợ quái gì !
Phải nói đề năm nay khá dễ , hầu như tôi đều được trên 8 , trừ Anh Văn . Không hiểu sao cái môn này học thì dễ mà làm bài lại khó cực kì . Chẳng lẽ tôi đã quá yêu đất nước , tiếng Việt Nam , rất xứng đáng được cháu ngoan bác Hồ nhỉ :ah: .
Học thêm hai tuần nữa chúng tôi được nghỉ hè . Chị thì háo hức lắm , mang từ quần áo , laptop , son phấn chất vào cái vali to đùng :
  • Chị làm như đi du lịch , quê em toàn ruộng mặc mấy đồ này cho bò ngắm hả ?
  • Kệ tui , ngủ đi sáng mai dậy sớm !
Bà cô già háo hức như một đứa trẻ được bố mẹ cho đi chơi , làm tôi bỗng nhớ hồi còn nhỏ , lúc bố chưa dính vào cờ bạc . Mỗi lần nghe thấy đi vườn bách thú hay công viên là tôi vui lắm , sáng dậy thật sớm để chuẩn bị mặc dù chiều mới đi . Haizzz , cứ như này thì mình sẽ thành ông già sớm thôi !
Sáng đó chúng tôi bắt đầu chuyến hành trình HCM-Quảng Trị ...
 
Chap 23 : Quê tôi
Sau hơn một ngày đi xe chúng tôi đã tới bến xe , nhấc máy lên alo cho chú :
  • Hôm nay có ở nhà không chú ơi ?
  • Ừ , sao ?
  • Ra đón cháu với bạn cháu với , bến xe nhé chú !
  • Rồi , đợi tau chút
Ngồi thêm mười lăm phút tôi cũng thấy con oto cũ kĩ của chú đến :
  • Con chào chú ! - Chị thấy vậy cũng hùa theo
  • Dạ , con chàu chú
Chú mỉm cười : Hai đứa mầy lên xe đi , chú bảo cô nấu thêm đồ ăn sáng rồi đấy .
Trên đường đi , đang ngắm lại quê hương của mình thì :
  • Mà mầy lên đấy kiếm được cô bạn gái xinh ha , ghê đấy !
  • Ơ...........- Tôi bật lên một tiếng rồi im thin thít , chị cúi mặt xuống vì ngại kìa !
Ăn sáng xong tôi về lại căn nhà gỗ nho nhỏ , dọn dẹp lại hẳn hoi . Nó trống huếch hoác , chỉ còn lại bàn ghế và cái giường phủ chiếu , chị nói :
  • Ở đây có trung tâm tm không ?
  • trời , nghĩ sao mà ở đây có mấy cái đấy ?
  • Thế mua đồ ở đâu ?
  • Lên tx chứ sao !
  • Chở chị đi
  • Cô chú đi hết rồi lấy xe đâu mà đi !
Bỗng tôi nhớ đến thằng T , ừ nhỉ , nó đâu rồi ? Tôi gọi cho chú :
  • Thằng T đâu rồi chú ?
  • Nó qua nhà bạn nhậu rồi ngủ lại rồi , để chú gọi nó qua !
Đang đứng dùng cái cây chọc xoài thì bỗng nhiên có ai ôm tôi , đậu má , là thằng T :
  • mày về rồi , tao nhớ mày !
  • Đm , bê đê à , bỏ bố ra !
Trong lúc đấy bà cô kia liên tục cười : hahaha
Thằng T liếc mắt qua chị , nó đứng hình luôn , tôi quơ tay mà không có phản ứng . Vả thật mạnh vào mặt thằng cu con :
  • Mày nhìn gì ghê thế !
  • à không , nhìn gì đâu . Không được , con thầy vợ bạn , con thầy vợ bạn , con thầy vợ bạn ...
Nó cứ vừa đi vừa lảm nhảm , to đầu mà bựa khủng khiếp . Mượn được xe máy của nó tôi đèo chị đi mua đồ , bây giờ thì tôi biết cảm giác nâng tạ nó là như nào rồi . Chị mua một đống thứ , thấy gì đẹp là bỏ vào cái túi trên tay tôi . Sau khi về lại bị hành hạ tiếp , đóng đinh , dán giấy , kê bàn ghế và blabla những việc khác . Hơn bốn tiếng đồng hồ cũng xong , căn nhà gỗ cũ kĩ đã thành một cái phòng mini , bức tường trắng tinh , sàn nhà dán giấy gỗ , mặt bàn đầy những mô hình mini .
  • Ây da , cuối cùng cũng xong rồi ! Đi chơi không , trời hết nắng rồi nè chị !
  • Ừ đi , hì
Tôi dẫn chị ra đồng , gió chiều thổi lồng lộng mát mẻ , ngồi bên bờ kè . Nhớ lại những ngày nhỏ ra đây thả diều , bắt cua .
C : mát quá ha
T : umh , à , đợi em xíu ...
 
Chap 22 ( ngắn ): Những ngày bình yên
Sau hôm đó cuộc sống tôi bình thường trở lại . Sáng đi học , trưa về nấu cơm , chiều đi làm thêm ở quán . Do không phải chi tiêu quá nhiều nên tôi cũng dành dụm được kha khá ! Thỉnh thoảng năm sáu giờ tôi và chị lại đạp xe dạo quanh công viên , giản dị nhưng vui ! Sắp thi cuối kì hai rồi , tôi quyết định hè này sẽ về quê :
T : Hè này chị có đi đâu không ?
C : Như mọi năm thôi , ở nhà xem phim !
T : Về quê em chơi không ?
C : Thiệt hả ?
T : Umh , có đi không ! Nói trước ở dưới đấy không sướng như ở đây đâu
C : Đi chứ , sợ quái gì !
Phải nói đề năm nay khá dễ , hầu như tôi đều được trên 8 , trừ Anh Văn . Không hiểu sao cái môn này học thì dễ mà làm bài lại khó cực kì . Chẳng lẽ tôi đã quá yêu đất nước , tiếng Việt Nam , rất xứng đáng được cháu ngoan bác Hồ nhỉ :ah: .
Học thêm hai tuần nữa chúng tôi được nghỉ hè . Chị thì háo hức lắm , mang từ quần áo , laptop , son phấn chất vào cái vali to đùng :
  • Chị làm như đi du lịch , quê em toàn ruộng mặc mấy đồ này cho bò ngắm hả ?
  • Kệ tui , ngủ đi sáng mai dậy sớm !
Bà cô già háo hức như một đứa trẻ được bố mẹ cho đi chơi , làm tôi bỗng nhớ hồi còn nhỏ , lúc bố chưa dính vào cờ bạc . Mỗi lần nghe thấy đi vườn bách thú hay công viên là tôi vui lắm , sáng dậy thật sớm để chuẩn bị mặc dù chiều mới đi . Haizzz , cứ như này thì mình sẽ thành ông già sớm thôi !
Sáng đó chúng tôi bắt đầu chuyến hành trình HCM-Quảng Trị ...
uả, ở Vĩnh L à thím :eek:
 
Đá thớt lên, hay vlin, vừa đọc hết full các chap của thím thớt, nhớ đừng drop nhé :p :p

Drop là cắt ch*m nhé thớt :cautious::cautious:
 
Chap 24 (ngắn) :Quê tôi (p2)
Tôi chạy ra tạp hóa gần đấy mua hai chiếc diều , đưa cho chị :
  • Cái gì đây ?
  • Diều
  • Là gì ?
  • Không biết thật hả , nhìn nè .
Có lẽ hôm nay gió to nên cánh diều bay rất cao , chị háo hức :
  • Wao , hay vậy , cho chị thử đi !
  • Ây , không được bỏ ra , á !
Chị lao đến lấy chiếc diều , tôi lùi lại làm chị mất đà ngã , tôi đưa tay ra đỡ . Chị đã nằm gọn trong vòng tay tôi , tôi thả ra :
  • Thôi chết , nó bay mất rồi !
  • Xin...xin lỗi !-Chị cúi đầu hối lỗi như một đứa trẻ , bật cười
  • Con gái của bố ngoan lắm , thôi , còn một cái nữa kìa , haha .
Và tôi được tặng một cái nhéo vào bụng . Chuyện gì đến rồi cũng sẽ đến ...
T : Thôi em nằm đất được rồi
C : Nhưng giường rộng mà ? Nằm đó cưng ốm rồi sao !
T : Không sao đâu , làm sao ngủ chung với chị được
C : Sao không được , mình ngủ với nhau hai lần rồi mà !-Chị nói nhỏ dần , nhỏ dần , chắc nhận ra bị hớ rồi .
T : Thế nhé , em ngủ đây
Chẳng biết có được gọi là may mắn hay không , sáng hôm sau tôi bị ho :
C : Đã nói rồi mà không nghe ! Tối nay lên giường ngủ nhé .
T : Rồi , rồi mama
Qua rủ thằng T đi chơi , chúng tôi quyết định đi thăm thành cổ , đến nơi chị cứ chỉ chỏ :
  • Cái này là khẩu pháo hả
  • Ê , này là ....
  • Có cái mốc .....
Lăng xăng nhảy nhót hơn hai tiếng đồng hồ chúng tôi quyết định đi ăn , bà cô chỉ tay vào một tiệm bánh khoái :
- Nhìn ngon ghê ăn đi , ăn đi !
Chơi đến tối chúng tôi cũng về :
C: Vui ghê ha !
T : Umh , thôi đi tắm đi , em chạy ra chợ mua ít đồ về ăn .
C : Khỏi đi , T rủ chị qua nhà bạn ấy ăn rồi .
T : Ơ , sao nó không bảo em . Cha bố thằng hám gái .
Tắm qua loa rồi chạy sang nhà cô chú :
  • Chúng cháu qua rồi đây !
  • Umh vào đi , cơm xong rồi đây !
Đặt ass ngồi cạnh thằng T , tôi kí đầu nó : Đm thằng chó bỏ anh em nhá !
Đang ăn chú hỏi tôi :
  • Lên đấy có ổn không mầy ?
  • Vẫn bình thường chú !
  • Mà sao chuyển trọ ?
Chú nói một câu làm tôi suýt phụt cơm :
  • À , giá phòng ở đấy hơi cao chú , mà sao chú biết ?
  • Hôm trước tôi đi lên đấy , tranh thủ vào thăm anh mà bà kia bảo chuyển đi rồi !
  • Ủa sao chú không gọi điện ?
  • Gọi mầy có nghe không !
Ừ ha , cái điện thoại cũ đã bị hỏng từ lâu rồi , haizz ....
 
Chap 25 : Quê tôi ( p3)
Ăn xong chúng tôi về nhà , đêm nay tôi lại được ngủ chung với chị . Tôi hơi mệt nên đi ngủ sớm , đang lơ mơ thì tiếng chị vang lên :
  • Dịch ra coi
  • umh umh !
Tôi nằm sát vào giường , chị đặt một cái gối ở giữa : Lấn sang chỗ này đừng hòng sống !
Đang mơ màng thì tôi đặt tay vào một thứ gì đó , chắc là cái gối . Do thói quen tôi quàng chân qua rồi siết chặt lại , ấm ơi là ấm :
- Ây , ịch ra , ngộp hở ! Là giọng chị , trời , vậy là không phải cái gối hả .
Tôi buông lỏng tay nhưng vẫn ôm nhẹ , kết cục là sáng hôm sau tôi liên tục lặp lại bài ca :
  • Chị ơi
  • Chị à
  • Nói gì đi mà
  • Xin lỗi , em không cố ý
Mà lạ thật , im thì im mà tôi rủ đi chơi vẫn đi , lại còn lải nhải với thằng T làm cu con phởn ra mặt . Cũng chiều rồi , tôi bảo nó : Ây , cho bà cô kia ăn nhờ bữa cơm nhá , hôm nay tao có việc bận , xong chở bà ấy về nhà ?
  • Hả , thật hả ? - Mặt nó hiện lên 2 chữ khả ố và dâm dê
  • Mày mà làm gì đừng hòng sống thêm vài phút nhé !
  • Yes sư phụ
Tôi về nhà lấy chiếc võng rồi đi ra chùa , nơi mà tôi đã học võ :
  • Con chào sư phụ !
  • Ủa , V.A đấy hả , đi ra Sài Gòn có tốt không con ?
  • Dạ , con vẫn ổn !
  • Ừ , lúc con đi người ta đồn ầm lên luôn , khà khà , thế hôm nay qua đây làm gì ?
  • Dạ , sư cho con xin bữa cơm với ngủ đêm nay được không ạ ?
  • Được được , vào đi !
Chị đã tránh mặt thì thôi , đi luôn cho vừa lòng . Gặp lại mấy đứa nhóc mồ côi , chúng nó bu xung quanh tôi hỏi :
  • Trên đó đẹp không anh ?
  • Có kẹo hông anh ?
Tôi bật cười lấy trong túi ra bọc bánh chuẩn bị sẵn : Này , mấy đứa tự chia nhé , hôm nay anh ở đây chơi hết đêm luôn
Đêm hôm đó tôi ngủ ngon mà không biết đang có người đang đi tìm mình ...
Sáng hôm sau tôi đi khắp nơi Quảng Trị , cái thành phố mình sống từ nhỏ . Bố tôi ngày xưa có tiếng là thương vợ con , thỉnh thoảng hay chở mẹ con tôi đi biển , công viên . Còn bố tôi bây giờ là một người khác hoàn toàn , do hoàn cảnh khó khăn ông đã đâm đầu vào cờ bạc , chán nản lại tìm đến rượu bia . Cuộc sống làm cho con người ta thay đổi nhanh thật . Lượn đến tối tôi quyết định trở về nhà thấy thằng T, chị đang ngồi trên thềm cửa , bật dậy ôm lấy tôi , rúc vào ngực :
- Đi đâu mà ..mà hôm qua không về , huhu , biết lo lắm không , hức !
Càng nói chị càng siết chặt tôi , mắt tôi cay xè . Tôi chưa được nhận cái cảm giác quan tâm này từ bất kìa ai cả , kể cả bố mẹ , chị là người đầu tiên đấy biết không , tôi vòng tay ôm lại chị :
- Không sao rồi !
Chị đẩy nhẹ tôi ra , liếc mắt về phía thằng nhõi con ra hiệu , tôi buông ra :
  • Mày ra đây tao bảo ? - T nói
Tôi đi theo nó ra cái ao gần đấy , đang ngơ ngác nó đấm mạnh vào mặt tôi , vì không kịp đỡ nên tôi ngã xuống . Nó đá mạnh vào bụng , lưng :
- D*t con m* may , thằng ch* , đ* , d*t con m* mày !
 
Chap 26 : Quê tôi ( p4 )
Đánh đã tay , nó đỡ tôi dậy , khoác vai :
  • Thấy chưa ?
  • Thấy cmm , đau vl
  • Mày thích chị P hả ?
Nó nói câu này làm tôi đơ luôn , thực sự tôi có thích chị không cơ chứ , ừ thì chị xinh , tốt . Nhưng mà cái tình cảm trong tôi nó đang bị ràng buộc bởi cái xích mang tên " Chị em " , nó rất chắc chắn , nhưng không có thứ gì là không thể phá vỡ , tất cả đều có điểm yếu . Và tôi , đang cầm chiếc chìa khóa chứa điểm yếu đấy , không biết sử dụng !
  • Thích gì chứ , ấm đầu à , chị tao mà ?
  • Rồi mày sẽ biết thôi , haizzz ! Tại sao lại là mày chứ , thằng ngu .
  • Mà sao chị trông ghê thế ? Tao có phải trẻ con đâu , đi có một buổi thôi mà ?
  • Hôm qua bên Vĩnh Tú có thằng thanh niên bị tai nạn , mà mày đi cả đêm không về , thế là P chạy đi tìm từ qua đến giờ đấy !
  • Ừ , mà cho tao đấm lại nhé ! - Thù này không trả tôi không phải V.A :censored:
Giã cho nó chục nhát rồi hai đứa khoác vai nhau về , chẳng hiểu nữa . Vừa bước vào cổng :
C : Trời ạ , hai đứa bị làm sao thế này ?
T : Không sao , có tí xô sát với bọn kia ý mà !
C : Đâu , đứa nào ?
T : Thôi thôi , vui thôi mà , không sao !
Tối đó tôi nói chuyện với chị :
T : À mà chị này , mai em dạy nấu ăn cho nhé ?
C : Hả , tại sao ?
T : Thì lúc em không có bên cạnh chị còn tự nấu được chứ !
Ngẩn người một lúc , vừa nói vừa lay vai tôi :
C : Cưng bị làm sao hả ? Phải đi đâu hay sao , hả ?
T : Không không , mai sau chị đi lấy chồng phải biết nấu ăn chứ
C : Hì , cưng nấu cho chị là được rồi !
Câu nói này có ý gì ? , lúc đó thực sự tôi không để ý đến điều này , để rồi hối hận , có lẽ tôi đã sai chăng ?
 
Chap 26 : Quê tôi ( p4 )
Đánh đã tay , nó đỡ tôi dậy , khoác vai :
  • Thấy chưa ?
  • Thấy cmm , đau vl
  • Mày thích chị P hả ?
Nó nói câu này làm tôi đơ luôn , thực sự tôi có thích chị không cơ chứ , ừ thì chị xinh , tốt . Nhưng mà cái tình cảm trong tôi nó đang bị ràng buộc bởi cái xích mang tên " Chị em " , nó rất chắc chắn , nhưng không có thứ gì là không thể phá vỡ , tất cả đều có điểm yếu . Và tôi , đang cầm chiếc chìa khóa chứa điểm yếu đấy , không biết sử dụng !
  • Thích gì chứ , ấm đầu à , chị tao mà ?
  • Rồi mày sẽ biết thôi , haizzz ! Tại sao lại là mày chứ , thằng ngu .
  • Mà sao chị trông ghê thế ? Tao có phải trẻ con đâu , đi có một buổi thôi mà ?
  • Hôm qua bên Vĩnh Tú có thằng thanh niên bị tai nạn , mà mày đi cả đêm không về , thế là P chạy đi tìm từ qua đến giờ đấy !
  • Ừ , mà cho tao đấm lại nhé ! - Thù này không trả tôi không phải V.A :censored:
Giã cho nó chục nhát rồi hai đứa khoác vai nhau về , chẳng hiểu nữa . Vừa bước vào cổng :
C : Trời ạ , hai đứa bị làm sao thế này ?
T : Không sao , có tí xô sát với bọn kia ý mà !
C : Đâu , đứa nào ?
T : Thôi thôi , vui thôi mà , không sao !
Tối đó tôi nói chuyện với chị :
T : À mà chị này , mai em dạy nấu ăn cho nhé ?
C : Hả , tại sao ?
T : Thì lúc em không có bên cạnh chị còn tự nấu được chứ !
Ngẩn người một lúc , vừa nói vừa lay vai tôi :
C : Cưng bị làm sao hả ? Phải đi đâu hay sao , hả ?
T : Không không , mai sau chị đi lấy chồng phải biết nấu ăn chứ
C : Hì , cưng nấu cho chị là được rồi !
Câu nói này có ý gì ? , lúc đó thực sự tôi không để ý đến điều này , để rồi hối hận , có lẽ tôi đã sai chăng ?
Thím viết ngắn thế, 1 gạch cảnh cáo :D
 
Chap 26 : Quê tôi ( p4 )
Đánh đã tay , nó đỡ tôi dậy , khoác vai :
  • Thấy chưa ?
  • Thấy cmm , đau vl
  • Mày thích chị P hả ?
Nó nói câu này làm tôi đơ luôn , thực sự tôi có thích chị không cơ chứ , ừ thì chị xinh , tốt . Nhưng mà cái tình cảm trong tôi nó đang bị ràng buộc bởi cái xích mang tên " Chị em " , nó rất chắc chắn , nhưng không có thứ gì là không thể phá vỡ , tất cả đều có điểm yếu . Và tôi , đang cầm chiếc chìa khóa chứa điểm yếu đấy , không biết sử dụng !
  • Thích gì chứ , ấm đầu à , chị tao mà ?
  • Rồi mày sẽ biết thôi , haizzz ! Tại sao lại là mày chứ , thằng ngu .
  • Mà sao chị trông ghê thế ? Tao có phải trẻ con đâu , đi có một buổi thôi mà ?
  • Hôm qua bên Vĩnh Tú có thằng thanh niên bị tai nạn , mà mày đi cả đêm không về , thế là P chạy đi tìm từ qua đến giờ đấy !
  • Ừ , mà cho tao đấm lại nhé ! - Thù này không trả tôi không phải V.A :censored:
Giã cho nó chục nhát rồi hai đứa khoác vai nhau về , chẳng hiểu nữa . Vừa bước vào cổng :
C : Trời ạ , hai đứa bị làm sao thế này ?
T : Không sao , có tí xô sát với bọn kia ý mà !
C : Đâu , đứa nào ?
T : Thôi thôi , vui thôi mà , không sao !
Tối đó tôi nói chuyện với chị :
T : À mà chị này , mai em dạy nấu ăn cho nhé ?
C : Hả , tại sao ?
T : Thì lúc em không có bên cạnh chị còn tự nấu được chứ !
Ngẩn người một lúc , vừa nói vừa lay vai tôi :
C : Cưng bị làm sao hả ? Phải đi đâu hay sao , hả ?
T : Không không , mai sau chị đi lấy chồng phải biết nấu ăn chứ
C : Hì , cưng nấu cho chị là được rồi !
Câu nói này có ý gì ? , lúc đó thực sự tôi không để ý đến điều này , để rồi hối hận , có lẽ tôi đã sai chăng ?
Thế giờ bác vẫn phải nấu à :LOL:
 
E từng đọc rất nhiều truyện huyền thoại trên voz. Hầu hết là có thể đọc một mạch hết luôn do e đọc muộn và truyện đã hoàn thành.

Còn bây giờ thì là lần đầu tiên được hóng chap, cảm giác cuốn hút được tăng lên gấp mấy lần. Mà drop cái nữa là đủ luôn :D. Đùa vậy thôi chứ bác đừng bỏ truyện nhé. Hay lắm luôn! Tiếp tục ủng hộ.

via theNEXTvoz for iPhone
 
Back
Top