[Hồi Ký] Mưa...

Người yêu hiện tại là Mai, người bên kia là Thư, người vừa gặp là Linh, còn Drama hơn thì người vừa gặp là Mai, người yêu hiện tại là Linh, bên kia là Thư :))
 
Người yêu hiện tại là Mai, người bên kia là Thư, người vừa gặp là Linh, còn Drama hơn thì người vừa gặp là Mai, người yêu hiện tại là Linh, bên kia là Thư :))
Thím đoán gần đúng mà cũng sai hoàn toàn thím ơi kkk, thôi thì thím nhá tạm chap mới đăng nhá
 
mình rất thích đọc những hồi kí như này, nhưng mà lại sợ mấy ông tác giả són són rồi laij drop nên bao giờ ra full thì quote mình vào đọc nhé
Em viết vì lời hứa thím ạ ,nên em sẽ cố không drop đâu thím, thím yên tâm theo dõi ủng hộ em ạ
 
Chap 8:
--------------------------------------
Lụi cụi tháo đôi giày nhét vào túi, nó toan đứng dậy để chuẩn bị về thì thấy thằng Hưng hớt hải chạy sang nó, điệu bộ thấy khẩn trương lắm.

-Bị chó đuổi à? – Nó hất hàm lên hỏi

-Đuổi thằng cha mày chứ đuổi, đi thôi, anh Tâm gọi bảo ra quán gấp nay có team bạn anh ấy về chơi, đánh kèo đế chế 4vs4 với mình đấy

-Thôi tao không đi đâu, tao sang Mai bây giờ

-Đéo, thiếu mày không đánh được đâu, chúng nó mạnh lắm, anh Tâm bảo gọi cho mày không được, ông ý bảo tao là phải đưa mày ra bằng được không thì đừng nhìn mặt ông ý nữa

-Không tao hứa với Mai sang đấy rồi

-Kệ mày, mày đi mà bảo với ông ý, tao khó nói lắm, tao đợi mày ngoài quán chị Huế

Nói rồi thằng Hưng chạy đi, nó với tay lấy cái Balo cầm điện thoại lên xem, đúng có 10 cuộc gọi nhỡ thật, 8 cuộc của anh Tâm net, 1 cuộc của thằng Hưng và 1 cuộc của mẹ. Nó bấm số anh Tâm gọi đi

-Vứt mẹ mày cái điện thoại đi, gọi đéo bao giờ nghe máy thế? – Anh Tâm nghe sau 2 hồi chuông

-Anh làm sao mà cứ phải gào lên như chó dại thế, nay lớp em đá giải trường mà, em để điện thoại trong balo

-À ừ hề hề quên mất, mấy thằng bạn đại học của anh về chơi, gạ đánh 4vs4 với quán mình, tí ra nhé

-Chắc thôi anh ạ, em giờ sang bên nhà bạn gái em rồi

-Ui dào, người yêu lúc nào gặp chả được, đây bạn anh mỗi thằng 1 nơi bây giờ mới gặp mặt nhau, chú vì anh tí nhá

-Nhưng mà…

-Không nhưng gì hết, mày không ra thì đừng nhìn mặt tao và đừng lên quán tao nữa, thế nhé, ra luôn đi chuẩn bị đánh rồi

Tút…Tút…

Bình thường ông Tâm này biết điều lắm, chả ép nó làm gì đâu vì ông biết tính nó nếu đã không thích thì nó sẽ không làm. Lần này ông ấy gọi khá nhiều cuộc mà lại nói với giọng đó thì nó biết chắc kèo chiều nay quan trọng với ổng lắm. Sắp 3h chiều rồi nên nó cũng hơi lưỡng lự, đi thẳng ra phía nhà xe, nó thấy em đang đợi nó rồi, thấy nó ra em lườm rồi gắt nhẹ với nó

-Tí tởn với con nào trong đấy mà lâu thế hả?

-Đâu có, thằng Hưng nó ra gặp anh có tí việc với có ông anh gọi

-Hừm liệu cái thần hồn, thôi anh ra đi với Hưng đi, tối nhớ sang em nhé, em làm cơm chờ, giờ em cũng về đi mua ít đồ luôn hì…

-Ơ…ơ – Nó đang không hiểu chuyện gì xảy ra, và cũng không hiểu tại sao em lại biết nó thằng Hưng rủ nó lên quán net đánh kèo

-Ơ…a gì, các ông đi đâu tôi biết hết đấy nhé, đừng có mà vớ vẩn linh tinh… Thôi anh đi đi không thằng Hưng nó chờ anh nãy giờ đó…

Nói rồi em chỉ tay ra chỗ thằng Hưng đang vắt chân lên ghế, mồm ngậm điếu thuốc vẫy vẫy nó… Nó đi ra không quên ngoái lại nhìn em, nó biết em buồn nhưng cố tỏ ra vui vẻ cho nó đi…

-Sao thế sư đệ, đệ thấy huynh giải quyết mọi chuyện chu toàn không?

-Nói lắm quá đau cả đầu, thế có đi không? – Nó hơi khó chịu

-Đi đi, đệ làm gì mà nóng thế, thua có trận bóng thôi mà, uống nước ăn bánh đi huynh mời, tí chém cho nó mượt, thông cánh cho huynh gánh team hehe – thằng Hưng vẫn cợt nhả với nó, trước giờ thằng này hay có tính trêu dai, mấy lần tí đánh nhau vì cái tật đó rồi

-Thôi, đi luôn, đánh nhanh thắng nhanh tao còn sang Mai

Nói rồi nó với thằng Hưng chạy ra quán anh Tâm, quán của anh không nằm gần trường, cũng chẳng nằm trên trục đường chính hay mặt đường để hút khách mà nằm tít sâu trong 1 con ngõ, ấy thế mà chả hiểu sao quán ông ý đông nghịt khách, ăn đứt mấy quán có vị trí đẹp. Chắc cũng tại cách phục vụ tại quán khiến anh em gamer cảm thấy thoải mái, mà quán lại kín khiến mấy thằng học sinh cảm thấy an toàn không sợ phụ huynh gank

Chiều đó đánh 4c chạm 3, đến c thứ 4 thì team nó gỡ hòa về c nên đành phải đánh thêm 1 c 5 trận nữa, mấy ông bạn anh Tâm đánh tốt quá, kiểu như đánh team nhiều nên hiểu nhau, phối hợp cũng ăn ý, team nó thì cũng đánh với nhau khá nhiều rồi nhưng toàn đánh đối kháng nhau nên giờ đánh chung còn nhiều cái lởm khởm… c thứ 5 team nó thắng, khá là kịch tính của trận cuối cùng khi cả 2 đều hòa 2-2 về tỉ số, trận cuối nó được cầm Hittile, thằng Hưng cầm Palmyran lên đời quá đột biến nên chém bay 2 nhà cùng cánh khiến nó được rảnh tay phát triển bật 4… Về sau Horse của Hit quá khác biệt với Horse của Sumerian nên sau khi đẩy 3 kích ốp nhà thì team họ cũng chịu thua… Nó đánh trận ấy mất nhiều tay quá nên mỏi nhừ. Đánh xong cũng đã gần 7 giờ tối, nó lật đật định về thì anh Tâm bảo nó

-Cho anh mượn cái điện thoại gọi nhờ cuộc

-Đây anh

Nó lấy cái điện thoại trong túi quần đưa cho anh Tâm, đón lấy cái điện thoại từ nó. Anh Tâm bỏ nó vào trong túi quần luôn, nó còn đang không hiểu chuyện gì định hỏi thì thằng Hưng lên tiếng

-Hôm nay là sinh nhật mày, anh em đặt bàn ngoài Phúc Loan rồi, giờ đi thôi, ngoài ấy có mấy đứa em tao đang chờ nữa

-Đéo gì vậy, mày biết tao phải sang Mai mà

-Đây là tình cảm của anh em tao, tiền thắng kèo cũng đặt ra tổ chức cho mày hết rồi đấy

-Tiền kèo nào? Sao mày bảo là đánh giao hữu vui vẻ

-Tao định nói thì anh Tâm không cho, anh ấy sợ mày tâm lí không đánh được, kèo này 10 triệu, tao với anh Tâm bỏ ra đánh, thắng thì tổ chức sinh nhật cho mày, thua thì cũng tổ chức cho mày, chỉ khác là nhà hàng hoặc bia cỏ thôi…

Nó khó xử, khó xử thật sự, một bên là em, một bên là chiến hữu anh em vào sinh ra tử cùng nó, nếu như không đến theo hẹn nó sợ em giận dỗi nó, sợ em buồn lại khóc. Nhưng mấy anh em ở đây cũng vì sinh nhật nó mà làm bao nhiêu thứ, không đi cũng không được…. Nó đang không biết phải làm như thế nào.

-Thế đưa máy cho em, em gọi cho Mai xong em về đón Mai lên luôn – Nó nói với anh Tâm

Anh Tâm bảo thằng Hưng đưa điện thoại cho nó, nó bấm số em gọi nhưng gọi 4,5 cuộc em không nghe máy, nó biết em hay kiểu để điện thoại sạc trên phòng rồi xuống nhà em tivi hoặc làm gì đó, em là người ít cầm điện thoại, dùng điện thoại xịn thế mà cũng chỉ nghe gọi thôi, nhiều lúc em còn bảo đổi điện thoại cho nó vì rảnh rỗi nó hay chơi game trên điện thoại… Gọi em không được, nó nhắn cho em là khi nào cầm điện thoại gọi vào số Hưng cho nó, máy nó hỏng…

Ra quán, nó thấy mấy thằng đệ của Hưng ngồi đó rồi, có cả đội nãy đánh thua chế với nó, xung quanh là mấy đứa con gái kiểu như hàng PR tiếp khách ấy. Đùa anh Tâm với thằng ml kia làm thật, nếu tính ra thời điểm đó cầm 20 triệu đi ăn uống thì đủ cho 30 người bét nhè từ A-Z, từ tăng 1 đến tăng 5, tăng 6 cũng chẳng hết được… Đơn giản vì giá thời ấy nó rẻ hơn nhiều so với bây giờ, còn bây giờ thì ăn uống hát hò xuông thôi đã bay hơn nửa số đó rồi…

Anh Tâm sắp xếp nó ngồi chính giữa, bên cạnh là một cô gái nhìn khá là trẻ, tóc nhuộm màu hạt dẻ, cái nó không thích là khuôn mặt trang điểm đậm quá, dưới cổ tay còn có hình xăm bông hoa hồng, mùi nước hoa sộc lên khiến nó khá khó chịu. Thằng Hưng tiến đến nói nhỏ vào tai cô gái, tay nhét nhét cái gì đó mà nó nhìn thấy là tiền, hình như là 2 tờ 500k thì phải

-Chăm sóc cho bạn anh tốt vào nhé, tí ra kia anh thưởng thêm – Ê nay say đi, sinh nhật mày đó, không thích thì kêu tao đổi người khác nhé

Nó lườm thằng Hưng, thằng Hưng biết tính nó nên cứ cười hềnh hệch, mẹ cái thằng chó này bày ra đủ trò, chả hiểu học đâu cái thói này nữa, nó thì không thích lắm chỉ ngồi im nhìn mọi người thôi, thấy ai cũng có 1 đứa bên cạnh, ôm eo trò chuyện nghe vẻ quen thân lắm, rôm rả đợi đồ ăn lên

-Anh ơi, anh có vẻ không thích em à – Cô gái quay sang chọc chọc vào tay nó nói

-À không em đang đói nên hóng đồ thôi

-Vâng hôm nay sinh nhật anh ạ, em có gì chưa chu đáo anh nói với em nhé, đừng đổi người được không ạ

-Ừ rồi không có gì đâu chị…

-Mà anh đừng gọi em là chị, em năm nay mới có 19 thôi

-19 thì chị cũng hơn tuổi em rồi, em hôm nay là tròn 18

-Em không tin đâu, nhìn anh già dặn thế mà chắc phải 23,24 chứ

-Ừm không tin thì tùy chị

Nó cũng chẳng muốn đáp lại nữa, cái nó hóng bây giờ là một cuộc điện thoại hiện lên trên máy thằng Hưng, mãi sao chả thấy em gọi nó, gần 8h tối rồi… Đồ ăn được mang lên, nó cầm chén rượu lên đứng dậy

-Hôm nay là sinh nhật lần thứ 18 của em, em cảm ơn anh em ở đây đã quan tâm và tổ chức cho thằng em, xin mọi người cùng nâng ly để chúc cho em cũng như là chúc cho buổi tiệc hôm nay được vui vẻ… Em có gì sai sót mọi người cứ bảo em nhé

Sau đó là những zô và chúc mừng sinh nhật, mọi người thay nhau sang chúc nó khiến nó không có thời gian để gắp đồ ăn, chiều đá bóng mất sức thêm cả việc ngồi xoắn não nhau ở quán net nên nó thấy khá biêng biêng, cô gái ngồi bên cứ gắp đồ ăn cho nó, được một lúc nguôi nguôi nó chấm đũa ăn, đang đói nên nó ăn khá nhiều.

-Anh, em chúc mừng sinh nhật anh ạ - Cô gái bên cạnh cầm chén rượu lên đưa cho nó

-À ừm em cảm ơn chị…

Nói xong nó nốc hết rồi lại tiếp tục ăn, thi thoảng nó liếc mắt sang thằng Hưng, thằng này đang ngồi nói chuyện với ông bạn anh Tâm nhưng tay thì vẫn ôm ấp con bé PR, đã gần 9h tối, nó tự hỏi em đâu sao chẳng thấy gọi, điện thoại của nó thì anh Tâm đang cầm, nó hỏi thì anh gạt phăng đi bảo

-Hôm nay là sinh nhật mày, cả năm anh em mới được ngồi với nhau, bạn gái người yêu thì lúc nào gặp chẳng được… đừng nói nhiều tao đang vui, uống đê

Nó chán nản chẳng thèm hỏi nữa, bạn bè ông ấy đang ngồi đây chả lẽ nó lại to tiếng, mà đây lại còn bữa tiệc sinh nhật của nó chứ… Quay sang thấy cô gái đang cầm điện thoại bấm bấm, nó chợt nảy ra 1 ý

-Chị ơi cho em mượn điện thoại em gọi nhờ 1 cuộc

-Dạ đây anh

Đưa điện thoại cho nó với ánh mắt hơi ngạc nhiên, rồi miệng khẽ nhếch lên, chắc đang nghĩ nó thích nhưng kiểu tỏ ra thanh cao, làm bộ làm tịch xong bày trò gọi nhờ để lấy số điện thoại ấy mà. Nó cũng chẳng quan tâm, xin phép đi vào wc, nó bấm số gọi cho em, sau 3 hồi chuông thì em bắt máy

-Em à anh đây

-Sao anh gọi số này, anh đang ở đâu vậy, em gọi cho anh thuê bao, em lo quá huhu

-Nay anh Tâm và thằng Hưng tổ chức sinh nhật cho anh, anh ý lấy cả điện thoại của anh rồi, anh có lấy máy thằng Hưng nhắn tin cho em rồi mà, sao anh không thấy em gọi

-Em gọi cháy cả máy có thấy ai nghe đâu hức..hức

Mẹ thằng Hưng này lại hùa vào anh Tâm chơi nó, lần này thì nó bực thật sự

-Đợi tí anh qua nhé…

-Thôi muộn rồi, anh mới uống rượu xong thì anh về nghỉ sớm đi, sáng mai em qua, hức…hức – Em vẫn sụt sịt khóc

-Không đợi anh, anh xuống bây giờ

Tắt máy, nó quay ra trả điện thoại cho cô gái, mấy anh em đã say hết rồi nên kháo nhau thanh toán đi tăng 2, nó thấy vậy chạy ra chỗ anh Tâm lấy điện thoại, nó bảo luôn thằng Hưng đang đứng cạnh đó

-Anh đưa em điện thoại, Hưng mày đưa tao mượn xe tao chạy qua nhà đưa chìa khóa cho bà già, bà già sắp về rồi, xong tao lại chạy lên

-Thật không, điện thoại mày anh Tâm cầm thì bà già nào gọi được cho mày

-Tao mượn máy con bé kia, thôi đưa chìa khóa đây đừng hỏi nhiều, tao còn vụ này xong hôm nay tao mới nói

-Đây, nhanh mẹ mày lên đừng để anh em tao mất vui

Nó cầm chìa khóa, chào mấy người còn lại nó xin phép chạy ra đây có tí việc… Nổ máy xe, nó không quên dặn thằng Hưng bo thêm cho cô gái ngồi bên cạnh nó, ít ra cũng là trả công cô ta cho nó mượn điện thoại. Nó chạy xuống nhà em, chả hiểu sao lúc đó nó thấy nhớ và thương em vô cùng, tự trách bản thân mình đã quá ham vui và không quyết đoán khiến em phải buồn, phải khóc. Nghĩ đến đó thôi là nó tăng dần ga lên, đi với tốc độ khá cao. Trời đang có sớm chớp, chắc sắp có mưa rồi

Đến đoạn gần CC, nó thấy 1 xe ô tô xin xi nhan sang đường không quan sát, nó bóp chặt phanh tay và phanh chân, gẩy số về thẳng số 1 để hãm lại tốc độ của nó, nhưng đi với tốc độ cao nên phanh dừng lại hơi đột ngột, nó ngã ra đường, may mắn lúc ấy tốc độ đã giảm đi khá nhiều chỉ còn khoảng 20-30km nên nó chỉ bị trầy sát, duy có khuỷu tay nó thì bị khá sâu, máu tuôn ra nhiều nhưng đang có rượu nên nó chẳng thấy đau lắm, dựng xe dậy nó tiếp tục chạy đến nhà em

10p sau nó đến, thấy cổng nhà em mở, em đây rồi, em của nó đây rồi, em đang ngồi ở bậc tam cấp trước nhà, gục mặt vào, nó thấy thương em quá, hơn 10h đêm rồi nhưng vẫn ngồi đây đợi nó. Nó thấy nó tồi tệ thật, nó lại làm khổ em. Dựng xe, nó bước đến em, định ôm em vào lòng nhưng em ngẩng lên nhìn nó, ánh mắt mọng nước đầy vẻ giận dữ.

Bốp… Em tát nó

-Đồ tồi, tôi đã làm gì sai chứ, tại sao anh lại làm vậy

-Em làm sao vậy, gọi được cho em là anh đi xuống đây luôn mà, anh xin lỗi

-Tôi đã làm gì sai hả, sao anh dám cắm sừng tôi, tôi đã mất cả chiều để chuẩn bị sinh nhật cho anh, tại sao anh lại đi với gái?

Nó sững sờ, đúng là ngồi ăn có cả mấy đứa hàng PR tiếp khách thật nhưng chỉ bọn bạn nó ôm ấp này nọ chứ nó không làm gì cả, đến chạm vào tay nó cũng không dám vì nó tôn trọng em, nó định giải thích thì

Bốp… 1 cái tát nữa từ em khiến nó đang choáng sau cú ngã xe lại càng choáng thêm

-Đồ tồi, anh xem đi, anh còn chối nữa không?

Em đưa điện thoại cho nó xem, trong đó là 1 bức ảnh cô gái bên cạnh nó tự chụp, đầu hơi nghiêng về phía nó, vì góc chụp nên giống như đang tựa hẳn đầu vào vai nó vậy, ở dưới là dòng tin nhắn khiến nó sững sờ và tức giận

“Cho mình mượn anh ấy một hôm nhé, hoa thơm mỗi người ngửi tí, anh ấy tình cảm lắm, bạn thật hạnh phúc khi có được anh ấy, nhưng xin lỗi hôm nay anh ấy là của mình rồi… Cảm ơn”

Nó chết lặng, con phò này dám chơi nó, nó cũng không hiểu nó đã làm gì khiến con đó phải làm cái trò bẩn này… Nó toan giải thích thì em quay lưng bước vào trong, đóng sầm cửa lại

-Đồ tồi, tôi ngu nên tôi đã yêu anh, là do tôi ngu, anh cút đi, đừng bao giờ xuất hiện trước mặt tôi nữa!

Nó gục xuống, trời đổ mưa rào, cơn mưa nặng hạt cứ thế trút xuống đầu nó, vết thương đang chảy máu lúc này mới ngấm đau, nó quỳ xuống, nó khóc, nó cảm thấy đau đớn cả thể xác lẫn trong tim. Bây giờ nó mới cảm nhận nó yêu em, nó yêu em rất nhiều, nó không muốn mất em

-Mai, em mở cửa cho anh, để anh giải thích, nếu em không chấp nhận thì giải thích xong anh sẽ vĩnh viễn không làm phiền em nữa, mở cửa cho anh… Xin em, anh yêu em rất nhiều, xin em cho anh giải thích

… Cánh cửa mở ra, em đứng đó, 2 hàng nước mắt vẫn tuôn, mưa vẫn tuôn xối xả, như muốn cuốn trôi tất cả…
 
Nhiều thím ib hỏi sao Thư ít xuất hiện thế, các thím cứ từ từ nhé, Thư sẽ xuất hiện vào thời điểm thích hợp ạ. Bây giờ thì các thím cứ đắm chìm hạnh phúc vào tình yêu của Mai đi nhá. Thư xuất hiện là trở nên đau buồn đó ạ, em spoili tí cho các thím hóng hee
 
Chap 9
------------------------
Em đứng đó nhìn nó, đôi mắt em hằn lên giận dữ, em đang hận nó lắm, đúng rồi nó là thằng tồi mà, nó khiến người con gái yêu nó, đang đứng trước mặt nó đây phải chịu tổn thương. Mọi chuyện là hiểu lầm thôi, nó không muốn mất em, đúng là chỉ khi chuẩn bị mất đi thứ gì đó, chúng ta mới cảm nhận được thứ đó quan trọng với mình như thế nào?

-Đứng lên, đầu gối nam nhi dát vàng, anh không phải là Nam người tôi yêu, người tôi yêu không bao giờ quỳ gối trước ai bao giờ cả

-Nhưng để giữ được tình yêu của mình, anh quỳ cũng chẳng sao cả, sĩ diện, lòng tự trọng anh bỏ hết, anh xin em cho anh được giải thích

-Anh đi vào đây, anh vừa uống rượu xong quỳ dưới mưa đó để rồi chết trước cửa nhà tôi à, anh không thấy trời đang mưa sao, anh đã tồi rồi sao anh ngu vậy…

Nó đứng dậy, chạy nhanh vào nhà như không muốn vụt mất cơ hội này. Ngồi ở ghế, em ngồi đối diện nó, em đã không khóc nữa, nhìn chằm chằm vào mắt nó như muốn ăn thịt nó vậy. Điện thoại nó ngấm nước mưa nên không bật được nữa…

-Tôi cho anh 5p, anh giải thích đi, giải thích xong biến ra khỏi nhà tôi ngay

-Em cho anh mượn điện thoại

Em thấy nó khá cương quyết, lưỡng lự lấy điện thoại đưa cho nó, máy có pass, nó ấn thử ngày sinh của em không được, nó định hỏi em thì em nói

-Pass là ngày sinh của anh đấy đồ tồi

Nó ấn mở khóa, lướt lướt tìm số điện thoại của thằng Hưng, nó bấm gọi, không quên bật loa ngoài để em nghe, trời vẫn đổ mưa, càng ngày càng to hơn

-Đệ nghe tỷ ơi, thằng chồng tỷ nó xuống đến đấy chưa, nó mượn xe em về nhà nhưng e biết ngay nó xuống chỗ tỷ, thằng bố láo chuyên lừa đảo anh em

-Con bé kia nó còn ở đó không?

-À thằng ml, bỏ bom bọn bố nhé, đây nó ngồi đây này, nhớ nó à, sao nãy lúc ăn thì cứ né tránh nó thế

Nó kể lại chuyện cho thằng Hưng nghe, từng chi tiết về tin nhắn, về bức ảnh và thái độ của em lúc nãy

-*** mẹ con phò này, đưa máy cho tỷ tỷ của tao để tao giải thích

-Nói đi tao đang bật loa ngoài

-A đù, bật từ bao giờ thế

-Nói nhanh mẹ mày lên, tại mày hết đấy thằng chó đẻ

-Hê hê, tỷ tỷ ơi có nghe đệ không? Tỷ đừng giận thằng Nam nữa, cái này em bày ra đó, em xin lỗi tỷ, nhưng mà người yêu tỷ đến chạm tay còn chả chạm nói gì mà tình với cảm với mấy con đó, cả buổi ăn cứ tí lại hỏi em xem tỷ có gọi không mà em muốn nó ngồi với mấy anh em tí nên nói dối nó. Tỷ hiểu nhầm thằng Nam rồi, tỷ đừng giận nha nha, mai em gặp em chuộc lỗi với tỷ sau hehe

-Tao đéo muốn nói nhiều, mày biết phải giải quyết như thế nào rồi, còn mày nữa, *** mẹ mày mai tao nói chuyện với mày sau…

-Rồi rồi, mấy con hàng nhà thằng Đức Cảnh, tao xử được, mấy con phò non này dám chia rẽ tình yêu và làm tỷ tỷ của tao khóc thì tao sẽ khâu mồm chúng nó lại

Nó tắt máy và đưa điện thoại cho em, ánh mắt em đã không còn giận dữ nhìn nó

-Anh giải thích xong rồi, em tin hay không tùy anh, anh tôn trọng em và anh không bao giờ làm gì có lỗi với em

Nó đứng dậy toan ra về thì em chạy đến vòng tay ôm chặt nó, em khóc to, mếu máo

-Em xin lỗi, hức…hức… em xin lỗi anh, em sai rồi, em hiểu lầm anh hức… hức

-Anh xin lỗi em, vì anh mà em phải khổ, anh không muốn nhưng mọi người cứ bắt anh ở lại, anh không thấy em gọi anh lo lắm, gọi được cho em là anh phi xuống đây luôn nhưng sao em lại đối xử với anh như vậy…

Nó khóc, 2 hàng nước mắt nó chảy, từ ngày ấy nó đã trở nên cứng rắn hơn và đã nhiều năm rồi nước mắt đã không còn chảy trên mắt nó nữa. Nhưng lần này nó khóc vì có quá nhiều cảm xúc đè nén lên nó, hôm nay sinh nhật nó, nhưng sao nó đau quá, sao sinh nhật nó lại là những chuỗi ngày tồi tệ thế này. Nó đau, máu vẫn đang chảy dài trên tay, từng giọt máu rơi xuống nền nhà, thể xác nó đau, nhưng tim nó đau hơn

-Ôi anh ơi, huhu anh ơi anh sao vậy, sao anh chảy nhiều máu thế này, huhuhu

Em hốt hoảng khi thấy máu từ tay nó chảy xuống, khẽ đỡ nó ngồi xuống, em vẫn khóc, luống cuống

-Anh ơi anh bị sao vậy, sao lại như thế này, huhu

-Em có để cho anh nói đâu mà, anh đi không cẩn thận nên anh bị ngã thôi

-Em xin lỗi, anh có đau không, sao anh dại thế, sao phải chạy xuống đây đêm tối như này làm gì huhu, lại còn vừa uống rượu nữa, sao anh lúc nào cũng thích làm theo ý mình thế huhu

Nói rồi em chạy lại tủ y tế, lấy bông băng và ô xy già ra sát trùng cho nó. Đau, xót quá, giờ nó mới ngấm, nhìn lại thì nó bị trầy khá sâu, máu cứ thấm lại chảy ra vì trong người nó có rượu rồi. Khó khăn lắm mới cầm được máu, em băng lại cho nó. Mắt vẫn tèm lem nước mắt, nó với tay lau nước mắt cho em, miệng khẽ hỏi

-Này, nãy định bỏ anh thật à

-Tại anh ấy, em đau lắm anh biết không? Con gái ai thấy người yêu mình vậy mà chẳng phát điên lên, anh có biết hôm nay em lo lắng như thế nào không?

-Anh xin lỗi, anh muốn xuống lắm mà các anh không cho anh đi híc, hnay sinh nhật anh mà

-Thôi được rồi, xuống thì đi từ từ thôi, em có biến mất đâu mà chạy nhanh, lại còn uống rượu nữa, ngã thế này có đau không? Sao anh ngu thế hả, huhuhu

-Hnay chửi anh hơi bị nhiều nha…

-Im đi, em còn đang bực lắm đấy, xong rồi anh đi tắm đi, quần áo ướt hết rồi lại cảm, em vẫn để nước nóng đấy. Em lấy cho anh bộ quần áo của bố, nhớ tránh nước ở vết thương đi nhé… Em đi hâm lại đồ ăn, nguội hết rồi – Em phụng phịu

Rượu vào khiến nó hơi mệt, bật nước tắm, nó cũng hơi sợ vì rượu xong tắm gây cảm đột tử ấy, nhưng mà phòng tắm phòng em kín nên nó chả lo lắm. Đang tắm nó thấy em gõ cửa đưa nó bộ quần áo, nó trêu em luôn

-Tắm chung với anh không?

-Đồ điên, biến thái, tắm nhanh lên xong xuống ăn cơm, nãy toàn uống rượu chắc chả ăn gì đâu mà – Em đưa tay lên bịt mắt, tay còn lại đưa quần áo cho nó

Nó cười cười với lấy bộ quần áo, tắm xong xuôi nó xuống nhà, em đang ngồi trên sofa xem Tom and Jerry, trên bàn để cái máy sấy, thấy nó em gọi

-Anh lại đây em sấy tóc cho, để ướt cảm rượu đó – Nói rồi em đẩy nó xuống ghế, cắm máy sấy tóc cho nó

-Tóc dài rồi đó đi cắt đi, anh cắt kiểu cao lên rồi để mái nhé, em thích kiểu đó

-Mai anh đi cắt, cũng hơi vướng rồi

-Nãy anh có buồn không?

-Có chứ, buồn thối ruột ấy

-Cho chết, ai bảo làm em cáu

-Tự dưng đánh anh, em cáu trông sợ thế

-Thôi đi, ông có mà sợ ông trời chứ sợ gì tôi

Tóc đã khô, nó thấy nóng đầu nên bảo em ngừng, kéo nhẹ em ngồi vào lòng nó, nó ôm em

-Ái đau quá – Nó rít lên

-Úi vết thương đau hả, đâu em xem nào, đừng có cửa động mạnh nó rách ra đó, để yên đi cho vết thương đóng vẩy vào

-Không phải, đúng là bông hoa hồng nào cũng có gai, chạm vào gai là thấy đau tay nè, hehe

-Chó này, thế mà cũng đùa được – Em rúc vào ngực nó, nó biết em đang rất vui sau câu nói của nó lắm

1 tay nó đỡ em, một tay nâng cằm em lên, em nhìn nó, nó từ từ hôn em, mắt em nhắm nghiền hưởng ứng. Nó hôn em say đắm, lưỡi nó tách hàm răng trắng bóc của em ra lùa vào trong. Em hơi bất ngờ nhưng vẫn để yên

-Hứ, anh học đâu kiểu hôn đó thế, anh từng hôn con nào rồi phải không

-Em hâm à, em là người đầu tiên đó, cái này anh thấy trên phim họ hôn như thế

-Phim gì, anh xem phim vớ vẩn hả

-Đâu có, trên mấy phim hành động cũng có cảnh hôn nhau mà, anh thấy thế nên bắt chước, hè hè

-Dạo này vớ vẩn lắm rồi nhá, thôi mình đi ăn cơm đi anh

Em đứng dậy kéo nó vào bàn ăn, thơm quá, em nấu ăn là ngon nhất, tự dưng nó cảm giác giống như một gia đình vậy. Ấm áp quá, người con gái đang lúi húi gắp thức ăn cho nó, là người mà nó yêu thương, nó yêu em, nó tự nhủ bản thân mình sẽ cố gắng hơn để xứng đáng với tình yêu của em đã dành cho nó. Đánh mắt sang bên, nó thấy bên bàn có 1 chai rượu vang và 2 cái ly, nó hỏi

-Sao lại có rượu hả em

-Em chuẩn bị để đón sinh nhật với anh, nhưng mà anh uống nhiều quá rồi nên thôi không uống nữa

-Để anh rót, anh muốn uống với em, rượu vang mà có gì đâu hehe

Nói rồi nó mở nắp, rót ra 2 ly, đưa 1 ly cho em, nó dơ lên

-Nào cụng ly, chúc mừng sinh nhật tôi đã có thêm cục nợ dắt theo

-Hứ anh là cục nợ ý, chúc anh yêu của em thêm tuổi lớn trưởng thành chín chắn hơn để làm chỗ dựa cho em nhé

Tối đó nó với em uống khá nhiều, nói hết chuyện này đến chuyện kia, em và nó cười vang nhà, ngôi nhà cô đơn thiếu hơi người ấy hôm nay bỗng trở nên ngập tràn hạnh phúc. Rượu hết, em không uống được mấy, dù là rượu vang nhưng mặt em vẫn ửng hồng, nó bảo em ngồi nghỉ, còn nó dọn dẹp đỡ em. Em mở tủ lạnh, lấy bánh sinh nhật ra cắm nến vào, sau đó mang lên phòng, không quên ngoái xuống gọi nó

-Anh ơi xong thì đóng cửa lại rồi lên phòng em nhé, cổng em khóa rồi

Nó lật đật chạy lên sau khi rửa xong đống bát, lên đến phòng em thì thấy tắt điện, xung quanh là hình trái tim được làm bằng nến thắp sáng và em đang đứng ở giữa cầm cái bánh sinh nhật, thấy nó em khẽ hát mừng sinh nhật

-Happy Birthday to you, Happy Birthday to you,…

Nó cảm động, em gọi nó đi vào trong vòng trái tim, dơ cái bánh lên trước mặt nó, em khẽ nói

-Anh, anh ước đi nhanh lên

Nó chắp tay vào cầu nguyện, nó cầu nguyện khá lâu, đại loại là cầu cho mẹ nó có sức khỏe tốt, cuộc sống bình an và hơn cả là cầu cho em của nó mạnh khỏe, mong cho tình yêu của nó và em mãi mãi như vậy không bao giờ chia xa… Xong xuôi nó thổi nến, em nhìn nó cười tít mắt. Nó đỡ cái bánh đăng xuống bàn học của em, 2 tay kéo em lại sát người nó

-Anh hạnh phúc lắm, cảm ơn vì em đã đến bên canh, cảm ơn vì tất cả những gì em đã làm cho anh, anh yêu em!!!

Nói rồi nó quỳ xuống, nắm chặt lấy bàn tay em, ngước mắt lên nhìn em, nó nói

-Hôm nay không có hoa, không có nhẫn, không có tín vật định tình nào, anh chỉ có tấm lòng, chỉ có trái tim yêu em không ngừng nghỉ, chỉ có cuộc đời này dành cho em. Em có đồng ý làm người yêu anh không?

Em khóc nấc lên, miệng mỉm cười, em gật đầu như đang sợ khoảnh khắc này sẽ trôi qua

-Em đồng ý, em đồng ý, em đợi ngày này lâu lắm rồi, em đợi câu nói này từ anh lâu lắm rồi, em yêu anh, em yêu Nam, hức… hức

Nó kéo em vào, đặt lên môi em 1 nụ hôn, em đáp trả nó mãnh liệt, nó với em cuốn lấy nhau. Rượu vào khiến nó mạnh bạo hơn, nó bế em lên giường, 2 đôi môi vẫn dính chặt nhau. Bàn tay nó len qua lớp áo, sờ vào cái bụng nhỏ nhắn của em, lách dần dần lên trên, em khẽ giật mình nắm lấy tay nó, nhưng không cản được đôi bàn tay của một thằng đã có rượu trong người. Tay nó nằm gọn trong lớp áo ngực, gọng áo chật và đè xuống khiến tay nó khá đau, luồn qua lưng nó tháo luôn lớp áo con. Bàn tay nó như được giải thoát, di chuyển khám phá liên tục. Em hôn nó, hơi thở gấp gáp hơn, người em run lên bần bật nhưng đôi mắt vẫn nhắm nghiền, hôn nó ngọt ngào

Nó buông bầu ngực em ra, bàn tay dần dần di chuyển xuống dưới, em nắm tay nó lại như không muốn, bất chợt nó thấy khóe mắt em có 2 dòng nước mắt chảy xuống, bờ mi cong của em mấp máy. Nó rời môi em, bỏ bàn tay ra ngoài, nó ngồi dậy với cốc nước tu ừng ực

-Anh xin lỗi, anh không kiềm chế được

Em ngồi dậy, kéo lại cái áo đang tốc lên, em ôm nó từ đằng sau, đầu tựa vào vai nó

-Anh ơi, em yêu anh lắm, em là của anh mà, anh có muốn không?

Em len qua vòng tay nó, ngồi tựa nép vào lòng nó, nó dang tay ra đỡ lấy em, em tiếp lời

-Em cho anh đó, lần đầu của em, em muốn trao nó cho anh, anh đừng lo, em chấp nhận mà

Nói rồi em vòng tay qua gáy nó, kéo nó xuống hôn, nó cũng chẳng ngại ngần nữa đỡ em nằm xuống… nó cởi quần áo của nó rồi đến em… Ngoài kia cơn mưa đang cuốn chặt lấy bầu trời, và hôm nay em sẽ trở thành người đàn bà của nó….
 
Em biết nhiều thím sau khi đọc chap 9 xong sẽ không thích vì có cảnh SẼ, Em cũng rất phân vân không biết có nên viết không. Nhưng các thím thông cảm, đã là hồi kí thì nên viết 1 cách chân thật nhất... Bởi vì mỗi chi tiết đều sẽ liên quan đến nhau, thiếu mất 1 chi tiết thì mạch truyện dễ bị đứt đoạn ạ :(
 
ủng hộ bác thớt nè. Nhưng mà trong chuyện có vài chi tiết mình hơi thắc mắc. mong bác thở giải thích

Nó cũng không hỏi nhiều vì đang bận nhìn bức ảnh cả nhà nhỏ đang chụp, người ngoài cùng là nhỏ Mai rồi, bên kia là bà chị của Mai, nghe bảo bà ấy tên Lan sinh năm 92, cũng là một hotgirl nổi tiếng mỗi tội lùn hơn Mai, bù lại là cái sống mũi cao và đôi môi trái tim. Đang thẫn thờ thì Mai gọi nó lên phòng. Bước vào phòng Mai nó khịt khịt cãi mũi, phòng nhỏ thơm quá, nó ấn tượng bởi cái màu phòng của Mai, không phải màu hồng hay bất kì màu gì mộng mơ cả mà là màu xám xịt, nó hơi bất ngờ
Ông thớt bảo dòng thời gian trong chuyện là đợt hot hit Con mưa ngang qua cộng với chi tiết Mai xài iphone4 thì tôi đoán khoảng 2012. 2012 học cuối cấp thì ông thớt sinh năm 94, chị Lan sinh 92 thì phải đang đi học chứ ? Sao lại đi công tác.
thêm nữa là địa chỉ CC mà trong chuyện bác thớt ở đâu nhỉ ? Em nhớ là Chương Mỹ không có xã nào tên CC, còn Đông Phương Yên thì em biết :shame:
 
ủng hộ bác thớt nè. Nhưng mà trong chuyện có vài chi tiết mình hơi thắc mắc. mong bác thở giải thích


Ông thớt bảo dòng thời gian trong chuyện là đợt hot hit Con mưa ngang qua cộng với chi tiết Mai xài iphone4 thì tôi đoán khoảng 2012. 2012 học cuối cấp thì ông thớt sinh năm 94, chị Lan sinh 92 thì phải đang đi học chứ ? Sao lại đi công tác.
thêm nữa là địa chỉ CC mà trong chuyện bác thớt ở đâu nhỉ ? Em nhớ là Chương Mỹ không có xã nào tên CC, còn Đông Phương Yên thì em biết :shame:
Em chào thím, chúng ta đồng hương rồi, nhưng vì Info em xin phép không tiết lộ, Thím suy luận trên tình tiết truyện khá là tốt. Tên nhân vật em đã đổi hết rồi thím ạ... Mong rằng nếu thím có tìm ra info thì xin phép thím giữ kín giúp em được không ạ. Nếu có cơ hội hôm nào em về qua nhà thì em mời thím cốc Cafe thím nha. À CC là Chợ Cá mà thím :D. Chị Lan không đi học đại học mà đi làm luôn thím ạ
 
Chap 10
-----------------------------
Sáng sớm mở mắt, đầu đau như búa bổ vì tác hại của rượu không qua, may mắn dầm mưa như thế mà nó không ốm. Nhưng mà vết thương ngã xe hôm qua bây giờ mới nhức và mỏi, tập tễnh bước xuống giường mặc lại quần áo, em vẫn cuộn tròn ngủ ngon lành sau cái hôn vào trán của nó. Nó kéo rèm ra, trời hôm nay âm u sau cơn mưa đêm qua, không khí lạnh tràn về, nó thấy thời tiết lạnh hơn hôm qua, nó quay ra đã thấy em nhăn mặt thì thào, mắt vẫn nhắm nghiền

-Hơ…hơ anh ơi chói quá, kéo rèm lại đi cho em ngủ

-Để em ngủ thêm, hôm qua hành người ta tận 2 giờ sáng mới ngủ… - Em vẫn mè nheo nó

-Dậy đi, em không đói à, dậy đi đánh răng rửa mặt anh chở đi ăn sáng

-Ứ ứ… - Em phũng phịu kéo chăn đắp kín lên người

Thôi thì đành để em ngủ thêm 1 lúc vậy, nhìn đồng hồ đã hơn 7h sáng rồi, nó vươn vai đi vào wc đánh răng. Chợt nhận ra là có mỗi cái bàn chải, thôi thì đành đánh chung với em xong rửa lại cho sạch vậy. Nó quen kiểu xả nước vào tay rồi vỗ lên mặt chứ không dùng khăn mặt bao giờ, nước lạnh khiến nó tỉnh táo hơn, ngẩng mặt nhìn vào trong gương, nó thấy nó già đi nhiều quá, bọng mắt thâm quầng, tóc tai thì rũ rượi, râu ria đã mọc lởm chởm rồi. Cũng phải, nó tròn 18 tuổi rồi, cái tuổi đã thoát khỏi bao bọc từ mẹ, tự lập và chịu trách nhiệm với cuộc sống của mình.

Nó ra ngoài vẫn thấy em đang cuộn tròn, luồn tay vào trong chăn, nó đặt lên cái bụng phẳng lì của em

-Aaaaaaaaa, lạnh em, đồ điên kia – Em giật mình đẩy phăng cái tay nó ra

-Dậy đi con mèo lười, dậy đi ăn sáng nhanh lên anh đói lắm rồi – Nó áp bàn tay lạnh ngắt của nó vào má em

-Bỏ tay ra, lạnh em, hức… hức – Em sụt sịt, mặt nhăn lại như đang tức giận lắm, nhưng đôi mắt thì vẫn nhắm nghiền

-Dậy nhanh đi xong anh chở đi ăn sáng xong đi chơi, có đi chơi không?

Em từ từ mở mắt ra, nheo mắt nhìn nó vì ánh sáng, phòng của em nếu kéo rèm vào cộng thêm cả cái màu phòng thì khá tối, em có thói quen lúc nào cũng sống trong bóng tối nên ít ra kéo rèm ra, nếu cần ánh sáng thì bật điện thôi, mà nó để ý em cũng không bật điện típ bao giờ, em chỉ bật đèn ngủ hoặc đèn phòng (mấy loại đèn vàng ở khách sạn ấy các thím).

-Chồng ơi bế em vào phòng tắm đi – Em dang tay ra đòi nó bế

-Em lớn rồi mà, tự đi đê, mà mặc quần áo vào đi đã…

-Nhưng mà em không đi được, đau lắm hức hức… - Em nói lí nhí, khuôn mặt khẽ ửng hồng

Nó như kiểu ra được điều gì đó nên cười trừ, ngồi xuống bên cạnh em, kéo em vào lòng nó. Với tay kéo lấy cái chăn, nó cuốn quanh người em rồi ôm em bế thốc lên vào phòng tắm…

Sáng hôm đó nó đưa em đi ăn phở ở 1 quán nổi tiếng trong thị trấn, quán này khá đông khách vì có tiếng làm lâu năm rồi, đến giờ nó về thăm nhà mà quán vẫn đông khách như vậy. Em thì đi lại khá khó khăn, có lẽ vì dư âm tối qua khiến nó phải cõng em vào, đợt ấy nó ngại vì bao nhiêu ánh mắt nhìn vào nó, rồi những tiếng xì xào nói học sinh bây giờ mạnh dạn quá, học sinh bây giờ chả ý tứ gì nhỉ,… Nó nghe thấy chỉ biết cười trừ, còn em thì ngượng chín mặt

-Tại anh đấy – Em đưa cặp đũa mới lau cho nó, không quên đánh nhẹ vào tay nó

-Ơ hay nhỉ, hôm qua ai là người chủ động, hehe?

-Không, tại anh hết đấy, ăn đi nhanh lên, em ngại lắm rồi híc

Rượu vào khiến sáng ngủ dậy nó bị cồn ruột và háo nước, nó ăn 1 lèo hết sạch bát phở, ngẩng lên thì vẫn thấy em đang ăn, mà ăn từng sợi một ạ @@ chắc hôm đó bụng nó tiêu hết bát phở rồi em mới ăn xong mất. Ăn uống xong nó đứng dậy trả tiền, sau đó chở em đến 1 quán cafe gần trường, quán này view đẹp, yên tĩnh và đặc biệt có sân khấu để các nghệ sĩ chơi nhạc… Gọi 2 cốc sinh tố, em quay ra hỏi nó

-Chiều lớp mình đá trận cuối anh nhỉ?

-Haizz, anh cũng đang đau đầu về vấn đề đó đây…

-Nhưng anh bị thế này thì đá làm sao được? Hay anh nghỉ 1 trận đi

-Anh không nghỉ được, vì sẽ không còn cơ hội nữa đâu, lớp mình bây giờ không có quyền tự quyết nữa rồi…

-Nhưng anh thế này em lo lắm – Mặt em bắt đầu xị xuống

-Không sao anh bị ở tay thôi, trầy sát có tí thôi mà

-Thế đá cẩn thận ấy nhé, à em có cái này cho chồng

Nói rồi em mở túi xách, lấy ra 1 hộp quà nhỏ nhỏ đưa cho nó

-Tặng chồng yêu, đeo thử em xem có vừa không?

Nó mở hộp quà ra, là một lắc tay khá đẹp, nhỏ thôi nhưng được chế tác kiểu giống như lắc dành cho nam, ở đuôi còn có 1 cái bảng nhỏ nhỏ, trên đó khắc N❤M… Nó đeo thử khá là vừa, em như vui lắm, nhìn nó cười híp mắt

-Cảm ơn em, đẹp quá, mà bao giờ anh thua bạc thì có được tháo nó ra đi cắm không? Hehe

-Anh cứ thử xem, em chặt tay, mà Nam nghe em nói này

Nó ngẩng lên thấy mặt em có vẻ nghiêm trọng, nó cũng thôi không cợt nhả nữa, châm điếu thuốc, nó chờ đợi xem việc em nói là gì

-Bây giờ em là người yêu của anh rồi, em là người có danh phận duy nhất, em biết là anh có nhiều người thích, nhiều người để ý, cái đó em cũng không thể cấm họ và em cũng chấp nhận khi yêu 1 người đào hoa như anh. Nhưng quan trọng là ở anh, nếu một ngày em phát hiện ra anh làm gì có lỗi với em, thì em sẽ biến mất mãi mãi khỏi cuộc sống của anh. Có những chuyện em chưa nói và anh cũng chưa biết, nhưng em muốn anh phải hiểu rằng vì anh mà em đã làm rất rất nhiều chuyện. Em mong rằng bây giờ và mãi mãi sau này anh ở bên em và một lòng một dạ yêu em, anh nhé!

Em nói với giọng nghiêm túc, đôi mắt nhìn thẳng vào mắt nó, nó cảm nhận được em làm khá nhiều điều vì đó, và trong đôi mắt ấy có rất nhiều chuyện mà em chưa nói cho nó biết. Nhưng nó kệ, chỉ cần nó và em mãi mãi như thế này là nó cảm thấy ổn rồi. Nhưng nó đâu biết rằng đây là cái sai của nó, cái sai mà suốt cuộc đời này nó sẽ không sửa sai được. Phải chăng lúc đó nó quan tâm hơn, nó tò mò hơn thì mọi chuyện có thể sẽ khác… Nắm lấy bàn tay của em, đặt lên đó một nụ hôn, nó nhìn em cười hiền lành

-Anh chỉ sợ em chê bai anh thôi, anh với em quá khác nhau ở hoàn cảnh, chúng ta khi sinh ra đã khác nhau rồi. Từ khi em nói thích anh, rồi yêu anh, anh cũng đã rung động từ lâu, nhưng khi nhìn lại vào gia cảnh của mình, anh đâu tự tin để yêu em, thế nên mới phải để em chờ đợi lâu như vậy. Còn đến bây giờ, anh lại nghĩ khác, cuộc sống của anh là do anh chọn, anh tin rằng sau này anh sẽ khác, anh sẽ cố gắng để xứng đáng hơn với em…

Dụi tàn thuốc, nó uống 1 hớp nước, tiếp lời

-Em có bao giờ tự hỏi tại sao anh sống với mẹ mà không thấy bố anh đâu không?

Em lắc đầu, mắt vẫn chăm chú nhìn nó

-Anh sinh ra trong 1 gia đình đầy đủ bố mẹ, từ bé anh được chiều lắm, chẳng phải làm việc gì đâu, bố anh làm gì thì anh sẽ không nói nhưng trước đây nhà anh cũng gọi là khá giả lắm, mẹ thì làm giảng viên chắc em biết rồi, gia đình anh được mọi người đánh giá là chuẩn mẫu đấy em biết không?

-Sau đó biến cố xảy ra, anh càng lớn càng giống mẹ, không có nét gì giống bố hết. Từ đó cứ mỗi lần đi tiếp khách say rượu về ông ấy lại chửi, lại đánh mẹ, có lần anh chạy ra ôm ông ấy lại thì ông ấy đánh anh, ông ấy nói anh không phải là con ông ấy, anh là đứa con hoang ngoài dã thú…

Nói đến đây thì nước mắt nó chảy, mắt nó nhòe đi, với lấy bao thuốc, nó châm thuốc liên tục để cố giữ lại bình tĩnh trước những cảm xúc dồn nén bấy lâu và có thể bung ra bất cứ lúc nào… Em dường như hiểu cảm xúc của nó, em chuyển sang ngồi bên cạnh và nắm chặt lấy tay nó..

-Sau đó vì những lời gièm pha từ hàng xóm, rồi bạn bè ông ấy trêu chọc khiến ông ấy càng điên hơn. Sau đó ông ấy lấy tóc của anh để mang đi xét nghiệm AND, kết quả cho thấy ông ấy không phải bố của anh… Ngày bố mẹ anh ra tòa cũng là ngày sinh nhật của anh cách đây 7 năm, lúc đó anh vẫn còn bé, chưa hiểu chuyện gì xảy ra, đến tòa cùng bố mẹ thì cứ chạy lăng xăng. Nhiều lúc anh cứ hỏi mẹ anh rằng bố đi đâu hả mẹ, mẹ chỉ nói rằng anh không có bố… Mãi sau này vào năm lớp 10, anh dọn nhà và thấy quyển sổ của mẹ, anh dở ra thì mới biết sự thật, rằng anh với ông ấy không cùng một dòng máu

Nói đến đây thì nó không giữ bình tĩnh được nữa, nó gục mặt xuống và khóc như một đứa trẻ, nó khóc vì những cảm xúc chất đầy của nó, để thỏa những gì mà nó đã phải kìm nén bấy lâu nay… Em cũng khóc, em ôm chặt lấy nó, ở một góc của quán cafe đó, là những nỗi buồn đến bây giờ mới nói ra, là những nỗi buồn không ai thấu…

-Anh đừng buồn nữa, em xin lỗi – Em vỗ về nó, với lấy khăn giấy nhẹ nhàng lau những giọt nước mắt vẫn còn đang chảy trên má

-Không, em không có lỗi gì hết, anh thấy tâm trạng của anh thoải mái hơn rồi, ít nhất là những điều này hôm nay anh đã được nói ra hết với em, anh không còn phải dấu nó ở trong lòng nữa

-Anh ngốc, sau này có chuyện gì thì cứ nói với em nhé, em biết ở ngoài kia anh mạnh mẽ lắm, nhưng về nhà với em thì yếu đuối cũng được, em sẽ không nói cho ai đâu, hì hì

-Rồi anh có bao giờ hỏi mẹ về bố của anh không?

-Anh từng hỏi nhiều lần nhưng mẹ toàn trả lời anh không có bố hoặc bố anh mất rồi

-Em nghĩ mẹ cũng có nỗi khổ tâm riêng, giả dụ như anh biết thông tin về bố anh, thì anh có đi tìm bố không?

-Không, mẹ nói đúng em ạ, anh không có bố đâu, nếu ông ta có trách nhiệm thì ông ta phải đi tìm mẹ con anh, anh nghĩ tuổi trẻ của ông ấy cũng chỉ là 1 thằng hèn mà thôi

-Anh đừng nói thế, biết đâu bố anh cũng có nỗi khổ tâm riêng thì sao. Em thương anh nhiều, không ngờ chồng em bên ngoài mạnh mẽ như thế mà lại có những phút yếu lòng như thế này. Khổ thân anh, anh phải chịu đựng nhiều quá, thôi không buồn nữa, lại đây em ôm anh

Nói rồi em kéo nó lại gần, ôm nó và cạ cạ cái mũi vào mũi nó. Nó cảm thấy nhẹ nhõm hơn, nắng bắt đầu len lỏi qua từng đám mây hắt qua khung cửa sổ. Một bản acaustic vang lên như đang chia sẻ nỗi buồn cùng nó. Cuộc sống của nó 18 năm qua có quá nhiều thăng trầm, nhưng ông trời sẽ không lấy hết của ai bao giờ, bởi ít ra bên cạnh nó vẫn còn mẹ nó yêu thương và chăm sóc cho nó, và bây giờ nó có thêm em…

Ngồi một lúc cũng đã gần 10h sáng, nó chợt nhớ ra chuyện gì đó, bảo em đưa nó mượn máy, máy nó dính nước mưa giờ bật cũng chả lên nguồn được. Chắc cái kiểu công nghệ dỗi đòi tiền ấy mà chứ bình thường để qua đêm là lại bật lên dùng bình thường. Sau đợt này có lẽ nó mua máy khác dùng, cái 1280 này bỏ đi cũng không tiếc. Lấy điện thoại của em, nó gọi thằng Hưng

-Đệ nghe rồi tỷ ơi – Chuông vừa đổ thằng Hưng đã nghe, chắc lại đang hí hoáy nhắn tin với con bé nào

-Lên Paloma tao bảo, đúng 5 phút – Nó nói giọng lạnh tanh

-A thằng đệ đấy à, đợi tí huynh lên, đệ đừng nóng máy nhé huynh sợ, hehe

Nó cúp máy, đứng dậy đi vào wc rửa lại cái mặt cho đỡ lấm lem nước mắt. Nó không muốn ai thấy nó ở trong bộ dạng như bây giờ cả. Ra ngoài thì đã thấy thằng Hưng đang ngồi ở bàn rồi, bên cạnh là con bé nào đó nó trông quen lắm. Ra đến nơi thì mới biết là cô gái tối qua ngồi canh nó. Kéo cái ghế ngồi bên cạnh em, nó hỏi

-Mày cũng hiểu ý nhanh đấy nhỉ, đưa cả bằng chứng đến đây chứng minh luôn

-Hehe, thằng mất dạy, mày làm gì mà tỷ tao khóc sưng cả mắt thế kia

-Còn ai vào đây nữa – Nói rồi nó hất hàm sang cô gái bên cạnh thằng Hưng

-Chào anh, chào chị. – Cô gái mở lời, mắt vẫn cúi xuống dưới, 2 tay đan vào nhau, nó để ý mặt hơi sưng, và khóe miệng đang rách 1 vệt ngắn

Em thì vẫn chưa hiểu chuyện gì và cứ nghĩ rằng đây là người yêu thằng Hưng nên tỏ ra vui vẻ lắm, đáp lại rất lễ phép, còn hỏi tên tuổi cô gái. Thấy nó nháy, thằng Hưng quay sang em nói

-Tỷ ơi đệ xin lỗi tỷ vì chuyện hôm qua, vì đệ mà 2 người suýt nữa rạn nứt đường ai nấy đi hehe, đây là Minh Anh, em của đệ, cũng là cô gái tối qua nhắn tin cho tỷ. Hôm nay đệ đưa nó xuống để xin lỗi tỷ

Em chuyển trạng thái từ vui vẻ sang ngạc nhiên rồi bỗng gạt cần số chuyển về trạng thái tức giận theo từng lời thằng Hưng nói. Rồi xong, thằng mặt lợn này đụng phải ổ kiến lửa rồi, chết cha mày rồi con ơi, mày chưa chứng kiến khi em nổi điên lên thì sẽ như thế nào đâu. Đang yên đang lành vác thêm cái của nợ này đến khác gì ôm can xăng nhảy vào biển lửa cứu người không?... Nó hít một hơi thật sâu và sẵn sàng cho một cơn thịnh nộ chuẩn bị bắt đầu.. Thế nhưng

-Chào em, chị tên là Mai, chị là người yêu của anh Nam, hôm qua là em nhắn cho chị đúng không? – Em nở 1 nụ cười tươi nhất có thể chia tay ra trước mặt cô gái

-Dạ chị ơi, em xin lỗi chị, em biết em sai rồi, các anh cũng bảo ban em rồi, chị tha cho em – Cô gái vẫn sợ sệt đánh ánh mắt sang nó cầu cứu

-Minh Anh nhỉ, tên rất đẹp, nhưng chị nói thế này nhé. Chị không cần biết em có thái độ, tình cảm như thế nào với Nam người yêu chị, nhưng việc em nhắn tin và chụp hình như vậy em có thấy đáng không? Chị khoan không nói đến nghề nghiệp của em, nhưng em có thấy việc em làm như vậy là em kém sang không? Em xinh gái như thế này, em có thể khiến bao nhiêu thằng đàn ông ngoài kia gục ngã trước vẻ đẹp của em, tại sao em lại phải đi mượn, đi tranh giành của người khác?

-Cùng là phụ nữ chị hiểu, hôm qua chị rất tức giận, không phải chị tức giận em vì em gửi hình ảnh và tin nhắn cho chị, mà chị tức giận Nam, bởi nếu Nam không mở lòng thì liệu em có cửa để đấu với chị không?

-Chị ơi, hôm qua anh Nam không làm gì em hết, là do em cả, trước giờ chưa có ai ngồi cùng em mà như anh cả, cả buổi chỉ ngó ra ngoài rồi lại cứ hỏi điện thoại anh Hưng làm em tò mò thôi ạ. Em xin lỗi chị, em biết sai rồi ạ - Cô gái có vẻ sợ nên người run lên bần bật, đánh ánh mắt sang phía thằng Hưng như cầu cứu

-Em không phải sợ, chị không làm gì em cả, nếu chị làm gì em thì em còn có thể ngồi đây nói chuyện với chị được không? Em biết anh xxx, chị yyy chứ? Dân trong ngành các em đó

Thằng Hưng đánh rơi cái thìa xuống gốc cafe, há hốc mồm ra lắp bắp hỏi em

-Tỷ, sao tỷ biết mấy anh chị ấy, toàn dạng kinh khủng khiếp cả

-Chơi và làm ăn với chị tớ thôi, chị tớ đi công tác đều hay bảo mấy anh chị đó để ý tớ, từ sau vụ thằng Huy kia nên chị tớ sợ tớ bị làm sao. Vụ thằng Huy tớ cũng định không nói đâu, nhưng chúng nó đánh Nam nhập viện hôm ấy nên tớ bảo chị tớ can thiệp luôn. Sau đó thì nó phải chuyển trường, cứ có tiền là giải quyết được hết mọi chuyện mà – Em quay sang cười nhẹ 1 cái với nó, tự dưng nó thấy lúc này sao em sắc sảo quá vậy, khuôn mặt phụng phịu, mè nheo với nó tự dưng biến đâu hết. Nó nghĩ còn bao nhiêu điều mà nó chưa biết về em đây…

-Nhưng chị cũng phải cảm ơn em, nếu không vì chuyện em làm thì chị cũng không có được tình yêu của anh ấy, hì hì – Em nắm lấy tay nó, cười híp mắt, cô gái cũng đã đỡ sợ hơn nên ngẩng mặt lên đôi chút…

Em nói đúng, ở xã hội này thì có tiền là mọi chuyện sẽ được giải quyết ổn thỏa, nhưng cái quan trọng ở đây là nó thấy em quá thông minh về cách ứng xử cũng như xử lý tình huống. Nó biết em rất khó chịu, trong bản chất của người con gái nào cũng vậy, sẽ khó kiểm soát được cảm xúc khi ngồi trước mặt là người có ý nghĩ cướp đi tình yêu của mình. Nhưng em che dấu nó quá tốt, từ sự bình tĩnh đến biểu hiện cảm xúc trên khuôn mặt. Khiến nó đăm chiêu vì quá nhiều luồng suy nghĩ xảy đến.

Thằng Hưng và cô gái kia cũng xin phép ra về, gần 11h trưa rồi, chỉ còn em với nó cùng 1 đống suy nghĩ chưa có đáp án. Thấy nó vậy, em chống cằm nhìn rồi bẹo bẹo má nó

-Chồng em nghĩ gì vậy?

-À ừ không không có gì – Nó giật mình lắp bắp trả lời, nó đang sợ em à???

-Chồng hâm, em phải tỏ ra như thế thì mới giữ được tình yêu của mình chứ. Em như thế để không ai có thể bắt nạt em, và không ai có thể cướp anh đi cả…

-Em còn bao nhiêu điều dấu anh nữa?

-Em không dấu anh chuyện gì cả, nhưng cũng có những chuyện em không nói ra được, sau này anh sẽ hiểu lòng em. Nhưng chỉ cần anh biết là em không lừa dối gì anh, ở bên anh em luôn là con mèo đáng yêu của anh mà, chồng nhờ hihi – Em vừa nói vừa ôm cánh tay nó, cười khúc khích

-Về nhà anh đi, anh thay bộ quần áo, với cả xem mẹ về chưa – Nó ngó lơ chuyển chủ đề khác

-Anh về lấy sách vở với quần áo đi, sau đó sang em mấy hôm nhé, mẹ gọi cho anh không được nên nãy mẹ gọi cho em, lúc anh đi wc ấy… Em bảo mẹ rồi hihi

-Cuộc sống của tôi là do mấy người tự quyết hả - Nó giả giọng giận dữ trêu em

-Thôi đi, anh không có quyền lựa chọn đâu, thôi đi về đi

Em ra thanh toán tiền còn nó đi lấy xe, nó với em là vậy, cứ đi ăn đi chơi là người này trả cái này, người kia trả cái kia, lâu dần thành quen và thoải mái, chứ không phải auto con trai trả hết. Nó thì không có tiền mấy, lúc đó học sinh mà, nhiều lần nó phát hiện ra em toàn bỏ tiền vào trong ví nó, nó khó chịu thì em lại mè nheo nói là em gửi tiền của em cho nó để nó mua đồ cho em ăn, như nhau cả ý… Sau nhiều lần thì nó cũng kệ em, vì nói thế nào em cũng chẳng nghe nó đâu. Trên đường về nhà nó, em ôm chặt nó rồi thủ thỉ

-Anh ơi mình yêu nhau từ bao giờ

-Từ hôm qua

-Sai rồi, mình yêu nhau hôm nay, lấy ngày này là ngày kỉ niệm nha anh nha

-Vâng tùy cô, thế hôm nay là ngày bao nhiêu

-Dạ 11/11, ngày đẹp anh nhỉ, hihi

Ngày đẹp em nhỉ, cái ngày mà anh nhớ cả cuộc đời anh… MySadness1111 cũng từ đấy mà ra đời… Chút nắng len lỏi bỗng khiến mùa đông trở nên ấm áp một chút, em đến với nó cũng khiến cuộc sống của nó trở nên ý nghĩa hơn rất nhiều…
 
Back
Top