Kể cho nhau nghe những ngày tháng khổ cực trong cuộc đời

1. Năm cuối đại học (2017), bị mất laptop ở ký túc xá, mất hết dữ liệu NCKH, nên quyết định đi chạy Grab để chuộc lại. Sau đó là một cú Snowball đau điếng (đi làm => lười học => tạch môn => đi làm để kiếm tiền học lại …) suốt một năm trời mình rơi vào vòng xoáy ấy, ngày ngày chạy xe không một ý nghĩ nào khác, do vậy các bạn sinh viên chạy thêm Grab nên tỉnh táo để không đánh mất bản thân.
2. Cuối năm 2019 nghỉ việc Công ty cũ, nghỉ ăn chơi 1 tháng sau đó vào tạm 1 công ty (lương 8 triệu) để chờ việc ngon hơn. Người yêu thì lúc ấy chưa ra trường, 2 đứa ở chung 1 phòng trọ khoảng 8 m2. Thực ra cũng không khổ lắm, nhưng trong suy nghĩ của mình thấy giai đoạn này là hèn nhất, mất hết ý chí, cảm thấy mất phương hướng.
May sao tất cả để đã vượt qua. :adore:

via theNEXTvoz for iPhone
 
Quá khổ cho anh, thằng bố như cứt nát. Giờ nó chết chưa?
Mất 3 năm rồi fen, đi nhậu về trúng gió chết, ngay trên giường bà vợ sau . Khi đó mình cũng có việc nên không gặp mặt lần cuối, hậu sự gì.
Sau này khi đi làm có tiền rồi, quan hệ cũng đỡ hơn chút, mình cứ nghĩ về lâu dài sẽ tích cực hơn. haizz chắc cũng là cái số.
 
Mất 3 năm rồi fen, đi nhậu về trúng gió chết, ngay trên giường bà vợ sau . Khi đó mình cũng có việc nên không gặp mặt lần cuối, hậu sự gì.
Sau này khi đi làm có tiền rồi, quan hệ cũng đỡ hơn chút, mình cứ nghĩ về lâu dài sẽ tích cực hơn. haizz chắc cũng là cái số.
OK fence. Thôi chúc fence luôn khỏe mạnh để cày cuốc, sau này nếu lấy vợ sinh con thì ráng đừng đi vào vết xe đổ của loại cha loser súc vật đó. Cố gắng nhé!
 
Last edited:
em thì ngẫm thấy trải qua khổ người ta mới biết đến cảm giác hạnh phúc, mong ước đời người mỗi người mỗi khác…
nhưng nhìn trong đám bạn bè thì em ngẫm ra những đứa đi lên từ nghèo khó thì nghị lực sống và trân quý cuộc sống của nó sẽ cao hơn những người chưa từng khổ sở về vật chất…
sợ nhất mấy ông nghèo còn hay sĩ, đám đó chỉ biết sống cho bản thân, lúc khó khăn thì nịnh nọt, lúc may mắn thì khệnh khạng hoang phí bia rượu hút hít. đám ý hình như chưa từng cảm nhận đc hạnh phúc
 
tôi cũng thế fen à. Giờ bố mẹ cũng không còn thấy khổ sở như trước nữa. Cơ bản hai anh em cũng đa làm ra tiền thoải mái. :D nhưng đều quý trọng đồng tiền và tình cảm gia đình lắm ^^
quá tốt!đừng bao giờ quên quá khứ nghèo khổ,nó là động lực cho ta đứng dậy vượt lên số phận và cũng đừng bao giờ quay mặt giúp đỡ những thân phận khó khăn như mình ngày xưa nếu có thể.
 
Thôi không muốn nhớ và kể lại với người khác về những gì đã qua đâu. Khi nào bất chợt nhớ lại thì có lẽ lúc đó đang tay đang cầm điếu và uống ly rượu một mình trên sân thượng rồi.
và đừng bước qua lan can!
 
Chắc giai đoạn này là giai đoạn khổ cực nhất trong cuộc đời toy quá...
 
Cuối năm 4 đại học. 22h chạy xe cub 50 đi học về, xe lủng bánh, vá xe có 10k mà còn không có tiền trả nên phải gọi thằng bạn gần đó đến trả giùm. Nhớ hoài luôn
 
Thời sinh viên thì phi xe 15-20km từ sáng tinh mơ để kịp đi học, trời mưa bão ướt mặt bị con xe taxi nó tạt phát ngã xõng xoài giữa nền đường nhựa ướt đẫm quần áo, đến lớp ướt nhẹp vẫn phải kịp lên để đến kịp giờ thi, may phước ông bà độ cho quả đó tý hẹo, chân tay k xước xát mấy
FGMLwAM.gif

Đi xin việc thì ngã gẫy tay, kết quả bó bột hơn năm mới liền xương, đúng thời gian quan trọng nhất là thi tốt nghiệp, đi thi với cái tay gẫy, người yêu thì cũng chia tay luôn đúng thời gian đó, kết quả bết bát, trượt mất gần nửa môn, cuối cùng ra trường muộn mất 1 kỳ, đi làm thì lương 3 cọc 3 đồng chưa được nổi 4tr ở đất thủ đô.
Cảm giác vừa nhận đồng lương là đóng tiền nhà 1tr500k còn 2tr500k sống đến hết tháng, cảm giác nó bần hàn cả con người.
Rồi thời sinh viên có những thời điểm chỉ ăn cơm với 1 quả trứng luộc mỗi bát cơm trường kỳ cả tháng ngán tận cổ
IRxRxzw.gif

Chắc mãi mãi k bao giờ quên những quãng thời gian đó, quãng thời gian mà phải vật lộn k họ hàng anh em, người thân giúp đỡ, người yêu thì phản bội, cuộc sống thì bấp bênh vô định một tương lai
wFbdDku.gif


via theNEXTvoz for iPhone
Bây giờ thím thế nào rồi ạ?
Sau này thím có hàn gắn mối quan hệ bị đổ vỡ trong khoảng tg đó không?
 
2k14 ~ 1 tháng ròng ăn cơm rang = nồi cơm điện, thực chất là cơm trộn dầu ăn và nước mắm, giờ đi làm rồi nhưng bập bõm hay nghỉ ngang cũng đ khá lên được :(
 
Ra trường xin làm 1 công ty xây dựng nhỏ. Đưa về xây trường mầm non miền núi. Lương bèo. Bắt làm luôn cả bảo vệ. Nửa đêm giữa rừng núi dân cưu thưa thớt. Có nuôi mỗi con chó là có bạn. Trời mưa 1 mình căng bặt che bê tông. Tối đến thập thò ngủ ko yên giấc trông thép. Cuối cùng cũng bỏ. Về nhà ti hx dưỡng 1 thời gian. Lại chuyển sang 1 thời điểm cơ cực, nhức trí khác

Gửi từ Samsung SM-G977N bằng vozFApp
 
Đi chăn vịt, ngủ trong chuồng vịt dưới là phân vịt + thức ăn công nghiệp nó bốc lên nóng khủng khiếp. Bên trên thì mưa dột nhỏ xuống người, xuống mặt, nằm trên võng lưng bị muỗi đốt. Cứ như thế thông vài tháng trời. Cơm ăn ko có rau ko có canh, mỗi bữa chỉ 2 miếng thịt bằng đầu ngón tay kho mặt chát. Tháng đc 500k. Dm thằng chủ dã man thật. Thế mà thi thoảng nó vẫn bảo chịu khó làm vài năm nó gả con gái cho. Dm con gái nó nhìn như một con khỉ. Làm đc vài tháng chạy mất dép. Giờ này chắc chúng nó vẫn chăn vịt ngoài đồng vs cái nắng vùng đất đỏ giáp biển 39 40 độ c.
Thằng chủ vịt giàu mà bóc lột vậy thím, một ngày có khi nó kiếm nhẹ vài củ
 
Năm 2004 hay 05 gì đấy gần 2 tuần nhà m ăn cơm vs canh rau đay hái ở vườn và cà kho thêm bát muối chanh nữa:D. Giờ gửi mùi canh rau đay vs cà kho vẫn sợ.

Gửi từ Xiaomi M2007J3SG bằng vozFApp
 
Khổ cả chục năm nay rồi

Năm 2010 thi đại học, học một năm thấy không ổn muốn bỏ sang CNTT nhưng bố-mẹ-anh trai đánh chửi ép quay lại trường bằng được. Vật vã gần 7 năm mới ra được trường. Trong thời gian đi học thì nhà cũng nghèo, bố mẹ kiểm soát chặt, học ngành mình không thích nên tự ti không dám tán gái, 7 năm mà ko một mảnh tình vắt vai. Ra trường thì chuyên môn kém, đi làm hay bị đì nên được 2 năm thì nghỉ, năm 2019 đang học để nhảy sang du lịch thì covid bùng, việc ít, tay ngang như mình ko cạnh tranh nổi. Giờ chạy grab qua ngày. Năm ngoái bị cái sedan đâm vài đít, mài đầu gối xuống đường, xước một mảng to, hôm sau vẫn phải chạy để kiếm tiền trọ, thế nên cả tháng vết thương mới lành. Tháng này cấm shipper nên đói, ăn cơm không 2 tuần nay rồi.
Nói chung cũng tại mình năm đó không quyết tâm bỏ học nên giờ mới khổ vậy
30 tuổi, không việc, không người yêu, không tiền, không gia đình, không ai ở bên...Thật sự mệt, mệt lắm rồi
 
Đi chăn vịt, ngủ trong chuồng vịt dưới là phân vịt + thức ăn công nghiệp nó bốc lên nóng khủng khiếp. Bên trên thì mưa dột nhỏ xuống người, xuống mặt, nằm trên võng lưng bị muỗi đốt. Cứ như thế thông vài tháng trời. Cơm ăn ko có rau ko có canh, mỗi bữa chỉ 2 miếng thịt bằng đầu ngón tay kho mặt chát. Tháng đc 500k. Dm thằng chủ dã man thật. Thế mà thi thoảng nó vẫn bảo chịu khó làm vài năm nó gả con gái cho. Dm con gái nó nhìn như một con khỉ. Làm đc vài tháng chạy mất dép. Giờ này chắc chúng nó vẫn chăn vịt ngoài đồng vs cái nắng vùng đất đỏ giáp biển 39 40 độ c.
Ngại gì mà ko chui chạn thím

via theNEXTvoz for iPhone
 
Năm 2010 mỗi bữa một cái đậu giác1500đ. Giờ lúc nào cũng tự nhủ phải kiếm thật nhiều tiền
 
1. Cấp 3 học xa nhà, ở nội trú, ăn ở bếp ăn của trường. Với các món nem toàn mì tôm cân, khô khốc, rau cải xoong luộc (sau tôi ghét món này vl), 5 thằng 1 mâm mà ăn hết bát đầu hết cmn thức ăn rồi, mà tuổi 16 tuổi ăn nên đói và thèm cơm nhà lắm. Chủ nhật thì bếp nghỉ, tự túc mà tiền ít nên hạn chế ăn hàng quán, trưa đi qua nhà người ta ngưỉ mùi thức ăn, nhìn không khí gia đình quây quần, tủi thân vl.

2. đại học năm đầu, tiết kiệm nên cả lũ chỉ ăn thịt vào cuối tuần, trong tuần thì trưa đậu sốt cà chua, tối lạc rang muối.
 
Không hẳn là khổ cực.
Nhưng quãng thời gian này đối với tôi thật vô cungg gian nan.
1 mình phải học cách trở thành ông bố dam dang.
Để vừa chăm em bé chưa đầy tháng, lại coi sóc luôn cô vợ vừa vượt cạn đang còn mệt mỏi.
Hn vẫn giãn cách đến 6/9 khiến viện binh từ quê nhà chưa thể xuất chinh.
Mà cũng chả biết đến ngày đấy có gia hạn thêm ngày nào ko.
Đôi khi cảm giác bất lực và quá tải. Khi mà ngập trong bỉm, sữa, thức ăn, bát đũa, các bài thuốc dân gian giúp tăng sữa, mát sữa, các nồi thuốc, hũ thuốc, thuốc đắp để tắm, xông, bôi cho vợ hậu sản, thêm đít lai ngập đầu từ công việc.
Ngày nào cũng lờ đờ, đánh bạn với cafe, bò húc để giúp mình tỉnh táo.
Niềm vui nho nhỏ khi thấy vợ ngủ vùi trong yên bình, hay đứa con gái no căng sữa, lớn lên từng ngày,... Liệu có đủ để vực dậy cơ thể đang dần dần kiệt quệ, cả thể xác lẫn tinh thần?
:beat_brick::ah::after_boom:
 
Back
Top