Bangoaicuathot
Senior Member
Bẩn tính méo gì ko có điều kiện thì chịu thôi. Kệ mẹ bọn khác nói gì, chúng nó ko sống cuộc đời của mình, nhưng theo tôi thì anh nên mở rộng giao lưu ra để có khả năng những cơ hội mới hơn
Lâu lâu cho đi để tiền curency (dòng chảy) nó được lưu thông. Tiền rốt cuộc ý nghĩa của nó là tình yêu, là sự cho đi thôi mà. Thoải mái lên.Mình là 1 người bẩn tính các bác ạ.
Mình nhận ra điều đó nhưng khó để sửa quá.
Mình biết gốc rễ của sự "bẩn tính" đó. Mình sinh ra trong gia đình nghèo khổ. Bố mẹ bần nông nhặt cóp từng đồng, bố mẹ thuộc dạng siêu tiết kiệm (nếu không muốn nói là siêu hà tiện - mà nếu không như thế thì lấy đâu ra tiền cho mình và các anh em lớn lên). Cái văn hóa đó nó thấm vào máu mình, nuôi dưỡng mình trở thành 1 con người tính toán, chi li, keo kiệt, hay suy nghĩ.
Với gia đình thì mình có trách nhiệm, sống tình cảm, nhưng với người ngoài, với xã hội mình tính toán keo kiệt bủn xỉn cực kỳ.
Mình lại k nhậu nhẹt đc. (Mà theo mình thấy những người hay nhậu nhẹt được thì tính tình nó cũng thoáng hơn). Càng ngày càng nhận ra cách sống mình có vấn đề.
Nhưng mà sao chả sửa được. Có bác nào như mình ko?
Ví dụ đơn giản: khi mình mua 1 cái gì đó, mình cùng phải suy nghĩ xem mua loại gì, ở đâu, lục khắp mọi nơi để mua cái rẻ nhất, dù đôi khi cái quãng thời gian đó mình có thể làm những việc khác ra nhiều tiền hơn.
Ví dụ nặng hơn 1 tí: Anh em cơ quan hay hùn tiền đi nhậu, mình lười cực kỳ, vì thứ nhất mình k nhậu đc, thứ 2 mình thấy mất vài trăm ngàn cho 1 cuộc nhậu nó phí quá, mình nghĩ tới mẹ mình, với khoản tiền đó mình có thể làm đc nhiều việc khác. Vậy là mình ít nhậu với bạn bè,đồng nghiệp hơn, dần dần bị xa lánh, bị kêu là bẩn tính....
Ví dụ nặng hơn nữa: Mình đi làm vào 1 cty, nhưng lại tính toán thiệt hơn, làm nhưng lúc nào cũng nghe ngóng về job khác, lúc nào cũng trong trạng thái nhảy việc, so đo bên kia hơn bên này. Đến lúc nhảy qua bên kia thì lại suy nghĩ bên trước hay hơn sao mình lại chuyển, lại lăn tăn cắn dứt.
Mình bẩn tính thật sự
Cái vd cuối cùng chắc thấy cũng hơi rãnh á, làm ở đâu lo ở đó đi, khi nào cãi lộn vs sếp hay bị chèn ép k chịu đc thì dứt áo ra đi chứ ngồi ngóng làm gì? Còn đi nhậu lâu lâu thím đi 1 lần cũng đc, mình cũng bị rủ qài mà mình k đi, chắc tụi nó cũng chưởi mình lắm nhưng trên công ty mình sống cũng hòa đồng, ai kêu giúp đỡ gì mình cũng giúp hết, mình sống thì chan hòa k đâm bị thóc chọc bị gạo, r mình cũng k có tranh giành bẩn thỉu chụp giật ham quyền lợi, mà lâu lâu mình rãnh lên mình cũng đi 1 lần, nhưng k đi thường xuyên như tụi nó, có đứa còn nói khích mình k đi nhậu thế này thế kia r đi đồn lum la nói mình bẩn tính, thế là thằng đó bị xa lánh mình cũng đéo hiểu tại sao.Mình là 1 người bẩn tính các bác ạ.
Mình nhận ra điều đó nhưng khó để sửa quá.
Mình biết gốc rễ của sự "bẩn tính" đó. Mình sinh ra trong gia đình nghèo khổ. Bố mẹ bần nông nhặt cóp từng đồng, bố mẹ thuộc dạng siêu tiết kiệm (nếu không muốn nói là siêu hà tiện - mà nếu không như thế thì lấy đâu ra tiền cho mình và các anh em lớn lên). Cái văn hóa đó nó thấm vào máu mình, nuôi dưỡng mình trở thành 1 con người tính toán, chi li, keo kiệt, hay suy nghĩ.
Với gia đình thì mình có trách nhiệm, sống tình cảm, nhưng với người ngoài, với xã hội mình tính toán keo kiệt bủn xỉn cực kỳ.
Mình lại k nhậu nhẹt đc. (Mà theo mình thấy những người hay nhậu nhẹt được thì tính tình nó cũng thoáng hơn). Càng ngày càng nhận ra cách sống mình có vấn đề.
Nhưng mà sao chả sửa được. Có bác nào như mình ko?
Ví dụ đơn giản: khi mình mua 1 cái gì đó, mình cùng phải suy nghĩ xem mua loại gì, ở đâu, lục khắp mọi nơi để mua cái rẻ nhất, dù đôi khi cái quãng thời gian đó mình có thể làm những việc khác ra nhiều tiền hơn.
Ví dụ nặng hơn 1 tí: Anh em cơ quan hay hùn tiền đi nhậu, mình lười cực kỳ, vì thứ nhất mình k nhậu đc, thứ 2 mình thấy mất vài trăm ngàn cho 1 cuộc nhậu nó phí quá, mình nghĩ tới mẹ mình, với khoản tiền đó mình có thể làm đc nhiều việc khác. Vậy là mình ít nhậu với bạn bè,đồng nghiệp hơn, dần dần bị xa lánh, bị kêu là bẩn tính....
Ví dụ nặng hơn nữa: Mình đi làm vào 1 cty, nhưng lại tính toán thiệt hơn, làm nhưng lúc nào cũng nghe ngóng về job khác, lúc nào cũng trong trạng thái nhảy việc, so đo bên kia hơn bên này. Đến lúc nhảy qua bên kia thì lại suy nghĩ bên trước hay hơn sao mình lại chuyển, lại lăn tăn cắn dứt.
Mình bẩn tính thật sự
đúng r fen mình cũng nhiều người rủ lắm mà mình cũng ít đi, nhưng người ta biết tính mình k thích đi chứ k phải mình k hòa đồng hay gì, vì mình đi làm ra xã hội ai có khó khăn mình đều sẵn sàng giúp hết, và đặc biệt mình k chơi mấy bộ môn thể thao thọc gậy bánh xe. Nên mình cũng chẳng sợ ai nói gì mình, có thằng nó đâm chọt nói mình thế này thế kia thì tự nhiên mai nó bị tẩy chay ngồi thu lu trong góc ngay, đéo hiểu tại sao!Chả bẩn gì đâu anh, anh cứ sống theo pháp luật ko đâm chọt chơi xấu người là được rồi
Tất nhiên nếu ông hòa nhập được thì cuộc sống nó nhiều cái dễ thở hơn, khám phá được nhiều ngóc ngách hơn mà chỉ khi chịu chi chịu bỏ tiền ông mới thấy được.
Nghe kiểu bẩn tính này không ảnh hưởng tới người khác. Thế là chấp nhận được, vừa đỡ tốn kém, vừa đỡ đần được gia đình. Nhưng chắc chắn ông không có bạn bè giúp đỡ lúc khó khăn hoạn nạn đâu.Mình là 1 người bẩn tính các bác ạ.
Mình nhận ra điều đó nhưng khó để sửa quá.
Mình biết gốc rễ của sự "bẩn tính" đó. Mình sinh ra trong gia đình nghèo khổ. Bố mẹ bần nông nhặt cóp từng đồng, bố mẹ thuộc dạng siêu tiết kiệm (nếu không muốn nói là siêu hà tiện - mà nếu không như thế thì lấy đâu ra tiền cho mình và các anh em lớn lên). Cái văn hóa đó nó thấm vào máu mình, nuôi dưỡng mình trở thành 1 con người tính toán, chi li, keo kiệt, hay suy nghĩ.
Với gia đình thì mình có trách nhiệm, sống tình cảm, nhưng với người ngoài, với xã hội mình tính toán keo kiệt bủn xỉn cực kỳ.
Mình lại k nhậu nhẹt đc. (Mà theo mình thấy những người hay nhậu nhẹt được thì tính tình nó cũng thoáng hơn). Càng ngày càng nhận ra cách sống mình có vấn đề.
Nhưng mà sao chả sửa được. Có bác nào như mình ko?
Ví dụ đơn giản: khi mình mua 1 cái gì đó, mình cùng phải suy nghĩ xem mua loại gì, ở đâu, lục khắp mọi nơi để mua cái rẻ nhất, dù đôi khi cái quãng thời gian đó mình có thể làm những việc khác ra nhiều tiền hơn.
Ví dụ nặng hơn 1 tí: Anh em cơ quan hay hùn tiền đi nhậu, mình lười cực kỳ, vì thứ nhất mình k nhậu đc, thứ 2 mình thấy mất vài trăm ngàn cho 1 cuộc nhậu nó phí quá, mình nghĩ tới mẹ mình, với khoản tiền đó mình có thể làm đc nhiều việc khác. Vậy là mình ít nhậu với bạn bè,đồng nghiệp hơn, dần dần bị xa lánh, bị kêu là bẩn tính....
Ví dụ nặng hơn nữa: Mình đi làm vào 1 cty, nhưng lại tính toán thiệt hơn, làm nhưng lúc nào cũng nghe ngóng về job khác, lúc nào cũng trong trạng thái nhảy việc, so đo bên kia hơn bên này. Đến lúc nhảy qua bên kia thì lại suy nghĩ bên trước hay hơn sao mình lại chuyển, lại lăn tăn cắn dứt.
Mình bẩn tính thật sự
Có ai nói xấu trước mặt bao giờNếu bẩn tính theo cách nghĩ của ông là tiết kiệm với lại ko đi nhậu thì tôi nghĩ là ông đúng
Còn tôi. Điều kiện vãi nồi. Xe có nhà riêng có. Tôi vẫn tiết kiệm và ko thích nhậu. Nhưng lại chả ai kêu tôi bẩn tính cả
Gửi từ LGE LGM-V300L bằng vozFApp
nói xấu sau lưng thì ai mà cản cho nổi, miệng của người ta ưng nói gì nói chớ!
dùng gia cảnh đổ thừa cho bẩn tính????Mình là 1 người bẩn tính các bác ạ.
Mình nhận ra điều đó nhưng khó để sửa quá.
Mình biết gốc rễ của sự "bẩn tính" đó. Mình sinh ra trong gia đình nghèo khổ. Bố mẹ bần nông nhặt cóp từng đồng, bố mẹ thuộc dạng siêu tiết kiệm (nếu không muốn nói là siêu hà tiện - mà nếu không như thế thì lấy đâu ra tiền cho mình và các anh em lớn lên). Cái văn hóa đó nó thấm vào máu mình, nuôi dưỡng mình trở thành 1 con người tính toán, chi li, keo kiệt, hay suy nghĩ.
Với gia đình thì mình có trách nhiệm, sống tình cảm, nhưng với người ngoài, với xã hội mình tính toán keo kiệt bủn xỉn cực kỳ.
Mình lại k nhậu nhẹt đc. (Mà theo mình thấy những người hay nhậu nhẹt được thì tính tình nó cũng thoáng hơn). Càng ngày càng nhận ra cách sống mình có vấn đề.
Nhưng mà sao chả sửa được. Có bác nào như mình ko?
Ví dụ đơn giản: khi mình mua 1 cái gì đó, mình cùng phải suy nghĩ xem mua loại gì, ở đâu, lục khắp mọi nơi để mua cái rẻ nhất, dù đôi khi cái quãng thời gian đó mình có thể làm những việc khác ra nhiều tiền hơn.
Ví dụ nặng hơn 1 tí: Anh em cơ quan hay hùn tiền đi nhậu, mình lười cực kỳ, vì thứ nhất mình k nhậu đc, thứ 2 mình thấy mất vài trăm ngàn cho 1 cuộc nhậu nó phí quá, mình nghĩ tới mẹ mình, với khoản tiền đó mình có thể làm đc nhiều việc khác. Vậy là mình ít nhậu với bạn bè,đồng nghiệp hơn, dần dần bị xa lánh, bị kêu là bẩn tính....
Ví dụ nặng hơn nữa: Mình đi làm vào 1 cty, nhưng lại tính toán thiệt hơn, làm nhưng lúc nào cũng nghe ngóng về job khác, lúc nào cũng trong trạng thái nhảy việc, so đo bên kia hơn bên này. Đến lúc nhảy qua bên kia thì lại suy nghĩ bên trước hay hơn sao mình lại chuyển, lại lăn tăn cắn dứt.
Mình bẩn tính thật sự
quan điểm của tớ nhéMình là 1 người bẩn tính các bác ạ.
Mình nhận ra điều đó nhưng khó để sửa quá.
Mình biết gốc rễ của sự "bẩn tính" đó. Mình sinh ra trong gia đình nghèo khổ. Bố mẹ bần nông nhặt cóp từng đồng, bố mẹ thuộc dạng siêu tiết kiệm (nếu không muốn nói là siêu hà tiện - mà nếu không như thế thì lấy đâu ra tiền cho mình và các anh em lớn lên). Cái văn hóa đó nó thấm vào máu mình, nuôi dưỡng mình trở thành 1 con người tính toán, chi li, keo kiệt, hay suy nghĩ.
Với gia đình thì mình có trách nhiệm, sống tình cảm, nhưng với người ngoài, với xã hội mình tính toán keo kiệt bủn xỉn cực kỳ.
Mình lại k nhậu nhẹt đc. (Mà theo mình thấy những người hay nhậu nhẹt được thì tính tình nó cũng thoáng hơn). Càng ngày càng nhận ra cách sống mình có vấn đề.
Nhưng mà sao chả sửa được. Có bác nào như mình ko?
Ví dụ đơn giản: khi mình mua 1 cái gì đó, mình cùng phải suy nghĩ xem mua loại gì, ở đâu, lục khắp mọi nơi để mua cái rẻ nhất, dù đôi khi cái quãng thời gian đó mình có thể làm những việc khác ra nhiều tiền hơn.
Ví dụ nặng hơn 1 tí: Anh em cơ quan hay hùn tiền đi nhậu, mình lười cực kỳ, vì thứ nhất mình k nhậu đc, thứ 2 mình thấy mất vài trăm ngàn cho 1 cuộc nhậu nó phí quá, mình nghĩ tới mẹ mình, với khoản tiền đó mình có thể làm đc nhiều việc khác. Vậy là mình ít nhậu với bạn bè,đồng nghiệp hơn, dần dần bị xa lánh, bị kêu là bẩn tính....
Ví dụ nặng hơn nữa: Mình đi làm vào 1 cty, nhưng lại tính toán thiệt hơn, làm nhưng lúc nào cũng nghe ngóng về job khác, lúc nào cũng trong trạng thái nhảy việc, so đo bên kia hơn bên này. Đến lúc nhảy qua bên kia thì lại suy nghĩ bên trước hay hơn sao mình lại chuyển, lại lăn tăn cắn dứt.
Mình bẩn tính thật sự
Nó có ăn của ai đâu kêu nó bẩn tính?dùng gia cảnh đổ thừa cho bẩn tính????
Nó có ăn của ai đâu kêu nó bẩn tính?