Là người bẩn tính

Do hoàn cảnh hiện tại buộc phải như vậy thôi. Còn chuyện ăn nhậu giao lưu thì họ rủ 3 lần nên đi 1 lần, ko nhậu thì chủ động rủ họ đi cafe. Đó gọi là giao tiếp xã hội, từ đó sẽ có cái nhìn thoáng hơn.
 
Đây là thím kém giao tiếp xã hội chứ không phải là bẩn tính. Nhiều người bản tính họ tiết kiệm hơi quá thì giống thím thôi có gì đâu. Cái quan trọng là sự nghiệp của thím có cần phải quan hệ xã hội, mở rộng quen biết, làm ăn tiếp xúc không. Không thì thôi, cũng k cần phải quá sửa, thỉnh thoảng giao lưu. Còn có thì nên sửa. Đấy là tốt cho công việc của mình. Còn lại thì sửa nốt cái tính nghĩ trước mắt, nghĩ hẹp đi một tí. Nghĩ cái gì thì nghĩ đến toàn cảnh, đi đường dài. Dần sẽ sửa dc thôi
 
Mấy cái đầu bình thường, tank mua Uniqlo thấy nó sale xuống giá mình muốn rồi, còn đắn đo cầm lên bỏ xuống, mặc thử đi thử lại, rồi đếu mua chờ xem nó xuống giá nữa ko. Tiền kiếm thì lâu mà tiêu thì vèo cái hết.

Nhưng khi muốn mời hoặc bao ai đó thì đừng tiếc, nay mình mời nó, sau nó phải biết ý mời lại, nếu nó ko mời thì coi như mất tí tiền nhưng loại được thằng bần tính.

Còn vấn đề cuối đứng núi này trông núi nọ thì hơi bất lợi cho công việc. Làm thớt mệt mỏi vì ko còn tâm trí làm việc.
 
Mình là 1 người bẩn tính các bác ạ.
Mình nhận ra điều đó nhưng khó để sửa quá.
Mình biết gốc rễ của sự "bẩn tính" đó. Mình sinh ra trong gia đình nghèo khổ. Bố mẹ bần nông nhặt cóp từng đồng, bố mẹ thuộc dạng siêu tiết kiệm (nếu không muốn nói là siêu hà tiện - mà nếu không như thế thì lấy đâu ra tiền cho mình và các anh em lớn lên). Cái văn hóa đó nó thấm vào máu mình, nuôi dưỡng mình trở thành 1 con người tính toán, chi li, keo kiệt, hay suy nghĩ.
Với gia đình thì mình có trách nhiệm, sống tình cảm, nhưng với người ngoài, với xã hội mình tính toán keo kiệt bủn xỉn cực kỳ.
Mình lại k nhậu nhẹt đc. (Mà theo mình thấy những người hay nhậu nhẹt được thì tính tình nó cũng thoáng hơn). Càng ngày càng nhận ra cách sống mình có vấn đề.
Nhưng mà sao chả sửa được. Có bác nào như mình ko?

Ví dụ đơn giản: khi mình mua 1 cái gì đó, mình cùng phải suy nghĩ xem mua loại gì, ở đâu, lục khắp mọi nơi để mua cái rẻ nhất, dù đôi khi cái quãng thời gian đó mình có thể làm những việc khác ra nhiều tiền hơn.
Ví dụ nặng hơn 1 tí: Anh em cơ quan hay hùn tiền đi nhậu, mình lười cực kỳ, vì thứ nhất mình k nhậu đc, thứ 2 mình thấy mất vài trăm ngàn cho 1 cuộc nhậu nó phí quá, mình nghĩ tới mẹ mình, với khoản tiền đó mình có thể làm đc nhiều việc khác. Vậy là mình ít nhậu với bạn bè,đồng nghiệp hơn, dần dần bị xa lánh, bị kêu là bẩn tính....
Ví dụ nặng hơn nữa: Mình đi làm vào 1 cty, nhưng lại tính toán thiệt hơn, làm nhưng lúc nào cũng nghe ngóng về job khác, lúc nào cũng trong trạng thái nhảy việc, so đo bên kia hơn bên này. Đến lúc nhảy qua bên kia thì lại suy nghĩ bên trước hay hơn sao mình lại chuyển, lại lăn tăn cắn dứt.
Mình bẩn tính thật sự
Tại sao anh phải nghe mồm thiên hạ phán anh bẩn tính? Chúng nó có sống hộ cho anh 1 đời không?Chừng nào anh vẫn hiếu thuận với bố mẹ,vẫn chung thuỷ với vợ con,không phạm pháp,không sống trái với lương tâm thì có gì mà phải xấu hổ tự nhục?Trên bàn nhậu thì anh anh em em sau lưng nó gọi bằng thằng vui vẻ gì dăm ba chén rượu?

via theNEXTvoz for iPhone
 
Quan sát có thể thấy ông này mang tính cách của nóc nhà, sau lấy vợ chắc vợ ông cũng phải xin phép khi mua đồ đạc hoặc chẳng sắm sửa vật chất cho gia đình. Xui thì gặp con nó phá thì lại về Mo, sửa đi chi tiền ra gặp bạn bè cafe nhậu tí đã sao, cho khôn còn người lên, đàn ông chứ phải đàn bà éo đâu mà chi li tính toán, có sởi lởi trời cho.

Gửi từ Xiaomi Redmi 5 Plus bằng vozFApp
 
Bẩn tính thì tùy định nghĩa,nhưng keo kiệt bủn xỉn thì rõ rồi.

Đúng là để sửa khá khó, nhưng ko phải ko thể. Nhưng muốn sửa thì đầu tiên phải tạo cho mình điều kiện để sửa đã. H anh tháng kiếm 10 15 củ chả hạn, ko tiết kiệm đéo đủ ăn, nhà cửa đéo có thì anh định hào phóng kiểu gì. Anh cứ thử tháng kiếm trăm củ, có vài căn biệt thự xem liệu có bủn xỉn được ko.
 
:shame: ông có ck dùm mà tính phí ck vô không . Nếu có dạng kiểu này thì đồng nghiệp ghét là đúng
Xưa làm cùng bà chị nhờ ck 500, mất 3k phí đòi mình 503. Tới lúc mình ck dùm thì lại im ỉm:oh:

Gửi từ WINd bằng vozFApp
 
tôi nói thật tôi không thích tính của thớt, hà tiện cức sắt kém giao tiếp hay ghim nên chán lắm, ko làm bạn đc mà thớt chắc cũng chả có bạn, buồn thiu thui thủi vậy ko chán ah ?
 
tôi nói thật tôi không thích tính của thớt, hà tiện cức sắt kém giao tiếp hay ghim nên chán lắm, ko làm bạn đc mà thớt chắc cũng chả có bạn, buồn thiu thui thủi vậy ko chán ah ?
Chán chứ. Nhưng mà sửa k đc
 
Mình là 1 người bẩn tính các bác ạ.
Mình nhận ra điều đó nhưng khó để sửa quá.
Mình biết gốc rễ của sự "bẩn tính" đó. Mình sinh ra trong gia đình nghèo khổ. Bố mẹ bần nông nhặt cóp từng đồng, bố mẹ thuộc dạng siêu tiết kiệm (nếu không muốn nói là siêu hà tiện - mà nếu không như thế thì lấy đâu ra tiền cho mình và các anh em lớn lên). Cái văn hóa đó nó thấm vào máu mình, nuôi dưỡng mình trở thành 1 con người tính toán, chi li, keo kiệt, hay suy nghĩ.
Với gia đình thì mình có trách nhiệm, sống tình cảm, nhưng với người ngoài, với xã hội mình tính toán keo kiệt bủn xỉn cực kỳ.
Mình lại k nhậu nhẹt đc. (Mà theo mình thấy những người hay nhậu nhẹt được thì tính tình nó cũng thoáng hơn). Càng ngày càng nhận ra cách sống mình có vấn đề.
Nhưng mà sao chả sửa được. Có bác nào như mình ko?

Ví dụ đơn giản: khi mình mua 1 cái gì đó, mình cùng phải suy nghĩ xem mua loại gì, ở đâu, lục khắp mọi nơi để mua cái rẻ nhất, dù đôi khi cái quãng thời gian đó mình có thể làm những việc khác ra nhiều tiền hơn.
Ví dụ nặng hơn 1 tí: Anh em cơ quan hay hùn tiền đi nhậu, mình lười cực kỳ, vì thứ nhất mình k nhậu đc, thứ 2 mình thấy mất vài trăm ngàn cho 1 cuộc nhậu nó phí quá, mình nghĩ tới mẹ mình, với khoản tiền đó mình có thể làm đc nhiều việc khác. Vậy là mình ít nhậu với bạn bè,đồng nghiệp hơn, dần dần bị xa lánh, bị kêu là bẩn tính....
Ví dụ nặng hơn nữa: Mình đi làm vào 1 cty, nhưng lại tính toán thiệt hơn, làm nhưng lúc nào cũng nghe ngóng về job khác, lúc nào cũng trong trạng thái nhảy việc, so đo bên kia hơn bên này. Đến lúc nhảy qua bên kia thì lại suy nghĩ bên trước hay hơn sao mình lại chuyển, lại lăn tăn cắn dứt.
Mình bẩn tính thật sự

Tôi thấy bình thường mà.
 
Mình là 1 người bẩn tính các bác ạ.
Mình nhận ra điều đó nhưng khó để sửa quá.
Mình biết gốc rễ của sự "bẩn tính" đó. Mình sinh ra trong gia đình nghèo khổ. Bố mẹ bần nông nhặt cóp từng đồng, bố mẹ thuộc dạng siêu tiết kiệm (nếu không muốn nói là siêu hà tiện - mà nếu không như thế thì lấy đâu ra tiền cho mình và các anh em lớn lên). Cái văn hóa đó nó thấm vào máu mình, nuôi dưỡng mình trở thành 1 con người tính toán, chi li, keo kiệt, hay suy nghĩ.
Với gia đình thì mình có trách nhiệm, sống tình cảm, nhưng với người ngoài, với xã hội mình tính toán keo kiệt bủn xỉn cực kỳ.
Mình lại k nhậu nhẹt đc. (Mà theo mình thấy những người hay nhậu nhẹt được thì tính tình nó cũng thoáng hơn). Càng ngày càng nhận ra cách sống mình có vấn đề.
Nhưng mà sao chả sửa được. Có bác nào như mình ko?

Ví dụ đơn giản: khi mình mua 1 cái gì đó, mình cùng phải suy nghĩ xem mua loại gì, ở đâu, lục khắp mọi nơi để mua cái rẻ nhất, dù đôi khi cái quãng thời gian đó mình có thể làm những việc khác ra nhiều tiền hơn.
Ví dụ nặng hơn 1 tí: Anh em cơ quan hay hùn tiền đi nhậu, mình lười cực kỳ, vì thứ nhất mình k nhậu đc, thứ 2 mình thấy mất vài trăm ngàn cho 1 cuộc nhậu nó phí quá, mình nghĩ tới mẹ mình, với khoản tiền đó mình có thể làm đc nhiều việc khác. Vậy là mình ít nhậu với bạn bè,đồng nghiệp hơn, dần dần bị xa lánh, bị kêu là bẩn tính....
Ví dụ nặng hơn nữa: Mình đi làm vào 1 cty, nhưng lại tính toán thiệt hơn, làm nhưng lúc nào cũng nghe ngóng về job khác, lúc nào cũng trong trạng thái nhảy việc, so đo bên kia hơn bên này. Đến lúc nhảy qua bên kia thì lại suy nghĩ bên trước hay hơn sao mình lại chuyển, lại lăn tăn cắn dứt.
Mình bẩn tính thật sự

Nghèo sinh ra hèn thôi, biết sao giờ

Tôi giờ đi làm có tiền mà vẫn tiếc tiền nên mua mấy con điện thoại cũ đây, lương mỗi tháng 30 triệu nhưng tiếc tiền nên mua cái điện thoại Xr có 6 triệu dùng cũng vì cái tính bủn xỉn từ ngày xưa :sad:

Tự nhủ bao giờ số dư tài khoản lên hơn 500 triệu thì sẽ bỏ cái tính bủn xỉn này :sad: Mới mua nhà trên thành phố với đang hỗ trợ bà cụ mua miếng đất gần 2 tỉ dưới quê nên vẫn chưa để được đồng nào vào tài khoản, mua cái gì vẫn còn rén tay lắm :sad:

Tóm lại là bao giờ ông lắm tiền, lương cao thì cái tính tiết kiệm (bủn xỉn) đấy khắc tự hết, còn không thì cái tính ấy nó vẫn còn theo ông đến cuối đời :go:
 
Có vay có trả , sòng phẳng ko nợ ai là đc rồi chứ đm mấy thằng mõm khoe khoang nọ kia nhưng nợ chây ì đéo trả thì loại đó mình đánh giá mới là súc vật bẩn tính .
 
Lom dom vậy thớt, nhậu nhẹt thì thi thoảng cũng được mà, :) mình cũng không thích nhậu nhẹt lắm, muốn mua đồ về nấu ăn rồi làm lon bia với vợ, hoặc với bố mẹ hơn, nhưng ở CTY thì thoảng có cuộc nhậu giao lưu thì cũng được, uống đến tầm thì thôi, không ai ép, ép cũng không uống thêm :D với mình thì nhậu với hội CTY để giao lưu câu chuyện là chính, ngà ngà thì hỏi xem trong công việc mình hay sai sót hay mất lòng mọi người ở chỗ nào, hợp lý thì sửa, không thì thôi :) nhiều cái mình nói ra với họ thì họ cũng chia sẻ lại với mình, vừa giúp mình điều chỉnh thói quen làm việc, vừa nhận được sự giúp đỡ, lại hoà đồng, có mánh khoé nào cũng được chỉ cho :) tính ra vẫn được lợi nhiều hơn :D

Gửi từ Samsung SM-N976N bằng vozFApp
 
Tôi thì lại thấy bạn nên điều chỉnh và phân loại cách chi tiêu thôi. Cái nào cần chi thì chi, cái nào so đo được thì so đo. Không nên gộp hết lại rồi cuối cùng tiết kiệm được 1 đồng nhưng mất 10 đồng. Nhìn thì có vẻ thớt đang rất tiết kiệm, nhưng đa số nhìn vào thì lại thấy thớt ích kỷ, ky bo.
Còn với đồng nghiệp, bạn bè nói nhậu cho sang, nhưng chỉ xem đó là 1 buổi ăn chung thôi tốn vài trăm k nhưng 1 tháng hoặc vài tháng 1 lần thì cũng nên đi.
 
Đồng cảm với thớt. Mình cũng không phải bợm nhậu nên việc nhậu nhẹt với mình là vô bổ, có khi còn có hại. Nhưng anh em bạn bè đôi khi lại lôi kéo đi, tăng 1 còn chấp nhận được nhưng lại tăng 2 tăng 3.... sau rồi share....
4gmOAMB.png
. Từ chối thì cũng khó mà không từ chối thì lại không thích. Móa cuộc đời
KgmQHtR.png
 
Từ lúc thua coin, chứng đến giờ mình thật sự cực bẩn tính. Không dám tiêu pha, xài 1 đồng nào luôn.
 
Bẩn tính thì không. Nhưng đúng là đi không thích nhậu, không thích đánh bài, đi làm thấy lạc lõng thật.
 
Back
Top