_Marlboro_
Đã tốn tiền
Do hoàn cảnh hiện tại buộc phải như vậy thôi. Còn chuyện ăn nhậu giao lưu thì họ rủ 3 lần nên đi 1 lần, ko nhậu thì chủ động rủ họ đi cafe. Đó gọi là giao tiếp xã hội, từ đó sẽ có cái nhìn thoáng hơn.
Tại sao anh phải nghe mồm thiên hạ phán anh bẩn tính? Chúng nó có sống hộ cho anh 1 đời không?Chừng nào anh vẫn hiếu thuận với bố mẹ,vẫn chung thuỷ với vợ con,không phạm pháp,không sống trái với lương tâm thì có gì mà phải xấu hổ tự nhục?Trên bàn nhậu thì anh anh em em sau lưng nó gọi bằng thằng vui vẻ gì dăm ba chén rượu?Mình là 1 người bẩn tính các bác ạ.
Mình nhận ra điều đó nhưng khó để sửa quá.
Mình biết gốc rễ của sự "bẩn tính" đó. Mình sinh ra trong gia đình nghèo khổ. Bố mẹ bần nông nhặt cóp từng đồng, bố mẹ thuộc dạng siêu tiết kiệm (nếu không muốn nói là siêu hà tiện - mà nếu không như thế thì lấy đâu ra tiền cho mình và các anh em lớn lên). Cái văn hóa đó nó thấm vào máu mình, nuôi dưỡng mình trở thành 1 con người tính toán, chi li, keo kiệt, hay suy nghĩ.
Với gia đình thì mình có trách nhiệm, sống tình cảm, nhưng với người ngoài, với xã hội mình tính toán keo kiệt bủn xỉn cực kỳ.
Mình lại k nhậu nhẹt đc. (Mà theo mình thấy những người hay nhậu nhẹt được thì tính tình nó cũng thoáng hơn). Càng ngày càng nhận ra cách sống mình có vấn đề.
Nhưng mà sao chả sửa được. Có bác nào như mình ko?
Ví dụ đơn giản: khi mình mua 1 cái gì đó, mình cùng phải suy nghĩ xem mua loại gì, ở đâu, lục khắp mọi nơi để mua cái rẻ nhất, dù đôi khi cái quãng thời gian đó mình có thể làm những việc khác ra nhiều tiền hơn.
Ví dụ nặng hơn 1 tí: Anh em cơ quan hay hùn tiền đi nhậu, mình lười cực kỳ, vì thứ nhất mình k nhậu đc, thứ 2 mình thấy mất vài trăm ngàn cho 1 cuộc nhậu nó phí quá, mình nghĩ tới mẹ mình, với khoản tiền đó mình có thể làm đc nhiều việc khác. Vậy là mình ít nhậu với bạn bè,đồng nghiệp hơn, dần dần bị xa lánh, bị kêu là bẩn tính....
Ví dụ nặng hơn nữa: Mình đi làm vào 1 cty, nhưng lại tính toán thiệt hơn, làm nhưng lúc nào cũng nghe ngóng về job khác, lúc nào cũng trong trạng thái nhảy việc, so đo bên kia hơn bên này. Đến lúc nhảy qua bên kia thì lại suy nghĩ bên trước hay hơn sao mình lại chuyển, lại lăn tăn cắn dứt.
Mình bẩn tính thật sự
Chán chứ. Nhưng mà sửa k đctôi nói thật tôi không thích tính của thớt, hà tiện cức sắt kém giao tiếp hay ghim nên chán lắm, ko làm bạn đc mà thớt chắc cũng chả có bạn, buồn thiu thui thủi vậy ko chán ah ?
Mình là 1 người bẩn tính các bác ạ.
Mình nhận ra điều đó nhưng khó để sửa quá.
Mình biết gốc rễ của sự "bẩn tính" đó. Mình sinh ra trong gia đình nghèo khổ. Bố mẹ bần nông nhặt cóp từng đồng, bố mẹ thuộc dạng siêu tiết kiệm (nếu không muốn nói là siêu hà tiện - mà nếu không như thế thì lấy đâu ra tiền cho mình và các anh em lớn lên). Cái văn hóa đó nó thấm vào máu mình, nuôi dưỡng mình trở thành 1 con người tính toán, chi li, keo kiệt, hay suy nghĩ.
Với gia đình thì mình có trách nhiệm, sống tình cảm, nhưng với người ngoài, với xã hội mình tính toán keo kiệt bủn xỉn cực kỳ.
Mình lại k nhậu nhẹt đc. (Mà theo mình thấy những người hay nhậu nhẹt được thì tính tình nó cũng thoáng hơn). Càng ngày càng nhận ra cách sống mình có vấn đề.
Nhưng mà sao chả sửa được. Có bác nào như mình ko?
Ví dụ đơn giản: khi mình mua 1 cái gì đó, mình cùng phải suy nghĩ xem mua loại gì, ở đâu, lục khắp mọi nơi để mua cái rẻ nhất, dù đôi khi cái quãng thời gian đó mình có thể làm những việc khác ra nhiều tiền hơn.
Ví dụ nặng hơn 1 tí: Anh em cơ quan hay hùn tiền đi nhậu, mình lười cực kỳ, vì thứ nhất mình k nhậu đc, thứ 2 mình thấy mất vài trăm ngàn cho 1 cuộc nhậu nó phí quá, mình nghĩ tới mẹ mình, với khoản tiền đó mình có thể làm đc nhiều việc khác. Vậy là mình ít nhậu với bạn bè,đồng nghiệp hơn, dần dần bị xa lánh, bị kêu là bẩn tính....
Ví dụ nặng hơn nữa: Mình đi làm vào 1 cty, nhưng lại tính toán thiệt hơn, làm nhưng lúc nào cũng nghe ngóng về job khác, lúc nào cũng trong trạng thái nhảy việc, so đo bên kia hơn bên này. Đến lúc nhảy qua bên kia thì lại suy nghĩ bên trước hay hơn sao mình lại chuyển, lại lăn tăn cắn dứt.
Mình bẩn tính thật sự
Mình là 1 người bẩn tính các bác ạ.
Mình nhận ra điều đó nhưng khó để sửa quá.
Mình biết gốc rễ của sự "bẩn tính" đó. Mình sinh ra trong gia đình nghèo khổ. Bố mẹ bần nông nhặt cóp từng đồng, bố mẹ thuộc dạng siêu tiết kiệm (nếu không muốn nói là siêu hà tiện - mà nếu không như thế thì lấy đâu ra tiền cho mình và các anh em lớn lên). Cái văn hóa đó nó thấm vào máu mình, nuôi dưỡng mình trở thành 1 con người tính toán, chi li, keo kiệt, hay suy nghĩ.
Với gia đình thì mình có trách nhiệm, sống tình cảm, nhưng với người ngoài, với xã hội mình tính toán keo kiệt bủn xỉn cực kỳ.
Mình lại k nhậu nhẹt đc. (Mà theo mình thấy những người hay nhậu nhẹt được thì tính tình nó cũng thoáng hơn). Càng ngày càng nhận ra cách sống mình có vấn đề.
Nhưng mà sao chả sửa được. Có bác nào như mình ko?
Ví dụ đơn giản: khi mình mua 1 cái gì đó, mình cùng phải suy nghĩ xem mua loại gì, ở đâu, lục khắp mọi nơi để mua cái rẻ nhất, dù đôi khi cái quãng thời gian đó mình có thể làm những việc khác ra nhiều tiền hơn.
Ví dụ nặng hơn 1 tí: Anh em cơ quan hay hùn tiền đi nhậu, mình lười cực kỳ, vì thứ nhất mình k nhậu đc, thứ 2 mình thấy mất vài trăm ngàn cho 1 cuộc nhậu nó phí quá, mình nghĩ tới mẹ mình, với khoản tiền đó mình có thể làm đc nhiều việc khác. Vậy là mình ít nhậu với bạn bè,đồng nghiệp hơn, dần dần bị xa lánh, bị kêu là bẩn tính....
Ví dụ nặng hơn nữa: Mình đi làm vào 1 cty, nhưng lại tính toán thiệt hơn, làm nhưng lúc nào cũng nghe ngóng về job khác, lúc nào cũng trong trạng thái nhảy việc, so đo bên kia hơn bên này. Đến lúc nhảy qua bên kia thì lại suy nghĩ bên trước hay hơn sao mình lại chuyển, lại lăn tăn cắn dứt.
Mình bẩn tính thật sự