Làm út đâu dễ

Tôi út đây, lúc trước cũng có suy nghĩ như ông thớt.
Hồi nhỏ bị ba mẹ cho ăn đòn suốt ngày, 2 ông anh thì đc ba mẹ thương chiều dữ lắm.
Nhưng lớn lên lại nghĩ khác, sinh ra đã bị hen phế quản, ko có sức khoẻ nên lúc nhỏ ba mẹ ko cho theo 2 ông anh chơi, thành ra suốt ngày chỉ loanh quanh ở nhà chơi vs bà, nghĩ mấy trò nghịch ngợm phá làng phá xóm.
Tại v mà suốt ngày bị mắng vốn r ba nọc ra đánh.
2 ông anh thì ngoan, học giỏi nên ba mẹ để cho lo học hành, tôi thì ham chơi nhưng trộm vía chắc gen nhà nên học cũng ko tệ, được cái tự giác cao. Đi học ko đc chơi chạy nhảy đá banh nên chỉ biết chơi mấy trò dùng đầu óc, r thích nói chuyện vs bạn bè.
Sau này lớn lên, nhờ cái thời đó mà tôi ra đường giao đãi, tự bươn chải dễ hơn 2 ông anh, 2 ông giờ ông làm bác sĩ, ông làm cán bụ nhà nước, tôi thì làm IT remote, cty bảo lãnh sang mỹ nhưng bận vợ con nên phải cancel.
Nói sơ ra đó, để thớt chậm lại vài giây suy nghĩ lại xem, ba mẹ cũng có nỗi niềm riêng chứ ko phải thương ai hơn ai đâu. Đôi khi sau này cái bươn chải đó giúp ích nhiều cho thớt lắm đó.

via theNEXTvoz for iPhone
 
nghèo khổ thì lúc nào cũng ko dễ dàng. Nhưng thím đang trách bố mẹ thím điều gì? Ko dành tiền mua đồ cho thím hay ko nấu cơm cho thím ăn? Cái thời bố mẹ thím còn trẻ khỏe thì còn lo dc cho các con, đến lúc già thì cũng hết lực thì ..
 
E cũng út, nhưng nhà mấy chị gái nên vẫn tình cảm. Con trường hợp của bac giống hết bố em, mấy anh em bố út tự bơi, xưa nhà không điều kiện nên mặc dù bố học giỏi nhưng mấy ông kia học hết nhưng bố út nên phải ở quê làm ruộng, nghe mẹ kể thương bố lắm, bố em xưa học giỏi lắm. Rồi lấy vợ cũng tự đi cày thuê, bốc bác thuê tự mua đất xây dựng từ 2 bàn tay trắng, anh em nội phía bố em thề còn thua cả người dưng nước lã, có lẽ vậy nên từ nhỏ em cũng tư tưởng chả bao giờ liên lạc anh em chú bác bên nội hay xã giao mặc dù bây giờ lớn rồi bố mẹ cũng hay nhắc chịu khó qua lại. Em lại thân thuộc hướng xã giao mấy anh em bên ngoại hơn, một phần cận thế hệ, một phần nhỏ giờ khó khắn toàn cậu mự bên ngoại bao bọc, giúp đỡ. Đôi nghĩ khi anh em nội bên bố tệ thật, sao có thể vô tâm vậy khi là anh em máu mủ ruột thịt chứ.
 
2 ông kia đi rồi, còn nhà đất ruộng vườn ông út cho thừa kế hết chứ gì nữa. Gắng ở nhà chăm sóc ông bà già mà sau này hưởng.
 
Gia đình mình đẻ đc 3 trai,tôi út
2 vs 3 ra đời đc cha mẹ cung phụng lo học đàng hoàng, mua xe,mua đt,mua pc(cái pc crt thời xưa)

Tới nay thì 1 ông đi làm nước ngoài ,còn 1 ông thì có vợ rồi lo cho gđ riêng

Tới đời tôi thì chắc là sản phẩm ngoài ý muốn, cái xe đạp đi học cấp 3 cũng tui dành giụm tiền ăn sáng để mua đc.

Hồi đi thi đh thì lủi thủi đạp xe lên thi xong về , mãi tới gần nửa năm thì dành dụm đi làm thuê mua đc chiếc xe wave ko giấy để đi học.

Ổng bả thì kiểu như lo 2 thằng kia xong tới tôi,thì chán quá tự bơi

Cho đến giờ lần gặp mặt hỏi han đối với anh em tôi chưa đến đc 10 lần, ai cũng tự tận hưởng cho bản thân

Từ năm đầu năm lớp 10 đã ăn cơm hộp cho tới giờ( giờ tự nấu ) vì vậy tôi ko cảm thấy ngon miệng khi ăn bất cứ thứ gì

Cho tới giờ món đồ mà mua cho tôi đắt nhất là chiếc máy tính casio, còn lại những thứ như đt,laptop toàn tui tự sắm sửa cho riêng mình

3 trai thì ae ko thèm đếm xỉa tới nhau (có lẽ 3 trai là ko hòa thuận)

Bây giờ chỉ còn mình tôi ở trong căn nhà này, có lẽ ỗng bả già rồi muốn bù đắp cho tôi bằng cách mua vài thứ linh hoặc đồ ăn vặt trong tủ lạnh

Tôi cũng ko giận hay hờn hay ganh tị gì cả
Chỉ là tôi bị mất cảm xúc tựa như chuyện đó là bình thường, có lẽ cảm giác tự bơi trong thời gian qua hình thành lên nó ?!!
ko có cha mẹ lo cho thì sống đc đến giờ biết đpjc biết viết đâu.
Bởi vậy gd gia đình rất quan trọng, ko cẩn thận tí là ra cái thói vô ơn ngay.
 
Ông thì tự tử, ô thì tai nạn. Có ô đang yên đang lành lăn đùng ra thần kinh rồi chết. K phải tam nam nào cũng thế nhưng quanh quanh chỗ tôi chưa nhà nào thoát. Mấy nhà sợ quá vừa đứa t3 trau phát đẻ liền đứa t4 luôn.

via theNEXTvoz for iPhone
Bạn học vợ tui 91 nhà có 3 nam
Cuối năm ngoái cũng tai nạn xe tèo rồi
 
Ông thì tự tử, ô thì tai nạn. Có ô đang yên đang lành lăn đùng ra thần kinh rồi chết. K phải tam nam nào cũng thế nhưng quanh quanh chỗ tôi chưa nhà nào thoát. Mấy nhà sợ quá vừa đứa t3 trau phát đẻ liền đứa t4 luôn.

via theNEXTvoz for iPhone
Cái câu tam nam bất phú là cũng có nguyên do của nó nhỉ
 
Nhà đã đông con, lại còn 3 nam, nhà mà bình thường ko giàu có thì 2 thằng anh nuôi ăn học xong thì thằng Út cũng keme, "tao nuôi cmay chán rồi, còn lại mày tự bơi"
Lại còn sau đất cát, tài sản các thứ còn mệt đầu nữa :amazed::amazed:
 
Cái câu tam nam bất phú là cũng có nguyên do của nó nhỉ
nhà mình 3 nam đây, có 1 chị mà chị mất từ mới sinh. Tiền vận thì giàu có tiếng trong làng, giờ hậu vận thì lại làm ăn thất bại liên tục không ngốc lên nỗi. Về sức khỏe thì chưa biết nhưng vẫn đang còn trẻ khỏe. Sự nghiệp thì mình ổn ( anh cả ) còn 2 thằng em sau thì lông bông lắm, nghĩ ngắn chỉ đòi xklđ, đi làm thuê mướn. Khuyên thế nào cũng chả dc, ae kiến giả nhất phận. Mình cũng sợ cái chữ tam nam bất phú lắm
 
nhà mình 3 nam đây, có 1 chị mà chị mất từ mới sinh. Tiền vận thì giàu có tiếng trong làng, giờ hậu vận thì lại làm ăn thất bại liên tục không ngốc lên nỗi. Về sức khỏe thì chưa biết nhưng vẫn đang còn trẻ khỏe. Sự nghiệp thì mình ổn ( anh cả ) còn 2 thằng em sau thì lông bông lắm, nghĩ ngắn chỉ đòi xklđ, đi làm thuê mướn. Khuyên thế nào cũng chả dc, ae kiến giả nhất phận. Mình cũng sợ cái chữ tam nam bất phú lắm
Anh cả thì gánh vác nhiều trách nhiệm r,nếu mà chúng nó đi xklđ thì đỡ lo tiền học đại học,nếu mà đi xklđ về có vốn r tu chí làm ăn thì cũng ok thôi,còn nếu mà tiêu xài ăn chơi thì hỏng
 
Anh cả thì gánh vác nhiều trách nhiệm r,nếu mà chúng nó đi xklđ thì đỡ lo tiền học đại học,nếu mà đi xklđ về có vốn r tu chí làm ăn thì cũng ok thôi,còn nếu mà tiêu xài ăn chơi thì hỏng
giờ vẫn chưa trách nhiệm do ba mẹ vẫn đang còn đi làm thím à. Tụi nó nghĩ ngắn là cứ chăm xklđ ham tiền nhưng k có cái nghề, k có cái trải đời, nhìn đời hàng ngày qua cái cviec lặp đi lặp lại thì vốn kiến thức ngắn hạn lắm
 
Gia đình mình đẻ đc 3 trai,tôi út
2 vs 3 ra đời đc cha mẹ cung phụng lo học đàng hoàng, mua xe,mua đt,mua pc(cái pc crt thời xưa)

Tới nay thì 1 ông đi làm nước ngoài ,còn 1 ông thì có vợ rồi lo cho gđ riêng

Tới đời tôi thì chắc là sản phẩm ngoài ý muốn, cái xe đạp đi học cấp 3 cũng tui dành giụm tiền ăn sáng để mua đc.

Hồi đi thi đh thì lủi thủi đạp xe lên thi xong về , mãi tới gần nửa năm thì dành dụm đi làm thuê mua đc chiếc xe wave ko giấy để đi học.

Ổng bả thì kiểu như lo 2 thằng kia xong tới tôi,thì chán quá tự bơi

Cho đến giờ lần gặp mặt hỏi han đối với anh em tôi chưa đến đc 10 lần, ai cũng tự tận hưởng cho bản thân

Từ năm đầu năm lớp 10 đã ăn cơm hộp cho tới giờ( giờ tự nấu ) vì vậy tôi ko cảm thấy ngon miệng khi ăn bất cứ thứ gì

Cho tới giờ món đồ mà mua cho tôi đắt nhất là chiếc máy tính casio, còn lại những thứ như đt,laptop toàn tui tự sắm sửa cho riêng mình

3 trai thì ae ko thèm đếm xỉa tới nhau (có lẽ 3 trai là ko hòa thuận)

Bây giờ chỉ còn mình tôi ở trong căn nhà này, có lẽ ỗng bả già rồi muốn bù đắp cho tôi bằng cách mua vài thứ linh hoặc đồ ăn vặt trong tủ lạnh

Tôi cũng ko giận hay hờn hay ganh tị gì cả
Chỉ là tôi bị mất cảm xúc tựa như chuyện đó là bình thường, có lẽ cảm giác tự bơi trong thời gian qua hình thành lên nó ?!!
Ông trời cho bạn nghị lực tốt đấy chứ…. Chắc gì 2 ông anh bạn bằng bạn về khoản này.

Tin tôi đi, sau này bạn sẽ đầy tự hào vì điều đó.
 
Mỗi nhà mỗi cảnh mấy thím trên ơi, có phải cứ là út thì sướng đâu. Thím nào đó ở trang 1 nói chuẩn đấy, nghèo thì tự khắc sẽ khổ thôi. Hồi cấp 3 em còng lưng gõ captcha xuyên đêm, đốt sức khỏe kiếm 1tr thay cái xe đạp khác đỡ nát hơn. Em nói rõ với gia đình là tự em trả chứ không xin tiền, chỉ xin được bán cái xe cũ để có chỗ để xe mới thôi còn chả được đây. Xe cũ là chiếc xe mấy người trước xài chán chê rồi lên xe máy pass lại tới thằng út ấy. Còn tại sao phải bán mới mua được, sao không để đó mua thêm chiếc mới thì mấy thím cứ thử ở trong cái phòng mà mỗi khi ngủ chỉ cần lăn qua để lật người lại là đụng người khác đi sẽ hiểu, chỗ đâu dư ra mà để. Được cái ngủ quen sau này nằm quan tài dễ, có cả chục năm kinh nghiệm rồi, không lo cảm thấy chật nữa :LOL:

Có tranh cãi gì thì mình luôn là người sai do nhỏ nhất. Quan trọng gì đứa nào đúng đứa nào sai, không cãi nữa là họ cảm thấy tự hào vì mình đã "hòa giải" con cái xong. Áo quần thì cứ chờ người khác mặc chật quá thì tới tay mình. Điện thoại hay laptop thì khỏi, nó là xa xỉ phẩm, tự mua thôi chứ ai mà cho. Xe máy thì càng khỏi nói, đi làm rồi tự mua. Nhờ tập cho chạy xe máy thì chỉ ít nhất có thể, lăn được bánh là thôi. Tới việc cần chú ý gì khi đạp thắng hay lúc chuyển số phải thả ga trước cũng để tự trải nghiệm, hỏi sao không chỉ thì nói cái đó phải tự biết chứ. Sau nghĩ lại thấy mình ngu thật, về nhà tự google ra hết, trước cứ ngu đi nghĩ người nhà sẽ chỉ tốt hơn là tự tìm hiểu. Tốt nghiệp cấp 3 thì kêu đi học nhạc đi, đã xấu còn nghèo bỏ mẹ ra ở đó mà nghệ với thuật. May lúc đó cãi lại được, chứ không chắc giờ lương chưa đủ để trả nợ tiền học. Chị em thì không được may mắn như vậy, học nhạc thật, xong ra trường có mấy chỗ chịu nhận làm thì đều phải bôi trơn trước mới vào được, thế là làm trái ngành.

Khỏi cần mấy thím chửi, em tự biết em cũng sai. Em cũng hiểu không phải là không thương mình, nhưng mà cái kiểu thương lạ lùng này nó có hại, và em đang phải dùng phần còn lại của đời mình để sửa. Em được người ngoài dạy những điều cơ bản còn nhiều hơn gia đình dạy, trong đó bao gồm chuyện nhận thức là mình cũng sai trong câu chuyện này đấy :feel_good:

Lúc trước cũng ganh tỵ, nhưng giờ đỡ rồi, coi gia đình như chỗ ăn ngủ, còn công việc là cuộc sống nó lại đơn giản hẳn. Cũng may mắn không phải gánh khoản nợ nào khác, hơn khối người ngoài kia rồi. Chấp nhận mình phải cố gắng để được như người bình thường thôi. :sexy_girl:
 
Mỗi nhà mỗi cảnh mấy thím trên ơi, có phải cứ là út thì sướng đâu. Thím nào đó ở trang 1 nói chuẩn đấy, nghèo thì tự khắc sẽ khổ thôi. Hồi cấp 3 em còng lưng gõ captcha xuyên đêm, đốt sức khỏe kiếm 1tr thay cái xe đạp khác đỡ nát hơn. Em nói rõ với gia đình là tự em trả chứ không xin tiền, chỉ xin được bán cái xe cũ để có chỗ để xe mới thôi còn chả được đây. Xe cũ là chiếc xe mấy người trước xài chán chê rồi lên xe máy pass lại tới thằng út ấy. Còn tại sao phải bán mới mua được, sao không để đó mua thêm chiếc mới thì mấy thím cứ thử ở trong cái phòng mà mỗi khi ngủ chỉ cần lăn qua để lật người lại là đụng người khác đi sẽ hiểu, chỗ đâu dư ra mà để. Được cái ngủ quen sau này nằm quan tài dễ, có cả chục năm kinh nghiệm rồi, không lo cảm thấy chật nữa :LOL:

Có tranh cãi gì thì mình luôn là người sai do nhỏ nhất. Quan trọng gì đứa nào đúng đứa nào sai, không cãi nữa là họ cảm thấy tự hào vì mình đã "hòa giải" con cái xong. Áo quần thì cứ chờ người khác mặc chật quá thì tới tay mình. Điện thoại hay laptop thì khỏi, nó là xa xỉ phẩm, tự mua thôi chứ ai mà cho. Xe máy thì càng khỏi nói, đi làm rồi tự mua. Nhờ tập cho chạy xe máy thì chỉ ít nhất có thể, lăn được bánh là thôi. Tới việc cần chú ý gì khi đạp thắng hay lúc chuyển số phải thả ga trước cũng để tự trải nghiệm, hỏi sao không chỉ thì nói cái đó phải tự biết chứ. Sau nghĩ lại thấy mình ngu thật, về nhà tự google ra hết, trước cứ ngu đi nghĩ người nhà sẽ chỉ tốt hơn là tự tìm hiểu. Tốt nghiệp cấp 3 thì kêu đi học nhạc đi, đã xấu còn nghèo bỏ mẹ ra ở đó mà nghệ với thuật. May lúc đó cãi lại được, chứ không chắc giờ lương chưa đủ để trả nợ tiền học. Chị em thì không được may mắn như vậy, học nhạc thật, xong ra trường có mấy chỗ chịu nhận làm thì đều phải bôi trơn trước mới vào được, thế là làm trái ngành.

Khỏi cần mấy thím chửi, em tự biết em cũng sai. Em cũng hiểu không phải là không thương mình, nhưng mà cái kiểu thương lạ lùng này nó có hại, và em đang phải dùng phần còn lại của đời mình để sửa. Em được người ngoài dạy những điều cơ bản còn nhiều hơn gia đình dạy, trong đó bao gồm chuyện nhận thức là mình cũng sai trong câu chuyện này đấy :feel_good:

Lúc trước cũng ganh tỵ, nhưng giờ đỡ rồi, coi gia đình như chỗ ăn ngủ, còn công việc là cuộc sống nó lại đơn giản hẳn. Cũng may mắn không phải gánh khoản nợ nào khác, hơn khối người ngoài kia rồi. Chấp nhận mình phải cố gắng để được như người bình thường thôi. :sexy_girl:

Cũng đúng, đứng ngoài nói vào nào là chữ hiếu chữ nghĩa thì dễ chứ thấy rõ ràng trước mắt bị phân biệt thì k nghĩ cũng ko đc :big_smile:

Gửi từ Google Pixel 6 Pro bằng vozFApp
 
Mấy a cứ nghĩ đc cái nhà là ngon
Đc cái nhà nhưng khoảng thời gian trc lớn lên đéo đc bố mẹ quan tâm nhiều như mấy ôg a nên mới sinh ra tâm lý tiêu cực như thế.xong gặp nhà nào bố mẹ bớt chọc ngoáy điều khiển con cái còn đỡ chứ bố mẹ ỷ có cái nhà rồi muốn con cái phải làm theo ý nguyện của mình mà ko thèm quan tâm cảm xúc của nó thì thà ra ngoài ở trọ còn hơn
thế thì ra ngoài sống thôi, ra đó sống đc rồi phát triển thì quay lại nói gì cũng có người nghe.
 
thế thì ra ngoài sống thôi, ra đó sống đc rồi phát triển thì quay lại nói gì cũng có người nghe.
Vấn đề đang nói là chuyện cái nhà kìa.còn ra ngoài đc mà ông bà già để yên cho ra thì đã tốt.nhiều ôg bà già vừa muốn con ở chung rồi điều khiển vừa ko muốn con chuyển ra ngoài kìa,chuyển ra thì lại bắt đầu lôi đạo hiếu,sống chết ra chả mệt đầu bỏ mẹ
 
Lạc quan lên thớt, biết đâu sau này ba mẹ ông chia tài sản làm 5. Mỗi ông anh lấy 2, thớt được 1 là cũng có rồi :D
 
Back
Top