Lần bật khóc đáng nhớ của các bác là gì?

Chú thỏ cắn cỏ

Senior Member
Hôm trước, em bị công ty cho Nghỉ việc. Tối hôm đó mấy anh em công ty rủ em đi uống bia chia tay, em vào cty sau nên mới có dịp uống với ae lần đầu. Đang sầu đời, ngồi uống tâm sự mới biết nhiều ae trong cty cũng hoàn cảnh lắm.

Bản thân em & mẹ ngày trước bị bố bạo hành, em con cả trong gđ nghèo khó, em vốn nhát từ bé nên khi lớn lại càng thêm vỏ bọc bên ngoài, dè dặt với mọi người. Có mấy anh trong cty lớn hơn em khá tuổi, lúc nghe e chia sẻ vậy cũng đồng cảm, tâm sự như anh trai trong gia đình. Lúc đó e yếu đuối như 1 đứa bé, bật Khóc lúc nào không hay, phần vì vừa mất việc, 1 phần là cái vết thương tâm lý từ bé bị chạm vào :( Lúc đấy e uống ko biết bao nhiêu cốc bia, đến tới hạn thì say ko biết trời đất, nôn mửa rồi gục cmnl, sau 2 ngày mới tỉnh hẳn được =((
Dù hơi có xấu hổ 1 chút, nhưng thật sự sau bữa tối đó thì e trưởng thành hơn rất nhiều - như lời 1 ông anh lúc đó nói với em vậy!
 
Dạo này đang căng thẳng với stress quá, sáng hôm qua đi gặp đối tác vừa mưa vừa tắc đường trên Vành Đai 3, lúc ý buồn buồn mở nhạc lên nghe mấy bài "Ai cũng có ngày xưa" với "Hồi ức"... của Phan Mạnh Quỳnh, tâm trạng đang chơi vơi tự nhiên khóc mếu máo như mưa luôn. =((
 
bị từ chối tình cảm. mình từ chôi bao đứa mà lại bị đứa khác chê mới vl cay. lúc đấy mới hiểu mình chẳng là cái đầu b gì
 
Lần 1 lúc ông ngoại mất.
Lần 2 lúc cậu mất. Cậu lúc đó chỉ cỡ 47 tuổi, hồi nhỏ cậu dạy đánh cờ, dạy võ, dạy thổi sáo, mình hay gọi cậu là sư phụ. Lúc đó cậu bị xuất huyết não, nặng hơn mình nghĩ, biết là cậu k thể qua khỏi, tự nhiên cứ ngồi khóc thôi.
 
Hồi nhỏ tôi ăn đòn nhiều nên tôi thấy bản thân cực kỳ lù lợm, tôi ngưng khóc từ khi mẫu giáo cho tận đến năm 23 tuổi tôi khóc vì ông nội tôi mất, cách đây 3 năm tôi rời đà nẵng vào bình dương làm việc, tôi khóc vì thương bà nội già yếu, tôi đi cả năm mới về, không biết tết nào là lần cuối tôi còn được nhìn thấy bà :too_sad:
 
Có mấy lần đáng nhớ sau : biết tin bố ung thư, bố ốm ra trường chưa xin đc việc ngay,bố mất , mẹ bị tai nạn cực nặng

Về cơ bản thì cuộc đời ngoài chuyện sống chết của mình và người thân ra thì ko có chuyện gì đáng để khóc .

Gửi từ Quốc thoại đến từ 3021 bằng vozFApp
 
Mấy năm trước vỡ nợ về báo nhà.. May mọi chuyện cũng qua đứng dậy lại được.
 
Một lần đó là khi Bà nội em mất. Lúc đấy cũng cứng rắn lắm, nhưng lúc nhìn bà lần cuối trong quan tài mà nhìn bà gầy quá, thấy thương mà rơi nước mắt. Bà nội đến lúc cuối đời cũng chưa mắng em đến 1 câu, cực kỳ yêu chiều con cháu
 
Gần tròn 1 năm trc, lúc ba mình mất vì ung thư. Đến tận bây giờ thỉnh thoảng lái xe một mình, nhớ đến ba mình cũng tự chảy nước mắt. Cả đời lam lũ cho con cháu, đến lúc con cháu lớn khôn thì ba mất, mình chưa kịp làm gì cho ông cả....

Sent from Samsung SM-F936B using vozFApp
Thời trước thường vậy, nghèo khó từ lúc sinh ra , vất vả trải qua chiến tranh, bao cấp, đến h mới ổn ổn thì đã già.

Cũng có nhà giàu từ thời đó đến h nhưng chỉ là số lượng rất ít so với nhà nghèo
 
Last edited:
Là một chiều chạy trên con đường 3/2 khúc giao gần Q5, đây là đoạn đường mình từng hay đi phát cơm tự thiện sau khi nấu xong cùng một hội cách đây 7 8 năm. Cái thời đó mình có rất nhiều cơ hội phát triển, là một ứng viên tiềm năng trong mọi tập đoàn vậy mà chỉ vị quá nhạy cảm với những lời body shaming, sự nóng nảy của tuổi trẻ, bị lôi kéo vào những câu chuyện gossip và tình trường chốn văn phòng, mình đã bỏ đi rất nhiều cơ hội mà nếu chỉ cần mình calm một tí, có lẽ giờ mình đã ngồi ở vị trí quản lý ở tập đoàn lớn chứ không phải một nhân viên quèn lay lắt tìm việc như bây giờ. Nghĩ lại mà tủi thân bật khóc.
Nếu sau này có con mình sẽ dạy nó bình tĩnh chứ không đc nóng tính dù biết ba mẹ sinh con trời sinh tính.
 
Tầm 3 năm trước. Hồi đấy đang crush mất não em giáo viên dạy tiếng Nhật. Trời mưa, mặc áo mưa cưỡi con wave ghẻ đi làm zombie công sở, lương 3 cọc 3 đồng. Nghĩ ngợi đủ thứ, hầu hết là tiếc nuối về quá khứ, lo lắng về tương lai, tự so sánh bản thân mình với crush, tự trách bản thân mình sao kém cỏi không xứng với người ta, bla bla đủ thứ rồi tự nhiên chảy nước mắt lúc nào không hay...
 
Năm nay mình khóc 2 lần.
1. Sau 1 startup fail, mất tiền, mất tgian, mình nhanh chóng mở 1 công ty mới với mảng thế mạnh. Như đã chia sẻ trong 1 thread trước đây, mảng này cần vốn nhiều. Mình gần như cạn tiền cho cty mới. Các đơn hàng liên tục thành công nợ. Hôm đó trên vành đai 3 thấy tiền bđ nổ về, ngồi trong xe 1mình, mình tự dưng khóc. Sau 6 tháng cuối cùng mình đã có thành quả đầu tiên.
2. Là khóc trong viện. Vợ vào sinh lúc 9h tối. Đứng trong phòng sinh cùng vợ, nhìn từng khoảnh khắc khó khăn nhất vợ vượt qua. Tới 10h30 tối. Bác sĩ bế em bé trao cho mình bế. Mình khóc ko ngừng.
Chắc chả bh quên nổi 2 khoảnh khắc đó. Mình lâu lắm r ko biết khóc là gì.

via theNEXTvoz for iPhone
 
Back
Top