Lần bật khóc đáng nhớ của các bác là gì?

lần bật khóc đáng nhớ đầu tiên là năm 13 tuổi, đang đêm giật mình tỉnh giấc, nghe ba mẹ rù rì nói chuyện "ông với tôi li dị đi, nợ nần đứng tên tôi, có gì tôi chịu, nhà cửa của ông để lại để ông nuôi mấy đứa nhỏ", nước mắt chảy dài. may là về sau bán đất bán đai, làm lụng trả nợ cũng hết, gia đình ko ly tán, giữ dc căn nhà nhỏ giờ ba mẹ vẫn đang ở.

lần thứ 2 năm 19 tuổi, chia tay người yêu, ko phải tình đầu nhưng mất zin vì em :LOL: mới húp dc gái lần đầu (cả 2),đang đê mê ái tình thì chia tay do cự cãi vụ tôn giáo (ẻm đạo Thiên Chúa), lúc đó buồn vãi lol, giờ nghỉ lại vừa mắc cười vừa thấy mình ngoo, dm lúc đó cứ xạo lol xíu thì dc quất tiếp rồi
 
Những việc này không khóc thì còn chuyện gì trên đời đáng khóc nữa, có gì mà đa sầu đa cảm. Tôi đọc chuyện của fency tôi còn rơm rớm thì gọi là gì ?
ơ không, đây là những lần đáng nhớ nhất thôi. chứ em mau nước mắt lắm :smile:
 
Một lần hồi nhỏ mơ thấy ba mẹ mất, vậy là thức dậy chạy vào phòng thấy ông bà đang ngủ mà khóc rưng rưng.
Lần thứ hai là lúc sinh viên, không tiền đi làm thêm, mặc mascos đứng nhà thuốc đêm noel, nhìn dòng người đi, nhìn lại mình, nghĩ lại hoàn cảnh, khóc...
Lần nhớ nhất là bị gia đình mang ra so sánh với thằng bạn thân chung xóm, cưới vk giàu, được gia đình hậu thuẫn tốt nên mọi thứ ổn định hết cả. Mình mặc dù nghèo nhưng chí ít tết cũng mang tiền về, hỗ trợ ông bà này kia, phụ tiền nuôi em ăn học, lúc đó khóc rất nhiều mà không ai biết kể cả vợ, cũng muốn bỏ xứ đi luôn. Cái cảm giác mà bị người thân mình đem ra so sánh, trong khi mình chắt chiu từng đồng để lo cho họ nó dã man lắm các thím, giờ ngồi viết lại vẫn thấy buồn, vẫn thấy ức ở cuống họng.
 
Một lần hồi nhỏ mơ thấy ba mẹ mất, vậy là thức dậy chạy vào phòng thấy ông bà đang ngủ mà khóc rưng rưng.
Lần thứ hai là lúc sinh viên, không tiền đi làm thêm, mặc mascos đứng nhà thuốc đêm noel, nhìn dòng người đi, nhìn lại mình, nghĩ lại hoàn cảnh, khóc...
Lần nhớ nhất là bị gia đình mang ra so sánh với thằng bạn thân chung xóm, cưới vk giàu, được gia đình hậu thuẫn tốt nên mọi thứ ổn định hết cả. Mình mặc dù nghèo nhưng chí ít tết cũng mang tiền về, hỗ trợ ông bà này kia, phụ tiền nuôi em ăn học, lúc đó khóc rất nhiều mà không ai biết kể cả vợ, cũng muốn bỏ xứ đi luôn. Cái cảm giác mà bị người thân mình đem ra so sánh, trong khi mình chắt chiu từng đồng để lo cho họ nó dã man lắm các thím, giờ ngồi viết lại vẫn thấy buồn, vẫn thấy ức ở cuống họng.
Bài học rút ra là nên lo thân trước khi lo gia đình thím à, vừa phát triển đc nghề nghiệp bản thân, vừa đỡ đau đầu mấy vụ này. Càng lo là càng mệt, mệt vì áp lực, lại còn những thứ ko đâu như thím vừa kể :big_smile:
 
nhớ lần khóc đầu vào năm lớp 4 : hồi ấy đi đá bóng giải trong khối trận cuối thua khóc như điên nghĩ cũng hài..
Còn lần hai thì vào năm kia hồi ấy nhà thiếu nợ chả vay ai được nhà còn mỗi hai mẹ con quay đi quay lại đúng hôm 30 tết thấy thất vọng về bản thân thế là khóc như trẻ con... năm nay đỡ hơn nhiều rồi nợ cũng trả gần hết còn mấy chục cố gắng sang năm trả tiếp :LOL:
 
Bài học rút ra là nên lo thân trước khi lo gia đình thím à, vừa phát triển đc nghề nghiệp bản thân, vừa đỡ đau đầu mấy vụ này. Càng lo là càng mệt, mệt vì áp lực, lại còn những thứ ko đâu như thím vừa kể :big_smile:
Mình cũng từng nghĩ vậy, nhưng mà lại ko làm đc...
 
mới năm 2023, cả nhà từ quê vô SG thăm, lúc chia tay ở sân bay tự nhiên buồn ko kiềm đc nước mắt. Mà 28 tuổi đầu rồi nhé các bác.
 
Một lần hồi nhỏ mơ thấy ba mẹ mất, vậy là thức dậy chạy vào phòng thấy ông bà đang ngủ mà khóc rưng rưng.
Lần thứ hai là lúc sinh viên, không tiền đi làm thêm, mặc mascos đứng nhà thuốc đêm noel, nhìn dòng người đi, nhìn lại mình, nghĩ lại hoàn cảnh, khóc...
Lần nhớ nhất là bị gia đình mang ra so sánh với thằng bạn thân chung xóm, cưới vk giàu, được gia đình hậu thuẫn tốt nên mọi thứ ổn định hết cả. Mình mặc dù nghèo nhưng chí ít tết cũng mang tiền về, hỗ trợ ông bà này kia, phụ tiền nuôi em ăn học, lúc đó khóc rất nhiều mà không ai biết kể cả vợ, cũng muốn bỏ xứ đi luôn. Cái cảm giác mà bị người thân mình đem ra so sánh, trong khi mình chắt chiu từng đồng để lo cho họ nó dã man lắm các thím, giờ ngồi viết lại vẫn thấy buồn, vẫn thấy ức ở cuống họng.
Bác giống mình phết, khác hoàn cảnh thôi. cũng mơ thấy mẹ bị sao đó xong ngồi bật dậy khóc huhu
Với mình mẹ là tất cả vì từ nhỏ mình đã ko sống với ba. Rồi hôm bữa mẹ cứ đòi mua xe mới mà phải là SH mode mới chịu, mình khuyên mua vision thôi vì tiền còn dư lại có thể để dành đó mua cái khác có ích hơn mua thuốc mua vàng tự lo cho tuổi già. Tất nhiên mình vẫn lo, vẫn hàng tháng trả nợ cho căn nhà mẹ mua chưa trả xong các nợ mà phât sinh do canh nhà đó nữa. Thế mà mẹ ko hiểu cho mình nằng nặng mua một món đồ quá đắt. Mình cảm giác thế giới sụp đổ, ko hiểu gần 30 năm qua mình sống vì mẹ để đổi lại sự ích kỷ như vậy. Mình đi làm về lang thang trên đường rồi bật khóc đến mức ko thấy đường chạy xe rồi phải dừng lại gục đầu xuống tay lái khóc cho xong mới đi tiếp được

via theNEXTvoz for iPhone
 
đêm trước ngày cưới, ba mình bị bệnh, hôm đó là ngày bà con họ hàng tụ tập ăn uống trước đám cưới, ổng bị bệnh ngồi ở dưới k lên được, mình cũng ngồi với ổng, tối xong hết chở vợ về lại nhà ngoại, lúc về suy nghĩ thế nào lại khóc, k biết là thương ba hay là tủi thân nữa :tire:

via theNEXTvoz for iPhone
 
Bác giống mình phết, khác hoàn cảnh thôi. cũng mơ thấy mẹ bị sao đó xong ngồi bật dậy khóc huhu
Với mình mẹ là tất cả vì từ nhỏ mình đã ko sống với ba. Rồi hôm bữa mẹ cứ đòi mua xe mới mà phải là SH mode mới chịu, mình khuyên mua vision thôi vì tiền còn dư lại có thể để dành đó mua cái khác có ích hơn mua thuốc mua vàng tự lo cho tuổi già. Tất nhiên mình vẫn lo, vẫn hàng tháng trả nợ cho căn nhà mẹ mua chưa trả xong các nợ mà phât sinh do canh nhà đó nữa. Thế mà mẹ ko hiểu cho mình nằng nặng mua một món đồ quá đắt. Mình cảm giác thế giới sụp đổ, ko hiểu gần 30 năm qua mình sống vì mẹ để đổi lại sự ích kỷ như vậy. Mình đi làm về lang thang trên đường rồi bật khóc đến mức ko thấy đường chạy xe rồi phải dừng lại gục đầu xuống tay lái khóc cho xong mới đi tiếp được

via theNEXTvoz for iPhone
chung nỗi lòng, nặng gia đình...
 
Back
Top