Lấy phải con vợ lạnh lùng, trầm tính, vô cảm.

Em thuộc kiểu người năng động, hướng ngoại, kiếm tiền tốt, đi mẹc, có nhà riêng. Trc e cưới nó vì thấy nó ngoan, hiền lành, ít nói, nghĩ sau sống với nhau đỡ cãi vã đau đầu. Hồi trẻ e cũng gái gú nhiều nên đợt cưới nó thì cũng coi như rửa tay gác kiếm, lấy 1 người con gái bình thường, sống cuộc đời bt cho xong nghĩa vụ. Nó thì ngoại hình cũng ok, cao m64, trắng, eo thon, nhìn kỹ thấy khá xinh, theo như mấy đứa bạn nó kể thì xưa nó học rất giỏi, e cũng k quan tâm lắm, cận lòi con mắt, bỏ kính ra thì coi như mù k thấy gì, đặc biệt là rất giản dị, k kẻ lông mày, k make up, chỉ đánh chút son nhẹ.

Bố mẹ nó quen biết bố mẹ e và cũng rất quý e, theo kiểu muốn chốt đơn ấy, cứ rủ e sang nhà chơi suốt, mẹ e cũng quý nó, 2 bà cứ gán ghép e với nó cưới nhau, ông già e cũng khen nó mãi là hiền lành, ngoan, k ăm chơi đua đòi. Xong bị giục mãi 2 đứa cũng hẹn gặp nhau, đi cafe cũng nói đc tí chuyện, toàn e hỏi gì thì nó trả lời đó, câu cú đúng ngữ pháp, giọng đều đều nghiêm túc vãi đái, giống y lên bảng kiểm tra miệng.

Sau hôm đó lần nào e rủ đi chơi nó cũng ok hết, k từ chối hôm nào, đi mãi xong cuối cùng méo biết nói chuyên gì nữa luôn, e cứ nghĩ nó thẹn, sau dần dần sẽ quen. Chán quá khoảng 2 tháng sau e gặp nó bảo bừa: “hay là mình cưới nhau đi”. Thế mà nó cũng đồng ý luôn, méo hiểu kiểu gì. Ít lâu sau thì bọn e ăn hỏi, sau hôm ăn hỏi e rủ nó đi Sapa chơi, tối hôm đó trên Sapa e với nó qh, thật quá bất ngờ luôn, là nó còn zin. E kiểu vừa thấy hên vừa khó hiểu. Lúc đó nó ra trường đc 1 năm rồi, cũng 22-23 rồi chứ ít gì mà còn zin đc cũng tài thật, loay hoay đến 4h sáng mới xong, nó khóc, bảo là nó chưa yêu ai bao giờ. E hỏi nó có thích e k? Nó k nói gì.


Sau đó ít hôm bọn e đi chụp ảnh cưới, rồi lục đục để chuẩn bị tổ chức đám cưới. Cảm giác lúc đó hồi hộp với hạnh phúc thật, cảm giác lần đầu cưới vợ mà lại lấy được cô vợ còn zin, như trong truyện cổ tích. Nhìn nó trong bộ váy cưới với bộ áo dài thơm như múi mít. Em cứ nghĩ e thật hạnh phúc. Nhưng quả thật đến ngày hôm nay là đc hơn năm kể từ ngày cưới nó, cuộc đời e nó nhạt nhẽo vkl. Từ ngày cưới đến giờ, nó chưa chủ động tâm sự với e bao giờ, chưa bao giờ hỏi e đi làm về mệt không. Nhiều hôm chán quá e bỏ nhà đi chơi với con rau cũ ngày trc cho đỡ chán cả mấy hôm nó cũng k sốt ruột, tối chỉ nt hỏi e k về nhà ăn cơm à xong thôi.


Nhiều hôm e xem đá bóng nửa đêm, cố bật loa to cho nó k ngủ đc, e biết nó tức nhưng nó cũng kệ, cứ im im không nói gì. Đợt nó đi ra ngoài quên khoá cửa, tối về e cố ý chửi nó thật cay nghiệt nó cũng méo phản ứng gì, cứ lầm lũi làm công việc của nó. Nhiều khi nghĩ nó chửi lại “Bà mày thích thế đấy” em còn mừng. E toàn cố ý làm trò quá đáng với nó xong tuyệt nhiên nó chưa giận e bao giờ.


Ở nhà sai vặt nó 1 cách quá đáng nó cũng làm, ví dụ như lấy a cốc nước, mua hộ bao thuốc. Tối ngủ cùng nhau k cảm xúc gì luôn, như ôm bị thịt thích làm gì làm, nc gần như k ra, nhiều hôm nó đang nấu ăn, e tụt quần nó xuống để làm nó cũng kệ...
Em chưa gặp loại người như này bao giờ, nhiều khi e còn tưởng vợ mình là thánh nhân. Chả lẽ cuộc đời e nó cứ thế này mãi, nhiều khi chỉ muốn lấy 1 con vợ bt thôi cũng khó. E k biết nó có bị tác động tâm lý gì từ khi còn nhỏ k nữa, mặc dù là bố mẹ nó sống rất hạnh phúc. Hay có thể là nó bị bệnh gì chăng? Đợt này e đang cố để nó có bầu, biết đâu khi đc làm mẹ nó sẽ khác...


Chán quá, giờ e ở công ty về đây, về nhà lại gặp cái mặt k cảm xúc đấy là thấy sầu rồi, hnay Hà Nội còn mưa mưa phùn nữa... haizz...

via theNEXTvoz for iPhone
Nghiêm túc với bạn

Thì có thể là cá tính người ta vậy. Nhạt nhòa, đơn điệu....không phải người xấu, nhưng quá đơn giản

Rủ vk bạn đi chơi nhiều nhiều đi. Hoặc có con có khi lại khác. Tôi nghĩ ok đó

Và tôi nghĩ bạn nên xin lỗi vk bạn vì chuyện đi chơi với con rau đi
 
Hồi lớp 12 tôi cũng cảm nắng 1 em tính cách giống vậy: Em ấy ng Việt Trì, xuống Vĩnh Phúc học chuyên, học cùng lớp với tôi. Cao 1m64, trắng, xinh, ít giao tiếp với mọi ng, chỉ chơi với 1 nhóm nhỏ mấy ng bạn. Nguyên nhân cảm nắng là hồi ấy hay đi bộ về chung đường, 1 hôm trời mưa 2 đứa che chung cái ô nát của tôi, tôi về đến nhà trước nên để em ấy cầm ô đi tiếp về nhà , sáng hôm sau em ấy trả lại t chiếc ô đã đc khâu cẩn thận và gấp nếp buộc lại kĩ càng. T chưa bao giờ cảm nhận đc sự nữ tính mà tỉ mẩn như thế, vậy là cảm nắng. Từ đó về sau ngày nào tôi cũng về cùng che chung ô với em ấy, đến cuối năm dù chưa tỏ tình trực tiếp nhưng mọi ng coi t vs em ấy như 1 đôi, lúc nào cũng đi cùng nhau, dịp nào đi chơi nhóm hay lớp thì luôn là t đèo em ấy. Đến ngày bế giảng mới cầm tay nhau chụp chung 1 bức ảnh kỷ niệm.
Sau vào đại học, em ấy thi đỗ trường cảnh sát, tôi với em ấy chủ yếu liên lạc với nhau qua điện thoại, đến lúc này mới nhận ra 1 vấn đề: Em ấy quá ít nói, nói chuyện nhạt nhẽo, tôi hỏi gì em ấy đáp nấy, đến lúc tôi ko nghĩ ra đc chủ đề j để nói chuyện nữa thế là tịt. Sau 1 thời gian cảm xúc của tôi đi xuống, tần suất những cuộc điện thoại giảm dần, chia tay trong im lặng, như lúc bắt đầu.
Hiện tại: em ấy 2 con gái, đều đã vào cấp 1. Tôi: chuẩn bị sinh thằng ku thứ 2.
Hỏi hơi vô duyên chứ đã gì gì chưa bạn?

Mà con gái chọn ngành cs thì chắc có người nhà nhỉ
 
Hỏi hơi vô duyên chứ đã gì gì chưa bạn?

Mà con gái chọn ngành cs thì chắc có người nhà nhỉ
1.Chưa j bạn.
2. Đúng, cả nhà e ấy làm trong ngành, sau lấy chồng cũng trong ngành nốt. :s
 
Em quen người yêu em. Hồi trước nó cũng lầm lì. Nhưng ngoan lắm. Nói lời yêu cũng gật đầu nhẹ chứ không trả lời. Yêu nhau hơn 1 năm nhưng không nói 1 lời yêu nào. Chỉ biết ngồi nghe mình tâm sự cuộc sống. Giông tố gì cũng bên mình nhưng lúc nào cũng lạnh lùng. Sau này mình cũng cố gắng hiểu thì cũng có chuyển biến là cười với biết nói yêu mình lại
t0A0pSx.png

Kiểu con gái e thẹn ít nói. Được cái ngoan. Yêu nhau được gần 2 năm rồi nhưng không biết người con gái đấy giờ đâu rồi. Giờ thì nhây. Thường xuyên đánh yêu mình
7hkc60X.gif


via theNEXTvoz for iPhone
 
Sướng quá hóa rồ ah? Trước tiên muốn vk đếm xỉa tới cảm xúc của mình thì hãy học cách tôn trọng vk và quan tâm đến cảm xúc của vk. Vk ông kiểu ko cảm xúc ấy, kiểu sao cũng đc cho tròn trách nhiệm. 1 là cô ta đang an phận vì cs hiện tại hoàn hảo , 2 là cô ta ko yêu ck nên làm gì cũng ko có cảm xúc dù là xúc phạm hay tức giận. :)
 
khổ thân thớt, chắc chả bao giờ được vợ chủ động mò koo hay khều khều đòi ịch cả nên lên đây phát phiền
 
Mình khuyên thớt là nên tán tỉnh lại vợ mình. Có thể lúc cưới nhau, cô ấy chưa hoàn toàn yêu bạn. Nghe bạn kể, thì chuyện cưới xin xuất phát từ ba mẹ 2 phía hơn là đôi trẻ.
Vậy nên, tán tỉnh lại như thời mới yêu. Đẻ thêm con cũng một cách. Ngoài ra xem lại kỹ năng làm tình nhé. Badboy mà sex khg tốt thì cũng như Goodboy thôi..hehe
 
cần gì yêu, trừ khi vợ ông yêu thằng khác xong cưới ông về an phận với bố mẹ, chứ ở với nhau lâu rồi tình cảm hết. Không thì ông cứ nói thẳng toẹt mẹ ra xem nào? Hỏi vợ xem có gì ko hài lòng không, chuyện cũng có gì khó nói đâu.
 
Thằng thớt thuộc diện xạo lồng ra bài viết, lập thớt mới rồi chạy như một con cờ hó để người khác tưởng thật vào bàn luận sôi nổi. Thứ vô công rồi nghề hấp diêm diễn đàn, hao tốn tài nguyên.
mày cũng đang hao tốn tài nguyên đấy con ạ

via theNEXTvoz for iPhone
 
Em thuộc kiểu người năng động, hướng ngoại, kiếm tiền tốt, đi mẹc, có nhà riêng. Trc e cưới nó vì thấy nó ngoan, hiền lành, ít nói, nghĩ sau sống với nhau đỡ cãi vã đau đầu. Hồi trẻ e cũng gái gú nhiều nên đợt cưới nó thì cũng coi như rửa tay gác kiếm, lấy 1 người con gái bình thường, sống cuộc đời bt cho xong nghĩa vụ. Nó thì ngoại hình cũng ok, cao m64, trắng, eo thon, nhìn kỹ thấy khá xinh, theo như mấy đứa bạn nó kể thì xưa nó học rất giỏi, e cũng k quan tâm lắm, cận lòi con mắt, bỏ kính ra thì coi như mù k thấy gì, đặc biệt là rất giản dị, k kẻ lông mày, k make up, chỉ đánh chút son nhẹ.

Bố mẹ nó quen biết bố mẹ e và cũng rất quý e, theo kiểu muốn chốt đơn ấy, cứ rủ e sang nhà chơi suốt, mẹ e cũng quý nó, 2 bà cứ gán ghép e với nó cưới nhau, ông già e cũng khen nó mãi là hiền lành, ngoan, k ăm chơi đua đòi. Xong bị giục mãi 2 đứa cũng hẹn gặp nhau, đi cafe cũng nói đc tí chuyện, toàn e hỏi gì thì nó trả lời đó, câu cú đúng ngữ pháp, giọng đều đều nghiêm túc vãi đái, giống y lên bảng kiểm tra miệng.

Sau hôm đó lần nào e rủ đi chơi nó cũng ok hết, k từ chối hôm nào, đi mãi xong cuối cùng méo biết nói chuyên gì nữa luôn, e cứ nghĩ nó thẹn, sau dần dần sẽ quen. Chán quá khoảng 2 tháng sau e gặp nó bảo bừa: “hay là mình cưới nhau đi”. Thế mà nó cũng đồng ý luôn, méo hiểu kiểu gì. Ít lâu sau thì bọn e ăn hỏi, sau hôm ăn hỏi e rủ nó đi Sapa chơi, tối hôm đó trên Sapa e với nó qh, thật quá bất ngờ luôn, là nó còn zin. E kiểu vừa thấy hên vừa khó hiểu. Lúc đó nó ra trường đc 1 năm rồi, cũng 22-23 rồi chứ ít gì mà còn zin đc cũng tài thật, loay hoay đến 4h sáng mới xong, nó khóc, bảo là nó chưa yêu ai bao giờ. E hỏi nó có thích e k? Nó k nói gì.


Sau đó ít hôm bọn e đi chụp ảnh cưới, rồi lục đục để chuẩn bị tổ chức đám cưới. Cảm giác lúc đó hồi hộp với hạnh phúc thật, cảm giác lần đầu cưới vợ mà lại lấy được cô vợ còn zin, như trong truyện cổ tích. Nhìn nó trong bộ váy cưới với bộ áo dài thơm như múi mít. Em cứ nghĩ e thật hạnh phúc. Nhưng quả thật đến ngày hôm nay là đc hơn năm kể từ ngày cưới nó, cuộc đời e nó nhạt nhẽo vkl. Từ ngày cưới đến giờ, nó chưa chủ động tâm sự với e bao giờ, chưa bao giờ hỏi e đi làm về mệt không. Nhiều hôm chán quá e bỏ nhà đi chơi với con rau cũ ngày trc cho đỡ chán cả mấy hôm nó cũng k sốt ruột, tối chỉ nt hỏi e k về nhà ăn cơm à xong thôi.


Nhiều hôm e xem đá bóng nửa đêm, cố bật loa to cho nó k ngủ đc, e biết nó tức nhưng nó cũng kệ, cứ im im không nói gì. Đợt nó đi ra ngoài quên khoá cửa, tối về e cố ý chửi nó thật cay nghiệt nó cũng méo phản ứng gì, cứ lầm lũi làm công việc của nó. Nhiều khi nghĩ nó chửi lại “Bà mày thích thế đấy” em còn mừng. E toàn cố ý làm trò quá đáng với nó xong tuyệt nhiên nó chưa giận e bao giờ.


Ở nhà sai vặt nó 1 cách quá đáng nó cũng làm, ví dụ như lấy a cốc nước, mua hộ bao thuốc. Tối ngủ cùng nhau k cảm xúc gì luôn, như ôm bị thịt thích làm gì làm, nc gần như k ra, nhiều hôm nó đang nấu ăn, e tụt quần nó xuống để làm nó cũng kệ...
Em chưa gặp loại người như này bao giờ, nhiều khi e còn tưởng vợ mình là thánh nhân. Chả lẽ cuộc đời e nó cứ thế này mãi, nhiều khi chỉ muốn lấy 1 con vợ bt thôi cũng khó. E k biết nó có bị tác động tâm lý gì từ khi còn nhỏ k nữa, mặc dù là bố mẹ nó sống rất hạnh phúc. Hay có thể là nó bị bệnh gì chăng? Đợt này e đang cố để nó có bầu, biết đâu khi đc làm mẹ nó sẽ khác...


Chán quá, giờ e ở công ty về đây, về nhà lại gặp cái mặt k cảm xúc đấy là thấy sầu rồi, hnay Hà Nội còn mưa mưa phùn nữa... haizz...

via theNEXTvoz for iPhone
đòi hỏi cái lol gì nữa
 
Bác nên là người chủ động tạo những điều mới mẻ để bà vợ bớt lạnh. Còn làm cái gì thì tùy vào thớt.
 
Khi mày càng ăn hiếp nó, càng quá quắt với nó thì tình cảm của nó dành cho mày càng ít thì càng trở nên vô cảm hơn. Sao m ko nghĩ đến điều ấy nhỉ??
 
Em thuộc kiểu người năng động, hướng ngoại, kiếm tiền tốt, đi mẹc, có nhà riêng. Trc e cưới nó vì thấy nó ngoan, hiền lành, ít nói, nghĩ sau sống với nhau đỡ cãi vã đau đầu. Hồi trẻ e cũng gái gú nhiều nên đợt cưới nó thì cũng coi như rửa tay gác kiếm, lấy 1 người con gái bình thường, sống cuộc đời bt cho xong nghĩa vụ. Nó thì ngoại hình cũng ok, cao m64, trắng, eo thon, nhìn kỹ thấy khá xinh, theo như mấy đứa bạn nó kể thì xưa nó học rất giỏi, e cũng k quan tâm lắm, cận lòi con mắt, bỏ kính ra thì coi như mù k thấy gì, đặc biệt là rất giản dị, k kẻ lông mày, k make up, chỉ đánh chút son nhẹ.

Bố mẹ nó quen biết bố mẹ e và cũng rất quý e, theo kiểu muốn chốt đơn ấy, cứ rủ e sang nhà chơi suốt, mẹ e cũng quý nó, 2 bà cứ gán ghép e với nó cưới nhau, ông già e cũng khen nó mãi là hiền lành, ngoan, k ăm chơi đua đòi. Xong bị giục mãi 2 đứa cũng hẹn gặp nhau, đi cafe cũng nói đc tí chuyện, toàn e hỏi gì thì nó trả lời đó, câu cú đúng ngữ pháp, giọng đều đều nghiêm túc vãi đái, giống y lên bảng kiểm tra miệng.

Sau hôm đó lần nào e rủ đi chơi nó cũng ok hết, k từ chối hôm nào, đi mãi xong cuối cùng méo biết nói chuyên gì nữa luôn, e cứ nghĩ nó thẹn, sau dần dần sẽ quen. Chán quá khoảng 2 tháng sau e gặp nó bảo bừa: “hay là mình cưới nhau đi”. Thế mà nó cũng đồng ý luôn, méo hiểu kiểu gì. Ít lâu sau thì bọn e ăn hỏi, sau hôm ăn hỏi e rủ nó đi Sapa chơi, tối hôm đó trên Sapa e với nó qh, thật quá bất ngờ luôn, là nó còn zin. E kiểu vừa thấy hên vừa khó hiểu. Lúc đó nó ra trường đc 1 năm rồi, cũng 22-23 rồi chứ ít gì mà còn zin đc cũng tài thật, loay hoay đến 4h sáng mới xong, nó khóc, bảo là nó chưa yêu ai bao giờ. E hỏi nó có thích e k? Nó k nói gì.


Sau đó ít hôm bọn e đi chụp ảnh cưới, rồi lục đục để chuẩn bị tổ chức đám cưới. Cảm giác lúc đó hồi hộp với hạnh phúc thật, cảm giác lần đầu cưới vợ mà lại lấy được cô vợ còn zin, như trong truyện cổ tích. Nhìn nó trong bộ váy cưới với bộ áo dài thơm như múi mít. Em cứ nghĩ e thật hạnh phúc. Nhưng quả thật đến ngày hôm nay là đc hơn năm kể từ ngày cưới nó, cuộc đời e nó nhạt nhẽo vkl. Từ ngày cưới đến giờ, nó chưa chủ động tâm sự với e bao giờ, chưa bao giờ hỏi e đi làm về mệt không. Nhiều hôm chán quá e bỏ nhà đi chơi với con rau cũ ngày trc cho đỡ chán cả mấy hôm nó cũng k sốt ruột, tối chỉ nt hỏi e k về nhà ăn cơm à xong thôi.


Nhiều hôm e xem đá bóng nửa đêm, cố bật loa to cho nó k ngủ đc, e biết nó tức nhưng nó cũng kệ, cứ im im không nói gì. Đợt nó đi ra ngoài quên khoá cửa, tối về e cố ý chửi nó thật cay nghiệt nó cũng méo phản ứng gì, cứ lầm lũi làm công việc của nó. Nhiều khi nghĩ nó chửi lại “Bà mày thích thế đấy” em còn mừng. E toàn cố ý làm trò quá đáng với nó xong tuyệt nhiên nó chưa giận e bao giờ.


Ở nhà sai vặt nó 1 cách quá đáng nó cũng làm, ví dụ như lấy a cốc nước, mua hộ bao thuốc. Tối ngủ cùng nhau k cảm xúc gì luôn, như ôm bị thịt thích làm gì làm, nc gần như k ra, nhiều hôm nó đang nấu ăn, e tụt quần nó xuống để làm nó cũng kệ...
Em chưa gặp loại người như này bao giờ, nhiều khi e còn tưởng vợ mình là thánh nhân. Chả lẽ cuộc đời e nó cứ thế này mãi, nhiều khi chỉ muốn lấy 1 con vợ bt thôi cũng khó. E k biết nó có bị tác động tâm lý gì từ khi còn nhỏ k nữa, mặc dù là bố mẹ nó sống rất hạnh phúc. Hay có thể là nó bị bệnh gì chăng? Đợt này e đang cố để nó có bầu, biết đâu khi đc làm mẹ nó sẽ khác...


Chán quá, giờ e ở công ty về đây, về nhà lại gặp cái mặt k cảm xúc đấy là thấy sầu rồi, hnay Hà Nội còn mưa mưa phùn nữa... haizz...

via theNEXTvoz for iPhone
loại im im như này mà thớt bắt nạt nó quá đáng thì có ngày nó xiên chủ thớt mấy nhát
MbUTWHL.png
 
Em thuộc kiểu người năng động, hướng ngoại, kiếm tiền tốt, đi mẹc, có nhà riêng. Trc e cưới nó vì thấy nó ngoan, hiền lành, ít nói, nghĩ sau sống với nhau đỡ cãi vã đau đầu. Hồi trẻ e cũng gái gú nhiều nên đợt cưới nó thì cũng coi như rửa tay gác kiếm, lấy 1 người con gái bình thường, sống cuộc đời bt cho xong nghĩa vụ. Nó thì ngoại hình cũng ok, cao m64, trắng, eo thon, nhìn kỹ thấy khá xinh, theo như mấy đứa bạn nó kể thì xưa nó học rất giỏi, e cũng k quan tâm lắm, cận lòi con mắt, bỏ kính ra thì coi như mù k thấy gì, đặc biệt là rất giản dị, k kẻ lông mày, k make up, chỉ đánh chút son nhẹ.

Bố mẹ nó quen biết bố mẹ e và cũng rất quý e, theo kiểu muốn chốt đơn ấy, cứ rủ e sang nhà chơi suốt, mẹ e cũng quý nó, 2 bà cứ gán ghép e với nó cưới nhau, ông già e cũng khen nó mãi là hiền lành, ngoan, k ăm chơi đua đòi. Xong bị giục mãi 2 đứa cũng hẹn gặp nhau, đi cafe cũng nói đc tí chuyện, toàn e hỏi gì thì nó trả lời đó, câu cú đúng ngữ pháp, giọng đều đều nghiêm túc vãi đái, giống y lên bảng kiểm tra miệng.

Sau hôm đó lần nào e rủ đi chơi nó cũng ok hết, k từ chối hôm nào, đi mãi xong cuối cùng méo biết nói chuyên gì nữa luôn, e cứ nghĩ nó thẹn, sau dần dần sẽ quen. Chán quá khoảng 2 tháng sau e gặp nó bảo bừa: “hay là mình cưới nhau đi”. Thế mà nó cũng đồng ý luôn, méo hiểu kiểu gì. Ít lâu sau thì bọn e ăn hỏi, sau hôm ăn hỏi e rủ nó đi Sapa chơi, tối hôm đó trên Sapa e với nó qh, thật quá bất ngờ luôn, là nó còn zin. E kiểu vừa thấy hên vừa khó hiểu. Lúc đó nó ra trường đc 1 năm rồi, cũng 22-23 rồi chứ ít gì mà còn zin đc cũng tài thật, loay hoay đến 4h sáng mới xong, nó khóc, bảo là nó chưa yêu ai bao giờ. E hỏi nó có thích e k? Nó k nói gì.


Sau đó ít hôm bọn e đi chụp ảnh cưới, rồi lục đục để chuẩn bị tổ chức đám cưới. Cảm giác lúc đó hồi hộp với hạnh phúc thật, cảm giác lần đầu cưới vợ mà lại lấy được cô vợ còn zin, như trong truyện cổ tích. Nhìn nó trong bộ váy cưới với bộ áo dài thơm như múi mít. Em cứ nghĩ e thật hạnh phúc. Nhưng quả thật đến ngày hôm nay là đc hơn năm kể từ ngày cưới nó, cuộc đời e nó nhạt nhẽo vkl. Từ ngày cưới đến giờ, nó chưa chủ động tâm sự với e bao giờ, chưa bao giờ hỏi e đi làm về mệt không. Nhiều hôm chán quá e bỏ nhà đi chơi với con rau cũ ngày trc cho đỡ chán cả mấy hôm nó cũng k sốt ruột, tối chỉ nt hỏi e k về nhà ăn cơm à xong thôi.


Nhiều hôm e xem đá bóng nửa đêm, cố bật loa to cho nó k ngủ đc, e biết nó tức nhưng nó cũng kệ, cứ im im không nói gì. Đợt nó đi ra ngoài quên khoá cửa, tối về e cố ý chửi nó thật cay nghiệt nó cũng méo phản ứng gì, cứ lầm lũi làm công việc của nó. Nhiều khi nghĩ nó chửi lại “Bà mày thích thế đấy” em còn mừng. E toàn cố ý làm trò quá đáng với nó xong tuyệt nhiên nó chưa giận e bao giờ.


Ở nhà sai vặt nó 1 cách quá đáng nó cũng làm, ví dụ như lấy a cốc nước, mua hộ bao thuốc. Tối ngủ cùng nhau k cảm xúc gì luôn, như ôm bị thịt thích làm gì làm, nc gần như k ra, nhiều hôm nó đang nấu ăn, e tụt quần nó xuống để làm nó cũng kệ...
Em chưa gặp loại người như này bao giờ, nhiều khi e còn tưởng vợ mình là thánh nhân. Chả lẽ cuộc đời e nó cứ thế này mãi, nhiều khi chỉ muốn lấy 1 con vợ bt thôi cũng khó. E k biết nó có bị tác động tâm lý gì từ khi còn nhỏ k nữa, mặc dù là bố mẹ nó sống rất hạnh phúc. Hay có thể là nó bị bệnh gì chăng? Đợt này e đang cố để nó có bầu, biết đâu khi đc làm mẹ nó sẽ khác...


Chán quá, giờ e ở công ty về đây, về nhà lại gặp cái mặt k cảm xúc đấy là thấy sầu rồi, hnay Hà Nội còn mưa mưa phùn nữa... haizz...

via theNEXTvoz for iPhone
Tôi nói thật, ông là dạng cả thèm chóng chán, thấy khoe hồi chưa cưới vợ gái gú nhiều là đủ hiểu. Tính tình trẻ con, nông cạn, chưa trưởng thành đã đòi cưới vợ.
Vợ nói nhiều thì bảo lắm mồm, đau đầu, cãi nhau thì bảo ko yên cửa yên nhà. Giờ lấy con vợ hiền, ít nói thì kêu nó lạnh lùng, vô cảm, loại được voi đòi tiên như này tốt nhất là đéo nên lấy vợ. Cứ ở vậy mà chịch choạc gái như cũ có khi còn đỡ hơn. Khuyên ông buông tha cho con nhà người ta, sau này ngoại tình lại đổ tại vợ. Làm người đéo biết đầy đủ, tham lam, xong có gì lại đổ tại người khác thì tốt nhất đừng nên dính vô người khác làm gì để làm khổ nhau.
 
Ở nhà sai vặt nó 1 cách quá đáng nó cũng làm, ví dụ như lấy a cốc nước, mua hộ bao thuốc. Tối ngủ cùng nhau k cảm xúc gì luôn, như ôm bị thịt thích làm gì làm, nc gần như k ra, nhiều hôm nó đang nấu ăn, e tụt quần nó xuống để làm nó cũng kệ...
Tóm tắt, đọc đến đoạn này t cừ ỉa trong quần 🤣 🤣 🤣 🤣 🤣 nói chung quay tay ra bài
 
Back
Top