Người thân mất nhưng ở xa nhà , hối hận quá .

Éo hiểu sao,mỗi lần tết tôi về thăm ai là người đó ra đi.tết năm 2019 tôi qua thăm bà 2 tháng sau bà tôi mất,tết năm kia về thăm cậu(cậu bị bệnh sẵn rồi) qua tết cũng mất,có tết cũng đi thăm bà con,bà kia cũng già về sau cũng mất trong năm đó,đi thăm ông bác trong bệnh viện,lúc đó mình cũng bận,nhưng mà tự nhiên nghĩ lâu lắm k gặp bác ,qua thăm năm ngày sau tôi đưa bác tôi về trong cơn hấp hối,mất giữa đường,chưa kịp gặp mặt mấy thằng anh.tôi kể vậy mọi người nghĩ tôi xui xẻo.k phải vậy bình thường tôi ít khi thăm bà con, nhưng những lúc tự nhiên trong đầu,hay suy nghĩ của tôi lại hiện hình ảnh người đó và có một cái gì đó mách bảo phải gặp mặt,phải nói chuyện với họ ,lúc đó tôi sẽ đi thăm.kiểu luôn có một cái gì đó nói cho tôi bết rằng có thể sẽ không gặp được họ,đây có thể là lần cuối.năm nay tôi không đi thăm ai hết.xem trong năm có gì xảy ra không.
Mình cũng ước có thể biết trước
 
Tôi có ông anh họ bị thiếu máu cơ tim. Tôi cũng có quen bên y tế nên gia đình bên đấy nhờ tôi lên coi lo dùm vì dạo ấy đang thiếu stent để đặt. Lúc đó tôi ở quê lên SG cũng hơi xa phần cũng lười, phần cũng nghĩ ổng ko nặng lắm thôi để khi nào rảnh tôi dẫn lên luôn. Không có stent nên bv cho ổng xv, ngày ổng xuất viện, mới vừa ra khỏi cổng bv thì gục chết tại chỗ. Tới giờ tôi còn ân hận, rất nhiều chữ giá như. Cho nên còn gặp nhau thì nên nhiệt tình hết sức có thể.
Buồn quá bác
 
Bà nội t mất vào đúng dịch covid nên t cũng ko về đưa đc bà phút cuối. Lần cuối gặp bà, bà thích ăn táo đỏ khô chỗ t ở nên t hứa sẽ mua nhiều và tháng sau chắc chắn sẽ về, vậy mà ko về đc =(( Mỗi lần nghĩ về bà t vẫn day dứt lắm, ko nghĩ đó là lần cuối gặp mặt =((
 
Đây cũng là lý do mà sau 3 năm ở Nhật, dù được đề nghị ở lại làm tiếp nhưng mình vẫn quyết định về. Tiền thì có thể kiếm từ từ, bao nhiêu cũng k đủ, nhưng người thân thì k đợi mình mãi được. =((
 
mình thì dính 1 chuyện, con mình sinh hồi tháng 5 năm ngoái, vợ chồng mình ở cùng bố mẹ chồng, đầy tháng con xong thì mình cho vợ với con về ngoại chơi đến khi vợ mình nghỉ thai sản xong mới lên, tính là đến đầu tháng 9 là vợ và con lên, nhưng đến gần cuối tháng 8 bố mình đột quỵ, nằm viện 2-3 ngày rồi mất, lúc vào viện mình có gọi điện cho mẹ vợ để mẹ vợ đưa vợ mình với cháu về thăm ông, tiếc là đến lúc về thì ông đi rồi, đôi khi mình có cảm giác ân hận vì đã không để con mình ở với ông được lâu, mới chỉ nhìn nhau được 1 tháng, bế cháu được có vài lần đã phải xa cháu rồi....
 
mình thì dính 1 chuyện, con mình sinh hồi tháng 5 năm ngoái, vợ chồng mình ở cùng bố mẹ chồng, đầy tháng con xong thì mình cho vợ với con về ngoại chơi đến khi vợ mình nghỉ thai sản xong mới lên, tính là đến đầu tháng 9 là vợ và con lên, nhưng đến gần cuối tháng 8 bố mình đột quỵ, nằm viện 2-3 ngày rồi mất, lúc vào viện mình có gọi điện cho mẹ vợ để mẹ vợ đưa vợ mình với cháu về thăm ông, tiếc là đến lúc về thì ông đi rồi, đôi khi mình có cảm giác ân hận vì đã không để con mình ở với ông được lâu, mới chỉ nhìn nhau được 1 tháng, bế cháu được có vài lần đã phải xa cháu rồi....
Đúng vậy bác , không biết trước được
 
ông anh họ mình cũng đi chui,cả bố lẫn mẹ đều mất cách nhau có 1 năm cũng ko về được
cũng buồn
 
nếu tết này về mà tháng 5 ông bạn mất bạn có lại hối hận tiếp không :ops:
Câu hỏi thấm đấy.
Đời người sinh, lão, bệnh, tử không tránh được. Không lẽ vì gần cận bên người thân, gia đình mà cả đời loanh quanh luẩn quẩn bên cái ao làng.
 
Không sao đâu thím! Ông nội vẫn quanh đây thôi! Người ta chỉ thực sự chết đi khi không còn ai nhớ tới mình nữa!
 
biết là buồn nhưng đừng vì mấy cái ko trong tầm kiểm soát của mình mà quá dằn vặt mà tự đánh mất bản thân, như người lớn tuổi bệnh đột ngột qua đời thì sao mà biết lúc nào mà về thăm chăm sóc, ở bên cạnh đúng lúc được; giờ đang ở nhật mà vì chuyện này dặn vặt bỏ về xong như fen kể là loser xyz abc các thứ thì quá phí phạm, khéo cụ ở trên còn chửi cho
 
Back
Top