kiến thức Những cuốn sách hay thanh niên nên đọc.

Fantasy 18+ có lão Joe Abercrombie viết bộ ba "The first law," sau đó là bộ ba standalone "The great leveller," và gần đây nhất là bộ ba "Age of Madness" ổn áp phết đấy bác
Không ngờ nhiều vozer biết lão Abercrombie vậy. Qua nay toàn thấy reccommend lão :big_smile:
Đọc xong 1st law từ năm trước mà lúc ấy Age of Madness chưa end nên tạm drop để đọc Dune. Qua nay vừa mua 4 cuốn stand alone và trilogy Age of Madness. Phải công nhận quay lại vs prose của lão Abercrombie dễ đọc vkl, cảnh đánh đấm thì sướng tê người. Nhưng ko hiểu sao có cảm giác character work không mượt được như 1st law. :beat_brick:
 
Không ngờ nhiều vozer biết lão Abercrombie vậy. Qua nay toàn thấy reccommend lão :big_smile:
Đọc xong 1st law từ năm trước mà lúc ấy Age of Madness chưa end nên tạm drop để đọc Dune. Qua nay vừa mua 4 cuốn stand alone và trilogy Age of Madness. Phải công nhận quay lại vs prose của lão Abercrombie dễ đọc vkl, cảnh đánh đấm thì sướng tê người. Nhưng ko hiểu sao có cảm giác character work không mượt được như 1st law. :beat_brick:

First Law đỉnh rồi. Logen chín ngón, Bayaz pháp sư, Glotka tàn tật, Dogman mũi thính nguyên dàn nhân vật đỉnh của chóp
cF0bg3R.png


Sang Age of Madness thì đám Finree, West con, Orso cũng okay, cơ mà không qua nổi mấy ông thần kia.
 
First Law đỉnh rồi. Logen chín ngón, Bayaz pháp sư, Glotka tàn tật, Dogman mũi thính nguyên dàn nhân vật đỉnh của chóp
cF0bg3R.png


Sang Age of Madness thì đám Finree, West con, Orso cũng okay, cơ mà không qua nổi mấy ông thần kia.
Công nhận xưa nay đọc ít thấy char nào hay như Glokta :beauty:
Thằng Shiver đọc cũng ko máu lửa bằng Bloody Nine :still_dreaming:
Something dug into the Bloody-Nine's back, but there was no pain. It was a sign. A message in a secret tongue, that only he could understand. It told him where the next dead man was standing
 
Có anh nào thẩm nổi cuốn Suy Tưởng của Aurelius không nhể?

Dịch giả cố gắng lắm rồi mà đọc vẫn tung não. Có mấy chỗ có thể hiểu được. Còn lại vô cùng khó.
Tự làm một suy tưởng của chính mình đi, suy tưởng chính là một cuốn self help mà chủ nhân của nó tự viết sách để răn bảo chính mình, vì vậy nó không viết để cho người khác đọc, tìm hiểu khắc kỷ thì Nghệ thuật sống của Epictetus dễ hiểu hơn, còn muốn có Suy tưởng thì phải tự tạo ra nó thôi mai fen, hàng ngày thím có những trải nghiệm gì, suy ngẫm gì, bài học gì, viết ra, nó là Suy tưởng của thím

Còn với Suy tưởng của Aurelius thì thím cũng phải bỏ công ra, gò lại nó theo cách thím dễ hiểu nhất, thì mới nhớ lâu và hiểu được
 
Mấy ngày gần đây em đang thấy lo lắng về sự nghiệp, iu đương và hạnh phúc :(

Thấy mấy thím bảo tìm đọc Osho đi, vậy ông này viết chủ đề gì và nên đọc quyển nào vậy các thím? Ổng viết 11 quyển lận.
 
Đọc cái văn Rừng Nauy buồn ngủ vãi :nosebleed: lỡ mua 2 cuốn Rừng Nauy + Kafka bên bờ biển. Giờ sao đây?
Đời thì ngắn, sách thì nhiều ko hạp thì drop thôi thím :shame:
Thay gì ngày nào cũng khổ dâm ráng đọc 1-2h suốt 2 tuần = hết 28h, hết 3.5 ngày công, vậy là hơn giá cuốn sách rồi :shame:
 
Mua mới tinh
Uổng bỏ mẹ :nosebleed: cái văn mấy anh Nhật cứ làm sao ấy nhỉ
Ngày xưa mới vào đại học mua cuốn này chỉ lùng mấy đoạn sex đọc, đọc như thấy như cứt. Học xong đại học, trải qua 1 vài chuyện tình cảm, tự nhiên đọc lại thấy thấm phết.
 
Mua mới tinh
Uổng bỏ mẹ :nosebleed: cái văn mấy anh Nhật cứ làm sao ấy nhỉ
Để kệ sách đó, vài năm sau quay lại đọc khéo lại thấy hay.
Đọc ko hạp thì ráng làm gì, thím cứ tính như t công bỏ ra thấy nó còn mắc hơn cuốn sách :smile:
Mà cơ bản t đọc giọng văn châu á thấy ko hợp, ko biết do dịch thuật hay sao. Tác giả VN còn đọc được, chứ Nhật, TQ,... thì thua :beat_brick:
 
Điểm nổi bật nhất bộ Realm of the Elderling này là xây dựng nhân vật. Xây dựng và phát triển nhân vật rất tốt + góc nhìn thứ 1 = nhân vật cảm giác vô cùng chân thật. Như GoT, 1st Law,... hay các bộ Modern Fantasy hiện tại thì đa số nhân vật đều tốt, grey moral làm cho người đọc thấy nhân vật hay vl hoặc cảm thông được với nhân vật. Nhưng Robin Hobb thì xây dựng nhân vật mà khi đọc đến, người đọc sẽ cảm thấy thật sự liên kết với nhân vật, các khuyết điểm trong nhân cách rất thực tế, các sai lầm nhân vật mắc phải rất gần gũi với người đọc. Các thím cứ tưởng tượng cả 1 cuốn sách 6-700 trang, hành động không có bao nhiêu, chỉ tập trung vào phát triển nhân vật (character driven) mà t đọc loáng cái hết cmn luôn.
:still_dreaming: ngon đấy,đúng kiểu tôi thích
Còn bộ nào tương tự nhưng ít/không có rồng không bác. OP quá mất cân bằng
 
:still_dreaming: ngon đấy,đúng kiểu tôi thích
Còn bộ nào tương tự nhưng ít/không có rồng không bác. OP quá mất cân bằng
Bác mà thấy rồng OP quá thì có thể đọc Malazan, trong truyện này thì rồng cũng không là gì cả vì còn có nhiều thứ quái đản hơn, tha hồ cho trí tưởng tượng bay xa. Các nhân vật thì được xây dựng theo kiểu larger than life nên mình đọc sẽ không thấy giống mình gì đâu nhưng vẫn cảm xúc vl. Mỗi tội hơi dài vì ngoài 10 cuốn bộ chính tác giả còn đang viết 1 cái trilogy sequel 1 cái trilogy prequel nữa chưa ra hết.

So sánh với Robin Hobb thì tôi thấy có Ursula Le Guin. Le Guin có bộ Earthsea Cycle cực kỳ nổi tiếng, không nhiều hành động lắm nhưng bà này văn hay đọc sướng vl. Đọc xong sẽ thấy các tác giả sau này vay mượn từ mấy tác phẩm classic nhiều như nào.

Nói tiếp chủ đề vay mượn thì bác có thể đọc bộ Memory Sorrow and Thorn của Tad Williams, GRRM khi viết ASOIAF cũng nói luôn là mình chịu ảnh hưởng rất nhiều từ Tad Williams, đọc xong thì thấy đúng là nhiều thật. Chất lượng 2 bộ cũng phải nói là một chín một mười không chênh lệch lắm, trong lúc đợi Winds of Winter thì đọc đỡ cũng oke.
 
Back
Top