Nửa đêm vợ bật khóc . . .

Mirathemermaid

Senior Member
Phần I
Đêm qua đang ngủ, vợ ngủ mê, giật mình khóc rưng rức, dỗ mãi không ngớt. Được một lúc mới thút thít, trả em bé lại cho em . .
Nhớ lúc tối trước khi đi ngủ, vợ có hỏi anh có bao giờ buồn cái gì lâu không? Ừ thì cũng có lúc chứ.

Hồi còn yêu em, 11h đêm dắt nhau đi mua mận, lúc về ông bán hàng cho thêm 2 gói muối, cười 2 mẹ con về nhé. Thắc mắc mãi trông em già như thế à mà bảo mẹ con? Rồi sau mới hiểu ra nửa đêm đi mua đồ chua thì chỉ có bà bầu thôi. Cười ngất mấy hôm, hai đứa quyết định sau này có con sẽ gọi luôn là Mận.
Mùng 7 tết năm đấy, em nhắn tin bảo em đau bụng quá, test thấy 2 vạch rồi, có khi chửa ngoài dạ con. Ngay sáng sớm hôm sau xin nghỉ việc, phóng lên Hà Nội, 2 đứa gặp nhau ở bệnh viện Phụ sản Hà Đông. Hồi ấy còn covid, phải đăng ký khám bệnh cả 2 mới được vào. Bác sĩ trả kết quả, thai 6 tuần bình thường, còn đau bụng là do táo bón. Vừa mừng vừa lo, hai đứa đi xuống vinmart mua chai nước uống, em hỏi làm sao bây giờ. Đẻ thôi. Nhưng mẹ em giết em mất, em còn chưa ra trường nữa. Tháng 6 em đã ra trường rồi, mà từ giờ đến lúc đấy chỉ cần ôn thi thôi có học gì nữa đâu. Về đây anh nuôi . .

(đi ăn cơm đã, tí tâm sự với các người anh em tiếp)
 
Last edited:
Đêm qua đang ngủ, vợ ngủ mê, giật mình khóc rưng rức, dỗ mãi không ngớt. Được một lúc mới thút thít, trả em bé lại cho em . .
Nhớ lúc tối trước khi đi ngủ, vợ có hỏi anh có bao giờ buồn cái gì lâu không? Ừ thì cũng có lúc chứ.
Hồi hai đứa mới yêu, 11h đêm dắt nhau đi mua mận, lúc về ông bán hàng cho thêm 2 gói muối, cười 2 mẹ con về nhé. Thắc mắc mãi trông em già như thế à mà bảo mẹ con? Rồi sau mới hiểu ra nửa đêm đi mua đồ chua thì chỉ có bà bầu thôi. Cười ngất mấy hôm, hai đứa quyết định sau này có con sẽ gọi luôn là Mận.
Mùng 7 tết năm đấy, em nhắn tin bảo em đau bụng quá, test thấy 2 vạch rồi, có khi chửa ngoài dạ con. Ngay sáng sớm hôm sau xin nghỉ việc, phóng lên Hà Nội, 2 đứa gặp nhau ở bệnh viện Phụ sản Hà Đông. Hồi ấy còn covid, phải đăng ký khám bệnh cả 2 mới được vào. Bác sĩ trả kết quả, thai 6 tuần bình thường, còn đau bụng là do táo bón. Vừa mừng vừa lo, hai đứa đi xuống vinmart mua chai nước uống, em hỏi làm sao bây giờ. Đẻ thôi. Nhưng mẹ em giết em mất, em còn chưa ra trường nữa. Tháng 6 em đã ra trường rồi, mà từ giờ đến lúc đấy chỉ cần ôn thi thôi có học gì nữa đâu. Về đây anh nuôi . .

(đi ăn cơm đã, tí tâm sự với các người anh em tiếp)
đức
 
IYqzj0A.png
IYqzj0A.png
IYqzj0A.png
 
Đêm qua đang ngủ, vợ ngủ mê, giật mình khóc rưng rức, dỗ mãi không ngớt. Được một lúc mới thút thít, trả em bé lại cho em . .
Nhớ lúc tối trước khi đi ngủ, vợ có hỏi anh có bao giờ buồn cái gì lâu không? Ừ thì cũng có lúc chứ.
Hồi hai đứa mới yêu, 11h đêm dắt nhau đi mua mận, lúc về ông bán hàng cho thêm 2 gói muối, cười 2 mẹ con về nhé. Thắc mắc mãi trông em già như thế à mà bảo mẹ con? Rồi sau mới hiểu ra nửa đêm đi mua đồ chua thì chỉ có bà bầu thôi. Cười ngất mấy hôm, hai đứa quyết định sau này có con sẽ gọi luôn là Mận.
Mùng 7 tết năm đấy, em nhắn tin bảo em đau bụng quá, test thấy 2 vạch rồi, có khi chửa ngoài dạ con. Ngay sáng sớm hôm sau xin nghỉ việc, phóng lên Hà Nội, 2 đứa gặp nhau ở bệnh viện Phụ sản Hà Đông. Hồi ấy còn covid, phải đăng ký khám bệnh cả 2 mới được vào. Bác sĩ trả kết quả, thai 6 tuần bình thường, còn đau bụng là do táo bón. Vừa mừng vừa lo, hai đứa đi xuống vinmart mua chai nước uống, em hỏi làm sao bây giờ. Đẻ thôi. Nhưng mẹ em giết em mất, em còn chưa ra trường nữa. Tháng 6 em đã ra trường rồi, mà từ giờ đến lúc đấy chỉ cần ôn thi thôi có học gì nữa đâu. Về đây anh nuôi . .

(đi ăn cơm đã, tí tâm sự với các người anh em tiếp)
đúng là bón thật. rặn mãi không ra...
 
Biết là chưa ra trường, biêt là mẹ em sẽ giết em mất mà dám chịch không bao ?
Hay bọn trẻ bây giờ nghĩ chịch không bao không có chửa là do may mắn hay là bọn nó miễn nhiễm với tinh trùng nhỉ?
chắc nghĩ thằng này vô sinh :shame:
 
chắc nghĩ thằng này vô sinh :shame:
có biết chuyện con bé 98, có thằng người yêu 97 xong rồi chịch nhau toé loé không bao.
rồi đến ngày có bầu thì bảo là ngỡ ngàng ngơ ngác bật ngửa vì có bầu.
Hài vãi
 
Đêm qua đang ngủ, vợ ngủ mê, giật mình khóc rưng rức, dỗ mãi không ngớt. Được một lúc mới thút thít, trả em bé lại cho em . .
Nhớ lúc tối trước khi đi ngủ, vợ có hỏi anh có bao giờ buồn cái gì lâu không? Ừ thì cũng có lúc chứ.
Hồi hai đứa mới yêu, 11h đêm dắt nhau đi mua mận, lúc về ông bán hàng cho thêm 2 gói muối, cười 2 mẹ con về nhé. Thắc mắc mãi trông em già như thế à mà bảo mẹ con? Rồi sau mới hiểu ra nửa đêm đi mua đồ chua thì chỉ có bà bầu thôi. Cười ngất mấy hôm, hai đứa quyết định sau này có con sẽ gọi luôn là Mận.
Mùng 7 tết năm đấy, em nhắn tin bảo em đau bụng quá, test thấy 2 vạch rồi, có khi chửa ngoài dạ con. Ngay sáng sớm hôm sau xin nghỉ việc, phóng lên Hà Nội, 2 đứa gặp nhau ở bệnh viện Phụ sản Hà Đông. Hồi ấy còn covid, phải đăng ký khám bệnh cả 2 mới được vào. Bác sĩ trả kết quả, thai 6 tuần bình thường, còn đau bụng là do táo bón. Vừa mừng vừa lo, hai đứa đi xuống vinmart mua chai nước uống, em hỏi làm sao bây giờ. Đẻ thôi. Nhưng mẹ em giết em mất, em còn chưa ra trường nữa. Tháng 6 em đã ra trường rồi, mà từ giờ đến lúc đấy chỉ cần ôn thi thôi có học gì nữa đâu. Về đây anh nuôi . .

(đi ăn cơm đã, tí tâm sự với các người anh em tiếp)
Biết con người ta chưa ra trường còn cho ăn chao không bịch, haizzz, hỏng hết tương lai con người ta, ra trường xong chăm lo cho con, rồi quên luôn cái ngành học xong túi bụi đi xin việc khó nữa.
 
Back
Top