[Official Thread] - Thi ca Việt Nam.

Giữa chúng ta cả một ngày cực khổ
Có nắng gắt buổi chiều, có bụi nóng ban trưa
Có bao nhiêu mệt mỏi và xa lạ
Tôi biết trái tim không có tội gì đâu
Nhưng thuyền có bến rồi không dại dột đi tìm sông nữa
Còn lạ gì khe khắt của người qua
Dẫu chán nản dẫu lỡ rồi đành cứ sống
Cũng chẳng nơi nào khác được thế đâu

Câu chuyện này rồi sẽ dễ quên thôi
Chúng ta gặp nhau quá muộn trong đời
Tôi chỉ là cây trong nỗi buồn bão gió

Tự hiểu nhé với nụ cười buồn bã
Chúc yên lòng và sẽ gặp niềm vui
Cũng là lời từ biệt của tôi.
 
Last edited:
Giữa chúng ta cả một ngày cực khổ
Có nắng gắt buổi chiều, có bụi nóng ban trưa
Có bao nhiêu mệt mỏi và xa lạ
Tôi biết trái tim không có tội gì đâu
Nhưng thuyền có bến rồi không dại dột đi tìm sông nữa
Còn lạ gì khe khắt của người qua
Dẫu chán nản dẫu lỡ rồi đành cứ sống
Cũng chẳng nơi nào khác được thế đâu

Câu chuyện này rồi sẽ dễ quên thôi
Chúng ta gặp nhau quá muộn trong đời
Tôi chỉ là cây trong nỗi buồn bão gió

Tự hiểu nhé với nụ cười buồn bã
Chúc yên lòng và sẽ gặp niềm vui
Cũng là lời từ biệt của tôi.
Sai thời điểm, đúng hay sai người, nào có còn đáng bận tâm :sad: Thôi thì, chuyện cũ mình bỏ qua, tâm tư sẽ chỉ làm ngày hôm nay của ta thêm u ám :big_smile:

Kết thúc, là hết, trân trọng kỉ niệm xưa cũ không có nghĩa vương vấn trong lòng một mối tình đã chết. Tại cùng một thời điểm trong đời, tôi chỉ có duy nhất người đủ tư cách gọi chữ "yêu" :sweet_kiss:
Những xao động cũ sẽ nhanh qua thôi
Nồng Nàn Phố


Tặng ai đang hoang mang

Đừng nhắc thêm nữa anh xưa cũ qua rồi
Ai chẳng có những mối tình đến trước
Chúng ta- con người làm sao biết được
Cuối cùng thương ai để dành dụm lòng mình

Có gì đâu mà phải giấu giếm bí mật hỡi anh
Anh đã từng si mê em cũng một thời khờ dại
Bắt đầu yêu ai chẳng tin tình mãi mãi
Mà ngờ đâu duyên số chẳng an lành

Phận đàn bà qua vài cuộc tình ắt sẽ mong manh
Đôi vai đàn ông chinh phạt nhiều chắc hằn nhiều gió bão
Phúc phần gặp được giữa trần gian chao đảo
Nương vào nhau thôi đừng gây thêm đau khổ chia lìa

Cứ giữ cho riêng mình chuyện cũ lắm đam mê
Em cũng cất tình đầu vào dĩ vãng
Hôm nào đó em thèm một mình còn anh cần khoảng lặng
Chúng ta đều tự hiểu khoảng riêng trong tim đang ầm ĩ ùa về

Em sẽ chẳng đòi anh kể cho nghe
Anh cũng đừng bắt em nói về chuyện cũ
Cứ mặc cho bí mật của riêng yên ngủ
Tỉnh cơn mộng mơ mình lại nắm tay cười

Những phút xao động cũ sẽ nhanh qua thôi
Tuy hạnh phúc nhưng cũng chỉ là kỷ niệm
Từng đổ vỡ mới trân quý tình mình đến
Mang hai mảnh trời riêng vá víu mảnh chung đầy

Những phút xao động cũ sẽ chẳng mãi ở lại đây!
Nên đừng hoảng sợ
Hoang mang ơi hãy luôn luôn nhớ
Hiện tại có em giông gió đã tan rồi!

Giờ em chỉ yêu mỗi anh thôi
Và chắc rằng anh cũng thế?
 
Đến một ngày ta giật mình nhận ra
Rằng cuộc đời mình chưa bao giờ lớn
Khúc nhạc xưa chưa bao giờ viết trọn
Mấy mươi năm chỉ một cái ngoảnh đầu...
Tizf47 - 2020 :(
 
LÁ DIÊU BÔNG

Váy Đình Bảng buông chùng cửa võng
Chị thơ thẩn đi tìm
Đồng chiều
cuống rạ
Chị bảo
Đứa nào tìm được Lá Diêu Bông
Từ nay ta gọi là chồng

Hai ngày Em tìm thấy lá
Chị chau mày
đâu phải Lá Diêu Bông
Mùa đông sau Em tìm thấy lá
Chị lắc đầu
trông nắng vãn bên sông

Ngày cưới Chị
Em tim thấy lá
Chị cười xe chỉ ấm trôn kim

Chị ba con
Em tìm thấy lá
Xòe tay phủ mặt Chi không nhìn

Từ thuở ấy
Em cầm chiếc lá
Đi đầu non cuối bể
Gió quê vi vút gọi
Diêu Bông hời...
... Ới Diêu Bông... !

via theNEXTvoz for iPhone
 
• Mạc vị xuân tàn hoa lạc tận
Đình tiền tạc dạ nhất chi mai.
( Chớ bảo xuân tàn hoa rụng hết,
Đêm qua sân trước một nhành mai. )

- ko hiểu sao rất thích hai câu này , đọc ở đâu thì quên rồi , không phải thi ca VN mấy thím bỏ quá cho nhé.
UKiCiKh.png


•Anh nhớ sông có nguyệt lạ lùng
Có trời lau lách chỗ hư không
Em tìm âu yếm trong đôi mắt
Thấy cả vô cùng dưới đáy sông...

- Bài của Nguyên Sa thi sĩ , tôi lại thích khổ này , còn @thuminh thích khổ kia.

Gửi từ điện thoại siêu nhân Gao bằng vozFApp
 
Những xao động cũ sẽ nhanh qua thôi
Nồng Nàn Phố


Tặng ai đang hoang mang

Đừng nhắc thêm nữa anh xưa cũ qua rồi
Ai chẳng có những mối tình đến trước
Chúng ta- con người làm sao biết được
Cuối cùng thương ai để dành dụm lòng mình

Có gì đâu mà phải giấu giếm bí mật hỡi anh
Anh đã từng si mê em cũng một thời khờ dại
Bắt đầu yêu ai chẳng tin tình mãi mãi
Mà ngờ đâu duyên số chẳng an lành

Phận đàn bà qua vài cuộc tình ắt sẽ mong manh
Đôi vai đàn ông chinh phạt nhiều chắc hằn nhiều gió bão
Phúc phần gặp được giữa trần gian chao đảo
Nương vào nhau thôi đừng gây thêm đau khổ chia lìa

Cứ giữ cho riêng mình chuyện cũ lắm đam mê
Em cũng cất tình đầu vào dĩ vãng
Hôm nào đó em thèm một mình còn anh cần khoảng lặng
Chúng ta đều tự hiểu khoảng riêng trong tim đang ầm ĩ ùa về

Em sẽ chẳng đòi anh kể cho nghe
Anh cũng đừng bắt em nói về chuyện cũ
Cứ mặc cho bí mật của riêng yên ngủ
Tỉnh cơn mộng mơ mình lại nắm tay cười

Những phút xao động cũ sẽ nhanh qua thôi
Tuy hạnh phúc nhưng cũng chỉ là kỷ niệm
Từng đổ vỡ mới trân quý tình mình đến
Mang hai mảnh trời riêng vá víu mảnh chung đầy

Những phút xao động cũ sẽ chẳng mãi ở lại đây!
Nên đừng hoảng sợ
Hoang mang ơi hãy luôn luôn nhớ
Hiện tại có em giông gió đã tan rồi!

Giờ em chỉ yêu mỗi anh thôi
Và chắc rằng anh cũng thế?
Hay quá anh ơi!
"Cứ giữ cho riêng mình chuyện cũ lắm đam mê
Em cũng cất tình đầu vào dĩ vãng
Hôm nào đó em thèm một mình còn anh cần khoảng lặng
Chúng ta đều tự hiểu khoảng riêng trong tim đang ầm ĩ ùa về"
Đoạn này đọc mà lòng cứ lâng lâng, thời gian trôi qua dẫu có thế nào cũng xót dư chút kỉ niệm.
 
Hay quá anh ơi!
"Cứ giữ cho riêng mình chuyện cũ lắm đam mê
Em cũng cất tình đầu vào dĩ vãng
Hôm nào đó em thèm một mình còn anh cần khoảng lặng
Chúng ta đều tự hiểu khoảng riêng trong tim đang ầm ĩ ùa về"
Đoạn này đọc mà lòng cứ lâng lâng, thời gian trôi qua dẫu có thế nào cũng xót dư chút kỉ niệm.

Em sẽ chẳng đòi anh kể cho nghe
Anh cũng đừng bắt em nói về chuyện cũ
Cứ mặc cho bí mật của riêng yên ngủ
Tỉnh cơn mộng mơ mình lại nắm tay cười
Nhưng dẫu có "hôm nào đó", cũng chỉ là "cơn mộng mơ" vô thưởng vô phạt :big_smile:

Giờ em chỉ yêu mỗi anh thôi
Và chắc rằng anh cũng thế?
Absolutely. Sau cơn mơ, ta lại yêu như chưa từng được yêu, dành trọn con tym và niềm tin cho người con gái mà ta đang "nắm tay cười" :sweet_kiss::sweet_kiss::sweet_kiss:
 
Nghìn thế kỷ đã theo nghìn thế kỷ,
Ta đứng đây nhìn thấy triệu mặt trời
Tắt và nhen và phân phát cho đời
Những thời tiết tái tê hay ấm áp
Ở chốn tuyệt mù, dưới chân ta đẹp.
Ta đứng đây, vĩnh viễn giữa mùa đông,
Tuyết trên đầu vĩnh viễn choá từng không.
Trán vĩnh viễn nặng mang sầu Trái Đất
Ta là Một, là Riêng, là Thứ Nhất.
Không có chi bè bạn nối cùng ta
Bởi ghen trời, ta ngạo nghễ xông pha
Lên vút thẳm, đứng trên nghìn đỉnh núi,
Trên những chót đã bỏ đồi dưới suối,
Trên những mây đã bỏ núi ngang mây
Trên những đồng tuyết lạnh ở trên mây,
Ngang nhật nguyệt - Còn chi sân với ngõ!
Lầu vua chúa còn chi hơn bãi cỏ?
Nóc đền đài cũng thấp tựa lũng nham!
Ta lên cao như một ý siêu phàm
Nhìn vũ trụ muốn tranh phần cao vọi!
Đời đã hết. Chỉ riêng ta đứng mãi
Ở nơi đây không dấu vết loài người
Mua sạch trong bằng nỗi rét ngàn đời
Làm kiêu hãnh giữa lặng im bất dịch
Mây với gió chẳng bao giờ tới đích
Phượng hoàng lên, vừa thử cánh đã sa
Cỏ đôi chòm không gợn sắc xanh pha
Thoáng linh động nào qua con thú nhỏ
Hiu hắt nhẽ bốn phương trời vò võ,
Lạnh lùng chăng sầu một đỉnh chon von...
Ta tưởng nghe tê tái sắc câu dòn
Buồn vạn kỷ không ai vươn mắt ngắm
Ta cao quá, thì núi non thấp lắm,
Chẳng chi so, chẳng chi đến giao hoà
Ta bỏ đời mà đời cũng bỏ ta
Giữa vắng ngắt, giữa lạnh lùng thê tuyệt!
Ngoài tang trắng của tuyết rồi lại tuyết,
Hoạ chăng nghe gần gũi khúc ca trời;
Trong veo ngàn, hơi thuần tuý của hơi
Xuyên ngày tháng, vẫn vỗ về bên mái,
Và trời rót khúc ca trời cảm khái:
- "Cô đơn muôn lần, muôn thuở cô đơn
"Người lên trời, ôi Hy Mã Lạp Sơn!"

Hy Mã Lạp Sơn - Xuân Diệu


Một bài thơ hùng tráng, cô đơn, và kiêu hãnh tột cùng!
 
Trên Fb vẫn còn ông page văn voz song toàn hoạt động đếy. Ai mê thơ thì vào ủng hộ đi chứ dạo này thếy ổng đang nản làm thơ rồi:(
 
Em chờ anh trước cổng
Con chim sẻ của anh
Con chim sẻ tóc xù
COn chim sẻ của phố ta
Đừng buồn nữa nhá
Bác thợ mộc nói sai rồi
Nếu cuộc đời này toàn chuyện xấu xa
Tại sao cây táo lại nở hoa
Sao rãnh nước trong veo đến thế?
Con chim sẻ tóc xù ơi
Bác thợ mộc nói sai rồi.

Trích Phố Ta - Lưu Quang Vũ

via theNEXTvoz for iPhone
 
Mạn phép Reup thớt thi ca Việt, để những Vozer mang trong mình tâm hồn màu hồng, nội tâm màu tím có thể trải lòng, chia sẻ những bài thơ bản thân mình tâm đắc nhất.


Sóng - Xuân Quỳnh.


Dữ dội và dịu êm
Ồn ào và lặng lẽ
Sông không hiểu nổi mình
Sóng tìm ra tận bể

Ôi con sóng ngày xưa
Và ngày sau vẫn thế
Nỗi khát vọng tình yêu
Bồi hồi trong ngực trẻ

Trước muôn trùng sóng bể
Em nghĩ về anh, em
Em nghĩ về biển lớn
Từ nơi nào sóng lên?

Sóng bắt đầu từ gió
Gió bắt đầu từ đâu?
Em cũng không biết nữa
Khi nào ta yêu nhau

Con sóng dưới lòng sâu
Con sóng trên mặt nước
Ôi con sóng nhớ bờ
Ngày đêm không ngủ được
Lòng em nhớ đến anh
Cả trong mơ còn thức

Dẫu xuôi về phương bắc
Dẫu ngược về phương nam
Nơi nào em cũng nghĩ
Hướng về anh - một phương

Ở ngoài kia đại dương
Trăm nghìn con sóng đó
Con nào chẳng tới bờ
Dù muôn vời cách trở

Cuộc đời tuy dài thế
Năm tháng vẫn đi qua
Như biển kia dẫu rộng
Mây vẫn bay về xa

Làm sao được tan ra
Thành trăm con sóng nhỏ
Giữa biển lớn tình yêu
Để ngàn năm còn vỗ


Anh chỉ sợ rồi trời sẽ mưa - Lưu Quang Vũ


Anh chỉ sợ rồi trời sẽ mưa
Xoá nhoà hết những điều em hứa
Mây đen tới trời chẳng còn xanh nữa
Nắng không trong như nắng buổi ban đầu.

Cơn mưa rào nối trận mưa ngâu
Xoá cả dấu chân em về buổi ấy
Gối phai nhạt mùi hương bối rối
Lá trên cành khô tan tác bay.

Mưa cướp đi ánh sáng của ngày
Đường chập choạng trăm mối lo khó gỡ
Thức chẳng yên dở dang giấc ngủ
Hạnh phúc con người mong manh mưa sa.

Bản nhạc ngày xưa, khúc hát ngày xưa
Tuổi thơ ta là nơi hiền hậu nhất
Dẫu đường đời lắm đổi thay mệt nhọc
Tựa đầu ta nghe tiếng hát ru nhau.

Riêng lòng anh, anh không quên đâu
Chỉ sợ trời mưa đổi mùa theo gió
Cây lá với người kia thay đổi cả
Em không còn màu mắt xưa.

Anh chỉ sợ rồi trời sẽ mưa
Thương vườn cũ gẫy cành và rụng trái
Áo em ướt để anh buồn khóc mãi
Ngày mai chúng mình ra sao em ơi.





Dạ khúc - Thanh Tâm Tuyền


Anh sợ những cột đèn đổ xuống
Rồi dây điện cuốn lấy chúng ta
Bóp chết mọi hi vọng
Nên anh dìu em đi xa

Ði đi chúng ta đến công viên
Nơi anh sẽ hôn em đắm đuối
Ôi môi em như mật đắng
Như móng sắc thương đau
Ði đi anh đưa em vào quán rượu
Có một chút Paris
Ðể anh được làm thi sĩ
Hay nửa đêm Hanoi
Anh là thằng điên khùng
Ôm em trong tay mà đã nhớ em ngày sắp tới
Chiếc kèn hát mãi than van
Ðiệu nhạc gầy níu nhau tuyệt vọng
Sao tuổi trẻ quá buồn
như con mắt giận dữ
Sao tuổi trẻ quá buồn
như bàn ghế không bầy

Thôi em hãy đứng dậy
người bán hàng đã ngủ sau quầy
anh đưa em đi trốn
những giày vò ngày mai.

Mời các anh cùng chia sẻ.
Thật sự buồn là nhà thơ lãng mạn mình cho là vĩ đại nhất VN lại là gay, hồi xưa mê lắm, từ ngày biết "em" trong những tác phẩm của ông có thể là một thằng đực rựa lông lá là không thể nào cảm nổi thơ của ông nữa.
 
Mình nghĩ song song với thơ các bác nên cho thêm cảm nhận, cảm nghĩ để tăng mầu hường cho thớt, để làm gương, xin gửi các bác thẩm bài thơ này của Tô Thức (Tô Đông Pha):

Thuỷ Điệu Ca Đầu (Đản Nguyện Nhân Trường Cửu)

Minh nguyệt kỷ thời hữu?
Bả tửu vấn thanh thiên.
Bất tri thiên thượng cung khuyết,
Kim tịch thị hà niên.
Ngã dục thừa phong quy khứ,
Hựu khủng quỳnh lâu ngọc vũ,
Cao xứ bất thắng hàn.
Khởi vũ lộng thanh ảnh,
Hà tự tại nhân gian.

Chuyển chu các,
Đê ỷ hộ,
Chiếu vô miên.
Bất ưng hữu hận,
Hà sự trường hướng biệt thời viên.
Nhân hữu bi, hoan, ly, hợp,
Nguyệt hữu âm, tình, viên, khuyết,
Thử sự cổ nan toàn.
Đãn nguyện nhân trường cửu,
Thiên lý cộng thiền quyên.

Lược dịch:

Trăng sáng bao giờ có?
Nâng chén hỏi trời cao
Chẳng hay trên đây cung khuyết
Đêm đó nhằm năm nao?
Rắp định cưỡi mây lên đến
Chỉ sợ lầu quỳnh điện ngọc
Cao ngất lạnh lùng sao?
Đứng múa vời thanh ảnh
Trần thế khác chi đâu.

Xoay gác đỏ
Luồn song lụa
Rọi tìm nhau
Chẳng nên cừu hận
Sao lại nhằm tỏ lúc xa nhau
Người có buồn, vui, ly, hợp
Trăng có tỏ, mờ, tròn, khuyết
Tự cổ vẹn toàn đâu
Chỉ nguyện người trường cửu
Ngàn dặm dưới trăng thâu.
 
Hình ảnh cô đơn, chỉ mong vui cõi đời chẳng giám mơ lầu son gác tía, sợ trên cao gió lạnh chỉ trách sao trăng kia cứ lạnh lùng.

trăng năm đó từ bao giờ nhưng có giận gì người chăng? Mà sao cứ lúc xa nhau thì trăng lại tròn, con người có bi hoan ly hợp, trăng có tỏ mờ vẹn khuyết, xưa nay vốn dĩ ko vẹn toàn, nhưng nhờ trăng nhắn với bạn rằng, dù ở đâu hãy cùng tri âm tri kỷ này, vạn dặm ngắm trăng thanh.

Tâm hồn bay bổng vừa tình, vừa nhã, đẹp phải ko các bác?
 
Em chờ anh trước cổng
Con chim sẻ của anh
Con chim sẻ tóc xù
COn chim sẻ của phố ta
Đừng buồn nữa nhá
Bác thợ mộc nói sai rồi
Nếu cuộc đời này toàn chuyện xấu xa
Tại sao cây táo lại nở hoa
Sao rãnh nước trong veo đến thế?
Con chim sẻ tóc xù ơi
Bác thợ mộc nói sai rồi.

Trích Phố Ta - Lưu Quang Vũ

via theNEXTvoz for iPhone
Bé Sẻ Nâu Tóc Xù nhà tôi sắp về với tôi rồi :beauty::beauty::beauty:
Chim Sẻ Nâu Tóc Xù.png
 
Back
Top