Đời người ta trải nghiệm đẹp nhất cảm xúc tuổi mới lớn... Học đại học thế là từ các trường cấp quận, thành phố ra biển lớn, trường ĐH tập trung mọi thanh niên ở khắp các tỉnh... Còn gì tuyệt vời hơn khi bạn trai học trường Mỏ đạp xe sang trường Tài Chính thăm bạn gái ở khu KTX ...
Tôi thanh niên Hạ Hòa Phú Thọ 1981, nhà nghèo vãi lái, 6 tuổi chưa đựoc đi học lớp 1 vì bé quá, suy dinh dưỡng nhà không có gì ăn, năm 7 tuổi mới học lớp 1, may sao ăn không có nhưng học hành cũng tạm, nên 2000 xuống HN thi may sao đỗ Mỏ - Cơ Điện. Bố mẹ tôi phải chạy vạy khắp làng lo tiền học, mua cho cái xe đạp cào cào, thời đó 800.000 cái xe đạp.
Người thì thấp bé, 1m63 nặng đâu 48 - 53 kg.. Nhưng vì ham giao lưu học hỏi, tôi vẫn thừong đạp xe đi chơi, cũng may thời đó không có tiền nên ko theo chúng bạn chơi đế chế, chơi game... Nhưng đi chơi gặp các bạn gái thì tôi vẫn đi được. Hồi đó quen 2 bạn Tài Chính, 1 bạn ĐHQG, năm thứ 2 thì phải, em ý năm 1, thế là sáng nào tôi cũng học ở trường, mà chiều đã có mặt ở khu KTX, đi học cùng, điểm danh hộ... Tiền không có nên chiều chỉ dám đèo nhau vào công viên Nghĩa Đô chơi... đi dạo chợ SV các thứ..
Nói thật em ý cũng nghèo, quê lên, không có nhiều nước hoa, xà phòng, dầu gội xịn đâu, nhưng mà người lúc nào cũng thơm... mà kiểu ở KTX toàn chị em, gặp đàn ông con trai là nó rạo cmn rực lắm, hôm nào cũng đòi hôn, ôm... còn mà xờ ti, móc lốp thì gọi là Yêu. Thì cứ gặp nhau vào công viên là : Anh ơi, em nhớ anh, Yêu em đi ... Mà cái trò sờ ti, móc lốp lâu thì ko chịu nổi, rồi cũng đến lúc mà cái ấy của tôi nó truyền rất nhiều xung điện lên não, đời tôi có lẽ lần đó là thăng hoa nhất, đùa nó phải gọi là giật điện 220v, nó kiểu phê lòi tòi phòi ra ấy...
Giờ lấy vợ đã 9 năm, 3 mặt con rồi, cũng 1m63, 66kg rồi, ko còn gày suy dinh dưỡng nữa, nhưng chưa bao giờ tôi có lại được cảm giác như cái thời đó.
=> Đàn ông con trai, cái khó ló cái khôn, cứ tiến tới thôi rồi sẽ có ngừoi chung chí hướng, chứ mà cứ sợ không có tiền, sợ xấu giai... các cmn kiểu thì ngồi làm bạn với thằng mặt vuông cả đời các bạn ạ, cứ chạy theo tiếng gọi của con T rym thôi, sinh ra trên đời có con T rym đã là thứ quý giá nhất rồi, phải biết trân trọng và cho nó được co giật đều đặn.