NGÀN TỎI
Có anh kia, vẻ ngoài bình dị, nói chuyện cũng nhã nhặn. Lần đầu gọi điện thoại đặt xe ổng đã hỏi tên tôi, bảo cho tiện xưng hô. Không biết các thím làm dịch vụ thấy sao, còn tôi thì tôi luôn có ấn tượng tốt với khách hàng mà chủ động hỏi tên trong giao tiếp. Kiểu "T. ơi, cho anh/chị/em đặt xe vào ngày abc nhen!" - nghe nó gần gũi sao ấy!
Ông anh này đặt xe tôi đã 3 lần rồi. Hỏi đi loại xe nào thì ổng bảo lấy cái xe số cho tiện đi đồi núi. Xe ko cần đẹp, miễn là phanh/thắng, vỏ xe an toàn, còi đèn bình đầy đủ. Ổng đúng giờ y như bọn Tây, cả lúc nhận xe lẫn trả xe. Cũng phần vì hành lý ổng rất gọn, lần nào cũng chỉ thấy đeo một balo nhỏ nên không bị lích kích - tôi nghĩ vậy.
Lúc ổng trả xe thì xe sạch sẽ, bình xăng full như lúc giao xe, thậm chí còn nhiều hơn (tôi lời, hehe). Tiền bạc thì ok, ko kì kèo thêm bớt, và ổng luôn nán lại 2-3 phút hỏi chuyện tôi, cảm ơn rồi mới đi vào nhà ga. Nói chung khách như ông anh này là tôi ưng. Làm dịch vụ thì gặp nhiều kiểu khách hàng, những người như ông anh này chính là động lực giúp mình duy trì và phát triển dịch vụ, bù trừ cho những kiểu khách trời ơi khác.
Dịp 20/11 vừa rồi, cũng như trên cả nước, mấy trường ở khu tôi cũng kỷ niệm 30/40/50 năm ngày thành lập trường. Bữa đó ông anh này cũng alo đặt xe trước, ổng nói là về thăm trường X và dự giải bóng đá kỷ niệm ngày thành lập trường. Lần này ổng chỉ thuê xe đúng 1 ngày, nhận xe lúc 15h45 hôm này và trả xe lúc 16h00 ngày mai. Ổng vẫn bảo lấy cho anh cái Wave hôm bữa. Tôi chọc ổng, kêu anh đi về trường gặp bạn gái cũ thì phải phông bạt lên, ko xe hơi thì cũng phải Sh, Vespa chứ ai lại đi Wave Lõ. Ổng cười cười, kêu không cần thiết.
15h50 hôm sau tôi lên sân bay lấy xe. Ổng rất rất đúng giờ, có vẻ là người nguyên tắc, nên tôi lên sớm chút. Tới đúng 16h00 thì ổng alo, kêu xin lỗi anh tới trễ 30 phút. Ặc, chờ 30 phút, cộng thêm 10 phút tôi lên sớm thì cũng oải đấy. Bình thường lão đúng giờ lắm mà, chắc có việc gì đó. Thôi chờ vậy. Làm nghề này cũng tôi luyện phần nào tính nhẫn nại, thi thoảng có khách còn cho tôi chờ cả tiếng luôn cơ.
Trong lúc rảnh chờ ổng tới, tôi lướt highlight mấy trận đá phủi. Giờ thì giải cấp buôn làng thôi cũng đều livestream hết rồi, vừa tiện mà vừa pro. Lướt trận CK của giải bóng đá trường X, tôi thấy BLV đọc tên một cầu thủ quen quen, hình như là ông anh đang thuê xe tôi.
Thường khi cho thuê xe ở sân bay, tôi chỉ chụp hình cccd thôi, ko giữ giấy tờ. Ông anh này cũng vậy, ổng tên Y, tên trên Zalo cũng là Y. Mấy lần trước ổng thuê xe thì tôi cũng ko để ý, nay do anh BLV đọc tên nên tôi mới coi. Tôi mở thư mục hình chụp coi cccd, thì đúng là ổng. Cái tên này khá độc đáo, chắc chắn là tôi có được đọc, hoặc nghe ở đâu đó trên mạng nữa.
Tôi search Google, úi trời, mình có nhầm không vậy? Vừa đọc báo, vừa dò theo cccd thì thông tin đều trùng khớp. Ổng là doanh nhân ngàn tỏi!!! Tôi háo hức chờ ổng tới, để confirm coi đúng sai thế nào.
Đúng 16h30 thì ổng tới. Ổng xin lỗi vì tới trễ. Ổng kêu về đá giải bóng đá kỷ niệm, nghĩ đá vui thôi, ko ngờ khoá ổng lọt vào trận CK. Trận CK đá muộn nửa tiếng, lại còn kéo nhau vào loạt Pen nữa nên thời gian phát sinh ngoài dự kiến. Vé máy bay thì ổng đổi lên chuyến 20h30 rồi, nhưng đã hẹn tôi nên phải chạy ra trả xe, rồi ổng quay lại ăn tiệc với đội bóng.
Tôi thì chẳng quan tâm chuyện sớm muộn gì nữa, tôi hỏi luôn anh có phải là founder của tập đoàn A không. Ổng thoáng khựng lại, xong hỏi sao em biết. Tôi mới nói là em nghe danh anh lâu rồi, không ngờ gặp anh ở đây. Mà sao anh giản dị thế, không giống doanh nhân ngàn tỷ như em tưởng tượng. Ổng cười cười, nói chậm rãi, mặt có chút gượng gạo...
Hai anh em nói chuyện chừng 5 phút thì bảo vệ sân bay tới xua đi, kêu không được đậu xe lâu ở đây. Ổng thanh toán tiền thuê xe rồi tính gọi taxi quay lại đội bóng. Tôi kêu anh cứ lấy xe đi đi, chút nữa quay lại sân bay thì anh gửi xe vào bãi giữ xe là được, em quen họ. Ổng cảm ơn, đưa tôi thêm 100k nữa. Thế thì quá ok rồi, tôi thích!!!
Xong tôi alo vợ lên đón. Tôi kể cho vợ nghe, vợ tôi không tin, sau search Google thì mới tin. Ôi sao người có ngàn tỷ mà bình dân thế!
Hoá ra doanh nhân ngàn tỷ thì cũng biết chạy Wave Lõ như người thường!!! Tôi không ở vị thế ổng (có nằm mơ cũng chỉ dám mơ cỡ 1/10), nên không thể biết người ngàn tỷ họ nghĩ gì. Có lẽ khi không còn phải nghĩ về tiền, thì con người lại muốn những thứ đơn giản, bình dị, thoải mái nhất.
Tôi có thằng bạn học từ thuở thiếu thời. Nó giờ cũng thành đạt, PGĐ chi nhánh một Ngân hàng cỡ vừa ở SG. Mỗi lần bay lên Đà Lạt là có xe của phòng Giao dịch trên này đưa rước tận cửa ga đến, mà phải là Mẹc, Bi mới có cửa!!! Tôi trêu đi xe hơi làm gì, lấy mịa cái Si ghẻ của tao mà đi cho tiện. Nó bảo mày không ở vị trí của tao, mày không hiểu dc đâu. Ừ thì trêu nó vậy thôi, chứ đặc thù công việc của nó là phải vậy.
Còn tầm như ông anh kia, đừng nói Bi Mẹc; nếu ổng muốn thì siêu xe cũng có. Nhưng ổng vẫn chọn Wave Lõ, vẫn bình dị giản đơn, và giao tiếp chậm rãi, nhẹ nhàng. Tôi hỏi anh có lời khuyên nào cho công việc của tụi em không, ổng bảo mỗi người mỗi nghề, ổng không rành nghề này nên không khuyên được. Nhưng ổng thấy dịch vụ của tôi hữu ích. Ok, vậy là tốt rồi!
Ổng kín tiếng, không muốn nói về bản thân, nên tôi cũng không nói tên ổng. Ổng là một trong mấy founder của tập đoàn A, luôn nằm trong top 50 người giàu nhất thị trường chứng khoán VN.