Del Piero
Member
Tôi thấy chết nhiều khi không quá đáng sợ vì nhiều khi chết rồi thì cũng ko biết gì để sợ .
Mà kinh dị nhất chắc bước "bệnh" , tôi thấy nhiều người nhà tui trước khi chết mà bệnh tật hành hạ gần chục năm , tốn tiền , mà người lúc nào cũng đau đớn mệt mõi vừa khổ mình , mà vừa khổ người thân , mà nói chung bệnh tật vậy cũng chẳng vui vẻ , ăn uống cũng ko ngon , cũng chẳng đi chơi gì được , nhà có người bệnh chắc cũng hiếm khi vui , tính ra còn khổ hơn đi tù . Chưa kể vào chợ rẫy thấy nhiều bệnh nặng thời kỳ cuối đúng ghê luôn , tôi nhìn mà sợ .
Thấy nhiều ông già mặt phương phi hồng hào sáng đánh cờ tối về nằm xuống sáng hôm sau có tin chết , tính ra vậy mà có phúc .
Vậy có cách nào ta không phải qua bước bệnh nhỉ các bác .
Ý kiến của 1 người đang có bà con bị ung thư sắp chết said
Mà kinh dị nhất chắc bước "bệnh" , tôi thấy nhiều người nhà tui trước khi chết mà bệnh tật hành hạ gần chục năm , tốn tiền , mà người lúc nào cũng đau đớn mệt mõi vừa khổ mình , mà vừa khổ người thân , mà nói chung bệnh tật vậy cũng chẳng vui vẻ , ăn uống cũng ko ngon , cũng chẳng đi chơi gì được , nhà có người bệnh chắc cũng hiếm khi vui , tính ra còn khổ hơn đi tù . Chưa kể vào chợ rẫy thấy nhiều bệnh nặng thời kỳ cuối đúng ghê luôn , tôi nhìn mà sợ .
Thấy nhiều ông già mặt phương phi hồng hào sáng đánh cờ tối về nằm xuống sáng hôm sau có tin chết , tính ra vậy mà có phúc .
Vậy có cách nào ta không phải qua bước bệnh nhỉ các bác .
Ý kiến của 1 người đang có bà con bị ung thư sắp chết said