Sứ quán phải vào cuộc khi nhà khoa học Mỹ làm người Anh sôi máu vì công thức pha trà

Nhã chắc toàn uống trà sữa thì biết đắng là gì
Gwzzozq.gif


via theNEXTvoz for iPhone
Trư ghét kiểu tiêu chuẩn kép thôi. Khựa ủ trà, ăn bánh ngọt kèm để giảm vị đắng thì khen tinh tế, Mẽo cho muối vô thì chê yếu đuối. Bản chất như nhau thôi chớ khác cmj mà ra vẻ :doubt:
 
Xạo, kể cả bán cũng chả thằng nào khuyên bậy để trà trong tủ lạnh cả !!!
Còn muốn bảo quản trà anh cứ chi vài trăm k mua mấy cái lọ trà bằng gốm or sứ ý, cho trà vô đó, để chỗ thoáng mát, ko gần mấy cái nhiều mùi là ok !!!
Chứ đừng có khuyên người ta cho trà vô tủ lạnh là ok rồi !!!
Nếu mua ở mấy chỗ bán đàng hoàng thì họ chia sẵn ra thành các túi nhỏ, đủ pha 1 lần rồi, các túi đều hút chân không thì không sợ ẩm mốc nữa !!!
Còn trà sen mà cho cả 100g vào bông sen rồi lấy lá sen bọc lại rồi cuốn giấy báo or nilon thì thôi, làm kiểu thời vụ, hand made thôi !!! lòe mấy ông đú trend cái trà sen này là chính !!!
Trà sen mà chia túi là trà "hương sen" là sản phẩm công nghiệp.
Ko phải trà sen (trà ủ sen tươi) :embarrassed:

Trà ủ trong hoa sen nó bị ẩm cmnr, 1 là anh uống luôn, 2 là phải để ngăn đá. Chứ bỏ túi, bỏ lọ như anh thì vài ngày mốc cmnl. Uống vào chỉ có độc hại.
Kiến thức anh như thế mà anh cứ cố cãi. :surrender:
Với trà bông sen tươi chỉ để ở nhiệt độ thường trong vòng tối đa 48 tiếng.
chúng tôi hướng dẫn mọi người Cách bảo quản trà ướp bông hoa sen tươi là bảo quản trong ngăn đá tủ lạnh.
 
Cà phê thì mấy ông nội pha loãng ra thành Americano vì không chịu được đắng, giờ pha trà cũng nghĩ cách pha cho đỡ đắng, vậy uống làm gì
1JOZgvE.png
Mẽo quen uống đá nó vậy, giống Việt cũng toàn bỏ đá vô bia uống cho lai rai. :haha:
 
Thì giống việc ăn kèm bánh ngọt với trà thôi, trà mà ko đắng như trà sữa, trà trái cây thì dí lol người ta thèm ăn bánh ngọt thêm :doubt:
Cái này hơi ngược hay sao ấy nhỉ. Vì một số loại bánh quá ngọt như bánh đậu xanh, bánh trung thu, nên người ta uống cùng trà cho nó ngon chứ. Chứ bình thường tôi uống trà có bao giờ ăn kèm cái gì đâu.
 
Cá nhân mới đầu uống phổ nhĩ, oolong cũng không quen vì nó nhạt. Nhưng uống vài lần thì uống trà Việt mình không đủ đô nữa vì thằng trà đen kia nhiều cafein. Giờ uống trà Việt cứ oải oải người.
Thử chè xanh đi fen, nhiều chè vào :extreme_sexy_girl:
 
Mấy thằng còn dặn nhau vắt chanh vào bướm gái đến ngày kinh để cho đỡ tanh khi vét máng kìa. Chê chê cc :still_dreaming:
 
Thử chè xanh đi fen, nhiều chè vào :extreme_sexy_girl:
mình uống mãi r fence, mỗi tội chè xanh mùi ngái ngái + rất dễ thiu. Chè xanh hãm bằng đồ sành sứ thì okie chứ dính tý đồ nhựa hoặc silicon là rửa kiểu gì cũng k hết mùi. Chè xanh uống đặc quá cũng sót ruột nữa.
 
nó bắt trước thằng người hàn thì phải mấy cái clip mua đồ làm sẵn trong siêu thị thôi
Pha Bò húc vào Rượu nếp nó có từ thời Youtube còn chưa xuất hiện, bắt chước cl ý. :doubt:

Từ năm 98 hồi đấy đang học C3 đi du lịch với cơ quan ông anh Cát Bà- Đồ Sơn đã thấy mấy lão đổ Bò húc pha rượu uống. :go:
 
Cái này hơi ngược hay sao ấy nhỉ. Vì một số loại bánh quá ngọt như bánh đậu xanh, bánh trung thu, nên người ta uống cùng trà cho nó ngon chứ. Chứ bình thường tôi uống trà có bao giờ ăn kèm cái gì đâu.
Mấy tiệm trà ở khựa bán kèm bánh ngọt các kiểu mà fen. Vô tiệm trà để uống trà chớ chẳng lẽ vô ăn bánh :doubt:
 
Bọn chuyên chơi hê đi bàn chuyện uống trà nó vậy đấy
anh lợn nghiện trà tàu phải gọi cả hội vào đấm nhau vì món này mà, vụ khởi nghĩa mẽo cũng là chọc tức anh lợn bằng cách vứt trà xuống biển
8H62wGS.gif
 
Đó là dấu hiệu của nền ẩm thực phát triển cao độ -> các nguyên liệu được chế biến cầu kỳ cho ra thành phẩm đa dạng và tinh tế, đáp ứng khẩu vị của tất cả mọi người:
  • Rượu vang ủ từ mỗi giống nho sẽ khác nhau, thích nhẹ nhàng hay mạnh mẽ, thích ngọt ngào hay chua chát đều có
  • Mắm ủ từ đủ loại tôm cá, thích hardcord như mắm sống mắm tôm hay thích trong vắt, mịn màng tinh tế kiểu mắm cốt đều có


Mới được uống mấy tiệc trà Anh giả cầy thôi chứ chưa được ngồi với quý tộc Anh xịn nên hơi khó đánh giá. Nhưng ta thấy trà chiều với bọn Anh là 1 sự hưởng thụ - vì xưa chỉ quý tộc mới rảnh dé 3-4 giờ chiều lôi trà (quý ngang vàng bạc) ra thưởng thức cùng những loại bánh ngọt cần đầu bếp chuyên nghiệp làm ra; còn nông nô giờ đó đang cày sấp mặt ngoài ruộng. Vị trà chỉ là phụ, nhâm nhi chém gió phè phỡn mới là chính

Nếu phải tìm 1 thứ để so sánh thì ta nghĩ đến Dimsum ở HK, mang tiếng là điểm tâm buổi sáng chứ ngồi có khi đến trưa chiều. Và người có thể làm vậy (thời xưa) toàn các ông chủ, đến giờ thì đó là 1 nét văn hoá và bình dân cũng có thể làm tương tự như văn hoá trà chiều dần phổ biến khi Anh trồng được trà sản lượng lớn ở thuộc địa


Nhật thì với trà đạo (pha matcha) trọng tâm là tính thiền chứ méo phải vị trà, vì có pha kiểu gì cũng chỉ mịn và ít cặn hơn chứ ko thay đổi nhiều về sắc hương vị. Mấy loại tiễn trà gần đây của Nhật thì ta ko rõ
Trong 3 nước, thật sự chú tâm vào trà ta chỉ thấy có Khựa (hoặc do ta chưa được trải nghiệm văn hoá trà "thật sự đẳng cấp" của mấy nước kia)
QhjvfIv.gif


Trong này làm gì có ai được thưởng thức mấy thứ này, đọc mô tả trên báo thì
1. Đại Hồng Bào:
Giá trị cốt lõi = trà ngon có tiếng xưa đến nay, đến Hoàng Đế còn thích
Giá trị gia tăng = khai thác từ mấy gốc tổ trà cho vùng trà ngon nức tiếng, bản thân nó sinh ra nhiều giống danh trà. Đã dừng khai thác nên khỏi bàn về mức độ quý hiếm
-> Có tiếng, có miếng.

2. Hùng miêu trà (trà phân gấu trúc):
Giá trị cốt lõi = ko tìm thấy thông tin về giống trà được dùng, có là giống tốt cũng là cây mới trồng do thương hiệu gần đây. Người sản xuất là nhà báo kiêm giảng viên đại học nhảy sang làm = ko có kiến thức chuyên môn hay kinh nghiệm về trà, ý tưởng chắc từ cafe chồn
Giá trị gia tăng = bón bằng phân của Quốc Bảo. Tác dụng tốt cho sức khoẻ cũng là người sáng lập tự tuyên bố chứ ko có nghiên cứu gì, ngay cả khi tốt thật thì cũng là khía cạnh TPCN chứ ko phải về sắc hương vị
-> Sản phẩm bơm thổi úp bô trọc phú, vị chắc ko tệ nhưng giá quá hoang đường -> thừa tiền ta cũng méo mua.

3. The Yellow Gold Tea Buds
Giá trị cốt lõi = ko tìm thấy thông tin về giống trà được dùng, chỉ biết là 1 loại hoàng trà trên núi.
Giá trị gia tăng = chỉ khai thác 1 ngày trong năm, cắt bằng kéo vàng. Sau khi oxi hoá trong hộp kín để thành hoàng trà thì dát thêm 1 lớp vảy vàng 24 carat
-> Sản phẩm bơm thổi cùng loại với trà trinh nữ hái bằng miệng, ủ trên đùi... món ăn dát vàng lá. Trà tốt méo ai thêm mấy thứ vớ vẩn vào
4. Hoàng đế Silver tips:
Giá trị cốt lõi = Oolong thu hoạch tại tây Bengal Ấn Độ. Thường trà của Ấn mùi vị sẽ mạnh mẽ & nhiều hương vị hoa quả (dù kém tinh tế theo chuẩn Tàu)
Giá trị gia tăng = thu hoạch vào lúc 00-03h những đêm trăng tròn, trước hạ chí. Ko thấy còn yếu tố đặc biệt hoặc gốc gác sang chảnh nào khác
-> Đắt có thể do sản lượng ít + hợp miệng quý tộc Anh, ngon hay ko chắc phải để chuyên gia đánh giá nhưng có vẻ khả quan hơn #2, #3
5. Trà Gyokuro:
Giá trị cốt lõi = lục trà cao cấp nhất của Nhật, được che dưới bóng râm của thảm rơm 4 tuần trước khi hái để giữ lại axit amin L-theanine, từ đó làm tăng hương vị umami trong trà.
Giá trị gia tăng = Quy trình trồng khó khăn + chi phí nhân công + khả năng nâng tầm sản phẩm của Nhật
-> Mùi vị có thể đặc biệt hơn lục trà thông thường, so với các danh trà Tàu thì phải uống thử mới biết nhưng có vẻ khả quan hơn #2, #3
Trà Thiết Quan Âm tôi thích vì pha ra màu xanh rất đẹp mắt vị uống dễ chịu. Trc đc cho 1 gói pha gânf như k có vụn trà trong nước luôn.
viYfUx5.png

Lúc tự mua chắc mua phải hàng loại 4,5 hoặc fake pha ra có nhiều vụn trà. Nhưng đc cái pha nước thứ 3 vị trà vẫn khá giống vị nước đầu.
Vậy fen có thể cho tôi biết nếu ở VN mua thiết quan âm thì nên mua ở đâu. Giá loại 1,2 sẽ tầm bao tiền
j3DXMrA.png
 
rất hiểu biết, vậy quý anh cho hỏi hiện tại thực sự bọn Anh và bọn Mỹ cãi nhau vì cái gì vậy ?
Bỏ muối hay không bỏ muối, hay còn nước sôi hay gì nữa ? bài báo được dịch rất cầu thả và thiếu đầu tư nên rất khó để hình dung tại sao lại có cuộc tranh cãi này.


Dựa theo hiểu biết của tôi thì bọn Anh rất cầu kỳ, làm màu. còn Mẽo thì thực dụng: ngon tiện thì chúng nó làm. Vậy quý anh có biết cách pha trà của người Anh và cách pha trà của người Mỹ không thì nhờ chia sẻ ? chúng nó dùng nước sôi hay ntn ?

Về trà của người TQ thì họ dùng trà lên men, vị trà bùi ngọt và không đắng chát như mình. pha nước 80-90, ko dùng nước sôi. Trà họ cũng ko đặc đâu, pha được đến 6-7 nước. Bảo VN hay TQ ngon thì tôi ko dám trả lời, tôi chỉ biết văn hóa trà hiện tại của toàn thế giới là từ TQ, TQ có 1 giai đoạn dùng trà để thống trị toàn cầu.

Họ phát rồ lên vì bị "xúc phạm ẩm thực" như dân Ý trong cmt dưới (hôm nọ ta xem mà chưa kịp down, rất cảm ơn vì đã thấy lại :3)

Trà kiểu Anh đun nước nóng đến nhiệt độ thích hợp, thêm túi trà và ngâm trong thời gian khuyến cáo thì trà được chiết xuất với lượng vừa đủ khi nước nguội đi tự nhiên trong suốt quá trình này -> cho ra hương vị quen thuộc và phù hợp với truyền thống của Anh.

Với cách pha bằng lò vi sóng của Mỹ, nước được đun nóng nhanh chóng và gia nhiệt trà liên tục trong thời gian cài đặt -> bị chiết xuất nhiều hơn, vị đậm hơn. Người Anh ko thích điều này vì nó ko hợp với khẩu vị của họ, đặc biệt với các dòng trà vốn có vị mạnh và chát hơn bình thường (còn các loại trà đen ngọt ngào thì sự khác biệt sẽ ko gây quá nhiều khó chịu).
Vì người ta có tâm hồn ăn uống đó thím.


Người Việt gọi phải đĩa dồi choá nướng làm bằng nồi chiên ko dầu chắc cũng nổi khùng lên y hệt thôi
4fndJET.gif
 
Last edited:
Back
Top