Sự quan trọng của dấu chấm hỏi

RyRy

Đã tốn tiền
Lâu lâu có một trải nghiệm về 1 điều nhỏ nhặt nhưng lại thấy hay hay nên mình muốn chia sẻ với mọi người :D
Số là hồi tuần rồi mình có liên hệ 1 bạn HLV bơi lội để cải thiện khả năng bơi của mình, để chứng tỏ quyết tâm, mình ck luôn học phí mặc dù chưa gặp nhau lần nào và cũng chưa tập buổi nào.
Tuy nhiên, có sự cố nhỏ xảy ra là mình và mấy bé nhà mình dương tính nên ko còn tâm trí gì cho việc tập tành. Thêm việc tự xét nghiệm mẫu đơn cho 7 người trong gia đình cũng tốn kha khá và do ko sẵn tiền trong người nên mình có nhắn với em HLV trình bày hoàn cảnh và muốn xin hoàn tiền. Đây là nguyên văn trả lời của em HLV
“Tiếc quá anh
Em bảo lưu khoá học đợi khi nào anh khoẻ lại thì tập anh nhé”
Chính xác đến từng chữ
Do hâm mộ em này đã lâu nên mình hơi sốc khi em í trả lời như vậy vì mình nghĩ trong thời buổi dịch bệnh này, người ta dễ thông cảm cho nhau hơn. Cũng giận nên mình nhắn cho em í là thôi ko cần bảo lưu nữa, a ko học và cũng ko cần lấy lại tiền và cũng nói lên quan điểm của mình với em í về cách mà em í xử lý vấn đề sẽ khiến mất nhiều hơn là được (mình còn tính dịch bệnh bớt sẽ đầu tư 1 ít vào chương trình du lịch bơi lội của e í)
Em í có vẻ hơi ngạc nhiên về sự gay gắt của mình và trình bày cái câu “em bảo lưu khoá học đợi khi nào anh khoẻ lại thì tập anh nhé” lẽ ra là 1 câu hỏi và là đề xuất của em í, khi đó nếu mình ko đồng ý thì em í vẫn sẽ hoàn lại tiền. Còn mình khi đọc cái câu đó thì lại hiểu sau 2 chữ “anh nhé” là 1 dấu chấm than (!) mang nghĩa khẳng định và ko chấp nhận hoàn lại tiền.
Tất cả chỉ do thiếu 1 dấu chấm hỏi cuối câu mà dẫn đến 2 nghĩa hoàn toàn khác nhau.
Cuối cùng em í cũng vui vẻ hoàn lại tiền và mình cùng các bé thì đang điều trị tại nhà và biên cái bài chia sẻ này để quên đi nỗi lo F0 😅😅
 
Mình đọc xong rồi bạn nhé!
“Anh nhé!” Không phải là khẳng định, vẫn là câu cảm thán mà thiếu dấu chấm than. Nhưng câu đó có cảm giác là khẳng định nhưng không phải là câu khẳng định.
Mình rất hay dùng 2 dấu !? Vì khi có dấu này lời văn nó dễ trình bày hơn. Khi người đọc nhìn thấy dấu ! hay dấu ? Áex dể hiểu hơn đó là câu hỏi hay câu ngi ngờ.
via theNEXTvoz for iPhone
 
Last edited:
Lâu lâu có một trải nghiệm về 1 điều nhỏ nhặt nhưng lại thấy hay hay nên mình muốn chia sẻ với mọi người :D
Số là hồi tuần rồi mình có liên hệ 1 bạn HLV bơi lội để cải thiện khả năng bơi của mình, để chứng tỏ quyết tâm, mình ck luôn học phí mặc dù chưa gặp nhau lần nào và cũng chưa tập buổi nào.
Tuy nhiên, có sự cố nhỏ xảy ra là mình và mấy bé nhà mình dương tính nên ko còn tâm trí gì cho việc tập tành. Thêm việc tự xét nghiệm mẫu đơn cho 7 người trong gia đình cũng tốn kha khá và do ko sẵn tiền trong người nên mình có nhắn với em HLV trình bày hoàn cảnh và muốn xin hoàn tiền. Đây là nguyên văn trả lời của em HLV
“Tiếc quá anh
Em bảo lưu khoá học đợi khi nào anh khoẻ lại thì tập anh nhé”
Chính xác đến từng chữ
Do hâm mộ em này đã lâu nên mình hơi sốc khi em í trả lời như vậy vì mình nghĩ trong thời buổi dịch bệnh này, người ta dễ thông cảm cho nhau hơn. Cũng giận nên mình nhắn cho em í là thôi ko cần bảo lưu nữa, a ko học và cũng ko cần lấy lại tiền và cũng nói lên quan điểm của mình với em í về cách mà em í xử lý vấn đề sẽ khiến mất nhiều hơn là được (mình còn tính dịch bệnh bớt sẽ đầu tư 1 ít vào chương trình du lịch bơi lội của e í)
Em í có vẻ hơi ngạc nhiên về sự gay gắt của mình và trình bày cái câu “em bảo lưu khoá học đợi khi nào anh khoẻ lại thì tập anh nhé” lẽ ra là 1 câu hỏi và là đề xuất của em í, khi đó nếu mình ko đồng ý thì em í vẫn sẽ hoàn lại tiền. Còn mình khi đọc cái câu đó thì lại hiểu sau 2 chữ “anh nhé” là 1 dấu chấm than (!) mang nghĩa khẳng định và ko chấp nhận hoàn lại tiền.
Tất cả chỉ do thiếu 1 dấu chấm hỏi cuối câu mà dẫn đến 2 nghĩa hoàn toàn khác nhau.
Cuối cùng em í cũng vui vẻ hoàn lại tiền và mình cùng các bé thì đang điều trị tại nhà và biên cái bài chia sẻ này để quên đi nỗi lo F0 😅😅
Vậy bạn có chuyển lại em ấy một ít gọi là lòng thành không, chẳng hạn 20% học phí coi như cọc và nếu không học thì cũng coi như giữ và thêm một mối quan hệ.
 
Vậy bạn có chuyển lại em ấy một ít gọi là lòng thành không, chẳng hạn 20% học phí coi như cọc và nếu không học thì cũng coi như giữ và thêm một mối quan hệ.
Ko bạn. Nhưng mình sẽ tập lại sau khi khỏi covid và cho 2 bé nhà mình tập cùng với em í luôn.
 
Lâu lâu có một trải nghiệm về 1 điều nhỏ nhặt nhưng lại thấy hay hay nên mình muốn chia sẻ với mọi người :D
Số là hồi tuần rồi mình có liên hệ 1 bạn HLV bơi lội để cải thiện khả năng bơi của mình, để chứng tỏ quyết tâm, mình ck luôn học phí mặc dù chưa gặp nhau lần nào và cũng chưa tập buổi nào.
Tuy nhiên, có sự cố nhỏ xảy ra là mình và mấy bé nhà mình dương tính nên ko còn tâm trí gì cho việc tập tành. Thêm việc tự xét nghiệm mẫu đơn cho 7 người trong gia đình cũng tốn kha khá và do ko sẵn tiền trong người nên mình có nhắn với em HLV trình bày hoàn cảnh và muốn xin hoàn tiền. Đây là nguyên văn trả lời của em HLV
“Tiếc quá anh
Em bảo lưu khoá học đợi khi nào anh khoẻ lại thì tập anh nhé”
Chính xác đến từng chữ
Do hâm mộ em này đã lâu nên mình hơi sốc khi em í trả lời như vậy vì mình nghĩ trong thời buổi dịch bệnh này, người ta dễ thông cảm cho nhau hơn. Cũng giận nên mình nhắn cho em í là thôi ko cần bảo lưu nữa, a ko học và cũng ko cần lấy lại tiền và cũng nói lên quan điểm của mình với em í về cách mà em í xử lý vấn đề sẽ khiến mất nhiều hơn là được (mình còn tính dịch bệnh bớt sẽ đầu tư 1 ít vào chương trình du lịch bơi lội của e í)
Em í có vẻ hơi ngạc nhiên về sự gay gắt của mình và trình bày cái câu “em bảo lưu khoá học đợi khi nào anh khoẻ lại thì tập anh nhé” lẽ ra là 1 câu hỏi và là đề xuất của em í, khi đó nếu mình ko đồng ý thì em í vẫn sẽ hoàn lại tiền. Còn mình khi đọc cái câu đó thì lại hiểu sau 2 chữ “anh nhé” là 1 dấu chấm than (!) mang nghĩa khẳng định và ko chấp nhận hoàn lại tiền.
Tất cả chỉ do thiếu 1 dấu chấm hỏi cuối câu mà dẫn đến 2 nghĩa hoàn toàn khác nhau.
Cuối cùng em í cũng vui vẻ hoàn lại tiền và mình cùng các bé thì đang điều trị tại nhà và biên cái bài chia sẻ này để quên đi nỗi lo F0 😅😅
Không biết anh nghĩ sao, chứ với t dùng dấu hỏi (?) ở đấy thành một câu hỏi rút gọn. Nghe nó vẫn nhột lỗ tai.

https://josecarilloforum.com/forum/index.php?topic=1073.0
 
Tôi không nghĩ dấu chấm hỏi là vấn đề chính/quan trọng.
Khi nhắn tin mọi người có thói quen bỏ dấu ở cuối câu, điều này rất phổ biến và cũng rất ít khi gây hiểu nhầm. Trường hợp của bạn có lẽ là cá biệt thôi.
Điều quan trọng cần quan tâm là phải trình bày rõ ý mình khi giao tiếp với người khác. Nếu đang trao đổi qua tin nhắn thì người gửi nên nhắn xong một lượt hết ý của mình, còn người nhận thì nên chờ xem bên kia còn đang trong tình trạng "Đang soạn tin..." hay không?!
Trường hợp của bạn thì lỗi là do cả 2 bên rồi. Một bên không gãy gọn, còn một bên thì hơi hấp tấp. May mắn là cái kết không quá tệ.
 
em thì rất hiếm khi dùng dấu ! vì cảm thấy cảm xúc hơi mạnh quá, thường dùng để kết thúc câu thì chỉ có 2 loại, dấu dấu chấm để cho thấy sự nghiêm túc, dấu ? để hỏi. Chắc tại con ng nhạt nhẽo nên dị :(
 
Bảo lưu khoá học nó đồng nghĩa với tiền nộp rồi thì cứ để đấy, khoá học sẽ vẫn còn đấy và không có chuyện hoàn tiền, chứ chả phải dấu ! hay ? thay đổi bản chất trong trường hợp này đâu.
Xét về thực tế cần quái gì bảo lưu khoá học nếu không đồng nghĩa với giữ tiền đã nộp.
Anh bị lươn rồi.
 
Nó cần tiền, bạn cũng cần tiền.
Vậy đi. Mua đồ người ta, không quen biết thì như 1 người trên nói đó, anh nhận lỗ 20%.
Vàng mua ra ngoài, quay vô bán lại xem lỗ không.
1000 món mua thì được mấy cái người bán vui vẻ nhận lại, nếu người bán không có lỗi. Người ta hỗ trợ rồi.
 
Mình đọc xong rồi bạn nhé!
“Anh nhé!” Không phải là khẳng định, vẫn là câu cảm thán mà thiếu dấu chấm than. Nhưng câu đó có cảm giác là khẳng định nhưng không phải là câu khẳng định.
Mình rất hay dùng 2 dấu !? Vì khi có dấu này lời văn nó dễ trình bày hơn. Khi người đọc nhìn thấy dấu ! hay dấu ? Áex dể hiểu hơn đó là câu hỏi hay câu ngi ngờ.
via theNEXTvoz for iPhone
Mình có lúc cũng dùng !? như fen.
 
Còn phải tùy vào ngữ cảnh câu chuyện:
  • Nếu bạn kể mình bị F0 và không đi học đợt này được (chưa đả động đến tiền nong sẽ xử lý ra sao). Thì người ta sẽ hỏi thăm và hỏi hoặc nói để đợt sau học cũng được => Vậy là bình thường theo mạch chuyện. Nếu bạn muốn rút tiền thì bạn chủ động hỏi. Chả ai bán hàng tự nhiên chủ động bảo a rút tiền đi :D
  • Nếu bạn chủ động hỏi phương án xử lý khi mình bị thế kia, mà người ta chỉ nói để đợt sau học => Đấy là phương án duy nhất của họ, trừ khi bị khách kỳ kèo quá :cautious:

Bạn cần xác định rõ là TH1 hay TH2. Đọc lúc đầu cứ tưởng ko học coi như mất tiền, chứ cho để đợt sau thì quá bình thường. Tất nhiên không trách người bán, nhưng mình sẽ không sử dụng dịch vụ của họ nữa.
 
Back
Top