Lại 1 ngày đón chào tôi. Hôm đó là 1 ngày tôi cùng đoàn tình nguyện leo 3km rừng suối để mở nguồn nước do bị đất đá chặn nguồn. Còn em sinh viên cao đẳng sư phạm phải ở nhà nấu cơm, tiếng chim hót rảnh rang khám rừng làm tôi cảm thấy 1 ngày hôm nay là 1 ngày tuyệt vời, cây cối cao to tạo 1 bóng mát rất “cool” như kotex, tiếng suối chảy làm lòng tôi mê man như lúc còn trẻ vui đùa ở bãi biển, tôi bần thần cùng những người bạn di chuyển những vật nặng đang chắn suối nguồn chảy về làng. Bỗng chợt nhớ về ngày “Mây” cùng tôi
Đó là 1 ngày trời mưa nhẹ, “Mây” cùng tôi tham gia chuyến leo núi cùng những người câu lạc bộ, dĩ nhiên họ không biết mối quan hệ giữa bọn tôi. Đường lên núi thật cao, là những bậc thang đi chỉ muốn gọi cấp cứu ngay lập tức, nhưng nhờ sự quan tâm của “Mây” tôi cố gắng đi lên tới nơi, lên tới nơi là trời cũng tối và mọi người quyết định nghỉ ngơi nhẹ và về. Tôi và “Mây” phối hợp cùng nhau nói rằng sẽ xuống núi trước để tìm khoảng không gian riêng tư. Mọi người đồng ý và tôi cùng “Mây” vội vã xuống. Đường lên núi 1 đường và xuống cũng vậy. Dọc đường có những ngã rẻ nhỏ vào bụi cây. Tuy là nhỏ nhưng có thể chui qua được, chúng tôi may mắn tìm được 1 khoảng không gian nhìn cảnh biển và thành phố về đêm thật đẹp, không may là nó thật khó để chui qua bụi rậm. Tôi nhanh trí mang bao tay cao su bẻ gãy cành và đưa “Mây” vào cùng. Có 1 lối nhỏ dẫn tới 1 con đường men núi, chúng tôi đã chọn được chỗ ngồi cùng nhau lý tưởng: Đó là 1 hòn đá to che được chúng tôi khỏi tầm nhìn từ trên cao và có mỏm nhỏ để ngồi hoặc nằm.
Chúng tôi ngồi im lặng nắm tay nhau nhìn thành phố về đêm và đợi những người đi cùng xuống hết mới dám nói chuyện. Tôi bảo rằng thành phố thật đẹp và “Mây” cũng thế, “Mây” e thẹn trả lời và hôn nhẹ tôi 1 cái, tôi bất ngờ và hỏi rằng có thích nơi này không, “Mây” chỉ gật nhẹ không nói, khuôn mặt đỏ ửng như gái mới có bồ, rồi khẽ bảo nếu sau này có con, tôi muốn con tên gì. Tôi bâng khuâng không nghĩ được vì trong đầu tôi bây giờ chỉ có nghĩ về 72 tư thế quan hệ
Tôi ậm ừ chưa nghĩ tới, tôi kể cho “Mây” về những câu chuyện về thành phố cũng như ý nghĩa về tên của những chòm hoàng đạo, chợt nhìn bầu trời thấy 1 ngôi sao băng vụt qua, tôi bảo “Mây” cầu nguyện, “Mây” liền cầu nguyện. Tôi nhìn “Mây” nguyện mà con “kew” cứ muốn lao ra ngoài. Trông “Mây” thật đẹp. Không khác gì thiên thần tỉ tỉ “Lưu Diệp Phi” bị tăng cân. Trong cơn buồn mị. “Mây” luồn tay vào con “kew” làm tôi giật mình, “Mây” bảo rằng muốn giao phối nhưng tôi từ chối vì không mang ba con sói bên người nhưng “Mây” bảo không sao đâu và nhất quyết đòi quyền giao phối. Tôi cự tuyệt hết sức có thể, và điều đó làm “Mây” khóc, những giọt nước mắt kèm lời nói trách tôi sợ sệt, “Mây” nói đúng, tôi sợ thật. Tôi chưa sẵn sàng cho cuộc vui hoan lạc mặc dù trong đầu đã nghĩ đến tư thế 72 rồi ngậm ngụi im lặng lau nước mắt cho “Mây”
Tôi sực tỉnh, trở về thực tại đang lao động. Giọt mồ hôi rơi trở nên mặn mà, có lẽ là giọt nước mắt nhớ đến “Mây”. Buổi chiều cũng mau chóng, tôi cùng đoàn bắt đầu ăn uống và giao lưu đoàn thanh niên ở làng. 1 cuộc vui bắt đầu và mời bia uống bắt cặp nam nữ và không may cho tôi, tôi bắt cặp với chị trưởng đoàn, trông chị như 1 con đuông dừa, chị mặc bộ đồ Pikachu, cài tóc Pokemon, đeo thêm chiếc đồng hồ có hình con Dugtrio, chị bảo rằng uống hết thì tối nay muốn đi đâu đi. Lúc ấy tôi chỉ muốn nôn hết số bia ngay nhưng tôi vẫn giữ thể diện. Tôi tu liền 3 bát bia, ngay lập tức xin phép đi giải quyết nổi buồn. Tay cầm đèn pin, tay bế mồm để móc họng nôn số bia vừa uống, nghĩ cảnh chị trưởng đoàn trong trang phục trên quyến rũ tôi thì tôi chỉ muốn treo cổ tự vẫn chứ không muốn bị hiếp
Ra đến nơi trường mẫu giáo, tôi gọi Huệ liên tục 5 bãi, toàn bia với bia, bỗng trong trường có tiếng cười hí hí làm tay chân rụng rời. Trong bóng đèn mờ nhạt, tôi sợ hãi lo lắng, không lẽ là ma thật. Lúc này tôi chỉ muốn rửa sạch miệng rồi té về vì nôn đã mệt rồi còn bị ma doạ. Lúc này chạy không nổi rồi, tôi định liều 1 phen. Đi thẳng vào kiểm tra là gì, 1 phần tôi tò mò vì nếu mà là ma mà là ma nữ thì tôi hiếp luôn. 1 phần nếu là ma tuý thì xin 1 tép để nghiện chung cũng chả sao. Thế kỷ 21 rồi, ai chẳng có 1 lần nghiện, tôi cũng vậy thôi. Đi đến nơi thì thấy áo trắng và đó là em sinh viên, em trốn ngoài nơi này để trốn bia nhậu. Em bảo rằng sợ uống bia sẽ say và làm điều xấu mặt. Tôi tin vì tôi cũng từng thế, ai cũng điên rồ lúc bản thân say xỉn. Trong ánh đèn mờ, tôi thấy được rõ em như thế nào: Áo thun trắng mỏng kèm bra đen quen thuộc đêm hôm trước và chiếc quần jean cắt ngắn tới bẹn. Tôi chỉ kịp nuốt nước miếng cái ực trước khi có người ra ói giống tôi. Em cùng tôi vội vã trốn vì sợ người thấy 2 trúng tôi sẽ bảo vào uống tiếp. Chúng tôi vội núp hành lang phía sau trường, lúc này tàu sắt đi ngang và chúng tôi chỉ biết ôm nhau vì giật mình tột độ khi tiếng tàu chạy. Khi tiếng tàu qua và tiếng người đi ói cũng đi xa hẳn. Em và tôi thở dài và chỉ biết cười vì cả 2 có tính cách giống nhau, đều sợ bia bọt.
Em và tôi chơi trò nói thật. Và em hỏi có yêu ai chưa thì tôi bảo rồi và kể cuộc tình chóng vánh về “Mây”. Em bật cười vì tên người yêu cũ của tôi và bảo rằng có lẽ tôi thật thà vì chưa quen nhau lâu đã đem chuyện cá nhân kể hết thật, ừm thì tôi thật thà thật. Vì có lẽ tôi tin em và tin tâm hồn em, tôi hỏi em lại rằng em yêu ai chưa. Em bảo tôi nếu tôi nhắm mắt thì em sẽ trả lời. Tôi nhắm mắt và làm theo. Trong sự im lặng có phần đáng sợ. Em nắm tay tôi và đưa lên tim em, tôi nhắc là lại đưa lên tim em. Em hỏi tôi tim em có đập không (ý lúc ấy em ấy hỏi là có mạnh không nhưng tôi không hiểu ý) thì tôi trả lời không. Em liền tát nhẹ tôi 1 cả làm tôi giật cả mình. Sau đó tôi hiểu ý và trả lời có. Bỗng từ trước sân có tiếng người đi ói lần nữa và dường như nghe được tiếng tát mà nhìn hỏi vọng vào. Tôi và em vội vã im lặng toát mồ hôi. Cuối cùng họ cũng bỏ đi, chúng tôi chỉ biết cười. Lúc này cũng trễ và tôi bảo rằng nên về nghỉ ngơi. Em đồng ý và yêu cầu muốn về thì cõng em về. Em thật quá đáng, chỉ mới quen nhau nhưng em đã bắt tôi làm những chuyện nhưng những cặp đang yêu, không chấp nhận được nhưng tôi là đàn ông mà, nếu không hy sinh vào bể khổ thì ai làm.
Ngậm nguội bảo em nên giữ tự trọng bảo thân, 1 phần ngồi thấp để em leo lên lưng tôi. Ôi lưng tôi, em có vẻ hơi mảnh nhưng em 50 cân. Không đùa tí nào với 1 người đàn ông 62 cân như tôi. Nhưng vì tâm hồn em đè lên lưng tôi. Mọi thứ nặng nhọc dường như tan biến. Lúc này tôi chỉ muốn thả em xuống và “d”oggy em ngay trong góc tối, giữa nơi chỉ có bức tường xi măng nhăn cuội, đường sắt hoan rỉ, vườn hoa hồng rụng nụ của của nhà dân hoà nhịp tiếng ư ứ của 2 bọn tôi. Chỉ như thế thôi, tôi nguyện làm chồng em cả đời cũng được.
Nhưng đó chỉ là tưởng tượng tôi thôi, em hỏi tôi có mệt không, em đùa vui thôi nhưng tôi thì không, tôi đưa em 1 mạch tới nhà sinh hoạt và thả em đi bộ lên nhà. Giờ này mọi người cũng tan tiệc, vừa kịp lúc tôi vào dọn dẹp, em và tôi mỗi người 1 góc nhìn nhau và nở nụ cười trao nhau 1 cách thân mật nhất, khi mọi người an toạ giấc ngủ thì cũng là lúc tôi đánh 1 giấc mini trước khi tới ca gác đêm cho mọi người nhậu say ngủ. Lúc kiểm tra điện thoại lần cuối. Em nhắn tin cho tôi rằng nếu thức dậy canh gác nhà thì gọi em dậy cùng nhé. Tôi nghĩ em đùa, tôi tắt điện thoại và cơn buồn ngủ kéo đến, kết thúc 1 buổi ăn nhậu mệt mỏi của tôi và chuân bị sẵn sàng ca gác đêm...
Còn tiếp
via theNEXTvoz for iPhone