Dreck
Member
Chuyện tình cảm của mình có lẽ đã kết thúc, mình buồn có, chán có, nản cũng có, tâm trạng hỗn tạp. Kết thúc 1 mối tình từ thời sinh viên, 3 năm không dài nhưng gắn bó với mình đủ dài. Với 1 thằng sinh viên từ tỉnh lên HN học ĐH thì kỷ niệm chẳng có gì ngoài mối tình này. Và đến bây giờ có lẽ mình sẽ đi đến kết thúc, không phải vì cả 2 có 2 khác, cũng không phải vì tình cảm nguội đi quá nhiều mà vì mình cảm thấy mọi chuyện sẽ chẳng đi đến đâu
Tóm tắt 1 chút, 2 đứa mình quen nhau qua mạng 1 lần tình cờ, ny mình ngoan, hiền, xinh đẹp, gia đình cũng khá giả. Còn mình ngược lại hoàn toàn. Cả 2 cũng từng nghĩ đến những viễn cảnh tương lai xa. Ra mắt nhà em bố mẹ, anh chị mọi người trong nhà đều rất quý mình và coi mình như con cháu trong nhà, mình cũng vậy, mình cũng rất quý cô chú và mình cũng rất tự nhiên với mọi người trong gia đình, gia đình cả 2 bên đều rất vui vẻ, bố mẹ mình cũng ủng hộ cả 2 đứa đến với nhau.
Nhưng rồi mình nhận ra, trong suốt 3 năm mình yêu em 1 cách mù quáng, mình cố gắng làm tất cả cho em, lúc trước còn là sinh viên, thời gian rảnh nhiều mặc dù mình có đi làm thêm, mình luôn chiều em hết mức, nấu cơm, rửa bát, làm việc nhà, đưa đón, mọi thứ mình đều cố gắng gần như 100%. Các mối quan hệ khác như bạn bè mình đều tạm gạt qua 1 bên, gần như thời gian đó cuộc sống của mình chỉ xoay quanh em. Mình chiều em trong cả hành động và suy nghĩ, có nhiều câu nói, suy nghĩ của em khiến mình thực sự khó chịu nhưng mình luôn bỏ qua hoặc có khi tỏ ra bình thường với những lần như vậy... Lâu rồi mình nhận ra những thứ mình làm như vậy gần như là điều hiển nhiên với em, mình không cảm thấy sự trân trọng với những gì mình làm, tất nhiên bản thân mình cũng không đòi hỏi gì, nhưng với em em chỉ quan tâm những lần mình làm sai, không làm được.
Tư duy về cuộc sống khá khác nhau nên gần đây mình cũng không nói chuyện được với em nhiều về mọi thứ trong cuộc sống.
Đợt gần đây mình mới ra trường, mình biết bản thân mình không có tiền nên mình cũng đã cố gắng rất nhiều để em không phải thiếu thốn, mình cày đúng nghĩa cày ngày cày đêm. Làm việc từ 8h sáng đến 12h-1h đêm. 1 tháng hơn 20 ngày như vậy nhưng mình không hề bỏ mặc em, mình vẫn sắp xếp để đưa em đi chơi, đi ăn. Mình không có tiền nhưng vẫn cố gắng mua cho em những thứ em thích, 3 tháng lương mình dành cho em hơn 50% lương, mặc dù bản thân mình cũng chẳng còn đồng nào! Mình thật sự mệt mỏi về cả thể xác và tinh thần.
Nhưng rồi mình nhận ra mọi cố gắng của mình đều không được công nhận, không được "nhìn thấy"
Có người yêu nhưng mọi chuyện trong suy nghĩ của mình chẳng thể nói ra được..
Mình mới đi làm về, trống rỗng, mệt mỏi, đôi lòng tâm sự với các thím. Mình viết lan man và không tập trung. Cảm ơn các thím đã đọc
Sent from Bãi Rác Nam Sơn via nextVOZ
Tóm tắt 1 chút, 2 đứa mình quen nhau qua mạng 1 lần tình cờ, ny mình ngoan, hiền, xinh đẹp, gia đình cũng khá giả. Còn mình ngược lại hoàn toàn. Cả 2 cũng từng nghĩ đến những viễn cảnh tương lai xa. Ra mắt nhà em bố mẹ, anh chị mọi người trong nhà đều rất quý mình và coi mình như con cháu trong nhà, mình cũng vậy, mình cũng rất quý cô chú và mình cũng rất tự nhiên với mọi người trong gia đình, gia đình cả 2 bên đều rất vui vẻ, bố mẹ mình cũng ủng hộ cả 2 đứa đến với nhau.
Nhưng rồi mình nhận ra, trong suốt 3 năm mình yêu em 1 cách mù quáng, mình cố gắng làm tất cả cho em, lúc trước còn là sinh viên, thời gian rảnh nhiều mặc dù mình có đi làm thêm, mình luôn chiều em hết mức, nấu cơm, rửa bát, làm việc nhà, đưa đón, mọi thứ mình đều cố gắng gần như 100%. Các mối quan hệ khác như bạn bè mình đều tạm gạt qua 1 bên, gần như thời gian đó cuộc sống của mình chỉ xoay quanh em. Mình chiều em trong cả hành động và suy nghĩ, có nhiều câu nói, suy nghĩ của em khiến mình thực sự khó chịu nhưng mình luôn bỏ qua hoặc có khi tỏ ra bình thường với những lần như vậy... Lâu rồi mình nhận ra những thứ mình làm như vậy gần như là điều hiển nhiên với em, mình không cảm thấy sự trân trọng với những gì mình làm, tất nhiên bản thân mình cũng không đòi hỏi gì, nhưng với em em chỉ quan tâm những lần mình làm sai, không làm được.
Tư duy về cuộc sống khá khác nhau nên gần đây mình cũng không nói chuyện được với em nhiều về mọi thứ trong cuộc sống.
Đợt gần đây mình mới ra trường, mình biết bản thân mình không có tiền nên mình cũng đã cố gắng rất nhiều để em không phải thiếu thốn, mình cày đúng nghĩa cày ngày cày đêm. Làm việc từ 8h sáng đến 12h-1h đêm. 1 tháng hơn 20 ngày như vậy nhưng mình không hề bỏ mặc em, mình vẫn sắp xếp để đưa em đi chơi, đi ăn. Mình không có tiền nhưng vẫn cố gắng mua cho em những thứ em thích, 3 tháng lương mình dành cho em hơn 50% lương, mặc dù bản thân mình cũng chẳng còn đồng nào! Mình thật sự mệt mỏi về cả thể xác và tinh thần.
Nhưng rồi mình nhận ra mọi cố gắng của mình đều không được công nhận, không được "nhìn thấy"
Có người yêu nhưng mọi chuyện trong suy nghĩ của mình chẳng thể nói ra được..
Mình mới đi làm về, trống rỗng, mệt mỏi, đôi lòng tâm sự với các thím. Mình viết lan man và không tập trung. Cảm ơn các thím đã đọc
Sent from Bãi Rác Nam Sơn via nextVOZ