GeminiIIVI
Senior Member
Chào các fen, tôi 31 tuổi, tha phương cầu thực nước ngoài năm thứ 7, chưa có gia đình và tài sản gì.
Tôi đi du học nhưng tự túc, lúc đầu bố mẹ giúp đỡ tầm 150tr. Nay tôi đã học xong và đi làm chính thức được hơn 2 năm, dự định năm nay làm đám cưới, năm sau gom góp tiền với gấu rồi mua nhà, đổi xe bên này cho cuộc sống ổn định. Tôi đã gửi về đưa bố mẹ 300tr vừa coi như trả nợ, vừa để đấy cho yên tâm. Tính tôi là đứa tự lập, từ khi 19 tuổi ra đời đến giờ, tôi phải tự lo từ cái quần cái áo cho đến nhà cửa, sự nghiệp. Mẹ tôi dùng iPhone XS Pro Max, bố dùng Galaxy S21 + Laptop mới, em trai dùng iPhone 13 Pro Max + Apple Watch + Laptop đồ họa dù là second-hand cũng là 1 tay tôi lo liệu gửi về.
Bố mẹ tôi có 1 cái nhà đang ở, tôi cũng xác định ko xơ múi gì mà cho thằng em trai. Ông thì đã gần 70, bà thì trẻ khỏe hơn. Bố mẹ tôi chắc có hơn tỷ tiết kiệm, cứ tìm hiểu xem có cái nhà nào ko thì mua để đấy cho tiền đỡ mất giá. Đã thế lại thêm họ hàng nhà tôi hay bơm vào:
- Con ko có cho vay mà chỉ có 300tr để đấy, bố mẹ thích thì dùng, chứ con còn phải lo ổn định cuộc sống của con nữa.
Nhưng rồi cũng ko mua được cái nhà đó...
Năm nay, ông bà lại định mua cái nhà 30m2 dưới Đồng Nhân, Hoài Đức giá 2 tỷ 2, lại 1 lần nữa bảo tôi có bao nhiêu tiền thì cho vay. Đã thế, lại định vay thêm tiền của đứa em họ hoặc nếu ko thì rủ nó mua chung. Mà đứa em họ đấy giàu nhưng khinh nhà tôi ra mặt, có con gà ăn xong thừa còn 1 nửa nó gửi qua rồi bảo biếu bố tôi, rồi có mấy thứ đồ như giày dép ko dùng nó dọn nhà xong lại bảo biếu bác?!! Nó còn hay bình luận về cuộc sống gia đình tôi kiểu:
Bố mẹ thích thì tôi chiều, tôi cũng biết ông bà có của thì sau này cũng sẽ cho tôi, nhưng thật lòng tôi áp lực lắm, 2 đêm nằm nhắm mắt mà ko ngủ được, trong đầu cứ hiện lên cái nhà đó thôi. Vì tôi mới đi làm chính thức chưa được bao lâu, vừa làm vừa phải học thêm nghiệp vụ, tối về làm thêm dịch thuật, quảng cáo để nhận thêm khách, rồi học thêm từ 10~12h tối. Chưa kết hôn mà tôi đã sống tiết kiệm từng đồng, chẳng dám đi chơi rồi, nên thời gian này việc gánh thêm 1 món nợ quả là quá sức. Hôm sau, tôi gọi điện về nhà:
Cái kiếp nghèo nó khổ nhục, mà nặng tình nặng nợ nó cũng đau lòng các fen nhỉ?
Tôi đi du học nhưng tự túc, lúc đầu bố mẹ giúp đỡ tầm 150tr. Nay tôi đã học xong và đi làm chính thức được hơn 2 năm, dự định năm nay làm đám cưới, năm sau gom góp tiền với gấu rồi mua nhà, đổi xe bên này cho cuộc sống ổn định. Tôi đã gửi về đưa bố mẹ 300tr vừa coi như trả nợ, vừa để đấy cho yên tâm. Tính tôi là đứa tự lập, từ khi 19 tuổi ra đời đến giờ, tôi phải tự lo từ cái quần cái áo cho đến nhà cửa, sự nghiệp. Mẹ tôi dùng iPhone XS Pro Max, bố dùng Galaxy S21 + Laptop mới, em trai dùng iPhone 13 Pro Max + Apple Watch + Laptop đồ họa dù là second-hand cũng là 1 tay tôi lo liệu gửi về.
Bố mẹ tôi có 1 cái nhà đang ở, tôi cũng xác định ko xơ múi gì mà cho thằng em trai. Ông thì đã gần 70, bà thì trẻ khỏe hơn. Bố mẹ tôi chắc có hơn tỷ tiết kiệm, cứ tìm hiểu xem có cái nhà nào ko thì mua để đấy cho tiền đỡ mất giá. Đã thế lại thêm họ hàng nhà tôi hay bơm vào:
- Có tiền phải đầu tư đất cát sau này mới có lãi. Tiền để không lại mất giá giống ngày xưa thành đồng nát.
- Này cháu, mày vay tiền ngân hàng mua nhà ở Việt Nam đi (trong khi tôi còn đang đi ở nhà thuê ở nước ngoài)
- Đi làm có được trăm triệu/ tháng không?
- Khi nào dì mua chung cư cho dì vay ít tiền nhé?
- Con ko có cho vay mà chỉ có 300tr để đấy, bố mẹ thích thì dùng, chứ con còn phải lo ổn định cuộc sống của con nữa.
Nhưng rồi cũng ko mua được cái nhà đó...
Năm nay, ông bà lại định mua cái nhà 30m2 dưới Đồng Nhân, Hoài Đức giá 2 tỷ 2, lại 1 lần nữa bảo tôi có bao nhiêu tiền thì cho vay. Đã thế, lại định vay thêm tiền của đứa em họ hoặc nếu ko thì rủ nó mua chung. Mà đứa em họ đấy giàu nhưng khinh nhà tôi ra mặt, có con gà ăn xong thừa còn 1 nửa nó gửi qua rồi bảo biếu bố tôi, rồi có mấy thứ đồ như giày dép ko dùng nó dọn nhà xong lại bảo biếu bác?!! Nó còn hay bình luận về cuộc sống gia đình tôi kiểu:
- Cháu không thích anh K. học cái trường đó, trường chả có tiếng.
- Cháu không thích chị N. làm nhân viên ở công ty đó, làm là phải làm sếp.
- G. xem trước khi cưới phải đưa báo hiếu bố mẹ mấy trăm triệu chứ.
Bố mẹ thích thì tôi chiều, tôi cũng biết ông bà có của thì sau này cũng sẽ cho tôi, nhưng thật lòng tôi áp lực lắm, 2 đêm nằm nhắm mắt mà ko ngủ được, trong đầu cứ hiện lên cái nhà đó thôi. Vì tôi mới đi làm chính thức chưa được bao lâu, vừa làm vừa phải học thêm nghiệp vụ, tối về làm thêm dịch thuật, quảng cáo để nhận thêm khách, rồi học thêm từ 10~12h tối. Chưa kết hôn mà tôi đã sống tiết kiệm từng đồng, chẳng dám đi chơi rồi, nên thời gian này việc gánh thêm 1 món nợ quả là quá sức. Hôm sau, tôi gọi điện về nhà:
- Mua cái nhà này, mẹ áp lực 1 thì con áp lực 2. Con chưa nhà cửa, chưa kết hôn hay sinh con, mà giờ tự nhiên ôm 1 đống nợ thế này con áp lực lắm. Con cũng ko cần sau này bố mẹ phải cho con cái gì, có tiền cứ để đấy mà dưỡng già.
- Tao đ' cần tiền của mày, Mày bảo bố mày chuyển giả tiền mày đi. Con nhà người ta đi nước ngoài mang tiền về cho bố mẹ xây nhà, đây có được mấy đồng bạc. Tiền tao cho mày ngày xưa tao có đòi đâu mà giờ mày cứ tính toán. Đ' mua gì nữa, đ' cần soạn hợp đồng nữa. Tự mày bảo vay ngân hàng trả góp rồi giờ mày lại nói thế.
- Mẹ nói thì phải chính xác, con chưa từng đòi số tiền ấy. Con gửi về là để ở nhà có sẵn tiền cho vững vàng, đề phòng lúc cần thì có để dùng. Nhưng bây giờ bố mẹ lại đi vay nợ, cứ bán rau dưa kiếm từng nghìn xong trả nợ, thì phận làm con, con phải có trách nhiệm đứng ra trả chứ còn gì nữa? Mẹ của mẹ như thế, thì mẹ cũng mặc kệ à?
- Tao đ' cần.
Cái kiếp nghèo nó khổ nhục, mà nặng tình nặng nợ nó cũng đau lòng các fen nhỉ?
Last edited: