Tôi bỏ thuốc rồi, hút từ năm lớp 12, tính ra cũng được sơ sơ 20 năm. Bao nhiêu năm, bao nhiêu người nói bỏ mà chả si nhê gì, cơ bản là trong lòng ko muốn bỏ. Rồi tự nhiên muốn bỏ, vừa hút điếu thuốc vừa nghĩ, hút được nửa điếu vo tròn vứt đi, quyết định bỏ. Hôm sau người nó như thằng đơ đơ, mồm nhạt thếch, chân tay cứ bủn rủn, cứ đi ra đi vào, đứng lên ngồi xuống, cuối cùng cũng phải ra làm một hơi nhưng ko dám nuốt khói, cứ cho khói vào mồm rồi phun ra, vài lần xong lại vứt điếu thuốc đi. Kết thúc ngày thứ 1 tổng kết hút tất cả 1 điếu, sang ngày thứ 2 ăn sáng xong rít một hơi rồi vứt, từ đó đến tối quyết ko động vào điếu thuốc nữa, chân tay luôn làm việc cho quên mùi thuốc đi, cố gắng chỉ ở trong nhà, ko ra ngoài đường. Ngày thứ 3 thì ko cần hơi thuốc nào nữa, cho dù ngửi mùi vẫn thấy thơm, mồm vẫn thèm. Đến giờ vẫn thấy mùi thuốc thơm, cho dù vài năm sau vẫn thấy thế, cái đó là chắc chắn, chỉ có điều có hút hay ko thôi.
Kết luận: Hút hay ko là do mình, người khác nói ko bằng tự mình muốn bỏ, chúc anh em bỏ thuốc thành công.
À quên: đừng cố gắng tránh những người hút thuốc, uống chè. Vẫn cứ uống chè, tiếp xúc người hút thuốc bình thường, nhưng tuyệt đối mình ko hút. Chỉ có thế mới bỏ hẳn được.