Trải nghiệm của các bác khi uống thuốc chống trầm cảm?

Cafeine nó ức chế bind melatonin lên mấy cái thụ thể, uống nhiều thì cơ thể tự đẻ thêm thụ thể sẽ mất tác dụng làm tỉnh táo. Nên uống cách ngày hoặc uống 1 tháng rồi bỏ 1 tuần.

via theNEXTvoz for iPad
có vụ này nữa hả thím, mình ngày nào cũng 2 ly, thành ra giờ uống vì thói quen, thèm mùi cafe chứ hết thấy tác dụng tỉnh táo :surrender:
 
vậy thì rõ ràng môi trường toxic chính là nguyên nhân gốc rễ dẫn đến bệnh của người bệnh rồi fence , k tìm ra gốc rễ của vấn đề thì mọi giải quyết cũng chỉ là tạm thời , chữa cháy
AuV9g2B.png
Kết hợp thôi, vì tách ra khỏi môi trường rồi vẫn không tự ổn định được. Và phần lớn là biết môi trường độc hại nhưng không thể tách được hoặc biến cố không thể vãn hồi (con nhỏ ở chung với bố mẹ, bố mẹ ly dị, ông bà người rất thân mất)

via theNEXTvoz for iPad
 
có vụ này nữa hả thím, mình ngày nào cũng 2 ly, thành ra giờ uống vì thói quen, thèm mùi cafe chứ hết thấy tác dụng tỉnh táo :surrender:
Nhớ tham khảo thành phần nhé, 1 người lớn không nên uống quá 400mg cafeine/ ngày.
Cafe arabica thì khoảng 0.8-1,2% cafeine, robusta thì 2-3% khối lượng bột cafe xay

via theNEXTvoz for iPad
 
Nếu nói nguyên nhân là tâm lý kém, không chịu được áp lực cũng có phần đúng chứ không phải sai đâu (có thể do tuổi thơ, cách bố mẹ giáo dục con cái, môi trường sống - tỉ lệ người bị tâm thần ở môi trường thành phố cao xnxx lần so với ở nông thôn) trừ khi nguyên nhân thuộc về di truyền.

Chăm chỉ uống thuốc nhiều thì béo các hãng dược :rolleyes: SSRI hay thuốc chống loạn thần toàn là để điều trị triệu chứng chứ có giải quyết được tận gốc vấn đề đâu. Tâm thần phân liệt có nguồn gốc di truyền thì chấp nhận uống thuốc suốt đời, còn không thì nên tự tìm hiểu bản thân để xem nguyên nhân gốc rễ từ đâu mà thay đổi hành vi :rolleyes:

Paroxetine, sertraline gây tăng cân, rối loạn chức năng tình dục, giảm cảm xúc (emotional blunting), và ngược đời hơn nữa là tăng ý định tự sát :LOL: (ở Mỹ đối với SSRI thường có cảnh báo black box in trên hộp để cảnh báo thuốc này có khả năng gây tự sát nhưng ở VN thì không có :LOL:) quetiapine thường được kê đơn chung với SSRI lại cũng gây tăng cân nên uống thuốc không cẩn thận là thành lợn ngay, còn lại thì gây buồn ngủ, brain fog, đầu óc lơ mơ không nghĩ được cái gì :rolleyes: cả 2 loại thuốc đều gây triệu chứng nặng nề nếu ngừng thuốc đột ngột.

Tôi có những hoài nghi nhất định về việc kê đơn thuốc, liệu rằng bác sĩ có làm nghiêm trọng hóa vấn đề khi nghe lời kể của bệnh nhân không, nghĩ sao uống quetiapine đủ buồn ngủ rồi nhưng bệnh nhân bảo mất ngủ nên kê thêm zopiclone luôn :LOL: Đây là một cú úp bô lùa gà của các hãng dược, trong khi một hành động đơn giản là tập thể dục thể thao hay đi ra ngoài cho đủ ánh nắng mặt trời nhiều khi có tác dụng hơn các bạn nghĩ đấy :rolleyes:
 
Nếu nói nguyên nhân là tâm lý kém, không chịu được áp lực cũng có phần đúng chứ không phải sai đâu (có thể do tuổi thơ, cách bố mẹ giáo dục con cái, môi trường sống - tỉ lệ người bị tâm thần ở môi trường thành phố cao xnxx lần so với ở nông thôn) trừ khi nguyên nhân thuộc về di truyền.

Chăm chỉ uống thuốc nhiều thì béo các hãng dược :rolleyes: SSRI hay thuốc chống loạn thần toàn là để điều trị triệu chứng chứ có giải quyết được tận gốc vấn đề đâu. Tâm thần phân liệt có nguồn gốc di truyền thì chấp nhận uống thuốc suốt đời, còn không thì nên tự tìm hiểu bản thân để xem nguyên nhân gốc rễ từ đâu mà thay đổi hành vi :rolleyes:

Paroxetine, sertraline gây tăng cân, rối loạn chức năng tình dục, giảm cảm xúc (emotional blunting), và ngược đời hơn nữa là tăng ý định tự sát :LOL: (ở Mỹ đối với SSRI thường có cảnh báo black box in trên hộp để cảnh báo thuốc này có khả năng gây tự sát nhưng ở VN thì không có :LOL:) quetiapine thường được kê đơn chung với SSRI lại cũng gây tăng cân nên uống thuốc không cẩn thận là thành lợn ngay, còn lại thì gây buồn ngủ, brain fog, đầu óc lơ mơ không nghĩ được cái gì :rolleyes: cả 2 loại thuốc đều gây triệu chứng nặng nề nếu ngừng thuốc đột ngột.

Tôi có những hoài nghi nhất định về việc kê đơn thuốc, liệu rằng bác sĩ có làm nghiêm trọng hóa vấn đề khi nghe lời kể của bệnh nhân không, nghĩ sao uống quetiapine đủ buồn ngủ rồi nhưng bệnh nhân bảo mất ngủ nên kê thêm zopiclone luôn :LOL: Đây là một cú úp bô lùa gà của các hãng dược, trong khi một hành động đơn giản là tập thể dục thể thao hay đi ra ngoài cho đủ ánh nắng mặt trời nhiều khi có tác dụng hơn các bạn nghĩ đấy :rolleyes:
:) nhất trí quan điểm với bác, nhưng mình nghĩ vẫn nên dùng thuốc để điều trị triệu chứng “vực dậy” phần muốn sống của bnhan. Điều chỉnh hành vi tất nhiên vẫn là quan trọng nhất trong điều trị tất cả các loại bệnh :beauty:

via theNEXTvoz for iPad
 
Bệnh này mà cúng bái đến lúc tự sát thì nguy....
Vì VN vẫn ko cho bệnh lý về tâm thần là một bệnh. Nói đến bệnh tâm thần thì người việt mình vẫn cho là người bệnh phải ngáo ngáo hâm hấp nói cười ko lý do thì mới là bệnh tâm thần. Còn nếu tinh thần vẫn ổn kiểu vẫn nói chuyện bth với người khác thì ko phải là bệnh tâm thần 😷
 
Dạ em dừng một thời gian rồi ạ (em đã cập nhật lại thớt). Lời khuyên của bác em hiểu vì bố mẹ hay bạn bè em cũng khuyên vậy. Nhưng thực sự một khi cơn trầm cảm đến thì đến ngồi dậy còn không muốn bác ạ :LOL:
Thiệt.
Rlla trầm cảm làm thần kinh thực vật tung toé.
Chúng ta sẽ nhận hàng ngàn lời khuyên như fen kia từ gia đìn người thân.
Nhưng vào hoàn cảnh mới biết. Người không có chút sức lực. Đụng đâu là đau đó.
Đầu óc như phát điên, lơ mơ mơ hồ. Đi đưng mấy thăng bằng không nổi,…như xỉu đột quỵ vậy. Luôn cảm giác cái chết sợ chết,…
Ai cucng nhìn vào tưởng già vờ rồi bảo mạnh mẽ lên ý chí các thứ nhưng thật sự vào cài hoàn cảnh đó mới thấy.
Tối từng là đứa đi đây đó muôn nơi, nhìn mấy đứa nhóc trầm cảm rồi nhảy lầu tự tử bla bla thì bảo chúng nó yếu đuối các thứ mà thật khi vào hoàn cảnh đến tôi mạnh khoẻ to con phượt phịch làm sếp quản lý 300 người mà có đợt panic attack phải co ro gốc giường, người quằn quại la hét.
Dell hiểu.

via theNEXTvoz for iPhone
 
Vì VN vẫn ko cho bệnh lý về tâm thần là một bệnh. Nói đến bệnh tâm thần thì người việt mình vẫn cho là người bệnh phải ngáo ngáo hâm hấp nói cười ko lý do thì mới là bệnh tâm thần. Còn nếu tinh thần vẫn ổn kiểu vẫn nói chuyện bth với người khác thì ko phải là bệnh tâm thần 😷
Đúng rồi ko sai.....nhưng các fen đọc được thì hãy thông cảm cho người bị bệnh này.....chẵng ai muốn m bị cả nhưng cs vốn nhiều cái phúc tạp m ko đoán trước.....nên mấy fen đừng chế diễu ng bị bệnh này! Có ai muốn vậy đâu.
 
Thiệt.
Rlla trầm cảm làm thần kinh thực vật tung toé.
Chúng ta sẽ nhận hàng ngàn lời khuyên như fen kia từ gia đìn người thân.
Nhưng vào hoàn cảnh mới biết. Người không có chút sức lực. Đụng đâu là đau đó.
Đầu óc như phát điên, lơ mơ mơ hồ. Đi đưng mấy thăng bằng không nổi,…như xỉu đột quỵ vậy. Luôn cảm giác cái chết sợ chết,…
Ai cucng nhìn vào tưởng già vờ rồi bảo mạnh mẽ lên ý chí các thứ nhưng thật sự vào cài hoàn cảnh đó mới thấy.
Tối từng là đứa đi đây đó muôn nơi, nhìn mấy đứa nhóc trầm cảm rồi nhảy lầu tự tử bla bla thì bảo chúng nó yếu đuối các thứ mà thật khi vào hoàn cảnh đến tôi mạnh khoẻ to con phượt phịch làm sếp quản lý 300 người mà có đợt panic attack phải co ro gốc giường, người quằn quại la hét.
Dell hiểu.

via theNEXTvoz for iPhone
Khi bị bệnh này tôi mới hiểu kinh khủng cỡ nào! Thật sự rất kinh khủng ko thể ăn ngon ngủ yên khi bị bệnh này!
 
:) nhất trí quan điểm với bác, nhưng mình nghĩ vẫn nên dùng thuốc để điều trị triệu chứng “vực dậy” phần muốn sống của bnhan. Điều chỉnh hành vi tất nhiên vẫn là quan trọng nhất trong điều trị tất cả các loại bệnh :beauty:

via theNEXTvoz for iPad
Tôi bị di truyền thì chữa kiểu gì! Mà tôi bị tâm thần phân liệt nữa. Chán....
 
Dạ em dừng một thời gian rồi ạ (em đã cập nhật lại thớt). Lời khuyên của bác em hiểu vì bố mẹ hay bạn bè em cũng khuyên vậy. Nhưng thực sự một khi cơn trầm cảm đến thì đến ngồi dậy còn không muốn bác ạ :LOL:
uống vào không thấy buồn nữa, vì hầu hết thời gian là buồn ngủ. Uống buổi tối là ngủ sâu sáng dậy lờ đờ chỉ muốn ngủ tiếp chấp 10 lon bò húc
 
Bảo họ cởi mở thôi chứ trầm cảm mà kêu quyết tâm thì …. khó. Bởi cơ bản phần “tâm” bị khuyết rồi, sống còn chả thèm thì lấy động lực gì để mà quyết :beat_brick:

via theNEXTvoz for iPhone
Người ta khuyên cũng đúng đấy k phải k đâu, bệnh này do não thiếu chất hoạt động k bt nên tự cảm thấy chán nản hay chán đời mặc dù ngoại cảnh có thể hoàn toàn bt hoặc nó k đến mức chán đời như vậy.
Những việc bạn ấy khuyên làm đều là giúp não tiết ra chất hạnh phúc tự nhiên,điều mà 1 người bt thích làm khi mà não bộ của họ bt, khi não hoạt động bt bạn sẽ tự cảm thấy tự tin , yêu đời , nói chung là bt trở lại, tôi đã ở cả 2 thái cực lên tôi hiểu.
 
Và trước tôi đọc được 1 cmt rất hay đại loại là bệnh này nó làm các bạn tự tránh xa nhưng điều làm các bạn hạnh phúc, như gia đình, bạn bè hay nhưng hoạt động thể chất ngoài trời.

Bố mẹ, bạn bè, người thân khuyên các bạn thật cũng chỉ vì muốn tốt cho các bạn,họ không hiểu? Đúng nhưng những điều họ khuyên ko sai, nhưng vì mang bệnh kết hợp 1 tâm hồn nhạy cảm nên dù 1 lời khuyên đúng cũng thành điều ác ý làm các bạn khó chịu, vì trong đầu bạn đã định kiến sẵn họ như kẻ thù vậy. Kết hợp những điều đó thì bệnh sẽ càng nặng thêm.
Tôi ko nhớ rõ câu ý lắm cũng k muốn ám trỉ ai vì tôi cũng bị bệnh này, chia sẻ cho mọi người biết vậy thôi
 
You are more able to relate to strangers and what they say about how you feel than the fact that strangers are relating to YOU.. A stranger has no price in your life, no reason for you to attack them in your mind, with your mind. Those close to you are unfortunately took down with you. The more you love someone the more you will treat them as you treat yourself. It's not ur fault u do this,its the nature of the depression. It wants to isolate you away from those things that brought you comfort, brought u relief. You are made to feel unworthy of them or that they are unworthy of you. A stranger does not need this distancing from you so their words are neutral and u are able to weigh up logically what they say. A person close to you has become an enemy, one that may well be considered responsible for adding to this way of feeling even tho they are more than likely innocent.. Just as u urself are innocent of making you feel this way. It is the nature of depression. And something not to feel guilty about but also something to hold in mind that those close to you were there before the depression and even with your pushing away will more than likely be there when the escape is made.
 
Mình uống 5 năm rồi. Vẫn ổn. Lúc đầu còn lên bv lấy thuốc hàng tháng. Sau thấy phiền quá ra Long Châu mua luôn, thuốc có thành phần và liều lượng tương đương với thuốc bs kê thôi chứ ko giống 100%, vậy đấy mà 5 năm rồi vẫn ổn bác ak
Vợ em cũng như bác. chắc cũng 5 năm năm rồi. hồi đầu còn lên BV lấy thuốc 1 tháng. Giờ thì cứ lấy toa ra nhà thuốc lớn mua.

Ko biết làm sao thoát khỏi cảnh lạm dụng thuốc luôn.
 
Vợ em cũng như bác. chắc cũng 5 năm năm rồi. hồi đầu còn lên BV lấy thuốc 1 tháng. Giờ thì cứ lấy toa ra nhà thuốc lớn mua.

Ko biết làm sao thoát khỏi cảnh lạm dụng thuốc luôn.
Mình giờ mà ko uống thuốc là ko tài nào ngủ được.
 
Back
Top