Truyện ngắn Khổ vương hayuki-1
*************
Cảm xúc là một chuyện nhất thời, điều này ai cũng biết. Nhưng nó khiến cho con người ta thăng hoa, siêu việt hơn chính bản thân mình. Thứ cảm xúc mãnh liệt ấy, giữa người và người đôi khi bị ngộ nhận là tình yêu.
hayuki vốn là một cậu thiếu niên bình thường như bao cậu thiếu niên khác.
Cho đến năm hayuki học lớp 10. Lúc này hayuki với khuôn mặt điển trai, nói năng nhỏ nhẹ đã tạo cảm tình cho biết bao cô bạn trong trường. Nhưng chẳng ngờ, vẻ trắng trẻo ấy lại ảnh hưởng đến cả cuộc đời của cậu. Một hôm, sau khi hết giờ ra chơi. hayuki bỗng nhận được một bức thư, trên đó có viết "Tặng anh, món quà từ một người dễ thương nhất lớp". hayuki thấy vậy thì mừng rỡ, vì tưởng đó là cô bạn bốn mắt mà mình thương thầm nhớ trộm nên vội mở bì thư ra xem. Thế nhưng, thứ trên tay hayuki lại là một tấm ảnh chân dung của chính cậu, xung quanh dán đầy những sợi lông xoắn xoắn. hayuki không dám tin những gì mình nghĩ, suýt làm rơi tấm ảnh. Nhưng rồi, Tú xuất hiện, cầm tay hayuki và nói "Em thích anh lâu rồi, anh làm bạn trai em nhé".
Thấy trước mắt mình là thằng bạn vẫn thường hay chơi đùa. Nghĩ nó giỡn, hayuki quát:
- DM, mày giỡn kiểu gì vậy Tú?
Chưa kịp dứt câu thì Tú đã lao tới, đặt lên môi hayuki một nụ hôn. hayuki thoáng chút bất ngờ. Sau khi định thần lại, cậu đẩy Tú ra rồi bỏ chạy vào nhà vệ sinh.
Về nhà, trong đêm hayuki luôn nghĩ về khoảnh khắc ấy. Nghĩ về Tú, nghĩ về nụ hôn đầu đời của mình:
- Nụ hôn đầu đời của mình, lại là với nó ư?
Những ngày sau đó, Tú liên tục tấn công hayuki bằng những món quà tự tay làm. hayuki không hiểu sao mình lại không tỏ ra gay gắt với Tú, ngược lại làm gì cậu cũng nghĩ đến Tú và nụ hôn định mênh đó. Và rồi, sự ám ảnh thôi thúc hayuki phải sống thật lòng mình. Tối hôm đó, bên dưới hang đá bên ngoài một nhà dân nào đó. hayuki đã chủ động trả lại cho Tú một nụ hôn nồng cháy. Cả hai chính thức bước vào một cuộc tình trái với luân thường đạo lý.
*
**
***
Tối hôm đó là một đêm mưa gió rất dữ. Cánh cửa phòng của hayuki bật tung ra khiến cha mẹ cậu ngoài phòng khách giật mình. hayuki cố gắng lê từng bước thật chậm lại gần bố mẹ, bên dưới thì đầy máu. Mẹ hayuki thét lên:
- Trời ơi, con bị sao vậy?
hayuki mặt mũi nhợt nhạt, đưa tay lên ngang mặt và nói:
- Cuối cùng con cũng đã dốc hết dũng cảm để làm việc này... Rất đau!! Nhưng rất thoải mái, cứ như là con được giải thoát sau bao năm vậy...
Người mẹ rú lên rồi ngất xỉu khi nhìn thấy "bộ ấm chén" đầy máu đang nằm gọn trên tay hayuki. Mặt người cha thì tái lại, dường như ông không biết phải xử trí thế nào trong tình huống này...
@17.8 cm