TheSoulOfZeth
Senior Member
Chào toàn thể ace Vozer!
Lập nick nhưng chưa đủ thời gian đăng bài mà có chuyện cũng tương đối gấp cần thêm những chia sẻ từ các bác nên đành mượn tạm nick thằng bạn để đăng post này. Mong ace chia sẻ quan điểm cũng như thực tế trải nghiệm của bản thân để mình có thể có thêm phương hướng cho quyết định lần này.
Như tiêu đề bài viết, mình sẽ kể lại quá trình một phần để mọi người có thể hiểu tại sao lại có thread này. Mình sinh năm 92, tốt nghiệp ngành Kiến trúc và hiện tại thì đang sinh sống và làm việc tại Nhật.Mình sang Nhật cũng được khoảng 3,5 năm. Hồi đó, khi phỏng vấn để sang làm việc tại công ty hiện tại, sếp mình sang Việt Nam và có đưa ra offer là sẽ sang Nhật học tập và làm việc 1 năm rồi sau đó sẽ về VN và mở chi nhánh. Khi đó thì mình sẽ trở thành leader và nhận mức lương tương đương với bên Nhật. Thật sự lúc đó, khi nghe đến offer này, mình nghĩ kiểu cuộc đời sẽ sang trang, và như hoài bão của bao nhiêu ae học ngành này là được đi đây đi đó, đến những nước văn minh hơn để trải nghiệm và học tập về những tư duy thiết kế mới để mang về VN áp dụng, thêm vào nữa là một mức đãi ngộ khá ổn làm cho mình tràn đầy hi vọng. Và mình xách ba lô lên đường Đông Du. Thế nhưng đúng là cuộc đời ko như những gì mình sắp đặt. Một phần là do dịch bệnh, đồng thời mình cũng tự cảm thấy là với mức độ công việc hiện tại của công ty, thì việc mở thêm chi nhánh ở nước ngoài thật sự cũng ko cần thiết cho lắm, nên mình phải gác lại cái mơ mộng hồi mới đi lại cho đến tận bây giờ.
Tuy nhiên, thật sự trong 3,5 năm đã qua, mình đã đi, đã trải nghiệm đc rất nhiều. Nước Nhật rất đẹp, rất thân thiện, nhưng mình cảm giác nó vẫn chưa phải là nơi mà mình thực sự muốn gắn bó. Thêm vào nữa, vì cũng đã chứng tỏ được phần nào bản thân trong công việc nên mọi thứ trôi qua rất nhẹ nhàng với mình. Còn về lời hứa về VN thì sếp chỉ thi thoảng mới nhắc lại và bảo đại khái là " dịch bệnh thế này thì khi nào thích hợp thì về VN sau nhé", thậm chí nhiều khi sếp còn bảo: " hay mày ở lại đây lấy vợ, rồi cty sẽ lo nhà cửa, điện nước,... cho mày hết". Mình nghe và mỗi lần như thế cũng chỉ còn cười trừ.
Rồi dần dần đến cái ngưỡng 30 tuổi này, mình nhận ra rằng mục đích của mình vốn dĩ là đi để trở về, mục đích của mình ko phải là sinh sống ở đây để lấy cái vĩnh trú, mục đích của mình là đc trở về để làm kiến trúc Việt Nam. Thế nhưng khi có tuổi một chút, thì ngta lại sợ phải bước ra khỏi cái vùng an toàn. Mặc dù đã định hướng là nếu về VN, mình sẽ theo đuổi phong cách chủ đạo là Japandi và hiện đại trong thiết kế vì đã có khá nhiều trải nghiệm thực tế ở đây. Nhưng nhìn qua nhìn lại thì thấy các bạn trẻ trong nghề bây giờ rất giỏi, tư duy cũng cực kì nhạy bén. Thêm vào nữa, kinh nghiệm thực tế của mình ở VN gần như sẽ bắt đầu lại ở con số 0, làm mình cũng đôi khi rơi vào trạng thái lưỡng lự, là nên về hay ở lại kiếm thêm chút để back up cho dày tí đã. Và sau cùng, thì mình quyết định thôi kệ lời hứa của sếp, mặc kệ sự cạnh tranh. Mình sẽ bỏ mức lương hiện tại để bắt đầu lại với mức lương kể cả là 5tr cũng được...
Rồi khi mà mình đã tính toán, liên hệ với bạn bè, tranh thủ xem xét và học hỏi thêm một chút vào mỗi khi rảnh, đã lên kế hoạch để năm nay về. Thì đột nhiên hôm vừa rồi, sếp gọi mình vào nói chuyện. Sếp bảo mình sẽ xuống Osaka 1 năm, vừa để hỗ trợ nhóm thiết kế còn non trẻ dưới đó, vừa để test khả năng làm việc từ xa của mình (vì mình vẫn sẽ đảm nhận việc ở văn phòng bây giờ) và sau đó tầm tháng 4 năm sau (2023) thì sẽ về HN để mở văn phòng. Và mình lại rơi vào việc phân vân, liệu có nên nghe theo ko, vì trước đó ông ấy cũng nhây cả mấy năm trời rồi. Tất nhiên nếu ông ấy giữ lời(lần này giọng nghe có vẻ chắc chắn lắm), mình sẽ lại có thêm trải nghiệm, và một mức sống ổn định ở VN (nhất là trong tình hình dịch bệnh thế này) sau khi về như đã nói trên kia. Nhưng nếu lại lùi lịch thì sẽ lại nhỡ thêm 1 năm nữa để mình chuẩn bị. Còn nếu về luôn, thì xác suất để mà thành công lại với đam mê nghề của mình cũng ko phải là cao, thậm chí có thể nói là bị làng nhàng bản thân đi. Vậy nên hôm nay mình cũng trăn trở suốt nên mới viết lên đây.
Nếu là các bác, các bác sẽ chọn thế nào. Rất mong nhận được những góp ý từ mọi người.
P/s: Mình viết hơi lủng củng, nên nếu có cần thêm thông tin gì để cho lời khuyên thì mọi người cứ hỏi để mình update lại nhé. Cảm ơn mọi người
Lập nick nhưng chưa đủ thời gian đăng bài mà có chuyện cũng tương đối gấp cần thêm những chia sẻ từ các bác nên đành mượn tạm nick thằng bạn để đăng post này. Mong ace chia sẻ quan điểm cũng như thực tế trải nghiệm của bản thân để mình có thể có thêm phương hướng cho quyết định lần này.
Như tiêu đề bài viết, mình sẽ kể lại quá trình một phần để mọi người có thể hiểu tại sao lại có thread này. Mình sinh năm 92, tốt nghiệp ngành Kiến trúc và hiện tại thì đang sinh sống và làm việc tại Nhật.Mình sang Nhật cũng được khoảng 3,5 năm. Hồi đó, khi phỏng vấn để sang làm việc tại công ty hiện tại, sếp mình sang Việt Nam và có đưa ra offer là sẽ sang Nhật học tập và làm việc 1 năm rồi sau đó sẽ về VN và mở chi nhánh. Khi đó thì mình sẽ trở thành leader và nhận mức lương tương đương với bên Nhật. Thật sự lúc đó, khi nghe đến offer này, mình nghĩ kiểu cuộc đời sẽ sang trang, và như hoài bão của bao nhiêu ae học ngành này là được đi đây đi đó, đến những nước văn minh hơn để trải nghiệm và học tập về những tư duy thiết kế mới để mang về VN áp dụng, thêm vào nữa là một mức đãi ngộ khá ổn làm cho mình tràn đầy hi vọng. Và mình xách ba lô lên đường Đông Du. Thế nhưng đúng là cuộc đời ko như những gì mình sắp đặt. Một phần là do dịch bệnh, đồng thời mình cũng tự cảm thấy là với mức độ công việc hiện tại của công ty, thì việc mở thêm chi nhánh ở nước ngoài thật sự cũng ko cần thiết cho lắm, nên mình phải gác lại cái mơ mộng hồi mới đi lại cho đến tận bây giờ.
Tuy nhiên, thật sự trong 3,5 năm đã qua, mình đã đi, đã trải nghiệm đc rất nhiều. Nước Nhật rất đẹp, rất thân thiện, nhưng mình cảm giác nó vẫn chưa phải là nơi mà mình thực sự muốn gắn bó. Thêm vào nữa, vì cũng đã chứng tỏ được phần nào bản thân trong công việc nên mọi thứ trôi qua rất nhẹ nhàng với mình. Còn về lời hứa về VN thì sếp chỉ thi thoảng mới nhắc lại và bảo đại khái là " dịch bệnh thế này thì khi nào thích hợp thì về VN sau nhé", thậm chí nhiều khi sếp còn bảo: " hay mày ở lại đây lấy vợ, rồi cty sẽ lo nhà cửa, điện nước,... cho mày hết". Mình nghe và mỗi lần như thế cũng chỉ còn cười trừ.
Rồi dần dần đến cái ngưỡng 30 tuổi này, mình nhận ra rằng mục đích của mình vốn dĩ là đi để trở về, mục đích của mình ko phải là sinh sống ở đây để lấy cái vĩnh trú, mục đích của mình là đc trở về để làm kiến trúc Việt Nam. Thế nhưng khi có tuổi một chút, thì ngta lại sợ phải bước ra khỏi cái vùng an toàn. Mặc dù đã định hướng là nếu về VN, mình sẽ theo đuổi phong cách chủ đạo là Japandi và hiện đại trong thiết kế vì đã có khá nhiều trải nghiệm thực tế ở đây. Nhưng nhìn qua nhìn lại thì thấy các bạn trẻ trong nghề bây giờ rất giỏi, tư duy cũng cực kì nhạy bén. Thêm vào nữa, kinh nghiệm thực tế của mình ở VN gần như sẽ bắt đầu lại ở con số 0, làm mình cũng đôi khi rơi vào trạng thái lưỡng lự, là nên về hay ở lại kiếm thêm chút để back up cho dày tí đã. Và sau cùng, thì mình quyết định thôi kệ lời hứa của sếp, mặc kệ sự cạnh tranh. Mình sẽ bỏ mức lương hiện tại để bắt đầu lại với mức lương kể cả là 5tr cũng được...
Rồi khi mà mình đã tính toán, liên hệ với bạn bè, tranh thủ xem xét và học hỏi thêm một chút vào mỗi khi rảnh, đã lên kế hoạch để năm nay về. Thì đột nhiên hôm vừa rồi, sếp gọi mình vào nói chuyện. Sếp bảo mình sẽ xuống Osaka 1 năm, vừa để hỗ trợ nhóm thiết kế còn non trẻ dưới đó, vừa để test khả năng làm việc từ xa của mình (vì mình vẫn sẽ đảm nhận việc ở văn phòng bây giờ) và sau đó tầm tháng 4 năm sau (2023) thì sẽ về HN để mở văn phòng. Và mình lại rơi vào việc phân vân, liệu có nên nghe theo ko, vì trước đó ông ấy cũng nhây cả mấy năm trời rồi. Tất nhiên nếu ông ấy giữ lời(lần này giọng nghe có vẻ chắc chắn lắm), mình sẽ lại có thêm trải nghiệm, và một mức sống ổn định ở VN (nhất là trong tình hình dịch bệnh thế này) sau khi về như đã nói trên kia. Nhưng nếu lại lùi lịch thì sẽ lại nhỡ thêm 1 năm nữa để mình chuẩn bị. Còn nếu về luôn, thì xác suất để mà thành công lại với đam mê nghề của mình cũng ko phải là cao, thậm chí có thể nói là bị làng nhàng bản thân đi. Vậy nên hôm nay mình cũng trăn trở suốt nên mới viết lên đây.
Nếu là các bác, các bác sẽ chọn thế nào. Rất mong nhận được những góp ý từ mọi người.
P/s: Mình viết hơi lủng củng, nên nếu có cần thêm thông tin gì để cho lời khuyên thì mọi người cứ hỏi để mình update lại nhé. Cảm ơn mọi người