Tuổi 25 với đủ vấn đề từ bệnh tật đến sự nghiệp đến mối quan hệ, tiền bạc, bạn bè, người yêu

Hello các bác, em đọc voz đã mấy năm nay nhưng giờ mới lần đầu post bài trong đây. Khi xưa cứ nghĩ đến mấy thanh niên ca cẩm oán than trong đây toàn là đám loser :sure: không ngờ có ngày mình là một đứa trong đám đấy

Đùa thế thôi chứ em thật sự đang "lạc lối" vcl các bác :too_sad:

Ngắn gọn là em bị rối loạn lo âu từ trẻ, do hồi nhỏ bị đánh đập bắt nạt từ gia đình tới bạn bè. Khả năng giao tiếp nó ở cái mức là tệ vcl, bạn bè khá ít, chủ yếu là bạn cấp 3.
Nói chung là lúc nhỏ khá đam mê robot các thứ nên đã nuôi dưỡng sự nghiệp để thành kĩ sư. Vật vã mãi mới ra được trường vào đầu năm 2023. Theo hướng lập trình nhúng. Xui cái dính ngay lay off hàng loạt sau đại dịch nên ngồi ở nhà gần cả năm trời há mồm chờ tuyển dụng đúng vị trí mình đang theo đuổi. Giờ cũng đã vào đc vị trí fresher embedded ở công ty F 3 chữ.

- Về sự nghiệp:
Mặc dầu đã làm đúng vị trí mà mình theo đuổi từ những năm cuối đại học nhưng em vẫn ko thể cảm nhận được sự thoải mái và hứng thú khi làm việc. Hằng ngày nghĩ đến việc lên công ty là sáng sớm đã ko muốn thức dậy rồi. Báo thức kêu nhưng nằm thêm cả nửa tiếng mới đủ sức kéo mình ra khỏi giường. Lên công ty thì chỉ hầu như ngồi một chỗ, chém gió với đồng nghiệp vài ba câu, nhưng bị rối loạn lo âu nên ko thể nào hòa mình vào tập thể được. Hằng ngày đọc docs và code theo docs, có ngày thậm chí cả ngày vẫn ko thể hình dung ra mình đang làm cái gì, có ý nghĩa gì. Ko cảm thấy mình thực sự thích công việc này, ko có năng lượng tràn trề để "bắt tay vào giải quyết vấn đề" và thậm chí ko cảm nhận được niềm vui với anh em trong cùng team khi hoàn thành xong task được giao, trong khi ai cũng vui vcl:sad:

- Về mối quan hệ xã hội:
Bạn bè như đã nói thì chủ yếu là bạn cấp 3. Chỉ có 1 thằng bạn thân thiết, tuy nhiên nó ở xa quá (hơn 20km) nên cũng ít khi gặp nhau, cả năm đc mỗi 3 4 lần. Từ khi nó đi làm thì ae cũng ít tâm sự với nhau hẳn, và 1 điều nữa là em bị rối loạn lo âu khiến cả 2 thật sự ko cảm thấy vui vẻ lắm khi đi chơi chung, do nó nhiều năng lượng còn em ko có. Mặc dù do thân thiết là vì tâm sự với nhau nhiều khi gặp khó khăn mấy năm trc đây. Nhưng năm nay em bị lo âu nặng quá, cũng ko còn nch nhiều, nên thành ra xa cách vcl :cry:
Còn lại bạn bè đại học chủ yếu toàn xã giao, có việc thì mới nch mới gặp nhau, còn ko thì chả ai care ai
Đồng nghiệp thì thôi khỏi bàn tới luôn, vì trên cty đã exhaust như v rồi đừng nói kết nối đến đời sống riêng tư

- Về tình yêu:
Chia tay bồ gần nhất là gần 1 năm trước. Sau lúc đó là gần như ko có mối quan hệ lãng mạng nào nữa. Ăn nói khá nhạt nhẽo nên gặp gái lúc đầu thì ngta còn hứng khởi. Càng lúc họ càng nhìn ra mình lo âu nặng nên càng tránh xa. Dù diện mạo khá ổn, sạch sẽ gọn gàng tuy hơi lùn. hehe :look_down: Mà ăn nói lắp bắp quá, cứ phải suy nghĩ nên nói gì tiếp. Không thể là chính mình được khi có ngkhac ở xung quanh. Lâu dần kĩ năng ăn nói lẫn tán tỉnh nó mất cmnl rồi

- Về gia đình:
Tiền sử bố mẹ cũng nhiều bệnh tâm lý, khá là bất ổn trong gia đình. Tuy nhiên thì cũng k có vấn đề gì đáng phải lo lắm. Vẫn gọi điện hỏi thăm đều đặn hằng ngày, lễ lộc gì cũng về. Cảm thấy nhà là nơi duy nhất mà em éo bị overthinking, còn lại cứ xuống sg là lại nghĩ lằm nghĩ lốn.

Cs hiện tại hằng tuần là đi làm từ t2 tới t6, làm về đi tập gym, nấu ăn xong ăn, rửa chén dọn dẹp xong xuôi là hết ngày. Ngủ mai đi làm tiếp. Cuối tuần hầu như ở trọ ko đi đâu. Cắm đầu đọc post linh tinh trên voz, reddit về mấy cái self improvement, social anxiety,...

Nói về cái self improvement thì cái đợt em khủng hoảng nhất là tháng 9 năm 2023. Cái lo âu nó tột độ đến nổi em ko thể ngước mặt lên nhìn đồng nghiệp, hằng ngày sống trong hoảng loạn khi thức dậy. Sau đó em nghĩ do đến từ lối sống ko khoa học của mình. Em bỏ hết. Bắt đầu vào form lại cho cs của mình. Hằng ngày tối đi ngủ vào lúc 11h đều đặn. Sắm sửa tủ lạnh bếp núc, nấu cơm dinh dưỡng ăn hằng ngày. Và tập gym đều đặn mấy tháng nay. Thiền định, viết nhật ký các thứ. Kiểu như đọc post những cái gì làm giảm anxiety thì em đều thực hành hết, có bệnh thì vái tứ phương mà. Tuy nhiên thì chỉ duy trì được 3 thứ lâu dài đến tận bây giờ là ngủ đúng giờ, ăn uống healthy, tập gym đều đặn.

Nhưng, chả có gì thay đổi lắm kể từ đó đến nay, bạn bè thì càng xa cách hơn, lo âu thì vẫn thế. Đi làm thì chán, ở nhà cũng chán. Cuối tuần t7 cn ngồi hả mồm ra nhìn màn hình nhìn trời nhìn mây. Có thử tán tỉnh bé này bé kia nhưng fail toàn bộ. Nói chung là chán toàn tập. Buồn cái nữa là bạn bè thân thiết thì gặp lại toàn có kế hoạch cs của mình, plan tương lai các thứ, dự định học này học kia, milestone tuổi 30 blah blah, trong khi mình đếch biết mai còn đi làm nổi ko. :whistle:
Rối loạn lo âu phá hủy cuộc đời em rồi

Than vãn thế thôi chứ em cũng đếch mong mỏi lời khuyên gì đâu, các bác vào chém gió cho vui
 
Đừng lo, mình bị rối loạn lo âu, rối loạn ám ảnh cưỡng chế và thường xuyên burn-out cũng như cô đơn ở nước ngoài hai năm nay rồi.

Còn sống là còn may rồi.
 
Việc đầu tiên khi đăng ở forum là nên tìm đến đúng box để đăng thay vì bạ đâu đăng đấy, bạn từ bên fb qua hay s -.-

Mình move tạm về đây, 1 thời gian nữa sẽ xoá. Bạn muốn đăn những nội dung tâm sự ntn thì nên đợi acc đủ điều kiện r post qua f17.
 
Việc đầu tiên khi đăng ở forum là nên tìm đến đúng box để đăng thay vì bạ đâu đăng đấy, bạn từ bên fb qua hay s -.-

Mình move tạm về đây, 1 thời gian nữa sẽ xoá. Bạn muốn đăn những nội dung tâm sự ntn thì nên đợi acc đủ điều kiện r post qua f17.
mình chưa sài cái này bao h bác ơi
bác cứ để đây cho ae vào chém gió r xóa sau nha bác
 
Đừng lo, mình bị rối loạn lo âu, rối loạn ám ảnh cưỡng chế và thường xuyên burn-out cũng như cô đơn ở nước ngoài hai năm nay rồi.

Còn sống là còn may rồi.
ở đâu ấy bác, em nghe bảo ở Úc những ng bị neurodivergent dễ sống hơn
VN ngta toàn bảo mình bị điên buồn quá
 
mình chưa sài cái này bao h bác ơi
bác cứ để đây cho ae vào chém gió r xóa sau nha bác

Bài của bạn thì đúng ra nên post bên Chuyện trò linh tinh / f17.
Nhưng acc bạn chưa lên Senior thì move về đó bạn cũng ko rep dc.
Bạn đọc hướng dẫn lên Senior đang sticky ở box Góp Ý r đọc quy định forum, đăng đúng nơi đúng chỗ.

Box Góp Ý để đăng nội dung liên quan đến voz chứ ko phải để đăng chuyện cá nhân nha bạn.
 
Bài của bạn thì đúng ra nên post bên Chuyện trò linh tinh / f17.
Nhưng acc bạn chưa lên Senior thì move về đó bạn cũng ko rep dc.
Bạn đọc hướng dẫn lên Senior đang sticky ở box Góp Ý r đọc quy định forum, đăng đúng nơi đúng chỗ.

Box Góp Ý để đăng nội dung liên quan đến voz chứ ko phải để đăng chuyện cá nhân nha bạn.
Cảm ơn bạn nhé. Mình sẽ chú ý hơn
 
Nói chung quen rồi thấy cũng bình thường. Người khác cũng chỉ bảo mình khó tính hơn bình thường thôi, hoặc họ cũng không dám nói sợ mình cà khịa lại :LOL:
đồng cảm với bác
em cũng tìm đến psychiatrist lần psychologist rồi, thuốc than các thứ rồi (SSRI), nhưng mà cũng ko khá hơn được lắm, nhất là cái thuốc nó hại vcl, tăng cả chục kg, ngủ li bì, mồ hôi huyết áp đủ thức, được mỗi cái thoải mái ít lo âu mà đánh đổi lại physical health, nên thôi ngưng
 
đồng cảm với bác
em cũng tìm đến psychiatrist lần psychologist rồi, thuốc than các thứ rồi (SSRI), nhưng mà cũng ko khá hơn được lắm, nhất là cái thuốc nó hại vcl, tăng cả chục kg, ngủ li bì, mồ hôi huyết áp đủ thức, được mỗi cái thoải mái ít lo âu mà đánh đổi lại physical health, nên thôi ngưng
Mình không dùng thuốc hay đi bác sĩ, chủ yếu chịu đựng thôi.

Hôm nào buồn quá thì ngồi uống rượu một mình rồi ngủ.

Vài tuần thì nó hết, được vài tuần vui vẻ thì lại ủ rũ.

Cứ lặp đi lặp lại thế cũng quen hơn với vòng lặp kiểu vậy.
 
Mình không dùng thuốc hay đi bác sĩ, chủ yếu chịu đựng thôi.

Hôm nào buồn quá thì ngồi uống rượu một mình rồi ngủ.

Vài tuần thì nó hết, được vài tuần vui vẻ thì lại ủ rũ.

Cứ lặp đi lặp lại thế cũng quen hơn với vòng lặp kiểu vậy.
bạn có vợ con gia đình chứ?
 
bạn có vợ con gia đình chứ?
Mình không có.

Nói tới vợ con thì các cụ nhà mình đang giục đây.

Cũng có vài mối nhưng thời điểm hiện tại mình đang muốn tận hưởng cuộc sống hơn là rước thêm một người có khả năng ảnh hưởng tới cái cuộc sống hiện tại của mình.

Dù gì tuổi thanh niên của mình phải cày cuốc nhiều do tay trắng, chả được chơi hay hưởng thụ gì như người khác. Nên giờ cuộc sống ổn định hơn tí thì mình tính hưởng thụ thêm vài năm đã. Tầm 35 thì tính chuyện yêu đương, cưới xin sau :LOL:
 
Đừng lo, mình bị rối loạn lo âu, rối loạn ám ảnh cưỡng chế và thường xuyên burn-out cũng như cô đơn ở nước ngoài hai năm nay rồi.

Còn sống là còn may rồi.
Công nhận, đã ở nước ngoài nhiều khi burn-out thấy nản cực, không cố cũng chẳng ai thương :sad:
 
Hello các bác, em đọc voz đã mấy năm nay nhưng giờ mới lần đầu post bài trong đây. Khi xưa cứ nghĩ đến mấy thanh niên ca cẩm oán than trong đây toàn là đám loser :sure: không ngờ có ngày mình là một đứa trong đám đấy

Đùa thế thôi chứ em thật sự đang "lạc lối" vcl các bác :too_sad:

Ngắn gọn là em bị rối loạn lo âu từ trẻ, do hồi nhỏ bị đánh đập bắt nạt từ gia đình tới bạn bè. Khả năng giao tiếp nó ở cái mức là tệ vcl, bạn bè khá ít, chủ yếu là bạn cấp 3.
Nói chung là lúc nhỏ khá đam mê robot các thứ nên đã nuôi dưỡng sự nghiệp để thành kĩ sư. Vật vã mãi mới ra được trường vào đầu năm 2023. Theo hướng lập trình nhúng. Xui cái dính ngay lay off hàng loạt sau đại dịch nên ngồi ở nhà gần cả năm trời há mồm chờ tuyển dụng đúng vị trí mình đang theo đuổi. Giờ cũng đã vào đc vị trí fresher embedded ở công ty F 3 chữ.

- Về sự nghiệp:
Mặc dầu đã làm đúng vị trí mà mình theo đuổi từ những năm cuối đại học nhưng em vẫn ko thể cảm nhận được sự thoải mái và hứng thú khi làm việc. Hằng ngày nghĩ đến việc lên công ty là sáng sớm đã ko muốn thức dậy rồi. Báo thức kêu nhưng nằm thêm cả nửa tiếng mới đủ sức kéo mình ra khỏi giường. Lên công ty thì chỉ hầu như ngồi một chỗ, chém gió với đồng nghiệp vài ba câu, nhưng bị rối loạn lo âu nên ko thể nào hòa mình vào tập thể được. Hằng ngày đọc docs và code theo docs, có ngày thậm chí cả ngày vẫn ko thể hình dung ra mình đang làm cái gì, có ý nghĩa gì. Ko cảm thấy mình thực sự thích công việc này, ko có năng lượng tràn trề để "bắt tay vào giải quyết vấn đề" và thậm chí ko cảm nhận được niềm vui với anh em trong cùng team khi hoàn thành xong task được giao, trong khi ai cũng vui vcl:sad:

- Về mối quan hệ xã hội:
Bạn bè như đã nói thì chủ yếu là bạn cấp 3. Chỉ có 1 thằng bạn thân thiết, tuy nhiên nó ở xa quá (hơn 20km) nên cũng ít khi gặp nhau, cả năm đc mỗi 3 4 lần. Từ khi nó đi làm thì ae cũng ít tâm sự với nhau hẳn, và 1 điều nữa là em bị rối loạn lo âu khiến cả 2 thật sự ko cảm thấy vui vẻ lắm khi đi chơi chung, do nó nhiều năng lượng còn em ko có. Mặc dù do thân thiết là vì tâm sự với nhau nhiều khi gặp khó khăn mấy năm trc đây. Nhưng năm nay em bị lo âu nặng quá, cũng ko còn nch nhiều, nên thành ra xa cách vcl :cry:
Còn lại bạn bè đại học chủ yếu toàn xã giao, có việc thì mới nch mới gặp nhau, còn ko thì chả ai care ai
Đồng nghiệp thì thôi khỏi bàn tới luôn, vì trên cty đã exhaust như v rồi đừng nói kết nối đến đời sống riêng tư

- Về tình yêu:
Chia tay bồ gần nhất là gần 1 năm trước. Sau lúc đó là gần như ko có mối quan hệ lãng mạng nào nữa. Ăn nói khá nhạt nhẽo nên gặp gái lúc đầu thì ngta còn hứng khởi. Càng lúc họ càng nhìn ra mình lo âu nặng nên càng tránh xa. Dù diện mạo khá ổn, sạch sẽ gọn gàng tuy hơi lùn. hehe :look_down: Mà ăn nói lắp bắp quá, cứ phải suy nghĩ nên nói gì tiếp. Không thể là chính mình được khi có ngkhac ở xung quanh. Lâu dần kĩ năng ăn nói lẫn tán tỉnh nó mất cmnl rồi

- Về gia đình:
Tiền sử bố mẹ cũng nhiều bệnh tâm lý, khá là bất ổn trong gia đình. Tuy nhiên thì cũng k có vấn đề gì đáng phải lo lắm. Vẫn gọi điện hỏi thăm đều đặn hằng ngày, lễ lộc gì cũng về. Cảm thấy nhà là nơi duy nhất mà em éo bị overthinking, còn lại cứ xuống sg là lại nghĩ lằm nghĩ lốn.

Cs hiện tại hằng tuần là đi làm từ t2 tới t6, làm về đi tập gym, nấu ăn xong ăn, rửa chén dọn dẹp xong xuôi là hết ngày. Ngủ mai đi làm tiếp. Cuối tuần hầu như ở trọ ko đi đâu. Cắm đầu đọc post linh tinh trên voz, reddit về mấy cái self improvement, social anxiety,...

Nói về cái self improvement thì cái đợt em khủng hoảng nhất là tháng 9 năm 2023. Cái lo âu nó tột độ đến nổi em ko thể ngước mặt lên nhìn đồng nghiệp, hằng ngày sống trong hoảng loạn khi thức dậy. Sau đó em nghĩ do đến từ lối sống ko khoa học của mình. Em bỏ hết. Bắt đầu vào form lại cho cs của mình. Hằng ngày tối đi ngủ vào lúc 11h đều đặn. Sắm sửa tủ lạnh bếp núc, nấu cơm dinh dưỡng ăn hằng ngày. Và tập gym đều đặn mấy tháng nay. Thiền định, viết nhật ký các thứ. Kiểu như đọc post những cái gì làm giảm anxiety thì em đều thực hành hết, có bệnh thì vái tứ phương mà. Tuy nhiên thì chỉ duy trì được 3 thứ lâu dài đến tận bây giờ là ngủ đúng giờ, ăn uống healthy, tập gym đều đặn.

Nhưng, chả có gì thay đổi lắm kể từ đó đến nay, bạn bè thì càng xa cách hơn, lo âu thì vẫn thế. Đi làm thì chán, ở nhà cũng chán. Cuối tuần t7 cn ngồi hả mồm ra nhìn màn hình nhìn trời nhìn mây. Có thử tán tỉnh bé này bé kia nhưng fail toàn bộ. Nói chung là chán toàn tập. Buồn cái nữa là bạn bè thân thiết thì gặp lại toàn có kế hoạch cs của mình, plan tương lai các thứ, dự định học này học kia, milestone tuổi 30 blah blah, trong khi mình đếch biết mai còn đi làm nổi ko. :whistle:
Rối loạn lo âu phá hủy cuộc đời em rồi

Than vãn thế thôi chứ em cũng đếch mong mỏi lời khuyên gì đâu, các bác vào chém gió cho vui
Đọc bài của bác thấy hoàn cảnh giống em vl. Cũng ra trường đầu năm 2023, làm nhúng robot. Và ... cũng bị rối loạn lo âu.
Về sự nghiệp: em cũng đang chán lắm rồi, làm nửa năm mà ko thấy khá hơn. Đi làm ko có task, chỉ ngồi đọc docs và code, đồng nghiệp thì làm dự án, mình vào sau lại ko đủ trình nên ko join đc
Về mqh xh: Bạn bè ở HN làm việc, mỗi e về quê nên xa cách nhau dần. Giờ e cx chả có ai chơi và tâm sự cùng.
Về tình yêu: Thì nó còn nát nữa, e tự ti vl nên chưa yêu ai baoh, sợ ko lo đc cho ngta nên ko dám tán ai
Về gia đình: E về quê để gần bố mẹ, ko phải vì bố mẹ ốm yếu, mà do e bị bệnh rối loạn lo âu, gần bố mẹ để baoh lên cơn thì vẫn còn bố mẹ an ủi và là động lực để mình sống tiếp.
Còn về bản thân: Trc e có đi tập gym, ăn đủ bữa ngủ đúng giờ. Mà dạo gần đây trời lạnh nên ngại đi tập gym, ngủ thì thừờng xuyên tỉnh giấc giữa đêm.
Hehe, chia sẻ với bác thế để bác biết vẫn còn người nát hơn bác nữa :big_smile:
 
Rối loạn lo âu có triệu chứng như nào bác nhỉ, bác ví dụ vài case được không?
bác biết tiếng anh thì có thể lên search social anxiety disorder ở web hoặc diễn đàn nước ngoài như reddit, sẽ cụ thể chi tiết hơn
Còn ví dụ thì em lấy bản thân ví dụ cho bác:
trong việc giao tiếp hằng ngày với đồng nghiệp ở trong công ty, em luôn dè chừng lời nói của mình một cách thái quá, vì nỗi sợ bị đánh giá là thiếu chín chắn trong ăn nói, thiếu suy nghĩ, hoặc là thằng này nói tào lao. Nhất là giao tiếp ánh mắt, em bị gần như tránh eye contact khi đang nói chuyện với ngkhac để có thể nắm được họ đang nói gì, nếu em nhìn vào mắt họ thì não cứ như bị đông cứng lại vậy, không thể tập trung cho nội dung lời nói được mà chỉ suy nghĩ xem mình có đang overdo hay underdo eye contact hay ko, có kì cục ko khi nhìn chằm chằm, phải duy trì ánh mắt như nào cho hợp lý,... nhiều thứ xảy ra trong đầu khiến em ko thể tập trung vào lời nói của đối phương khi eye contact đc. Và nhất là giọng nói của mình, em nhiều khi không thể nói với âm lượng bình thường như ngkhac đc mà chỉ lí nhí trong cổ họng, vì sợ lời nói bị đánh giá như bên trên. Khi ăn uống mọi người thường sẽ có small talk, nói chuyện phiếm lung tung cho vui. em không thể nào góp vui vào câu chuyện đc, ko thể nhìn thẳng ng đối diện ngồi trong bàn ăn đc
trên một vài ví dụ trong đời sống hằng ngày của em khi phải mang căn bệnh rối loạn lo âu. Nguyên nhân thì em đoán là do bị bạo hành khi còn nhỏ bởi cha của mình, rồi lớn lên đi học bị bạo lực học đường, thường xuyên là nạn nhân của việc đánh đập hoặc chửi mắng của bạn bè trong trường. Lâu dần tích lũy lại và khiến tâm thể của em ko thể bình thg đc như bao ngkhac khi lớn lên
 
Đọc bài của bác thấy hoàn cảnh giống em vl. Cũng ra trường đầu năm 2023, làm nhúng robot. Và ... cũng bị rối loạn lo âu.
Về sự nghiệp: em cũng đang chán lắm rồi, làm nửa năm mà ko thấy khá hơn. Đi làm ko có task, chỉ ngồi đọc docs và code, đồng nghiệp thì làm dự án, mình vào sau lại ko đủ trình nên ko join đc
Về mqh xh: Bạn bè ở HN làm việc, mỗi e về quê nên xa cách nhau dần. Giờ e cx chả có ai chơi và tâm sự cùng.
Về tình yêu: Thì nó còn nát nữa, e tự ti vl nên chưa yêu ai baoh, sợ ko lo đc cho ngta nên ko dám tán ai
Về gia đình: E về quê để gần bố mẹ, ko phải vì bố mẹ ốm yếu, mà do e bị bệnh rối loạn lo âu, gần bố mẹ để baoh lên cơn thì vẫn còn bố mẹ an ủi và là động lực để mình sống tiếp.
Còn về bản thân: Trc e có đi tập gym, ăn đủ bữa ngủ đúng giờ. Mà dạo gần đây trời lạnh nên ngại đi tập gym, ngủ thì thừờng xuyên tỉnh giấc giữa đêm.
Hehe, chia sẻ với bác thế để bác biết vẫn còn người nát hơn bác nữa :big_smile:
đồng cảm với bác, nhất là cái giấc ngủ, cả năm nay em chưa có giấc nào thẳng giấc từ đêm đến sáng, toàn tỉnh lúc nửa đêm
 
En cũng khá giống bác khoản lo âu rối loạn, cũng cố cải thiện bản thân bằng lối soong khoa học các thứ nhưng có vẻ không ăn thua. Bác ở đâu SG, có gì em với bác lâu lâu làm vài ly giải sầu.
 
Back
Top