Tuổi 25 với đủ vấn đề từ bệnh tật đến sự nghiệp đến mối quan hệ, tiền bạc, bạn bè, người yêu

Đang đặt mục tiêu chạy 100km nè chứ ở đó mà thở. :)))
nhà trị liệu của t từ chối case này, cô ấy khóc và nói
"thôi được rồi, em về đi và đừng gặp tôi nữa".

chất dẫn truyền thần kinh hả? không mua. không uống. :mad:
càng chạy càng thở dốc càng tăng lo âu, tập thể dục nhẹ, đi bộ dưới nắng từ 8-10h não tiết serotonin, ko tin thì thôi :angry:
 
càng chạy càng thở dốc càng tăng lo âu, tập thể dục nhẹ, đi bộ dưới nắng từ 8-10h não tiết serotonin, ko tin thì thôi :angry:
đúng rùi. tui tin chứ. tui có làm nghiên cứu về nó mà.
yoga, chanting , thiền, đi kinh hành, trì chú, ... blah blah.
những nghiên cứu gần đây cho thấy kết quả tác động tốt đối với nerve system và vagus nerve đó.
 
bạn ở đâu ? Triệu chứng như nào ?? Ở tphcm thì chỉ cho bác sĩ giỏi đã chữa hết cho em mình :))
ủa em bạn bị sao z?
bị hội chứng gì á?

nhà trị liệu nói khỏi đi. em đủ sức vượt qua rồi. nên mình sẽ ko xài thuốc men gì hết.
chỉ tắm nắng, tập thể dục thường xuyên thôi.

vừa rồi tính học vb 2 tâm lý học mà chuyển sang ngoại ngữ r.
mấy năm nay cũng chỉ toàn nghiên cứu về mental health thoai???
 
ủa em bạn bị sao z?
bị hội chứng gì á?

nhà trị liệu nói khỏi đi. em đủ sức vượt qua rồi. nên mình sẽ ko xài thuốc men gì hết.
chỉ tắm nắng, tập thể dục thường xuyên thôi.

vừa rồi tính học vb 2 tâm lý học mà chuyển sang ngoại ngữ r.
mấy năm nay cũng chỉ toàn nghiên cứu về mental health thoai???
tâm thần phân liệt, rlla, trầm cảm nặng, mất ngủ :LOL:) Trị đúng 2 năm uống thuốc ko bỏ 1 ngày, tới nái là hết. Bác sĩ cũng nói toàn mấy đứa uống 5-6 tháng đòi khỏi trong khi thuốc thần kinh nó phản ứng cực kỳ chậm, phải 1 năm trở lên mới có tác dụng, Khám ở bệnh viện Tâm Anh TP.HCM mới có thuốc nhé, Bệnh viện tâm thần hay Thống Nhất đều ko bằng. Toàn bộ là thuốc ngoại toàn 10k-20k/ viên. Mỗi tháng 1,5tr tiền thuốc tùy theo nặng nhẹ dần tiền sẽ ít đi do bỏ bớt thuốc ( khám thường 160k, BHYT xài được trừ khá nhiều tiền vào thuốc + xét nghiệm máu).
Thuốc ngoại em mình uống là Efexor, Quetiapin, Sertraline,... Tuyệt đối không uống Amitriptyline (viên màu vàng rẻ bèo 1 lọ 100v) mấy thằng bác sĩ lang băm hay cho( đặc biệt bệnh viện tuyến dưới hay xài) , nó phá hủy não bộ.
Đây là bác sĩ, đi hay ko thì tùy, mà bác rất đông, gọi book lịch rồi đến đúng giờ khám, khám thường khỏi khám vip. Bác cũng lớn tuổi tranh thủ mà khám, nghỉ làm thì ko ai cứu đâu hahaaha
 
ủa em bạn bị sao z?
bị hội chứng gì á?

nhà trị liệu nói khỏi đi. em đủ sức vượt qua rồi. nên mình sẽ ko xài thuốc men gì hết.
chỉ tắm nắng, tập thể dục thường xuyên thôi.

vừa rồi tính học vb 2 tâm lý học mà chuyển sang ngoại ngữ r.
mấy năm nay cũng chỉ toàn nghiên cứu về mental health thoai???
thuốc chỉ 50% hết nhanh hay chậm do bản thân 50%.
Nghe nhà trị liệu nó vẽ tiền phản khoa học :LOL:
 
Thuốc ngoại em mình uống là Efexor, Quetiapin, Sertraline,... Tuyệt đối không uống Amitriptyline (viên màu vàng rẻ bèo 1 lọ 100v) mấy thằng bác sĩ lang băm hay cho( đặc biệt bệnh viện tuyến dưới hay xài) , nó phá hủy não bộ.
Đây là bác sĩ, đi hay ko thì tùy, mà bác rất đông, gọi book lịch rồi đến đúng giờ khám, khám thường khỏi khám vip
Tks bác. nhưng mà mình hông có bệnh. mình tự detox được với môi trường ngoài rồi.
một hồi là nài nỉ các mod xóa hộ cái thread này hoặc các comment đã rồi, chứ t sống chết với môn tiếng Nhật rồi không còn trầm cảm nữa.
cũng có thằng bạn bị bệnh nè để giới thiệu nó thử.
trước nó cũng uống thuốc đểu hay sao đó, xong não bộ bị hỏng luôn trong khi tốt nghiệp thủ khoa ngành IT của một trường cao đẳng ấy.
(bây giờ ngồi ở nhà, không còn tự tin với cuộc sống muôn màu :v)
 
Tks bác. nhưng mà mình hông có bệnh. mình tự detox được với môi trường ngoài rồi.
một hồi là nài nỉ các mod xóa hộ cái thread này hoặc các comment đã rồi, chứ t sống chết với môn tiếng Nhật rồi không còn trầm cảm nữa.
cũng có thằng bạn bị bệnh nè để giới thiệu nó thử.
trước nó cũng uống thuốc đểu hay sao đó, xong não bộ bị hỏng luôn trong khi tốt nghiệp thủ khoa ngành IT của một trường cao đẳng ấy.
(bây giờ ngồi ở nhà, không còn tự tin với cuộc sống muôn màu :v)
nếu vậy suy nhược nặng, bế nó vào bác chữa sớm may ra tỉnh lại hòa nhập, ru rú trong nhà thì mua hòm mà chôn là vừa.
 
Tks bác. nhưng mà mình hông có bệnh. mình tự detox được với môi trường ngoài rồi.
một hồi là nài nỉ các mod xóa hộ cái thread này hoặc các comment đã rồi, chứ t sống chết với môn tiếng Nhật rồi không còn trầm cảm nữa.
cũng có thằng bạn bị bệnh nè để giới thiệu nó thử.
trước nó cũng uống thuốc đểu hay sao đó, xong não bộ bị hỏng luôn trong khi tốt nghiệp thủ khoa ngành IT của một trường cao đẳng ấy.
(bây giờ ngồi ở nhà, không còn tự tin với cuộc sống muôn màu :v)
ai quen mà bị cứ giới thiệu bác, không thất vọng đâu hehe, ông mình mất ngủ chữa 6 tháng bỏ thuốc ngủ như trâu kk
 
thuốc chỉ 50% hết nhanh hay chậm do bản thân 50%.
Nghe nhà trị liệu nó vẽ tiền phản khoa học :LOL:

Hello các bác, em đọc voz đã mấy năm nay nhưng giờ mới lần đầu post bài trong đây. Khi xưa cứ nghĩ đến mấy thanh niên ca cẩm oán than trong đây toàn là đám loser :sure: không ngờ có ngày mình là một đứa trong đám đấy

Đùa thế thôi chứ em thật sự đang "lạc lối" vcl các bác :too_sad:

Ngắn gọn là em bị rối loạn lo âu từ trẻ, do hồi nhỏ bị đánh đập bắt nạt từ gia đình tới bạn bè. Khả năng giao tiếp nó ở cái mức là tệ vcl, bạn bè khá ít, chủ yếu là bạn cấp 3.
Nói chung là lúc nhỏ khá đam mê robot các thứ nên đã nuôi dưỡng sự nghiệp để thành kĩ sư. Vật vã mãi mới ra được trường vào đầu năm 2023. Theo hướng lập trình nhúng. Xui cái dính ngay lay off hàng loạt sau đại dịch nên ngồi ở nhà gần cả năm trời há mồm chờ tuyển dụng đúng vị trí mình đang theo đuổi. Giờ cũng đã vào đc vị trí fresher embedded ở công ty F 3 chữ.

- Về sự nghiệp:
Mặc dầu đã làm đúng vị trí mà mình theo đuổi từ những năm cuối đại học nhưng em vẫn ko thể cảm nhận được sự thoải mái và hứng thú khi làm việc. Hằng ngày nghĩ đến việc lên công ty là sáng sớm đã ko muốn thức dậy rồi. Báo thức kêu nhưng nằm thêm cả nửa tiếng mới đủ sức kéo mình ra khỏi giường. Lên công ty thì chỉ hầu như ngồi một chỗ, chém gió với đồng nghiệp vài ba câu, nhưng bị rối loạn lo âu nên ko thể nào hòa mình vào tập thể được. Hằng ngày đọc docs và code theo docs, có ngày thậm chí cả ngày vẫn ko thể hình dung ra mình đang làm cái gì, có ý nghĩa gì. Ko cảm thấy mình thực sự thích công việc này, ko có năng lượng tràn trề để "bắt tay vào giải quyết vấn đề" và thậm chí ko cảm nhận được niềm vui với anh em trong cùng team khi hoàn thành xong task được giao, trong khi ai cũng vui vcl:sad:

- Về mối quan hệ xã hội:
Bạn bè như đã nói thì chủ yếu là bạn cấp 3. Chỉ có 1 thằng bạn thân thiết, tuy nhiên nó ở xa quá (hơn 20km) nên cũng ít khi gặp nhau, cả năm đc mỗi 3 4 lần. Từ khi nó đi làm thì ae cũng ít tâm sự với nhau hẳn, và 1 điều nữa là em bị rối loạn lo âu khiến cả 2 thật sự ko cảm thấy vui vẻ lắm khi đi chơi chung, do nó nhiều năng lượng còn em ko có. Mặc dù do thân thiết là vì tâm sự với nhau nhiều khi gặp khó khăn mấy năm trc đây. Nhưng năm nay em bị lo âu nặng quá, cũng ko còn nch nhiều, nên thành ra xa cách vcl :cry:
Còn lại bạn bè đại học chủ yếu toàn xã giao, có việc thì mới nch mới gặp nhau, còn ko thì chả ai care ai
Đồng nghiệp thì thôi khỏi bàn tới luôn, vì trên cty đã exhaust như v rồi đừng nói kết nối đến đời sống riêng tư

- Về tình yêu:
Chia tay bồ gần nhất là gần 1 năm trước. Sau lúc đó là gần như ko có mối quan hệ lãng mạng nào nữa. Ăn nói khá nhạt nhẽo nên gặp gái lúc đầu thì ngta còn hứng khởi. Càng lúc họ càng nhìn ra mình lo âu nặng nên càng tránh xa. Dù diện mạo khá ổn, sạch sẽ gọn gàng tuy hơi lùn. hehe :look_down: Mà ăn nói lắp bắp quá, cứ phải suy nghĩ nên nói gì tiếp. Không thể là chính mình được khi có ngkhac ở xung quanh. Lâu dần kĩ năng ăn nói lẫn tán tỉnh nó mất cmnl rồi

- Về gia đình:
Tiền sử bố mẹ cũng nhiều bệnh tâm lý, khá là bất ổn trong gia đình. Tuy nhiên thì cũng k có vấn đề gì đáng phải lo lắm. Vẫn gọi điện hỏi thăm đều đặn hằng ngày, lễ lộc gì cũng về. Cảm thấy nhà là nơi duy nhất mà em éo bị overthinking, còn lại cứ xuống sg là lại nghĩ lằm nghĩ lốn.

Cs hiện tại hằng tuần là đi làm từ t2 tới t6, làm về đi tập gym, nấu ăn xong ăn, rửa chén dọn dẹp xong xuôi là hết ngày. Ngủ mai đi làm tiếp. Cuối tuần hầu như ở trọ ko đi đâu. Cắm đầu đọc post linh tinh trên voz, reddit về mấy cái self improvement, social anxiety,...

Nói về cái self improvement thì cái đợt em khủng hoảng nhất là tháng 9 năm 2023. Cái lo âu nó tột độ đến nổi em ko thể ngước mặt lên nhìn đồng nghiệp, hằng ngày sống trong hoảng loạn khi thức dậy. Sau đó em nghĩ do đến từ lối sống ko khoa học của mình. Em bỏ hết. Bắt đầu vào form lại cho cs của mình. Hằng ngày tối đi ngủ vào lúc 11h đều đặn. Sắm sửa tủ lạnh bếp núc, nấu cơm dinh dưỡng ăn hằng ngày. Và tập gym đều đặn mấy tháng nay. Thiền định, viết nhật ký các thứ. Kiểu như đọc post những cái gì làm giảm anxiety thì em đều thực hành hết, có bệnh thì vái tứ phương mà. Tuy nhiên thì chỉ duy trì được 3 thứ lâu dài đến tận bây giờ là ngủ đúng giờ, ăn uống healthy, tập gym đều đặn.

Nhưng, chả có gì thay đổi lắm kể từ đó đến nay, bạn bè thì càng xa cách hơn, lo âu thì vẫn thế. Đi làm thì chán, ở nhà cũng chán. Cuối tuần t7 cn ngồi hả mồm ra nhìn màn hình nhìn trời nhìn mây. Có thử tán tỉnh bé này bé kia nhưng fail toàn bộ. Nói chung là chán toàn tập. Buồn cái nữa là bạn bè thân thiết thì gặp lại toàn có kế hoạch cs của mình, plan tương lai các thứ, dự định học này học kia, milestone tuổi 30 blah blah, trong khi mình đếch biết mai còn đi làm nổi ko. :whistle:
Rối loạn lo âu phá hủy cuộc đời em rồi

Than vãn thế thôi chứ em cũng đếch mong mỏi lời khuyên gì đâu, các bác vào chém gió cho vui
1707410648034.png
 
nếu vậy suy nhược nặng, bế nó vào bác chữa sớm may ra tỉnh lại hòa nhập, ru rú trong nhà thì mua hòm mà chôn là vừa.
Bây giờ thì đỡ hơn r vì bước đầu tập thiền.
ờ mà nó cũng kiểu ru rú thật đấy.
 
Cứ đi bác sĩ t giới thiệu đi, từng đi Pháp mà ko phải lo chuyên môn :LOL: Giúp dc ai thì giúp thôi, chắc cũng ít người biết, tự tử trị 2 năm nhảy hip hop, đua xe, cưới vợ ngon lành :LOL:
vậy để bữa nào đưa bạn vào đấy thật. tham vấn trước xem sao.
àà, đua xe để xác định giới hạn cực độ à?
 
Bây giờ thì đỡ hơn r vì bước đầu tập thiền.
ờ mà nó cũng kiểu ru rú thật đấy.
ko thoát dc nó đâu khỏi lo, bệnh nhưng cứ nghĩ mình bth. Cứ tới bác chữa 1-2 năm là hết ko phải ngại, bệnh này bây h kín lịch luôn, trước dắt em đi khám có ông kia giám đốc cty cũng rlla mất ngủ thấy đi tái khám liên tục.
 
vậy để bữa nào đưa bạn vào đấy thật. tham vấn trước xem sao.
àà, đua xe để xác định giới hạn cực độ à?
Kiểu như khỏe lại, cơ thể tràn đầy sức sống ý haha. Thích này nọ kia
 
vậy để bữa nào đưa bạn vào đấy thật. tham vấn trước xem sao.
àà, đua xe để xác định giới hạn cực độ à?
hết bệnh kêu nó vào đây phát card, dưới 500k xin ko nhận, viettel nhé :byebye:
 
tâm thần phân liệt, rlla, trầm cảm nặng, mất ngủ :LOL:) Trị đúng 2 năm uống thuốc ko bỏ 1 ngày, tới nái là hết. Bác sĩ cũng nói toàn mấy đứa uống 5-6 tháng đòi khỏi trong khi thuốc thần kinh nó phản ứng cực kỳ chậm, phải 1 năm trở lên mới có tác dụng, Khám ở bệnh viện Tâm Anh TP.HCM mới có thuốc nhé, Bệnh viện tâm thần hay Thống Nhất đều ko bằng. Toàn bộ là thuốc ngoại toàn 10k-20k/ viên. Mỗi tháng 1,5tr tiền thuốc tùy theo nặng nhẹ dần tiền sẽ ít đi do bỏ bớt thuốc ( khám thường 160k, BHYT xài được trừ khá nhiều tiền vào thuốc + xét nghiệm máu).
Thuốc ngoại em mình uống là Efexor, Quetiapin, Sertraline,... Tuyệt đối không uống Amitriptyline (viên màu vàng rẻ bèo 1 lọ 100v) mấy thằng bác sĩ lang băm hay cho( đặc biệt bệnh viện tuyến dưới hay xài) , nó phá hủy não bộ.
Đây là bác sĩ, đi hay ko thì tùy, mà bác rất đông, gọi book lịch rồi đến đúng giờ khám, khám thường khỏi khám vip. Bác cũng lớn tuổi tranh thủ mà khám, nghỉ làm thì ko ai cứu đâu hahaaha
Biểu hiện ttpl của e bác là gì thế ạ
 
Một công việc tốt sẽ đủ giúp fen có được đam mê, cống hiến , từ đó thu nhập cũng tăng.
Cũng chính thông qua việc trau dồi kiến thức chuyên môn, fen sẽ tự tin hơn, có niềm tin bản thân hơn.
Hãy tìm 1 công việc mà fne có thể làm đến 10 tiếng mỗi ngày mà ko thấy chán hay bị ép buộc.
 
Back
Top