oitroichetmat
Senior Member
Ung thư thì không thanh thản đâu fen do phút cuối người ta kiệt sức không còn thể hiện được qua nét mặt . Bà già mình ngày đó cũng thế, nhưng mình vẫn tiêm đều 1 ngày vài ống morphin , sau giỗ đầu nhập vào bà chị kêu đau lắm này nọ , không tin cũng phải tinKinh nghiệm/tâm sự từ người chị đã mất.
Bắt đầu phát hiện ở cuối 3 đầu 4, sau khi hóa trị và xạ trị đợt 1, khoảng 6 tháng sau xét nghiệm thì bị lại. Khi hỏi chị có muốn tiếp tục điều trị không thì chị quyết định ngưng, chị muốn tranh thủ khi sức khỏe còn đi lại được làm những việc mình thích. Chị nói không đáng khi cố bám víu để tự hành hạ thân xác mình ở những ngày còn lại.
Chị ra đi rất thanh thản. Chiều trước còn ngồi nói cười với tôi, qua đêm thì hôn mê, đưa về nhà khoảng vài tiếng thì mất. Vậy mà đã 6 năm rồi.
Về ung thư có truyện "Amanza người bệnh ung thư'' ngày đó đọc khóc mấy lần