bác nối nghề à, thank bác :x109
Mấy con kiến kiến cứ bò dọc theo đường cái, tốc độ tuy nhanh nhưng so với tốc độ chúng tôi thì quá chậm, đặc biệt là suốt quang đường chúng tôi luôn sợ, vạn nhất chúng nó bị bánh xe nghiền chết thì toang.
Cứ đi theo tụi kiến mà chúng tôi k ít lần vi phạm giao thong. Cứ mỗi lần như thế lại bị cảnh sát cho dừng lại, Hoàng Tiểu Đào phải đưa thẻ nghành ra để chứng minh chúng tôi đang phá án
Cũng may ban đêm đường thưa thớt cứ thế trải qua mấy tiếng đồng hồ liền chúng tôi cũng đến được sân 1 tiểu khu nọ, Hoàng Tiểu Đào chỉ vào một chiếc xe mừng rỡ như điên: “Xem kìa, đây chẳng phải chiếc xe kia sao!”
Tôi vừa thấy, quả nhiên là chiếc SUV nọ, xe đã đc đem tháo biển xuống cũng không thấy vết đạn giấy mà Hoàng Tiểu Đào găm vào hôm trước chỉ khi tôi sờ vào mới thấy đc chủ xe sớm đã đem đi sửa chữa xoá dấu vết.
Chúng tôi tiếp tục đi theo tụi kiến đến 1 gian trung cư cửa hướng ra trước phá cửa k đc mà dùng mánh phá khoá như mọi lần dễ gây động tĩnh.
Tôi kiến nghị : “Chúng ta dứt khoát gậy ông đập lưng ông đi!”
Hoàng Tiểu Đào hỏi: “nghĩa là như nào?”
Tôi từ trên tường xé xuống mấy cái giấy biên lai điện nước rồi mượn bật lửa Vương Viện Triều đốt lên rồi ra hiện cho lão Vương. Ông hiểu ý lập tức chi hô “cháy, cháy”
Các hộ dân xung quang được 1 phen kinh hãi vừa chạy ra nhìn thấy cảnh này thì tức giận muốn kiếm chuyện, Hoàng Tiểu Đào đưa thẻ ngành ra yêu cầu người dân bình tĩnh. Cư dân ở đó tụ tập ở thang lầu thượng xem náo nhiệt, có người nhỏ giọng hỏi: “Đồng chí cảnh sát hộ này vi phạm gì thế?”
Hoàng Tiểu Đào nghiêm túc nói: “Cái này bí mật k thể tiết lộ.”
Một cái bác gái bắt đầu buôn dưa lê: “Tôi đã sớm cảm thấy nhà này có vấn dề, từ khi nửa năm trước chuyển đến, cả ngày đóng cửa không ra, ra khỏi cửa cũng không cùng hàng xóm láng giềng chào hỏi 1 tiếng, vừa thấy liền không phải người đứng đắn rồi.”
Tôi hỏi: “Bác biết hắn?”
Một bà thím khác lanh chanh: “Tôi biết, hộ này đóng phí điện nước là tôi thu mà hắn tên Kim Bảo Sơn.”
Chúng ta kinh hãi, lẽ nào là hắn! Lúc này cửa mở bỗng mở ra, qua khe cửa quả nhiên bản mặt kim bảo sơn, hắn vừa thấy bên ngoài đều là người, lập tức muốn đóng cửa, Vương Viện Triều sớm đã tay nhanh hơn não dùng chân chèn cửa (má kẹp đau vl).
Kim bảo sơn liền quay đầu chạy, làm ra thế định nhảy cửa sổ nhưng lão vương k phải vừa? Trực tiếp đem hắn quật ngã trên ghế so pha.
Hoàng Tiểu Đào hỏi: “Kim bảo sơn, ngươi chạy cái gì, có tật giật mình hả?”
“Tôi biết các cán bộ vì cái gì tới tìm tôi mà, tối hôm qua tôi đi một chuyến hiện trường vụ án, tôi chính là đi ngang qua muốn nhìn một chút cái phòng có người chết thôi. Không có ý gì khác, nào có biết đc lại bị ăn đạn, tôi chỉ là liều mà chạy.” Kim bảo sơn kinh sợ đáp.
Hoàng Tiểu Đào cười lạnh: “thành thật đi tội danh giết người nhà ngươi k thoát đc đâu con trai tu be con ti niu!”
Kim bảo sơn vẻ mặt mờ mịt hỏi: “Cái gì tội giết người, tôi không biết các ngươì đang nói cái gì?”
Tôi hỏi: “Kiến đạn Nam Phi là từ đâu tới?”
Kim bảo sơn cả kinh, tôi dùng Động U chi Đồng quan sát hắt, người này là hung thủ chắc chắn rồi, hắn đột nhiên cười to nói: “Lợi hại! Như vậy mà trong thời gian ngắn đã tra ra, xem ra là ta xem nhẹ các ngươi.”
“Thành thật đi!” Hoàng Tiểu Đào khiển trách một tiếng.
“Làm phiền, đồ trên người ta nhưng tư thế này hơi khó.” Kim bảo sơn nói.
Hoàng Tiểu Đào hướng Vương Viện Triều ra hiệu, Vương Viện Triều tức khắc buông lỏng tay ra.
Kim bảo sơn từ trên mặt đất bò dậy, phủi phủi quần áo , đĩnh đạc mà ngồi ở trên sô pha, người bị tình nghi muốn tự thú, cảnh sát giống nhau đều sẽ biểu hiện tương đối khoan dung chút.
Kim bảo sơn hít 1 hơi thuốc, từ từ nói ra hết thảy nguyên do. 5 năm trước hắn ở mỗ trấn làm cho 1 nhà xuất bản nhỏ, vất vả tích cóp chút tiền mua căn hộ, chính là vừa đến buổi tối kia phòng ở liền có thanh âm kỳ lạ, hắn cùng thê tử căn bản không dám ở,cho thuê cũng ai cũng nói nói đây là một căn hung trạch, nhưng phòng này trước kia cũng không phát sinh án mạng !
Căn hộ kia cư thế để không xong do vợ hắn bệnh năng lên phải bán kiếm tiền. Lúc này có 2 chú cháu, tự xưng là hung trạch thí trụ viên, có thể đem hung trạch tẩy rửa sạch sẽ, kim bảo sơn trong lòng vui vô cùng, liền mướn hai người bọn họ, bọn họ lúc sau lắc đầu nói này phòng ở quá hung, chi bằng bán lại cho họ, coi như thành đầu tư đất.
Đối phương thực ra k phải hung trạch viên gì đó mà là cò buôn đất, kim bảo sơn vốn là không muốn bán, nhưng lúc ấy hắn quá thiếu tiền, đành phải đáp ứng!
Chút tiền ấy căn bản không đủ để chi trả viện phí cho vợ hắn, cuối cùng vợ hắn cũng chết. Kim bảo sơn buồn rầu, đi bar 2 tay phi đô la, vừa lúc gặp 2 chú cháu kia, hai người bọn họ đều uống say, đang bốc phét vừa kiếm đc món hời lớn! Có một căn nhà nửa đêm có tiếng động kỳ quái, mọi người đoán xem là gì nào? Nguyên nhân trong bồn cầu có 1 con cá vàng, hàng đêm liền phun bong bóng, bọn họ đem cá vàng móc ra rồi sang tay kiếm lời 300 vạn.
Kim bảo sơn biết chuyện tức giận,nhưng biết là 1 mình hắn động tay động chân k ăn đc , hắn vĩnh viễn k quên 2 chú cháu kia, vì thế âm thầm mai phục chờ ngày thịt cả 2.
Hắn âm thầm điều tra này phát hiện 2 chú cháu này làm rất nhiều vụ lừa gạt rồi, kim bảo sơn quyết định làm cho bọn họ gieo gió gặt bão, chết ở chính cái gọi là hung trạch!
Vì thế hắn phẫu thuật thẩm mỹ, tới thành phố Nam Giang nơi 2 chú cháu kia ở tìm được công việc, thông qua đấu giá mua đc 1 căn hung trạch, kim bảo sơn không tin hung trạch có thể giết người, cho nên hắn quyết định dùng chính đầu óc mình.
Hắn thử rất nhiều phương án lúc sau mới nghĩ ra an toàn nhất ổn thỏa nhất,kiến đạn Châu Phi! Mấy năm trước hắn từng tham dự biên soạn quá một bộ 《 vi động vật đại bách khoa 》 thư, cho nên mới biết đc chút ít về lạoi kiến này
Chỉ kiến đạn là còn không đủ , hắn muốn cho 2 chú cháu kia chết trong sợ hãi , vì thế hắn tra tư liệu, phát hiện một loại kỹ - nữ sử dụng mê hồn hương, cũng chính là “đêm không nhớ nhà”, tự mình nhiều lần nếm thử mới thành công điều chế ra, trộn lẫn với sơn tường.
Vạn sự đã chuẩn bị, hắn mời 2 chú cháu kia tới giúp hắn thí trụ hung trạch, còn nói chính 2 người phòng ở mới có thể ra tay, hai người bị lừa đến như lọt vào trong sương mù, hoàn toàn không biết đây là một cái bẫy chết người!
Sau khi khảo sát hoàn toàn nhất trí ở lại trong phòng,khi 2 chú cháu kia bị kiến đạn vây quanh đốt chết thảm, kim bảo sơn ngồi ở trong xe, trong tay nắm chặt kiến chúa, thưởng thức bọn họ kêu khóc thảm thiết, trong lòng thoải mái vô cùng.
Hắn xong việc cũng không có trở lại hiện trường, sợ lưu lại chứng cứ, ngược lại vẽ rắn thêm chân. Dù sao lũ kiến đạn tuổi đời k dài, hơn nữa khí hậu không phù hợp, sống không được bao lâu, hắn không tin trên đời này có người có thể phá đc án này!
Thời điểm chúng tôi tìm hắn, hắn trong lòng mới có điểm sợ hãi, bởi vì hắn nghe nói cảnh sát gần đây có 1 vị có vấn thần thông quản đại, đã phá vài kỳ án.
Từ đó hắn vẫn luôn ở theo dõi chúng tôi, đương phát hiện chúng tôi thử ở một đêm trong hung trạch, liền định nhân cơ hội giết luôn chúng tôi giải trừ hậu hoạ.
Nếu trong hung trạch kia lại xuất hiện 3 cỗ thi thể kỳ lạ đảm bảo cảnh sát cũng k giám tra án nữa, như vậy hắn là có thể kê cao gối mà ngủ.
Hắn chính là không nghĩ tới chúng tôi chẳng những k chết mà còn trong thời gian ngắn đã giải đc câu đố này!
109
Mấy con kiến kiến cứ bò dọc theo đường cái, tốc độ tuy nhanh nhưng so với tốc độ chúng tôi thì quá chậm, đặc biệt là suốt quang đường chúng tôi luôn sợ, vạn nhất chúng nó bị bánh xe nghiền chết thì toang.
Cứ đi theo tụi kiến mà chúng tôi k ít lần vi phạm giao thong. Cứ mỗi lần như thế lại bị cảnh sát cho dừng lại, Hoàng Tiểu Đào phải đưa thẻ nghành ra để chứng minh chúng tôi đang phá án
Cũng may ban đêm đường thưa thớt cứ thế trải qua mấy tiếng đồng hồ liền chúng tôi cũng đến được sân 1 tiểu khu nọ, Hoàng Tiểu Đào chỉ vào một chiếc xe mừng rỡ như điên: “Xem kìa, đây chẳng phải chiếc xe kia sao!”
Tôi vừa thấy, quả nhiên là chiếc SUV nọ, xe đã đc đem tháo biển xuống cũng không thấy vết đạn giấy mà Hoàng Tiểu Đào găm vào hôm trước chỉ khi tôi sờ vào mới thấy đc chủ xe sớm đã đem đi sửa chữa xoá dấu vết.
Chúng tôi tiếp tục đi theo tụi kiến đến 1 gian trung cư cửa hướng ra trước phá cửa k đc mà dùng mánh phá khoá như mọi lần dễ gây động tĩnh.
Tôi kiến nghị : “Chúng ta dứt khoát gậy ông đập lưng ông đi!”
Hoàng Tiểu Đào hỏi: “nghĩa là như nào?”
Tôi từ trên tường xé xuống mấy cái giấy biên lai điện nước rồi mượn bật lửa Vương Viện Triều đốt lên rồi ra hiện cho lão Vương. Ông hiểu ý lập tức chi hô “cháy, cháy”
Các hộ dân xung quang được 1 phen kinh hãi vừa chạy ra nhìn thấy cảnh này thì tức giận muốn kiếm chuyện, Hoàng Tiểu Đào đưa thẻ ngành ra yêu cầu người dân bình tĩnh. Cư dân ở đó tụ tập ở thang lầu thượng xem náo nhiệt, có người nhỏ giọng hỏi: “Đồng chí cảnh sát hộ này vi phạm gì thế?”
Hoàng Tiểu Đào nghiêm túc nói: “Cái này bí mật k thể tiết lộ.”
Một cái bác gái bắt đầu buôn dưa lê: “Tôi đã sớm cảm thấy nhà này có vấn dề, từ khi nửa năm trước chuyển đến, cả ngày đóng cửa không ra, ra khỏi cửa cũng không cùng hàng xóm láng giềng chào hỏi 1 tiếng, vừa thấy liền không phải người đứng đắn rồi.”
Tôi hỏi: “Bác biết hắn?”
Một bà thím khác lanh chanh: “Tôi biết, hộ này đóng phí điện nước là tôi thu mà hắn tên Kim Bảo Sơn.”
Chúng ta kinh hãi, lẽ nào là hắn! Lúc này cửa mở bỗng mở ra, qua khe cửa quả nhiên bản mặt kim bảo sơn, hắn vừa thấy bên ngoài đều là người, lập tức muốn đóng cửa, Vương Viện Triều sớm đã tay nhanh hơn não dùng chân chèn cửa (má kẹp đau vl).
Kim bảo sơn liền quay đầu chạy, làm ra thế định nhảy cửa sổ nhưng lão vương k phải vừa? Trực tiếp đem hắn quật ngã trên ghế so pha.
Hoàng Tiểu Đào hỏi: “Kim bảo sơn, ngươi chạy cái gì, có tật giật mình hả?”
“Tôi biết các cán bộ vì cái gì tới tìm tôi mà, tối hôm qua tôi đi một chuyến hiện trường vụ án, tôi chính là đi ngang qua muốn nhìn một chút cái phòng có người chết thôi. Không có ý gì khác, nào có biết đc lại bị ăn đạn, tôi chỉ là liều mà chạy.” Kim bảo sơn kinh sợ đáp.
Hoàng Tiểu Đào cười lạnh: “thành thật đi tội danh giết người nhà ngươi k thoát đc đâu con trai tu be con ti niu!”
Kim bảo sơn vẻ mặt mờ mịt hỏi: “Cái gì tội giết người, tôi không biết các ngươì đang nói cái gì?”
Tôi hỏi: “Kiến đạn Nam Phi là từ đâu tới?”
Kim bảo sơn cả kinh, tôi dùng Động U chi Đồng quan sát hắt, người này là hung thủ chắc chắn rồi, hắn đột nhiên cười to nói: “Lợi hại! Như vậy mà trong thời gian ngắn đã tra ra, xem ra là ta xem nhẹ các ngươi.”
“Thành thật đi!” Hoàng Tiểu Đào khiển trách một tiếng.
“Làm phiền, đồ trên người ta nhưng tư thế này hơi khó.” Kim bảo sơn nói.
Hoàng Tiểu Đào hướng Vương Viện Triều ra hiệu, Vương Viện Triều tức khắc buông lỏng tay ra.
Kim bảo sơn từ trên mặt đất bò dậy, phủi phủi quần áo , đĩnh đạc mà ngồi ở trên sô pha, người bị tình nghi muốn tự thú, cảnh sát giống nhau đều sẽ biểu hiện tương đối khoan dung chút.
Kim bảo sơn hít 1 hơi thuốc, từ từ nói ra hết thảy nguyên do. 5 năm trước hắn ở mỗ trấn làm cho 1 nhà xuất bản nhỏ, vất vả tích cóp chút tiền mua căn hộ, chính là vừa đến buổi tối kia phòng ở liền có thanh âm kỳ lạ, hắn cùng thê tử căn bản không dám ở,cho thuê cũng ai cũng nói nói đây là một căn hung trạch, nhưng phòng này trước kia cũng không phát sinh án mạng !
Căn hộ kia cư thế để không xong do vợ hắn bệnh năng lên phải bán kiếm tiền. Lúc này có 2 chú cháu, tự xưng là hung trạch thí trụ viên, có thể đem hung trạch tẩy rửa sạch sẽ, kim bảo sơn trong lòng vui vô cùng, liền mướn hai người bọn họ, bọn họ lúc sau lắc đầu nói này phòng ở quá hung, chi bằng bán lại cho họ, coi như thành đầu tư đất.
Đối phương thực ra k phải hung trạch viên gì đó mà là cò buôn đất, kim bảo sơn vốn là không muốn bán, nhưng lúc ấy hắn quá thiếu tiền, đành phải đáp ứng!
Chút tiền ấy căn bản không đủ để chi trả viện phí cho vợ hắn, cuối cùng vợ hắn cũng chết. Kim bảo sơn buồn rầu, đi bar 2 tay phi đô la, vừa lúc gặp 2 chú cháu kia, hai người bọn họ đều uống say, đang bốc phét vừa kiếm đc món hời lớn! Có một căn nhà nửa đêm có tiếng động kỳ quái, mọi người đoán xem là gì nào? Nguyên nhân trong bồn cầu có 1 con cá vàng, hàng đêm liền phun bong bóng, bọn họ đem cá vàng móc ra rồi sang tay kiếm lời 300 vạn.
Kim bảo sơn biết chuyện tức giận,nhưng biết là 1 mình hắn động tay động chân k ăn đc , hắn vĩnh viễn k quên 2 chú cháu kia, vì thế âm thầm mai phục chờ ngày thịt cả 2.
Hắn âm thầm điều tra này phát hiện 2 chú cháu này làm rất nhiều vụ lừa gạt rồi, kim bảo sơn quyết định làm cho bọn họ gieo gió gặt bão, chết ở chính cái gọi là hung trạch!
Vì thế hắn phẫu thuật thẩm mỹ, tới thành phố Nam Giang nơi 2 chú cháu kia ở tìm được công việc, thông qua đấu giá mua đc 1 căn hung trạch, kim bảo sơn không tin hung trạch có thể giết người, cho nên hắn quyết định dùng chính đầu óc mình.
Hắn thử rất nhiều phương án lúc sau mới nghĩ ra an toàn nhất ổn thỏa nhất,kiến đạn Châu Phi! Mấy năm trước hắn từng tham dự biên soạn quá một bộ 《 vi động vật đại bách khoa 》 thư, cho nên mới biết đc chút ít về lạoi kiến này
Chỉ kiến đạn là còn không đủ , hắn muốn cho 2 chú cháu kia chết trong sợ hãi , vì thế hắn tra tư liệu, phát hiện một loại kỹ - nữ sử dụng mê hồn hương, cũng chính là “đêm không nhớ nhà”, tự mình nhiều lần nếm thử mới thành công điều chế ra, trộn lẫn với sơn tường.
Vạn sự đã chuẩn bị, hắn mời 2 chú cháu kia tới giúp hắn thí trụ hung trạch, còn nói chính 2 người phòng ở mới có thể ra tay, hai người bị lừa đến như lọt vào trong sương mù, hoàn toàn không biết đây là một cái bẫy chết người!
Sau khi khảo sát hoàn toàn nhất trí ở lại trong phòng,khi 2 chú cháu kia bị kiến đạn vây quanh đốt chết thảm, kim bảo sơn ngồi ở trong xe, trong tay nắm chặt kiến chúa, thưởng thức bọn họ kêu khóc thảm thiết, trong lòng thoải mái vô cùng.
Hắn xong việc cũng không có trở lại hiện trường, sợ lưu lại chứng cứ, ngược lại vẽ rắn thêm chân. Dù sao lũ kiến đạn tuổi đời k dài, hơn nữa khí hậu không phù hợp, sống không được bao lâu, hắn không tin trên đời này có người có thể phá đc án này!
Thời điểm chúng tôi tìm hắn, hắn trong lòng mới có điểm sợ hãi, bởi vì hắn nghe nói cảnh sát gần đây có 1 vị có vấn thần thông quản đại, đã phá vài kỳ án.
Từ đó hắn vẫn luôn ở theo dõi chúng tôi, đương phát hiện chúng tôi thử ở một đêm trong hung trạch, liền định nhân cơ hội giết luôn chúng tôi giải trừ hậu hoạ.
Nếu trong hung trạch kia lại xuất hiện 3 cỗ thi thể kỳ lạ đảm bảo cảnh sát cũng k giám tra án nữa, như vậy hắn là có thể kê cao gối mà ngủ.
Hắn chính là không nghĩ tới chúng tôi chẳng những k chết mà còn trong thời gian ngắn đã giải đc câu đố này!
Thì em dịch theo baidu mà chứ có biết dich đâu chờ hàn huynh quay lại xử đẹpSao cái kịch bản nó cứ quen quen thế nhỉ
ý tại hạ là Krazy huynh chơi cái kịch bản quen quen ấy có khi nàođi vào vết xeđổ của tại hạ không....Thì em dịch theo baidu mà chứ có biết dich đâu chờ hàn huynh quay lại xử đẹp
ý tại hạ là Krazy huynh chơi cái kịch bản quen quen ấy có khi nàođi vào vết xeđổ của tại hạ không....
Huynh krayy khả năng bị bế đi cách ly rồi hôm đó huynh ấy bảo đến khuya gì đóý tại hạ là Krazy huynh chơi cái kịch bản quen quen ấy có khi nàođi vào vết xeđổ của tại hạ không....
Khả năng quan trên đưa đi cách ly rồiHuynh krayy khả năng bị bế đi cách ly rồi hôm đó huynh ấy bảo đến khuya gì đó
Bệnh nặng tái phát huynh ạ, nó vụt phát nằm mấy tháng liềnủa huynh sao đổ thế? chứ em tò mò cái chương nó kết như nào thôi phần sau em chịu.để thớt quay lại chứ cái qtranslate nó k tiện lắm @@ paste vào rồi baidu xong rađọc tới lui sửa theo ý hiểu mà em thấy ngu ngu kiểu gì ấy nên có 2 chương này thôi bớt hẫng
Hic, chia buồn với thím :stick:Sorry các thím giờ mới đỡ đau để cầm dc cái dt lên, em mới bị tai nạn xe hơi gãy mẹ 1 tay rồi, 1 chân thì rạn cụ xương. Thím nào có lòng thì dịch tiếp ạ, em sẽ comeback sau
Cái lùm mía, thớt đen vậySorry các thím giờ mới đỡ đau để cầm dc cái dt lên, em mới bị tai nạn xe hơi gãy mẹ 1 tay rồi, 1 chân thì rạn cụ xương. Thím nào có lòng thì dịch tiếp ạ, em sẽ comeback sau
Moá. Chúc huynh mau lànhSorry các thím giờ mới đỡ đau để cầm dc cái dt lên, em mới bị tai nạn xe hơi gãy mẹ 1 tay rồi, 1 chân thì rạn cụ xương. Thím nào có lòng thì dịch tiếp ạ, em sẽ comeback sau
Sorry các thím giờ mới đỡ đau để cầm dc cái dt lên, em mới bị tai nạn xe hơi gãy mẹ 1 tay rồi, 1 chân thì rạn cụ xương. Thím nào có lòng thì dịch tiếp ạ, em sẽ comeback sau