Ba mẹ ly dị năm 15, theo mẹ bán bún cho sv! 4h sáng ngày nào cũng dậy sớm! Làm tới chiều tối khuya dọn đồ! Cực mà vui!
Được 1 năm sau mẹ bị người ta lừa lấy hết tiền với đất đai! Nợ lên 2 tỉ! Lúc đó biết mẹ bị lừa nên can ngăn mà ko đc! Vừa tức vừa ấm ức! Mẹ phải bỏ đi trốn qua nước ngoài! Mình lang thang ở ngoài vài năm gặp đc ông anh tốt, coi mình là em chỉ mình tường tí, đc thời rồi về với ba!
Năm 20 tuổi đậu đại học! Tưởng đời bước sang trang mới! Thời gian đầu gặp đc nhiều người bạn tốt! Mình nghèo hơn nhưng họ lại ko khinh thường mình, tôn trọng và giúp đỡ mình hết mực! Thế mà gia đình lại lục đục tiếp, buồn mất tập trung. Bạn bè cũng ko biết cách giúp thêm mình tủi thân nên lạnh lùng với họ. Rồi cứ thế xuống dốc dần! Gặp mấy thằng bạn đểu sống lợi dụng thấy mình đang thế yếu bâu vô! Lúc đó đầu óc quay cuồng, nóng giận thất thường rồi bị trầm cảm nặng!
1 năm sau quyết định dừng việc học lại! Bỏ SG về quê tu chí lại từ đầu! Bạn bè cũ nhớ, liên lạc gọi điện bảo muốn gặp, tự nhiên lòng thấy cảm động, mình sinh ra trên cuộc đời tuy ko đc yên ấm như người ta, ra đường vì hết mình với người khác nên hay bị hại, bạn xấu lấy oán báo ân! Lần đầu tiên có cảm giác ai đó nhớ tới mình lòng thấy vui, có động lực để bức lên tiếp, mong rằng mai này còn đc gặp lại họ dù ở nơi xa!
Giờ tạm yên bình rồi, năm nay 22 đang làm pha chế, tự học thêm lập trình khó nhưng lòng thấy nhẹ nhàng. Gặp thêm đc nhiều bạn tốt cứu mình trong lúc hoạn nạn! Giúp đỡ tinh thần khi mình yếu đuối!
Mai này chưa biết nhưng vẫn cố gắng ko ngừng! Cũng mong mọi người trong cuộc sống cũng cố gắng! Mệt nghỉ nhưng rồi nhớ đứng dậy đi tiếp! “Hổ đẹp” thể loại bạn chỉ biết lợi dụng ra, may mắn gặp được quý nhân hai người cùng đi lên trong cuộc sống là đc rồi!
via theNEXTvoz for iPhone