Trước bà ngoại tôi bán cơm tấm đây, nguyên liệu tốn bao nhiêu tôi chả rành quá. Buôn bán tốn kém chủ yếu là tiền mặt bằng với phải chịu cực giờ giấc chứ không ai tính toán ba cái giá vị rẻ tiền. Cái gia vị mà chiếm khoảng lớn trong cái tiền lãi, tôi nói thật không có chuyện hàng quán nó bày ra cho các anh dùng thoải mái đâu, lúc đó thì họ chia mỗi khách 1 chén tương ớt. Lúc đông khách quá mỗi bịch tôi hốt một nắm ớt bỏ luôn vào chứ chả thèm đếm có bao nhiêu hộp, khách mà thấy buôn bán tính toán từng trái ớt họ chửi cho thúi đầu chứ ở đó mà hà tiện
Về cái chi phí nhà ngoại tôi mua
80k/kg thịt cốt lết, nướng xong phải chất 2 tô đầy mới đủ, được hơn mười mấy đĩa, đó là còn chưa tính miếng thịt to dày không đập mỏng.
Gạo tấm rẻ như cho, ớt 15k bọn nhà vườn nó hốt cho một mâm. Nhiều lúc có khách hốt 1 nắm ớt đem về tôi cũng chả thèm để ý. Canh thì toàn bắp cải với mỡ bằm rẻ tiền, 20k nồi bự. Còn cái chai tương ớt, xin lỗi bọn siêu thị nó KM đầy, cứ mua 2 chai thì chai thứ 2 giảm 50% giá, 14k/2 chai bán bao nhiêu phần mới hết. Đó là còn chưa tính cái thẻ thành viên giảm tiền thanh toán.
Trong nam này mấy quán đắt khách có đặc điểm chung là bán phần ăn thịt rất nhiều, giá đắt cũng không thành vấn đề, đến cả cọng bún cũng phải to chứ không phải nhỏ như là miền trung.